Trích dẫn Trích dẫn của kehotro Xem bài viết
Tâm hồn thơ đúng là tâm hồn thơ! Cuộc sống vốn tất bật lo toan con người ta dẫu muốn hay không muốn cũng bị cuốn vào vũng xoáy. Thì một chút thanh thản, một chút ngông nghênh, một thoáng buồn để có chút gì để nhớ để thương. Ngôn ngữ của nhà thơ đôi lúc như trẻ con, nó gây sự ngạc nhiên thích thú:

Phân vân sao gói lạnh Đông làm quà

Lạnh mà gói thì đúng là tài ! Nhưng đây lại là phương pháp hiệu quả khi vận dụng trí tưởng tượng và thủ thuật tài tình của thơ.

Có ai đó từng bảo: Nhân loại giờ ai cũng hơi điên điên. Ngẫm củng đúng! Không điên thì làm sao sống nổi với áp lực của cuộc sống. Nếu có thể thét lên người ta đã thét. Nếu có thể đập cho tan hoang người ta đã đập. Tại sao con mèo kêu meo meo? Chuỗi dây truyền áp lực cứ như ngọn sóng lan mãi lan mãi. Và nếu con người ta không điên chắc đã lên cơn đau tim hay đột quỵ mà chuyển sang thế giới bên kia.


Lỡ tay vụng gói…lạnh rơi ngược về..!

Có một chút gì chua chát, có chút gì mang mác khi đọc câu này! Hình như đời buồn nhiều hơn vui. Dù người ta có đẩy có xô nhưng nó vẫn quay ngược về ký ức.......
Câu trên chắc viết trong lúc điên điên anh KHT nhỉ...
Câu cuối thì người viết cùng muốn gửi gắm buồn và chua chát vào thơ...Hzz thì lại ghét thơ sầu và định thay bằng 2 câu khác nhẹ nhàng hơn nhưng lại không phù hợp lắm. Nên để thế và thành bài thơ....BUỒN.