deleted
Last edited by Sheiran; 02-10-2009 at 09:36 AM.
Trưa nay vừa tính ngã lưng 1 chút thì có tin nhắn từ em gái "hai ơi em nhập viện rồi, cúm H1...huhu" ... Thế là pé fải cách ly 3 ngày để theo dõi, ko biết pé cảm thấy thế nào, có buồn ko, có lo ko, có sợ ko ... tự nhiên thấy thương pé wá ... Tối hôm wa pé sốt, 2 cập nhiệt độ thấy gần 38 độ, lo lo, nhưng hok ngờ ... hjk... Thế là hok thể ngủ đc, ngồi lo cho pé, rồi nghĩ đến mẹ, muốn gọi cho mẹ, nhưng sợ mẹ đang ngủ... vậy là ráng đợi đến 2h,... lòng cứ mong pé chỉ nói đùa như mọi lần... tự hứa là dù pé đùa ,2 cũng giận... hjk... hok ngờ ...
2h30 gọi cho mẹ, giọng mẹ cũng bùn bùn... pé nhập viện thật rồi... Tự nhiên giờ mình hok có tâm trí làm việc... tự nhiên thấy mất tập trung ... hjk, giá mà 2 có thể gánh cho pé nhỉ... bảo pé đừng lo, dặn mẹ đừng bùn, vậy mà mình lại lo , lại bùn ... chán wá đi ... huhu
******************
Ghét lá vàng nên hận cả mùa thu ...
*******************
Nóng quá đi mất, cty keo kiệt, phòng làm việc chỉ có quạt, ko có máy lạnh
Giờ ước gì lột được mớ đồ trên ng ra và... nhảy xuống hồ bơi
Mong em San mau khoẻ lại...
Trong lòng chỉ thấy toàn bực bội thôi, sao nhiều người cứ thích thọc gậy bánh xe thế nhỉ kg biết!