hôm nay em đã chủ động nói với anh, em muốn anh em mình sẽ mãi là anh em như những năm về trước. Anh ko chấp nhận, anh ko thể quên em đc. em phải làm sao bây giờ??? anh kể cho em nghe ngày cưới em, anh lên mà ko gặp, hôm đó anh đã uống say và đi lang thang khắp HN, anh đã muốn quên em mà ko thể...em đã hỏi anh sao anh lại chọn lúc này để nói với em, anh đã có vợ có con rồi, em ko thể và mãi mãi ko thể...anh nói làm gì nhỉ???anh đã dồn nén lâu rồi và anh ko thể ko nói, anh sợ mình bị mất cơ hội nữa...ôi em chẳng biết nói gì nữa, lương tâm em ko cho phép, trái tim em ko lỗi nhịp, em vẫn chỉ coi anh là anh trai...Có lẽ em phải dừng mọi liên lạc với anh, để anhquên em đi...6năm qua anh đã ko quên em và bjờ em fải làm thế nào nhỉ???