Ta tìm em giữa muôn ngàn cát trắng
Thấy được gì trong trái đắng tình yêu
Buồn Muội bỏ đi hoang
Nó dò sang với Tỷ
Mấy hôm ngồi ngẫm nghĩ
Mà chẳng thấy đường ra
Ôi ...ôi ...bực quá à
Cố nhủ lòng đừng yếu
Chớ ngã vì trò "đểu "
Buồn àh...quẳng hết đi
Hehehe....thế là hết buồn Muội muội ơi ...bữa nay thấy vui vui tí rồi
Tiếp giấc mơ
Tôi muốn mình là một dòng suối nhỏ
Níu gót chân sen, rửa sạch bụi trần
Được ấp ôm làn da trắng ngần
Bắp chân thon vô tình qua dòng suối
Tôi muốn mình được là nhà ga cuối
Để đón em và giữ chặt suốt đời
Cùng bên nhau ta chung một tiếng cười
Mỗi ngày qua tìm một niềm vui mới
Bến hạnh phúc cùng em tôi sẽ tới
Và tôi muốn mình là một con tàu
Chở em vượt qua biển rộng sâu
Sóng có lớn, đừng sợ gì em nhé
Cũng có lúc, muốn mãi là đứa trẻ
Cùng em tung tăng dạo khắp vườn hoa
Bỏ lại lo toan của cuộc sống thật xa
Cứ hồn nhiên …. ta cùng nhau như thế
thơ thẩn bao năm chỉ thế thôi
lạc bước chùn chân ngày có lẻ ...
Biết có còn ai
Biết còn ai nhớ mình không nhỉ
Hoàng hôn đang chầm chậm qua chiều
Trong dòng người xuôi về phía đó
Có còn ai thương kẻ cô liêu
Những con gió chở đông sang ngõ
Lạnh len vào áo mỏng sắt se
Ta xuống phố bàn chân lặng lẽ
Phố xôn xao, mình đứng bên lề
Tiếng dương cầm nhà ai vọng lại
Hay tiếng lòng trỗi điệu luyến lưu
Giữ chân mình bên căn nhà lạ
Có giàn hoa sắc tím bời bời
Màu hoa nhắc một thời chưa cũ
Mà bóng người đã mịt mờ xa
Chiều xuống phố một mình đơn chiếc
Biết còn ai nhắc nhở gọi là....
Phale
Nghe ai gọi "Nhỏ"
Tiếng "Nhỏ" hôm nào ngỡ đã xa
Ngày xưa ai gọi buổi sang nhà
Em theo định mệnh trôi về phố
Tiếng "Nhỏ" ngày xưa cũng nhạt nhoà
Chợt bỗng chiều nay ai gọi "Nhỏ"
Tưởng người năm cũ thoáng qua đây
Tuổi thơ lạc mất bao mùa trước
Theo tiếng gọi kia quấn quýt vầy
Cô nhỏ hôm nao mái tóc dài
Bây giờ tóc đã ngắn ngang vai
Tay bồng tay bế thôi mơ mộng
Lấm tấm sương mờ trên tóc mai...
Tưởng rằng cơm áo đã vùi quên
Tiếng "Nhỏ" từ đâu vọng cuối thềm
Oà vỡ trong lòng muôn chất chứa
Trông vời chốn cũ nhớ dâng lên...
Phale
Đêm và máy tính
Đêm
Vạn vật ngủ say trong nhịp gõ thời gian đều đặn
Chiếc máy tính thức cùng cần mẫn tựa tình nhân
Bàn phím đã mòn, không đếm được bao nhiêu lần mình nhấn gõ
Chứng kiến những vui buồn, máy tính có bâng khuâng?
Chiếc máy tính người ta vẫn bảo vô tâm
Lại bên cạnh âm thầm mỗi khi mình khó ngủ
Gởi đi nhận về những điều có khi không thể nói
Lặng lẽ ân cần không một chút than van
Bao lâu rồi nhỉ không đếm được thời gian
Máy tính giữ giùm những điều lòng gởi gắm
Tha nhân hữu tình, có thể nào như máy tính làm bạn
Mỗi đêm về lại thức cạnh sẻ chia?
Đêm...
Tiếng thạch sùng kêu khuya
Khó ngủ
Mình thức cùng máy tính...
Phale