Trích dẫn Trích dẫn của NHAT NGUYET Xem bài viết
Theo ý của NN đây có lẽ là một điển hình cần cho thơ, Ý trước đã! , ý mới, ý hay, ý lạ... làm cho bài thơ có sức hút, sự thú vị đáng kể, sau đó mới nghệ thuật, tu từ...v.v... Đọc một bài thơ tròn trịa, trơn tru, đầy nhẫy những từ "rất thơ", nhưng sáo, mòn, trống rỗng... chẳng khác nào một con búp bê đẹp nhưng vô cảm! Có những bài thơ "rất đẹp" nhưng vô cảm như vậy, đọc xong chẳng hiểu tác giả muốn gửi gắm điều gì, thậm chí đang muốn nói thứ gì, đọc rồi nó cứ trôi tuột đi, chẳng còn gì đọng lại...

Nghĩ sao nói vậy, cũng là nói với chính mình và bè bạn của mình, nói theo kiểu trà dư tửu hậu, không có ý "ta đây" và cũng không hề có tham vọng "dạy" ai cả, mong rằng không làm ai khó chịu... mà rủi ai có "khó chịu" thì cũng cố mà chịu thôi, tớ ở... xa lắm, làm gì được nhau chứ! hehehe
Anh lúc này chẳng biết học cái thói cẩn thận từ đâu! Nói cứ nhìn trước ngó sau rồi còn thòng thêm cho khỏi ai bắt bẻ. Em cũng suy nghĩ về điều anh nói từ lâu nhưng chẳng dám nói. Nghĩ cũng hèn thật!

Nhưng con người thì không thể nhìn được mình, phải có ai đó nhận xét mà cho dù có nhận xét cũng lại cho rằng: .................với tài năng. Em thì thơ ngang phè nên cũng chẳng ngại ai nói mình gì cả vì thơ mình làm chỉ để nói được điều mình muốn nói. Nhưng thôi anh à! Con người qua mấy ngàn năm người ta đã nghiên cứu và đúc kết ra nhiều điều. Cho dù là Văn Minh hơn nhưng cũng vẫn như vậy dẫu mức độ tinh vi có cao hơn so với cách đây mấy ngàn năm. Tập thể thì đa dạng! Khối hình hài và muôn vàn cá tính.