-
Ðề: Hoàng thạch các
Phong
Gió ...
Bay đến những đồi xa
Trườn lên từng dốc đá
Gió giữa trời bao la
Làm nên muôn thứ lạ
Gió ...
Bên dòng đời đen bạc
Gió thả mình phiêu diêu
Gió bao mùa đi lạc
Trong nhân gian tiêu điều
Gió ...
Vuốt ve gò má thắm
Nâng bàn tay em tôi
Hôn ngực trần đầy đặn
Rồi buông theo mây trôi
Gió ...
Đa tình và kiêu bạc
Một kiếp đời lênh đênh
Gió .. nghĩa - tình phai nhạt
Vết thương đầy khắc lên
Gió ...
Đến rồi đi nhẹ nhàng
Âm thầm và vô cảm
Đằm thắm và phũ phàng
Mênh mông và chật hẹp
Ta mong mình như gió
Buông trôi đời hư không
Yêu thương đem vứt bỏ
Tàn nhẫn không tấm lòng
12.1.2010
Last edited by MinhThy; 12-01-2010 at 12:54 PM.
-
Posting Permissions
- Bạn không thể tạo chủ đề mới
- Bạn không thể trả lời
- Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
- Bạn không thể hiệu chỉnh bài
-
Quy định của diễn đàn