Chợt...
Chợt về đây tiếng sóng xô ngày cũ
Biển đã xa, sóng đã lặng dù cho
Bờ đã vắng, lâu đài xưa cát rã
Vẫn đôi khi nghe vọng tiếng gió chờ
Ừ đã tiễn cánh buồm đi viễn xứ
Sóng còn mang nỗi nhớ lạ quay về
Rồi đem cát thả vào lòng biển ngủ
Từng hạt cào nơi đáy thẳm tái tê
Đã hun hút cánh buồm nâu lạ lẫm
Biển cạn đi, đừng gọi nữa xa xăm
Ta mỏng mảnh, trong sóng ngầm có lẽ
Vỡ tan thôi, vụn nát một hình hài...
PL 29.11.09
Lạc nhà
Chợt muốn lang thang
Chiều không buồn, nhớ
Theo mây bồng bềnh, muôn nẻo phiêu du
Đâu còn ai đợi
trời cũng sương mù
Ta trả ta về với ta một thuở
Lặng giữa bàn tay niềm tin dang dở
Ta- chú nhện còi giăng mãi sầu riêng
Chiều lạc nhà
nghe lắm chung chiêng
Thơ cũng lạc
đơn côi về nẻo lạ...
PL
Không đề
Bóng mình nghiêng một phía
Một phía nỗi buồn giăng
Đời đã qua một nửa
Một nửa còn băn khoăn
Quê nhà chân mây khuất
Mẹ hiền cõi hư vô
Ta-cánh chim bạt gió
Lối xưa không người chờ
Đùa thơ dăm ba chữ
Ném nỗi niềm vào câu
May, thơ không cau mặt
Ta có nơi trút sầu
Mai ta về cõi hết
Vần thơ có để tang?
Chữ hóa thành nến thắp
Cháy bên mộ hai hàng?
PL
Vụng dại
Vụng dại quá, đem lòng neo bến lạ
Có đâu hay sóng cuộn dưới chân bèo
Rồi thảng thốt một hôm trời giông bão
Để nỗi buồn, lồng ngực bắc thang leo
Vụng dại quá, trước anh không lường được
Cánh bướm đa tình, một chốc lát vậy thôi
Tin mặt trời, nụ hoa yên lòng nở
Chợt đêm tràn xao xác những cánh rơi
Em vụng dại chuốc thêm lần cay đắng
Vết tình này, đâu phép lạ nguôi ngoai
Giấu mặt vào thơ mà thơ cũng khóc
Rơi lạc vào mi những hạt lệ dài...
PL 25.10.09
Chết giữa đam mê
Em đã có những ngày đi trốn nắng
Sợ hóa tro trong rạo rực lửa lòng
Góc xa lạ, tự ôm mình ve vuốt
Giữa nỗi buồn chảy ngập ngụa thinh không
Đã chắt cạn đi rồi chao dầu sót
Ngọn bấc gàn vẫn âm ỉ manh nha
Trời thắp nắng hay là trời mang lửa
Sao lối quen bỏng rát dưới chân ngà
Muốn tìm lại những hồn nhiên thuở ấy
Dấu rêu phong đã chen kín đường về
Tay lặng nắm giấc mơ gầy khuyết mẻ
Mới hay mình vừa chết giữa đam mê...
PL 26.10.09