Độc ẩm
Một bình rượu nhỏ với chén con
Bạn văn còn mải cuộc vuông tròn
Mình ta uống rượu mình ta chúc
Hết nửa chai rồi chẳng thấy ngon
Printable View
Độc ẩm
Một bình rượu nhỏ với chén con
Bạn văn còn mải cuộc vuông tròn
Mình ta uống rượu mình ta chúc
Hết nửa chai rồi chẳng thấy ngon
Rượu uống vô rồi chẳng thấy say
Mình ta nâng chén rượu vơi, đầy
Người lấy đi rồi điều thơm ngọt
Ta còn uống cả chén đắng cay
Thế sự vô thường từ muôn thủa
Cuộc đời dâu bể phút trắng tay
Tình như cuộc rượu còn dang dở
Giã biệt lòng đau những tháng ngày
Người bảo ta rằng nhấp chén vui
Nào hay trong dạ những ngậm ngùi
Người uống rượu nồng duyên hội ngộ
Ta say men đắng nỗi chia phôi
Mộng tưởng thiên thu xum họp mãi
Nào ngờ giây phút hóa ly bôi
Lẽ đời tan hợp tình mây nước
Rượu vẫn còn đây bạn xa rồi.
Nào ai uống rượu thoảng qua chơi
Để ai nâng chén đắng men đời
Buồn thiên bôi khẳm còn chưa đủ
Vui ngàn chung cạn hết như chơi
Người đem thế giới ngâm thành rượu
Ta nướng càn khôn nhắm thế mồi
Nhân sinh cũng bởi niềm tan hợp
Rượu cạn chân tình cũng vậy thôi.
Người đem thế giới ngâm thành rượu
Ta nướng càn khôn nhắm thế mồi
Sầu Lãng Tử : 2 câu thơ này thấy quen quen .Chả lẽ ...là ...???
Lãng Tử buồn chi....Lãng tử Sầu
Đôi lời nhắn bạn.....có gì đâu
Niềm Riêng hội ngộ vui cùng gió
Rượu thắm nâng ly cạn bớt Sầu....
@ Vu vơ với Lãng Tử Sầu chút....hiii..
Nhân sinh tan hợp giống trò chơi
Tương ngộ cơ duyên cũng bởi trời
Vui ấy sum vầy khi rượu cạn
Buồn kia li biệt lúc trà vơi
Hiểu lòng xin tạc giây tri ngộ
Biết dạ mong ghi phút gửi lời
Thế sự xoay vần người cũng đổi
Mấy ai có được những thảnh thơi
Nhân tình mấy kẻ phút thảnh thơi
Tụy lục hồng trần bỡi vướng lời
Hẹn biển trăm năm khi sướng khổ
Thề non vạn kiếp lúc đầy vơi
Rượu tràn hội ngộ kia do đất
Lệ rớt chia ly ấy bỡi trời
Vũ trụ non bồng vui phút chốc
Đêm dài lối mộng giống trò chơi
Say!
Nhấp rượu lâng lâng sướng đã đời
Còn non tửu lượng vẫn ham chơi
Khà...khà...sảng khoái trời nghiêng ngửa
Ực...ực...đam mê đất rã rời
Gió thoảng đưa qua hồn mát rượi
Trăng thanh hứng giọt chén đầy vơi
Say trong một khúc tình êm ái
Đã sớm hòa chung vạn vật rồi
:uong::uong::uong::uong::uong:
@ Chào Lãng Tử ka ka :hoho:
Sáng sớm nâng ly giữa lặng thinh
Bên hiên khóm liễu rủ buông mành
Lao xao gió nhẹ len khe cửa
Chợt thấy trong hồn bỗng nhẹ tênh
Tuần trước!
Hôm nay cảm thấy thật là vui
Sáng sớm lâng lâng bởi khí trời
Gió mát, trời xanh, hoa nở rộ
Hồ trong, nước biếc, cá rong chơi
Thuyền câu nho nhỏ say cùng cảnh
Túi rượu cỏn con ngạo với đời
Cái thú cuối tuần là thế đấy
Bao nhiêu tất bật cứ buông xuôi ....
@Tuần này buồn vô đối :uong:
Người đem thế giới ngâm thành rượu
Ta nướng càn khôn nhắm thế mồi
Từ độ nàng Trăng khoác áo thu,
Vườn xưa liễu điểm sắc sương mù
Dẫu đem trái đất ngâm thành rượu
Chưa đủ đong đầy gót lãng du
Thu tứ - Nguyệt Đình
Có thể người nghĩ ra câu này lấy cảm hứng từ ý thơ trên chăng ???
Rượu uống hay không cũng ích chi
Khi người quay bước bỏ ra đi
Ngàn chung cũng thể chưa từng uống
Tình nghĩa ngày sau có được gì
Hôm qua còn chén tạc bên nhau
Giờ đã mình ta với nỗi sầu
Tan hợp sao lòng nghe trĩu nặng
Tâm hồn u uẩn những cơn đau.