Đếm Bước
Ta hỏi mình có buồn không đêm nay
Nhưng hiểu rõ trái tim toàn lạnh giá
Đêm cô độc giữa dòng người hối hả
Một con đường vắng kẻ đón người đưa
Trời rời Xuân nằng nặng muốn đổ mưa
Hoa mai rụng đơn côi vài cánh sót
Không còn bướm vờn bông tìm mật ngọt
Chiếc áo vui cất lại ngóng sang mùa
Giọt nắng Hạ giờ rao bán ai mua
Nhặt lá rụng mong Thu vàng trước ngõ
Hạt tuyết Đông đang nhà nào ở trọ
Ta kiếm gì mà trông đợi Xuân qua
Ba trăm sáu lăm ngày trôi tầm tã
Vẫn dấu chân dẫm lại một dấu chân
Ngẩng đầu lên mây không gợn, trong ngần
Quay đầu lại vẫn khoảng dài, đếm bước ….
11.3.2010
Thả
Ta không thường nghĩ nhiều cho kẻ khác
Mượn vần thơ hóa cao thượng nửa vời
Đem hoa cỏ thử hương ướp cầm hơi
Họa khung cảnh nên thơ trong hư ảo
Hỏi, khi nào ta xem mình táo bạo
Ái tình tung xúc xắc cược đỏ đen
Quên bàn cân giữa lý trí, hờn ghen
Đẩy nước mắt khỏi mi rơi thỏa thích
Hiểu nỗi đau, nhưng lòng đầy đối nghịch
Tự bao giờ vẽ quyền lực riêng tư
Hai làn đường, ta, một kẻ, lối dư
Đâu tay vịn, lần tìm trong bóng tối
Vẫn nồng nàn, vẫn yêu thương vẫy gọi
Cam lòng sao, không níu bước kẻ đi
Được hay mất, tình yêu, lý do gì
Canh bạc này, ta chịu mình tay trắng
12.3.2010