-
Ðề: Thơ Phương Phương
VỀ VỚI BIỂN
Cám ơn cuộc đời cho em gặp anh
Mình òa vào nhau như thuyền về với biển
Biển ngày nào bao la, bí hiểm
Có biển rồi mà vẫn chẳng bình yên.
Sóng bạc đầu bởi nỗi nhớ con thuyền
Đứng trước biển em có còn sợ hãi?
Phải trải qua bao đắng cay, bao ngọt ngào nếm trải
Trái cấm bây giờ em mới hái tặng anh!
Em vẫn là cô bé mỏng manh
Tình yêu của em như pha lê dễ vỡ
Em đủ sức để chiều anh tất cả
Chỉ với một điều:
Anh đừng làm em thất vọng về anh.
-
Posting Permissions
- Bạn không thể tạo chủ đề mới
- Bạn không thể trả lời
- Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
- Bạn không thể hiệu chỉnh bài
-
Quy định của diễn đàn