Phu sinh (22-01-2012)
Sẽ còn có ngày mai
hahaha (21-01-2012),NHAT NGUYET (20-01-2012),Nhím con (20-01-2012),Phu sinh (22-01-2012)
Lại đi câu...
Một ngày thời tiết âm u, lạnh lẽo, nhưng lại gặp may, chọn chỗ ngồi thoải mái, hai bên có hai hàng cây chắn gió tránh lạnh. Gặp đúng đàn cá rô phi rủ nhau đi họp, giật một buổi được hơn 40 em cả nhớn lẫn bé, thật là khoái vì trước đó chưa bao giờ câu được nhiều như thế, khi thấy cái phao nháy nháy, kéo lên đầu cần nặng trĩu, con cá dính câu lạng qua lạng lại dưới nước vài vòng rồi mới lôi được lên bờ, nhìn con cá khá to giãy đành đạch trên sợi cước, cái cảm giác ấy thật khó tả... vừa hồi họp, vừa sunng sướng, vừa thích thú... có lẽ cái thú ấy, cái mê ấy, chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được, bỡi vậy các cần thủ khó có thể từ bỏ được cái "thú trời đày".
Cuối cùng thì nó thành thế này hehehe
Chán câu cá nước ngọt, lại đi câu biển.
Một sáng chủ nhật đẹp trời, được anh bạn mới quen rủ đi câu biển, í ới gọi nhau từ 4 giờ sáng vì phải đi xa khoảng 50km, các thứ như cần, mồi câu, thức ăn, nước uống...v.v... đã chuẩn bị từ hôm trước, đặc biệt là anh bạn bảo phải mua một thùng đựng đá lạnh 16 lít (loại khá to) để chứa và ướp cá, ka ka chim trời cá nước mà cứ như để sẵn trong kho tới lấy về không bằng.
Để đến được điểm câu phải leo, trèo, thậm chí bò qua một đoạn gành đá cheo leo hiểm trở, có những đoạn là vách đá dựng đứng, chỉ đặt được nửa bàn chân,1 tay bám vào vách đá, trên lưng là cái ba lô nặng trĩu, tay kia lại vướng cái thùng đựng cá, sẩy chân là rơi xuống biển, bên dưới toàn đá tảng và nước xoáy, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, chẳng khác nào như đi thám hiểm, tới nơi vứt đồ đạc lăng lóc, nằm dài ra và mồm mũi tranh nhau thở đúng nửa tiếng mới ngồi dậy được. Đến chiều về, ra tới đường bằng mới hú vía là mình không bị làm sao. Cũng may là hôm ấy trời trở gió, nước lại đục, nên không câu được nhiều cá, nếu nhiều có lẽ cũng vứt cá lại bớt xuống biển. Nghĩ lại đến giờ vẫn còn sợ, đúng là "trời đày"
Kết quả của một lần đi câu "nhớ đời" đây.
Tiếng là ở thành phố biển, lại đi câu mà chẳng biết cá nào với cá nào.
Cá gì đây?
Và đây nữa?
Last edited by Đông Quân; 20-01-2012 at 08:47 PM.
Huynh có cùng sở thích này với Y rồi khi nào vào SGN mình đi câu nhé huynh
Năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc!
Nào hay số kiếp chuồn chuồn
Khi vui chuồn đậu khi buồn chuồn bay
NHAT NGUYET (09-09-2012)
Trong cá của anh Nhật Nguyệt hấp dẫn ghê. Chắc vì anh Nhật Nguyệt giỏi bắt cá lắm nên mới chôm chỉa được nhiều cá như zậy! người ta bắt cá hai tay cũng chỉ được 2 con mà bác nhà em bắt tới cả bầy đoàn cá... he he
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
yeu100C (23-01-2012)
Vườn thơ bây giờ vắng như chùa bà Đanh anh Nhật Nguyệt ạ
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Beo-Dat-M.../ZWZA8C6E.html
------------------------------------------------------------------------------------------------
Last edited by Đông Quân; 21-09-2012 at 07:12 AM.
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
NHAT NGUYET (09-09-2012),Phu sinh (11-02-2012)
Nhật ký câu cá: Hải Giang 08/9/2012 - Cảm giác tuyệt vời.
Hôm nay thứ 7, cả tuần rồi không được đi đâu, cuối tuần mà chưa thực hiện được chuyến "xa bờ" nào, kể cũng nhơ nhớ, đi ra đi vào rậm rực, ngoài trời mưa bay lất phất, thôi! đành vậy, một mình một ngựa chạy ra Hải Giang ngồi bè, ngắm trời, ngắm biển một ngày cho đã.
Hải Giang - một làng chài nhỏ nằm tách biệt dưới chân núi Tam Tòa, trên bán đảo Phương Mai, thuộc xã đảo Nhơn Hải của thành phố Quy Nhơn. Nằm tách biệt như thế, nên nhiều người có nghe, có biết, nhưng ít người đã đến đây, dù nó là một địa phận trong thành phố.
(Ảnh sưu tầm)
Ngày nay nhờ có cầu Nhơn Hội nên từ Quy Nhơn có thể đi xe máy đến HG, một chặng đường không dài, nhưng khá gian nan, đèo dốc gập ghềnh, có những đoạn dốc thẳng đứng, xe máy phải bò bằng số 1 và xổ dốc số 2, nhiều chặng gặp cát lún phải dắt bộ.
Thế nhưng đến nơi đây để du lịch dã ngoại và câu kéo thì thật là tuyệt, một địa điểm không thể chê vào đâu được.
Chạy xe chừng 1 giờ sau là đến nơi. Ở đây có sẵn những ngôi lều tạm để làm dịch vụ du lịch bình dân, cà phê sáng 5k, tô mỳ trứng 10k, bữa trưa 20k/1người, với đặc sản cá tươi roi rói, bảo đảm ngon hơn bất cứ nhà hàng có sao nàothật đấy! không ngoa chút nào. Và tất nhiên có cả dịch vụ đưa khách câu ra những chiếc bè nuôi tôm hùm ngoài biển cách bờ từ vài trăm mét đến 1 km bằng những chiếc ghe hay thúng chèo bằng tay.
Ngồi trên bè giữa biển trời bao la, có "cái nắng", có "cái gió", đu đưa theo con sóng, ngắm điệu nhún nhảy của chiếc phao, là một cái thú không biết đã ngấm vào trong tôi tự lúc nào mà đến giờ không dứt ra được.
Bè nuôi tôm hùm trên biển
Ra đến nơi, lo set-up cần, dây... vừa thả xuống khu vực câu nắm ruốc làm mồi nhử gọi cá đến, chưa kịp buông cần thì đã thấy một bầy cá lia thia nhỏ bu lại, rất đông, chán rồi đây, lũ này phá mồi kinh lắm. Bỗng nhiên, một cái bóng thấp thoáng, tay dụi dụi, mình hoa mắt rồi chăng, trong một ô bè, dưới mặt nước, cách chân mình chưa đến 1m... là... một... chú... cá... mập... bằng bắp đùi... quan sát một lúc, vẫn thấy chú ta lượn qua lượn lại mỗi khi mình xả xuống một nhúm ruốc.
Chú cá lượn qua lượn lại trong ô này
Bụng bảo dạ, cá mập cũng chơi, vừa nghĩ vừa run, một mình một bè, chưa biết sẽ xoay xở thế nào, kệ đã, đến đâu hay đến đó, có gì mày ở trên bờ, tao nhảy xuống biển... cứ chiến.
Gạt cây cần câu tay qua một bên, lôi cây cần máy ra, móc con tôm sống to nhất trong rộng, chỉ bằng 1/2 ngón tay... út, vừa thả xuống thì đã thấy chú cá bơi đến táp... cái phao... hahaha, biết rồi, kéo phao xuống thấp nữa, mồi cách mặt nước chỉ còn 0,4m, chờ 1 phút, lần này thì chú táp con tôm, vội vàng giật mạnh cần, đóng một phát... phựt... quác lưỡi rồi, ối giời đất ơi! tin tưởng vào cái lưỡi câu cá chép của... Pháp, thì ra là đồ dzỏm hàng Tàu, thế mà chém của tớ đến mấy k/1 lưỡi. Vội vàng thay lưỡi Maruto lớn nhất mà mình có (ko nhớ số mấy). Nhờ động tác thay lưỡi mà bỗng dưng sáng suốt và bình tĩnh hẳn ra, nếu dính cá ở đây thì không thể bắt được, sẩy là chắc chắn, vì khi cá chạy, dây câu sẽ bị vướng vào các thùng phuy, và bị hà cắt đứt ngay tức khắc. Phải dụ chú ta ra ngoài lồng thôi.
Quyết định chiến đấu ở đây, tương đối trống trãi, dễ xoay xở
Nghĩ là làm, vừa thả con mồi xuống, chú ta từ trong bè nhào đến táp ngay, hít vào một hơi lấy bình tĩnh, mặc dù lúc ấy trống ngực đã đập loạn xạ, đếm 1,2,3...5. đóng một phát thật mạnh, đầu cần cong vút, roét... roét... tiếng mobin réo lên, chú ta chạy một hơi cũng phải 30m cước, hãm bớt mobin cước lại vừa phải, bụng bảo dạ, cuộc vật lộn với nó bắt đầu rồi đây...
(Còn tiếp)
Last edited by NHAT NGUYET; 09-09-2012 at 01:58 PM.