Trả nợ 4.
Hứ! Chú ha! Tết mà đi đòi nợ khéo ha!
@ Cô Oa: Lẽ ra bài thơ này HNhu ghi tặng cô Oa, dzới chị Luuly. Ngặt chú Nhatnguyet xiết nợ HNhu, nên, túng quá, HNhu để thơ của cô Oa, dzới chị Luuly ở đây.
Giờ cô dzới chị đòi chú NN đi ạ.
@ Chú NN: Hhihihi, HNhu biến chú thành con nợ của cô Oa dzới chị Luuly nà.
LỜI MÙA XUÂN DÀNH TẶNG THA NHÂN.
( HNhu gửi cô Oa cùng chị Luuly. )
Mời Người ghé lại mùa Xuân.
Uống cùng nhau chung rượu mừng.
Xôn xao ngoài thềm mai nở.
Nắng vàng dường cũng rưng rưng.
Mời Người ghé lại cùng em.
Ngắm nhìn những khung trời quen.
Cùng bao nụ cười dung dị.
Một tiếng quê hương dịu êm.
Mời Người ghé lại Người ơi.
Lời yêu thương cho mềm môi.
Nơi đây một trời chờ đợi.
Xuân còn mong Người mãi thôi.
( 12/12/2010 - HNhu )
Xuân
Anh có nghe tiếng thì thầm mùa xuân
Ở nơi ấy hoa mai vàng rực rỡ
Bên này em thắm sắc hoa đào nở
Nghe rộn ràng chờ đón tiếng hoan ca...
Gần Tết NN chưng hoa khiếp thế!!!!![]()
Kính chúc anh NN và gia đình một năm mới vạn sự như ý, sức khỏe, may mắn, thành công và hạnh phúc.
Nợ đời chưa trả mình ơi
Bạc đầu mà vẫn ham chơi chẳng dừng
Lấy buồn đau đổi vui mừng
Mắt cười mà lệ rưng rưng đáy lòng
Dư âm
Nghe đâu đây tiếng rì rào vọng lại
Của núi đồi, của sóng mãi trùng khơi
Trăng trên cao lấp ló như lả lướt
Dư âm nào dịu ngọt một ngày mơ...
Đêm nay Trăng mới 12... Trời mưa nên trăng không đến .Đành phải...
CHỜ TRĂNG...
Đêm dần buông tấc dạ nao nao
Bởi hôm nay trăng mười hai chẳng ghé
Gió bên song động mành khe khẽ
Bỗng chạnh buồn khi hiểu lý do
Một mình co ro
Như con sâu cuộn tròn tìm quên lãng
Thời gian cố tình lơ đãng
Chầm chậm trôi...
Đơn côi...
Quạnh vắng...
Mặn đắng...
Chơi vơi...
Trăng nơi đâu hoải hoang cả đất trời
Sắt se lạnh tim nghẹn lời ... thổn thức
Em Anh giữa đôi bờ ảo thực
Đông Tây dịu vợi ngày đêm
Mưa rớt bên thềm
Có phải Trời cảm thương ... nhỏ lệ
Chông chênh giữa cuộc đời dâu bể
Nên tình cũng khuyết như Trăng
Dẫu biết không có chi là vĩnh hằng
Nhưng tim vẫn chân thành trao gởi
Cớ sao mưa buồn tới
Giăng sầu...
Giờ chênh chao biết phải về đâu ???
Thả hồn trôi giữa dòng đời thầm lặng
Gặm nhấm từng giọt đắng
Chờ Trăng...
QN
26/3/2010