Bạn gọi và nhắn tin cho nó vào lúc nó bận nhất, trưa nay tranh thủ đợi cv nó nhắn hỏi bạn, lâu rồi 2 đứa ko gặp nhau nhỉ. Bạn cứ bảo nó là có chuyện muốn nói, nó thắc mắc chuyện gì thế, nó ko thích cái kiểu ngập ngừng, haizzz, bạn bảo muốn gt cho nó 1 ng bạn, nó phì cười, bạn vẫn thế nhỉ, vẫn quan tâm và nhớ đến nó bất cứ khi nào. Nó bảo sao tự dưng bạn gt cho nó vậy, bạn nói thương nó vất vả nhiều rồi, muốn nó có 1 cuộc sống ổn định hơn. Bạn ko an tâm khi nó vẫn 1 mình. Nó thầm cảm ơn bạn, nó từ chối, chẳng hiểu vì sao nhưng nó thực sự ko muốn gặp hay làm quen thêm nữa. Bạn cứ khăng khăng ko được, phải gặp 1 lần mới đc, ko là bạn ghét đấy. Nó lẳng lặng chấp nhận vì bạn, vì nó ko muốn bạn buồn vì nó. Cám ơn bạn nhiều
Trưa nay anh rủ nó đi ăn, chẳng hiểu sao nó lại từ chối dù biết rằng nó ko hề muốn, nó vẫn đối nghịch như thế. Nó và anh vẫn thế, nhưng nó chẳng hiểu nó muốn gì nữa, nó không muốn bước tiếp...cứ bảo lòng chấp nhận đi mà vẫn ko thể...Thế đấy, nó vẫn là nó...Chán nhỉ!!