
 Trích dẫn của 
Nắng Xuân
					
				 
				Mời họa:
VẤN CÁC THẦY
Vãn cảnh xem hoa, hỡi các thầy
Hoa còn phong nhị ở trên cây
Hai chùm tí tẹo sương còn phủ
Một nụ tèo teo tuyết vẫn đầy
Bướm lắc lư thân chừng muốn mật
Ong thò thè lưỡi chỉ kinh cay
Nam mô bồ tát mười phương Phật
Đuổi bướm ong đi kẻo nhị gầy.
(KHUYẾT DANH)
HỎI SƯ THẦY
Viếng thăm, ai đó, hỡi sư thầy? 
Vạch vội leo trèo nát cả cây 
Một nụ khẳng kheo sương gió chán 
Hai chùm toét loét phấn son đầy 
Ong lui bước lại lòng không chuộng  
Bướm rụt vòi về ý chẳng cay 
Cửa Phật cố đeo bình nước tưới 
Để hoa phỉnh rốn, kẻo hoa gầy.
(Khuyết danh)
VÃN CẢNH CHÙA 
Xem hoa, ngắm cảnh, kính sư thầy 
Nhắc nhở người hiền chớ phá cây 
Một nụ mảnh mai sương đã mỏng
Hai chùm e ấp phấn đang đầy 
Ong mê mẩn cánh chừng ham ngọt  
Bướm ngập ngừng vòi chắc ngại cay 
Chư Phật mười phương xin chứng dám 
Lòng thành ngưỡng mộ, dẫu hoa gầy.
Nắng Xuân
Khấn 
Tan hoang cửa Phật hỡi ơi... thầy! 
Gạch đổ tường xiêu gãy hết cây 
Gió xoáy đầm Sen co cánh rộng 
Mưa tuôn luống Huệ khép thân đầy 
Kinh buồn sách cũ chuông ngân lạnh 
Khói nhạt hương tàn mõ rót cay 
Chấp lại hai tay xin khấn vái 
Triều dâng sấm động diệt mưu gầy!  
Yên Hà 
CÔ CHỦ ĐÂU RỒI? 
Cô chủ đi đâu vậy, quý thầy? 
Chẳng lo tưới tắm, xới vun cây 
Việt Đường xách nước hai xô lớn 
Thu Diệp rào phên bốn bó đầy  
Tê Hát vào thăm chừng đã nghiện 
Chu Hà ghé lại hẳn đang cay 
Nắng Xuân mua lọ chờ hoa nở 
Nhớ sớm, mong khuya đến héo gầy! 
  
Nắng Xuân   
Quét 
  
Sư bà xách chổi quét dê thầy 
Đến phá chùa xa đạp ngã cây 
Ông vác mặt mo tình rải khắp 
Lão mang đầu tượng tiếng phun đầy 
Xem hoa óc loạn đôi đào ngọt 
Ngắm cảnh tâm cuồng mảnh quế cay 
Bớ kẻ phàm phu cùng tục tử  
Không đi sẽ thác dưới tay gầy !  
Yên Hà 
CẢNH GIÁC 
Chùa ni sư nữ, phải không thầy? 
Chú tiểu vì sao trốn hốc cây? 
Chắc hẳn thầy chôm đang núp lén 
Hay chăng đạo chích đã vô đầy 
Thấy ni còn trẻ, xui lòng tục 
Nhìn vãi chưa già, giục thói cay 
Giả bộ tham quan tìm cảnh lạ 
Âm mưu thâm độc, chúng toan gầy! 
  
Nắng Xuân 
Quét 
  
Sư bà xách chổi quét dê thầy 
Đến phá chùa xa đạp ngã cây 
Ông vác mặt mo tình rải khắp 
Lão mang đầu tượng tiếng phun đầy 
Xem hoa óc loạn đôi đào ngọt 
Ngắm cảnh tâm cuồng mảnh quế cay 
Bớ kẻ phàm phu cùng tục tử  
Không đi sẽ thác dưới tay gầy !  
Yên Hà 
CHẲNG DỄ GẦY 
   
Chùa đã dăm hôm vắng quý thầy 
Ni cô không thiết bón chăm cây 
Để sâu cợt lá, cành buồn héo 
Mặc gió vầy hoa, bụi bám đầy   
Cám cảnh tung chân vài ngón kỹ 
Hận đời múa bút mấy vần cay 
Chơi ngông cho biết trang kỳ nữ 
Đã chọn đường tu, chẳng dễ gầy! 
  
Nắng Xuân 
			
		 
	 
 
Tâm tình chú tiểu
Cạo tóc thời ta đội lốt thầy
Lên chùa bỡn cợt phá rào cây
Nằm xuôi nốc rượu lòng chưa ấm
Đứng thẳng mần kinh bụng chửa đầy
Tức cảnh thơ phà dăm chữ bạc
Sinh tình bút hạ mấy dòng cay
Hằng mong tín nữ nhiều cô đến
Đậu phụ nhường sư tiểu chẳng gầy ...!
KBTY