Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
Ngỡ như đời còn gọi tên nhau
Chia tay đâu phải không gặp nữa
Mà khói hòang hôn cay mắt nhau
Mà chiều như rụng theo chân bước
Và nắng đường xa bỗng bạc màu
Ngày cũ sắp qua rồi, vui lên nhé chị!
Ngày mai trời sẽ sáng thôi chị, mong bình yên đến với chị.
Tất cả đều là lẽ đương nhiên
Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý mình! Có những lúc thăng, lúc trầm. Có những khi tràn đầy hy vọng rồi sau đó lại là chuỗi thất vọng! Con người nếu không hy vọng ở một ngày mai tươi sáng, thì không ai đủ dũng khí để dấn bước. Cuộc đời lắm lúc cứ như trêu ngươi, cứ như tai họa chỉ chực chờ giáng những đòn chí tử vào sức chịu đựng của con người.
Nhưng cuối cùng, thì con người vẫn tồn tại trong nghịch cảnh. Tất cả rồi sẽ qua đi. Và ngày mai, trời lại sáng.
Chúc an bình và may mắn cho bạn và gia đình.
Ta già chưa nhỉ em ơi?
Để thơ hon hỏn vay đời nỗi đau.
SunWild (04-10-2010)
Thấy thấp thoáng bóng Loa kèn tháng tư về nhà... topic này lâu rồi không thấy động đậy. Bạn về chăm sóc nhà đi nhé!
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
loa kèn tháng tư (24-09-2010),Sheiran (04-10-2010)
Mừng em trở về nhà! Chỉ là chiếc áo mới, người chẳng mới chút nào! Mong rằng em lại về thường xuyên chăm sóc nhà cửa nha!
loa kèn tháng tư (08-10-2010)
Chúc mừng em bình an trở về nhà của mình. Dù NR giờ thiếu vắng những người cũ, hay suất hiện thêm nhưng khuôn mặt mới, thì NR vẫn luôn là nơi đất lành để những người hữu duyên sẽ được tương ngộ. Còn nếu vô duyên thì vẫn "hội ngộ, rồi...Chia ly, cuộc đời vẫn thế..." Hì hì.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
loa kèn tháng tư (08-10-2010)
Năm nay con gái lên lớp lá, học nhiều hơn, vất vả hơn, nhưng thật vui khi tự con luôn biết phải học xong bài rồi mới chơi, hôm nào mải chơi quá, mà đã 8h tối mẹ kêu sắp đến giờ đi ngủ, con lại bảo chưa học xong bài, và vội vàng đi viết bài. Thấy con cặm cụi với từng nét chữ thật mừng. Mình cũng lại loay hoay với những nét chữ theo con. Buổi trưa mình tranh thủ tập viết đúng theo mẫu cô giáo lớp 1, để về kiểm tra bài của con, dạy con viết cho đúng, hy vọng những năm tháng đầu đời bước vào con đường học vấn, con thấy thật thoải mái và học tập tốt. Chỉ thương cho xã vì công việc vất vả hơn mình, làm vào thời gian mà người ta đang yên giấc ngủ, thôi thì vì ngày mai mà cố lên vậy.
T
Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
Ngỡ như đời còn gọi tên nhau