Đi giữa phố
Có điều chi dùng dằng đến thế
Muôn ngả đường vương vấn gió đông
Cây se lá co ro lạnh lẽo
Ta nép vào ta run rẩy gió lồng
Bánh mứt bày người mua chưa có
Những cô hàng uể oải ngó xa xôi
Xuân còn thẹn, sau vai đông giấu mặt
Để mỏi mắt ai trong quán vắng đợi người
Dạo phố đêm những ngày Xuân chưa tới
Hồn cứ trôi về chốn cũ, nhà xưa
Thềm quạnh vắng, vườn hoang từ cổ độ
Người ra đi, kẻ tan tác mấy mùa
Xuân ngày cũ lạc về đâu khuất bóng
Hay đổi xiêm y, vẽ son phấn lạ rồi...
Đi giữa phố nhớ đường quê cỏ mọc
Mai Xuân có về từ tuổi thơ tôi?
PL 6.1.10
"Lễ hội hoa đã kết thúc bằng cảnh hỗn loạn chẳng khác nào cái chợ vỡ trước tượng đài Lý Thái Tổ tôn nghiêm."
http://vietnamnet.vn/vanhoa/201001/T...Ha-Noi-887889/
Thương hoa
Từ vết giẫm trào muôn nhựa ứa
Những bàn chân chẳng xót thương hoa
Nghe có tiếng châu trào lặng lẽ
Đớn đau tan vào đất, vậy mà
Dẫu biết trước mai này sẽ rụng
Hoa cam lòng hé nụ mãn khai
Người sao nỡ vô tình giằng xé
Sắc hương còn đã chết tay ai
Xót thương quá cành hoa bé bỏng
Rã rượi trên đất lạnh âm thầm
Chưa tươi hết đã toan huyệt mộ
Giận loài người sao quá vô tâm
PL 6.1.10