Anh lúc này chẳng biết học cái thói cẩn thận từ đâu! Nói cứ nhìn trước ngó sau rồi còn thòng thêm cho khỏi ai bắt bẻ. Em cũng suy nghĩ về điều anh nói từ lâu nhưng chẳng dám nói. Nghĩ cũng hèn thật!
Nhưng con người thì không thể nhìn được mình, phải có ai đó nhận xét mà cho dù có nhận xét cũng lại cho rằng: .................với tài năng. Em thì thơ ngang phè nên cũng chẳng ngại ai nói mình gì cả vì thơ mình làm chỉ để nói được điều mình muốn nói. Nhưng thôi anh à! Con người qua mấy ngàn năm người ta đã nghiên cứu và đúc kết ra nhiều điều. Cho dù là Văn Minh hơn nhưng cũng vẫn như vậy dẫu mức độ tinh vi có cao hơn so với cách đây mấy ngàn năm. Tập thể thì đa dạng! Khối hình hài và muôn vàn cá tính.