Chết giữa đam mê
Em đã có những ngày đi trốn nắng
Sợ hóa tro trong rạo rực lửa lòng
Góc xa lạ, tự ôm mình ve vuốt
Giữa nỗi buồn chảy ngập ngụa thinh không
Đã chắt cạn đi rồi chao dầu sót
Ngọn bấc gàn vẫn âm ỉ manh nha
Trời thắp nắng hay là trời mang lửa
Sao lối quen bỏng rát dưới chân ngà
Muốn tìm lại những hồn nhiên thuở ấy
Dấu rêu phong đã chen kín đường về
Tay lặng nắm giấc mơ gầy khuyết mẻ
Mới hay mình vừa chết giữa đam mê...
PL 26.10.09