1ngày đầu tháng với cv suôn sẻ, nói chung mọi việc đúng theo dự định của nó. Hơi hơi vui, cũng ko hiểu vì sao lại thế, cảm thấy bằng lòng với những gì đã và đang có, hình như có chút tiếc nuối...
Mẹ con bạn đã ổn để bắt đầu cs mới, ban đầu hơi vất chút nhưng rồi sẽ ổn thui, nó tin bạn làm đc, chẳng có gì khó với chúng ta nhỉ, nó tự hứa sẽ thi thoảng sang thăm mẹ con bạn cùng con gái. Chắc chắn thế rùi.
Gái, bạn nó, 2 đứa vẫn thường gọi nhau như vậy, đang bận rộn cv, chạy đua với tjan, chẳng có tjan mà nghỉ nữa, làm cv hành chính nó là vậy, toàn việc ko tên và làm chân sai vặt, mệt lắm nhưng đành phải cố thôi gái nhỉ, cv mà, biết gái nản lắm, nhưng chẳng biết làm gì ngoài đviên gái, rồi từ từ ta sẽ tìm đc cv phù hợp hơn đúng ko? Lại cố nhá
Gặp em nv cũ của nó ngày xưa, ngồi ôn lại kỉ niệm và tiếc nuối...2 chị em cùng tiếc, em bảo sao chị ko làm tiếp, đấy là công sức gây dựng của chị cơ mà, nó chỉ cười và nói, chị cũng tiếc cũng buồn khi phải rời xa cty mà chị từng gây dựng lắm chứ, mồ hôi, nc mắt và bao nhọc nhằn ngày đó để rồi rời xa khi Cty đang trên đà ptr mạnh và có thương hiệu ở KCN. Chị phải lựa chọn 1 trong 2, tiền và con gái, tiền có thể làm ra đc, chị ko sợ nghèo sợ khổ vì chị tin chị có thể làm đc, còn con gái chị, chị ko thể xa con, đó là niềm hp của chị, là ty lớn của chị, đơn jản thế thôi. Ai rơi vào TH của chị cũng sẽ làm vậy. Giờ đây cty đã bắt đầu dừng hđộng, chỉ còn biết tiếc nuối mà thôi, ko phải ai cũng làm đc. Em giờ lại theo nghề chị ngày xưa, cũng mới bắt đầu thôi, hơi vất vả chút nhưng rồi mọi việc sẽ ổn. Em bắt đầu lấy lại những khách hàng trưyền thống ngày xưa, em bảo mọi ng thi thoảng vẫn nhắc chị đấy, ai cũng bảo tiếc cho chị, tiếc cho cty. Em muốn chị về làm cùng với em ,nó từ chối, cũng ko biết sao nhưng nếu quay về làm thì có lẽ nó đã bắt đầu từ ngày đó rồi chứ ko phải bây giờ nữa. Bây giờ nó bằng lòng với cv với vị trí của mình và quan trọng là nó yêu cty nó, mặc dù đôi lúc ghét lắm í. Nó bảo với em là nếu có gì khó cứ hỏi chị, giúp đc gì là chị giúp thui, ko vđề.
Quá khứ chỉ là quá khứ mà thôi, ko nên sống mãi với kí ức về quá khứ, ta còn phải phấn đấu nhiều cho hiện tại và tương lai. Cố lên nào...