Ở bên em nhiều, chỉ nghe em kể sơ sơ về hoàn cảnh gia đình. Ba đã thế, giờ đến mẹ...Chị thật thương em và phục em, Một cô bé từ tỉnh lẻ lên sg, học hành giỏi giang và tự lập nghiệp nhờ bản thân mình mà vẫn giữ được chính mình. Điều đó mới đáng quý và đáng trân trọng.
Chẳng biết nói gì, chỉ biết tặng em 2 câu. Cố lên hôm nay, ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.
Và nhắc em thêm điều này nữa. Con người có thể chọn cho mình mọi thứ, riêng gia đình thì ko.
Chị kể em nghe câu chuyện này, cũng hơi giống như hòan cảnh của em, để em có thể học hỏi và rút kinh nghiệp từ chị được ko nhé.
Gia đình chị có gần 10 anh chị em,( ko kể ông già thời trẻ sống đào hoa lắm, lâu lâu lại có người đến nhà nhận cha, nhận họ.Nên con cái ngòai luồng cung rải rác vô số).. Trong một gia đình đông con, cá tính mỗi một người khác nhau. xong ai cũng yêu thương ai hết mực. riêng có 1 người chị gái, chị có thời kỳ làm ăn thất bại, chị đứng lên bảo lãnh nợ cho chị, Xong vì số tiền nhiều quá, sau khi chị khá giả trở lại, trả cho tiền lại chị thì tiếc...Cứ lảng tránh chị, mà ngày xưa 2 chị em thân nhau nhất. chị cũng ở bên này với chị. Chị thấy thế, đau lòng quá. Nên họp gia đình lại, chị nói.
- Số tiền đó đối với em quan trọng, đó cũng là một tài sản lớn, nhưng nếu có cũng chỉ là để đó, còn chị giỏi giang hơn em, chị hãy dùng số tiền đó phát tiển việc làm ăn của chị. Em sẽ ko nhắc đến số tiền đó nữa, bởi vì mỗi khi nói đến chỉ làm tình cảm chị em mình rạn vỡ. Thôi nhé, em xin lỗi chị nếu trước kia trong lúc tâm trạng bế tắc, em nói ko khéo, làm chị ko vui. Giờ đây, em chỉ muốn tình cảm chị em mình trở lại như xưa. đồng tiền bạc bẽo lắm, nhưng lòng người ko bạc, ok chị, nhất là tình cảm chị em minh, sẽ ko bào giờ để rơi vào tình cảnh, nén bạc đâm tọac tình nghĩa...
Hôm đó mấy anh chị em ở VN nghe chị nói,mọi người đều thương cảm, ai cũng rưng rưng lau nước mắt. Sau đó, 3 con của chị gái ở bên này gom vào trả chị một it hộ me. Còn anh chị em nghèo ở VN, người thì đòi cầm nhà, bán xe máy, và thêm anh trai ở bên này thì mượn tiền ở visa ra...để giúp chị trả nợ. xong chị nói.
- Cuộc đời em thà phiền người ngoài, xong ko bào giờ phiền gia đình, vì nếu em nhận sự giup đỡ của các anh chị, em cùng sẽ cậy tình anh chị em thương em út ít, em lại lè phè ko muốn trả...Thôi, em xin cám ơn tất cả.Ở cuộc đời này, Cùng tắc biến, biến tắc thông, em tin, nếu em chuyên tâm vận dụng đầu óc , em sẽ kiếp được nhiều tiền. Và đúng như thế, chị xin hõan các chủ nợ, cầm ngôi nhà mình cho nhà bank, để lấy tiền vốn làm ăn.
Những ngày tháng sau đó, từ một người phụ nữ chỉ thích dong chơi, thích lãng mạn...Chị quay cuồng trong gần hai năm, kiếp đủ gần triệu $ trả nợ hộ chị gái. Thế là yên tâm, , biết đủ là đủ.,chi stop.Còn số tiền chị gái nợ chị, thì tự mình an ủi, coi như mình đầu tư cho kiếp sau....
(nhưng mõi năm, về VN chơi, chị cũng hay nhõng nhẽo với chị gái, than thở cũng khiếp lắm, chị lai đưa cho dăm ba nghìn để đi chơi),Từ đó, Tình chị em chị đã có lại được với nhau, chị thấy còn quý hơn tiền bạc mình có.