Yêu100 tinh thật! Chuyên gia "thuận nghịch độc" có khác! Đúng đây là một bài thơ ĐL theo kiểu thuận nghịch. Quả thật xưa nay NN chả ưa gì kiểu thơ này, làm một bài thơ ĐL cho hay, cho tròn trĩnh đã khó, lại còn phải gò ép, nắn bóp, đẽo chỗ này, đắp chỗ kia... sao cho đọc ngược, đọc xuôi, đều được, cuối cùng thì cả hai đều thành dị dạng, chẳng thành ngô, cũng chẳng ra khoai.
Cảnh Xuân
(Đọc xuôi)
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bỗng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười
(Khuyết danh)
Đọc ngược:
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bỗng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc dậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta