1 ngày ko cv của nó, nó mệt và nó tự ban cho mình 1 ngày nghỉ, dạo này nó íu lém, già già lém rùi, xương gà cũng hem nhá nổi nữa mà.. Bỗng dưng nó nhận đc đt, hị hị, KH hẹn đến cty và yêu cầu mình giao dịch, oki thui, chả ngại gì hết á, dưng nó chợt giật mình vì rơi đúng ngày 27/03, huhu, chả lẽ nó lại phải huỷ đi QN à, mà nó thì ko thể ko làm việc, họ yêu cầu đích danh nó mừ, nó trả lời oki dưng có thể chuyển qua ngày khác đc ko?? nếu ko thì sếp nó sẽ tiếp. Nó chờ đợi câu trả lời mừ sốt ruột lém , nó cầu nguyện rằng nó sẽ đổi đc lịch...và cuối cùng là điều nó cầu đã đc thực hiện, hí hí, nó lại đc vi vu, lâu lắm rùi nó chả đc đi đâu í, thèm đi lắm lắm.....



Nó nhận đc đt của em zai, vậy là em nó đã cưới, nó mừng và hp lắm khi em đã làm đc điều em muốn. Em kêu muốn chị về chung vui với em, muốn chị cho cả ty của chị về nữa...Nó hứa chắc chắn là nó sẽ về vì nó rất quý em zai nó, nó quý hơn cả em xã ngày xưa...vì rất nhiều lẽ...
Nếu ko fải cưới em thì có lẽ nó sẽ ko về đó, về mảnh đất mà ngày xưa cũng từng là quê hương thứ 2 của nó...nó sợ mình sẽ nhớ về ngày xưa ấy...biết rằng vết thương đã lành và nó đã chôn đc kí ức đó nhưng...nó biết nó là con ng sống thiên về tình cảm nhưng nó phải thế, phải đối mặt với thực tế thôi. Nó ngại khi về đó lắm, về đó lại gặp họ hàng, lại những câu hỏi thăm, lại những câu tiếc nuối, lại những câu trách móc...Nó sợ mình sẽ lại tủi thân và lại khóc...Nó thương ty của nó thôi, nó biết rằng dù mình đã và đang bù đắp cho ty của nó nhiều nhưng sẽ ko bjờ đủ cả...Hy vọng ty của nó sẽ hiểu và thông cảm cho nó...
Chiều nay nó đc xem ảnh cưới của bạn nó nữa, hì hì, nó cũng thèm...dưng sợ lắm, hem có dám à, bỗng dưng nổi hứng hum tới nó sẽ cho ty của nó đi chụp ảnh nhá, 2 mẹ con nó sẽ đi chụp , nó muốn lâu rùi dưng cv cứ cuốn lấy nó và bjừ nó quyết tâm kỉu gì cũng fải đi nhá