Từ khi...
Từ khi...
Nắng cũng thôi vàng
Con đường khóc giữa hai hàng cây khô
Đời chìm trong bão giông xô
Gió mang cát bỏng chực chờ rắc rây
Từ khi..
Mình trắng hai tay
Trái tim nằm chết guộc gầy...lối quen
Linh hồn gục giữa đêm đen
Nấm mồ vừa đắp khắc tên riêng mình
Từ khi..
Người rũ ân tình
Yêu không thề hứa, niềm tin tan rồi
Nghẹn ngào, cay đắng lên ngôi
Còn mong chi nữa...xa xôi...lại gần
Đêm đêm góc gối lệ đầm
Bàn tay ôm mặt rưng rưng tủi hờn...
PL 11.5.09