Tuyết

Tuyết ...
Nhẹ hẫng và trắng toát
Đặc lại rồi chảy nhanh
Lúc quá nhiều ... lúc ít
Rơi từng cơn lạnh tanh

Tuyết ...
Xao xác và lẻ loi
Trong từng cơn gió đến
Lạnh lẽo và quạnh hiu
Nằng nặng mùi ly biệt

Tuyết ...
Khắc lên đời khổ đau
Của màn đêm đơn chiếc
Làm mùa hạ thay màu
Chấm dứt ngày ấm áp

Tuyết ...
Bản chất đẹp tinh khôi
Ung dung như lãng khách
Ngầm đựng sự điêu tàn
Và đau thương ẩn chứa

Ta mong mình như tuyết
Để nghĩ suy lạnh lùng
Rét cay làm nền móng
Đợi ngày tàn .. mông lung

12.1.2010