-
Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có một người lặng lẽ nhìn
Cơn mưa chiều qua phố nhỏ
Tiếng mưa âm thầm gợi nhớ
Ký ức tưởng đã bình yên
Có một khoảng trời không tên
Ngập ngừng thoảng qua miền nhớ
Kỷ niệm ngỡ đã vùi quên
Lại ùa về trong nhịp thở
Ôi bao dại khờ một thuở
Lâu rồi lẩn trốn nơi nào
Một chiều về qua phố nhỏ
Giật mình lòng chợt nao nao
Ước gì trong giấc chiêm bao
Lại thấy ai về bên cửa
Một chiều hanh hao tiếng gió
Cho ta ấm lại ngày xưa
Đã xa thật rồi cơn mưa
Loang ướt cả hoàng hôn cũ
Mà sao tận đến bây giờ
Nỗi đau còn chưa chịu ngủ
Biết tìm đâu ra cõi trú
Để tâm hồn ta trốn vào
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có những nỗi buồn
Có những niềm đau khổ
Có những cơn mưa tuôn
Rơi vào lòng thương nhớ
Có ánh mắt người xưa
Ký ức còn nhắc nhở
Kỷ niệm tưởng đã xa
Chợt ùa về hơi thở
Còn lại gì
Khi ngọn lửa
đã thành tàn tro...
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Vẫn là nỗi nhớ từ sâu thẳm tâm hồn
Dồn anh vào ngõ cụt
Những lối đi hun hút
Về đâu!
Anh vô tình nên ta lạc xa nhau
Xa nhau mãi biết bao giờ trở lại
Hai phía con đường nghe lòng khắc khoải
Dài lâu!
Em vô tình nên nào nghĩ ngày sau
Trên muôn nẻo ta tìm nhau khốn khổ
Khi cuộc tình đã chia lìa đôi ngả
Buồn đau!
Kỷ niệm lâu rồi không ai trả lại nhau
Để kỷ niệm lang thang hoài năm tháng
Kỷ niệm vui buồn, đớn đau, chuếnh choáng
Giờ chỉ một mình ta lặng bước
Về đâu !
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ta vẫn buồn em ngày xưa ấy
Lối cũ thu xưa đã hao gầy
Chân mỏi đi tìm không về lại
Ngang trời đơn chiếc nhúm mây bay
Ta vẫn chờ em ngày xưa ấy
Nắng tắt hoàng hôn xuống buông dài
Bóng người đan bóng ngang qua ngõ
Đêm về lòng bỗng hóa mê say
Ta vẫn còn nghe lòng thương nhớ
Mỗi độ hoàng hôn đổ ráng chiều
Nghe giọt thời gian đầy thêm nữa
Ta về một bóng với cô liêu
Ôi có bao giờ ta trở lại
Một thuở yêu đương đã qua rồi
Người cũ đã xa rồi xa mãi
Thương lòng còn chiếc bóng đơn côi
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có lẽ nào ta điên
Vì em thôi khờ dại
Có lẽ nào ta quên
Bóng hình ta tìm mãi
Có lẽ nào cơn đau
Rơi vào trong mê mải
Có lẽ nào cơn say
Ru lòng ta khắc khoải
Biết tìm đâu cho thấy
Ta của ngày bên em
Biết tìm đâu cho thấy
Em của thời không tên
Biết sẽ là vô duyên
Khi nhắc hoài ngày tháng
Biết là sẽ ưu phiền
Khi giữ hoài giọt đắng
Ôi cuộc đời trầm lặng
Chất chứa hoài niềm đau
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Hãy cho tôi một ngày
Thấy em về qua lối
Hãy cho tôi một đời
Khóc cho niềm đau cuối
Một ngày không chờ đợi
Một đời thôi nhớ thương
Biết là tôi khờ dại
Đã quá xa dặm đường
Có giọt nước nào vương
Như bụi trên mắt nhỏ
Có giọt đắng nào tan
Hòa ta trong niềm nhớ
Đời xin thôi nhắc nhở
Cho tôi về ngày xưa
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Em yêu hỡi, anh lại làm thơ đấy
Dù tháng năm mộng đã phai tàn
Anh muốn nâng mầm tình yêu dậy
Cho lửa lòng nhen lại với thời gian
Nhưng anh biết chỉ là vô vọng
Khi vết thương tưởng khuất ngày nào
Đã chìm lấp dưới bụi thời xưa cũ
Lại âm thầm làm nhói tim đau
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Đừng em nhé, xin em đừng hờn dỗi
Khi ngày xanh còn đang vội tới gần
Anh nhón gót nghe nỗi đau thật khẽ
Chống chếnh trong lòng sao nặng bước chân.
Thôi đành ước sẽ gặp nhau lần nữa
Cho yêu thương sẽ hóa phút ban đầu
Anh mê mải đi tìm hình bóng ấy
Để vô tình ta trôi nổi về đâu.
Nếu trên đường đời ta sẽ chẳng gặp nhau
Những nỗi nhớ chỉ là trò con trẻ
Những yêu dấu một thời cũng thế
Anh chỉ còn anh của những niềm đau.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Rồi cũng hết cả một thời trẻ dại
Năm tháng quen giờ đi mãi không về
Anh buồn bã gom những ngày xưa lại
Em vô tình cho kỷ niệm tái tê
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ôi biển cả muôn đời vẫn thế
Dù Đồ Sơn hay ở Vũng Tàu
Từng con sóng vẫn chở đầy nỗi nhớ
Khi tâm hồn ta hướng về nhau
Những đêm biển hiền hòa sóng vỗ
Gió mơn man bờ cát dịu dàng
Anh lặng bước qua từng con sóng nhỏ
Nghe trong lòng nỗi nhớ mênh mang
Rồi những ngày biển chẳng lặng yên
Sóng giận dữ thét gào bão tố
Biển dỗi hờn và biển thầm đau khổ
Vì biển nhớ thuyền như anh nhớ về em
Khát khao hoài một hình bóng dịu êm
Tha thiết lắm một mối tình lặng lẽ
Nhó thương nhiều nên chờ mong đến thế
Thầm nhắc tên người khi biển hát chiều lên
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Gửi cho em chút nắng
Để khoảng trời thêm xanh
Gửi cho em cơn gió
Thổi qua tim ngọt lành
Gửi em một cánh buồm
Tâm hồn ra biển cả
Gửi em những hoàng hôn
Phút bên nhau vội vã
Gửi bao nhiêu sắc lá
Hàng cây vươn chồi xanh
Con đường thương đến lạ
Em bước gần bên anh
Gửi trao ánh bình minh
Tia nắng nào vừa tới
Tiếng chim hót đầu cành
Cùng em chào ngày mới
Gửi bao nhiêu chờ đợi
Ấp ủ tháng ngày qua
Cùng xôn xao niềm nhớ
Theo em về nơi xa
Gửi cho em tất cả
Hôm nay và mai sau
Anh chỉ xin giữ lại
Lời ngọt ngào em trao
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Và tôi biết cuộc sống là như thế
Chẳng bỗng dưng mà được bao giờ
Có điều này sẽ phải mất điều kia
Một quy luật muôn đời chẳng đổi
Và tôi biết có những điều giả dối
Cả nơi em và ở cả nơi tôi
Như cuộc đời xen lẫn giữa niềm vui
Là nước mắt là buồn đau, tội lỗi
Nên em nhé xin đừng quá vội
Kẻo yêu thương bỗng hóa xa vời
Kẻo hạnh phúc trở thành nông nổi
Như con thuyền lạc lõng giữa biển khơi.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Sáng nay Sài Gòn chợt lạnh
Chân bước, rưng rưng trong lòng
Nhớ ai ngập ngừng dáng nhỏ
Ngày nào cũng một chiều đông
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Nhiều lúc nỗi buồn vô cớ
Từ đâu ùa đến trong lòng
Nhiều lúc xót xa nhung nhớ
Không ai mà vẫn chờ mong
Có nhiều khi chợt thong dong
Lang thang bước hoài trên lối
Có khi hờ hững vô cùng
Mình ta khẽ vào đêm tối
Có lúc muốn quên tất cả
Yêu thương khinh ghét trên đời
Có lúc muôn ôm tất cả
Thế gian thoả sức rong chơi
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có bao giờ em về lại ngày xưa
Hứng hạt nắng đón hạt mưa mùa nhớ
Có bao giờ trong vu vơ tiếng gió
Em còn nghe tiếng thì thầm của anh
Đã xa rồi khoảng trời cũ ngát xanh
Cánh diều nhỏ và niềm vui cũng nhỏ
Giấc mơ ban đầu một thời vụn vỡ
Còn lại gì cho hai đứa ngày sau
Những giận hờn vô lý lúc bên nhau
Giờ nghĩ lại sao ngu ngơ quá thể
Anh vô tình, anh dại khờ đến thế
Mà sao em giữ mãi ở trong lòng
Chỉ một lời xin lỗi thế là xong
Bao giận dỗi sẽ tan như mây khói
Chỉ một lời thế thôi, mà sao anh bối rối
Em vẩn vơ chờ đợi để rồi xa
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Thơ mình làm toàn thấy
Những là tủi với hờn
Rồi lại thương với nhớ
Không có gì vui hơn
Chả hiểu ra sao nữa
Ôi những thẩn với thơ
Ta phải chăng hư ảo
Lạc giữa thực và mơ
Cuộc sống nào phải thơ
Tình yêu đâu chỉ nhạc
Nên ta hóa gã khờ
Trong nỗi buồn ngơ ngác
Ước mình thành người khác
Chạy trốn một cuộc đời
Nhưng ước nào có được
Ôi tội nghiệp ta ơi
Lẽ nào đành thả trôi
Phiêu du qua ngày tháng
Cho hết trọn kiếp người
Cho tan theo vị đắng
Khi tình là dấu lặng
Buồn vui nào cho ta
Nợ nần nào xin trả
Theo gió về nơi xa
Ta có còn là ta
Em có là em cũ
Yêu đương đã xế tà
Tiếc thương nào cho đủ
Tháng năm nào khép rủ
Bờ mi yên ngủ rồi
...............................
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Rồi một ngày ta trở thành đồ đểu
Chẳng gạt được ai, ta lừa dối chính mình
Nhưng khốn khổ làm sao lừa nổi
Vì bóng đêm rồi cũng sáng bình minh
Đối diện mình với muộn phiền ngớ ngẩn
Cầu xin đời rủ một chút lòng thương
Nhưng nhân thế mãi là vô tận
Và ta ơi chỉ một chút vô thường
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ta lại đi tìm
Nỗi nhớ của ngày hôm trước
Nhưng nào đâu biết được
Nỗi nhớ đã thành thiên thu
Ta lại đi tìm
Kỷ niệm của ngày hôm trước
Nhưng nào đâu biết được
Kỷ niệm đã hóa rêu phong
Ta lại đi tìm
Ta, em của ngày hôm trước
Nhưng nào đâu biết được
Ta giờ đây đâu còn ta ngày trước
và em giờ đây
đã thành em của những ngày sau
Chỉ còn lại nỗi đau
chới với
Vì thời gian nào đâu chờ đợi
Một cuộc tình đã hóa mây trời!!!!!
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Sầu lãng tử
Có khi hờ hững vô cùng
Mình ta khẽ vào đêm tối
Quả đúng với cái tên Sầu lãng tử. em còn ít tuổi thôi a đừng gọi là huynh già chết :D
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Đời vẫn buồn như chưa vui
Lòng vẫn chưa thôi ngậm ngùi
Ta vẫn tìm điều chưa biết
Riêng mình thương nhớ nào nguôi
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh vô tình đánh rơi
Câu thơ nào bỏ ngỏ
Em nhặt lấy vô tình
Đem ép vào nỗi nhớ
Câu thơ còn dang dở
Nên mình xa nhau rồi
Anh tìm hoài không thấy
Tình yêu nào buông rơi.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh sẽ không viết nữa
Những vần thơ cho em
Những vần thơ dang dở
Để chôn vùi ngủ quên
Anh sẽ không viết nữa
Những dòng thơ cho mình
Nghe đời thôi gõ cửa
Mỗi sớm nào bình minh
Anh sẽ không viết nữa
Những vần thơ yêu thương
Những vần thơ chan chứa
Như buồn vui vô thường
Vì thơ đâu là thực
Khi đôi mình xa nhau
Tất cả thành mộng ảo
Còn chi ngoài nỗi đau
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có gì đâu
Chỉ một nỗi buồn hôm trước
Theo ta vào cơn say
Có gì đâu
Chỉ một thoáng chua cay
Như men rượu hòa trong ta bất chợt
Có gì đâu
Sao mắt mình lại ướt
Và tâm hồn còn lạc bước nơi nao !
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Gửi vào đêm trái tim ta khờ dại
Để tìm em trong bóng tối cuộc đời
Gửi ngày qua cho thiên thu trở lại
Nghe vô tình năm tháng hững hờ trôi
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Sài Gòn hôm nay chợt lạnh
Hiu hiu như đón gió mùa
Nhớ cái rét ngoài quê lắm
Lạnh nhiều mẹ mặc ấm chưa
Con đi suốt cả bốn mùa
Mà mỗi Đông về nhớ rét
Trong này nào có mùa Đông
Nên nỗi nhớ càng da diết
Quê xa cách thêm biền biệt
Nhớ nhung con để trong lòng
Thương mẹ đơn sơ áo mỏng
Một mình gánh cả mùa Đông
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
ai chưa từng có 1 thủa ngây ngô
những vụng dại phong trần chân lạc lối
lê tấm thân qua từng con ngõ tối
vẫn không biết đường về ánh sáng yêu thương
ai chưa từng thoáng đôi chút vấn vương
khi ánh mắt vô tình thân kiều nữ
xao xuyến lắm mảnh hồn người lãng tử
mang thân trai ngạo sương gió giang hồ
rồi thiên thần nơi mảnh đất cằn khô
mang ánh sáng sưởi ấm điều khờ dại
đời là thế trôi qua nào ngoảnh lại
ta giật mình nhận ra đã lớn khôn
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ừ thôi nhé chỉ còn là dĩ vãng
Cơn mưa qua và ngày nắng tươi hồng
Đời lại đẹp như những trang cổ tích
Anh buông sầu tan vào với hư không
Ừ thôi nhé chẳng còn em ngày đó
Anh cũng thôi không còn lúc ban đầu
Bao mơ mộng trôi dần theo làn gió
Sẽ không còn những khi nhói tim đau
Ừ thôi thế là không còn gì nữa
Bao ghét thương hờn giận cũng qua rồi
Ta khép lại khoảng trời yêu ngày ấy
Nghe lững lờ đôi chút chơi vơi
Nhưng xóa làm sao những ký ức không mờ
Như vết sẹo vô hình hằn sâu trong nỗi nhớ
Anh vẫn biết và em cũng thế
Một thời đã qua còn mãi đến bao giờ
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ôi ta nhớ những tháng ngày khờ dại
Trái tim kia sao loạn nhịp với người
Nụ hoa xinh tô điểm những nụ cười
Ừ khờ khạo, chỉ mình ta khờ khạo
Ôi ta nhớ những ngày ta bát nháo
Dòng đời trôi với những đóa vô thường
Chút vụn về câu đưa tình vấn vương
Cô bạn khẽ ... ứ nhận lời đâu nhé
Ôi ta nhớ những lần ta yêu khẽ
Ngọt đôi môi, nồng ấm giữa đêm về
Cơn gió vừa chợt ghé gởi đam mê
Cho hai kẻ dìu nhau qua phố vắng
Ôi ta nhớ những lúc ngồi im lặng
Tiếng dương cầm vang vọng đến trời mây
Bài thơ kia vẫn còn chút hương gầy
Ươm vào khỏang đất trời riêng vụn vỡ
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Sầu lãng tử
Gửi vào đêm trái tim ta khờ dại
Để tìm em trong bóng tối cuộc đời
Gửi ngày qua cho thiên thu trở lại
Nghe vô tình năm tháng hững hờ trôi
Đọc câu : Để tìm em trong bóng tối cuộc đời! Bất chợt ký ức lại ùa về với KHT. Nhưng cái ký ức ấy đã làm KHT thay đổi cách nhìn về con người. Bài này KHT làm năm 97 khi thâm nhập thực tế tìm hiểu đời sống về đêm.
Ta, gã lang thang bất chợt
Vồ được em, trong bóng tối cuộc đời.
Em cay chua, phỉ báng ngậm ngùi
Bởi hoang đảo, đầy vết răng những lưỡi cày ba hai vừa tàn phá
Mưa rơi tầm tã
Em tan ca, trong tiếng gọi xe ôm
Có những khi, hôm sớm vật vã về
Tan tác, như vừa qua trận đánh
Vội vội vàng vàng, ánh mắt buồn lẫn tránh
Mi thâm quầng, sau những chuyến bay đêm
Em nhìn tôi, như xuyên thủng cả con người
Tôi vô hình, trước một con người tận cùng trong........
Tối hôm ấy, mình không bao giờ quên được. Em, mùi rượu phả ra nồng nặc gặp mình chợt ôm chầm lấy mà nước mắt cứ tuôn. Mãi một lúc sau em mới vạch ra cho mình xem những vết răng cắn bầm cả ngực em.
Em bảo: Anh xem. Chó điên nó cắn em này rồi cười nắc nẻ...........
Em bảo mình chở lên cầu SG ngồi hóng gió đêm từ giữa sông cùng hai người bạn. Chẳng biết xoa dịu em thế nào, đêm ấy mình lái vấn đề sang kể chuyện vui, cả bọn cứ bò lăn ra cười đến gần 3 giờ sáng!
Cuộc sống muôn hình muôn vẻ. Tạo được tiếng cười để xoa dịu người khác cũng thấy lòng mình tràn đầy hạnh phúc.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh biết rằng
Những vần thơ của anh
Em không đọc nữa
Khuất sau cánh cửa
tâm hồn
Là những phiền muộn
lo toan
mệt mỏi
Anh biết rằng
Em không đọc nữa
Những yêu thương
chan chứa
về đâu
Dẫu biết rằng
mình chẳng phải của nhau
Sao nghe lòng tiếc nuối
Nghe cuộc đời quá vội
Ta vô tình đánh đổi
hư vô.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Mấy hôm nay chuyển gió
Mưa phùn giăng khắp trời
Con nhớ hoài ngày đó
Cơn mưa phùn rơi rơi
Mưa giọt đầy giọt vơi
Ướt vai người qua lối
Thương mẹ nặng gánh gồng
Run run về trong tối
Mưa ơi sao quá vội
Để vai mẹ lạnh rồi
Khêu bấc đèn le lói
Thổn thức sầu con rơi
Phương xa giờ mẹ ơi
Còn vẫn thầm nhắc nhủ
Ngoài quê mẹ già rồi
Niềm thương con ấp ủ
Mỗi chiều mưa qua phố
Lại nhớ gánh hàng gầy
Bao yêu thương mẹ gánh
Cả cuộc đời con đây.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Một ngày đời chợt thấy buồn
Riêng ta về miền hoang lạnh
Một ngày bất chợt hoàng hôn
Còn ta riêng niềm cô quạnh
Một ngày đời thôi sẽ hết
Những cơn đau đớn trong lòng
Một ngày đời xin bước tiếp
Đem tình về với mênh mông
Một ngày xin đời thôi nhé
Cho ta ảo ảnh vô cùng
Một ngày xin người thôi nhé
Yêu thương giờ trút hư không
Một ngày còn ai đơn lẻ
Nhìn ai còn mãi đi tìm
Để một đời xin lặng lẽ
Dấu chân khuất nẻo vào tim
Còn một ngày nào cho em
Bước chân rã rời lối cũ
Còn một ngày nào cho ta
Yêu thương vỡ òa quá khứ
Thôi thế không còn chi nữa
Xin đời quay bước mà đi!
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Tìm nhau cả cuộc đời
Mà sao tìm không nổi
Tìm nhau suốt tháng năm
Sao càng xa tay với
Biết rằng đời quá vội
Lòng chưa vơi nỗi sầu
Biết rằng tình muôn lối
Sao mãi còn tìm nhau
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Wow ! Lạc vào vườn thơ SLT không có lối ra . Những bài thơ làm nhói tim người đọc . LLT có 1 người bạn già nick HKphilly thơ cũng rất mượt mà, trữ tình như SLT vậy . Thơ cho Mẹ của SLT cũng làm LLT chảy nước mắt luôn . I love them all, beautiful poems ! Thanks SLT mỏi tay luôn hà :haha:
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Wow ! Lạc vào vườn thơ SLT không có lối ra . Những bài thơ làm nhói tim người đọc . LLT có 1 người bạn già nick HKphilly thơ cũng rất mượt mà, trữ tình như SLT vậy . Thơ cho Mẹ của SLT cũng làm LLT chảy nước mắt luôn . I love them all, beautiful poems ! Thanks SLT mỏi tay luôn hà :haha:
Cảm ơn luulytim_tttt nhiều nha!
Với SLT, thơ là nơi giải tỏa lòng mình nên nhiều khi thơ chứa đựng nỗi buồn làm bạn bè đọc buồn theo, đành thông cảm cho SLT vậy nhé.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Giọt buồn còn mãi rơi rơi
Nghe lòng ta ngỡ ngoài trời đổ mưa
Xa xôi biết mấy cho vừa
Cho ta về với ngày xưa dại khờ
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
dại khờ một thưở người ơi
ngày mai hai đứa nửa đời xa nhau
dại khờ chẳng biết làm sao
ngày mai hai đứa hư hao cõi trần
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ôi sao mê mải
Những ngọt với ngào
Những giăng với sao
Ngất ngây chăn gối
Nghe lòng bối rối
Tan cả tâm hồn
Rạo rực bồn chồn
Chao ôi tình ái
Phải là bùa ngải
Đắm say tháng ngày
Phải là điên dại
Xiết ghì vòng tay
Nhưng nào có hay
Rã rời thân xác
Khi vừa rời tay
Người theo người khác
Chỉ còn trống hoác
Sâu thẳm chôn vùi
Vết thương rớm máu
Bao giờ cho nguôi.
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Tặng người tôi yêu quý!
Trách người tôi yêu quý!
Yêu ư, nào phải đâu.
Chỉ là những câu lừa dối
Em nhỏ bé, em dại khờ, em yếu đuối
Anh đam mê, anh tội lỗi, anh vô tình.
Sẽ còn gì khi tàn ánh bình minh
Em đối diện với một mình lạnh lẽo
Vòng tay ấm anh trao ai khuất nẻo
Em nào có biết đâu.
Sẽ chỉ riêng mình em những niềm đau
Anh đã có hạnh phúc nào đón đợi
Em đau khổ, em muộn phiền, em bối rối
Nhận ra anh... hạnh phúc hóa mây trời
-
Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Sầu ui, cho DY chia sẻ cùng với nhé...