Kiếp Buồn

Cái kiếp thằng tôi thật quá đen
Buồn nhiều sướng ít mãi thành quen
Công danh lận đận, xuôi tay, chán
Sự nghiệp long đong, phó mặc, thèm!
Sớm sớm lang thang thân rệu rã
Chiều chiều lúi cúi mặt nhom nhem
Niêm vui chửa được tày ba bữa
Bởi tại tôi hay lỗi ở em

/ps ko bit làm thơ đường nhưng cũng mạo muội góp vui, đừng cười mà tội nghiệp