Trưa nay có cuộc nói chuyện mà cảm giác buồn thật
Nó ko nghĩ lại phức tạp đến thế. Sao cs này lại ko đơn giản nhỉ???
Nó chẳng hiểu nó nên làm gì lúc này nữa, nó buồn lắm...Nó chẳng biết làm gì lúc này, nc mắt cứ rơi...Sao nó ko thể mạnh mẽ hơn? sao nó ko thể thế này hay thế khác...
Có những điều ko biết thì nó hỏi, không trả lời, không giải thích thì tự nó phải tự vận động làm. Nó mê mải làm cái việc mà đạo làm con nó phải làm. Nó quay cuồng với cv, việc nhà,con cái...Nó mệt mỏi muốn nghỉ ngơi nhưng cứ nghĩ việc chưa xong thì nó lại ko thể...Thế đấy, cái giá phải trả là câu trách móc...Thôi, Nó sai, nó chấp nhận sai hết, để cho cs được bình yên. Nó chẳng hiểu nó đang nghĩ gì, đang muốn gì....
Buồn...