Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
BGK cho Oa Nữ hỏi, về vấn đề mem chấm thơ của mem và của BGK dự thi ở mục nào nhỉ, để Mọi người còn vào bình thơ và chọn lựa bài thơ nào mình yêu thích.
Đáp ứng yêu cầu này, TT mở chủ đề "Thơ xuân và cảm nhận" để các mem bình thơ dự thi đã gửi lên của các mem cũng như của thành viên giám khảo.
Hy vọng rằng những ý kiến của các bạn sẽ là tài liệu tham khảo quan trọng giúp cho Ban giám khảo có quyết định chuẩn xác hơn trong quá trình chấm bài và trao giải.
Mời các bạn bắt đầu đi ạ. Nào, trước hết mời bạn Oa Nữ, người đỡ đầu và đề xuất ý tưởng tổ chức cuộc thi thơ Tình Xuân này.
:D :D Nói thế thôi, các bạn hãy vào đọc và nêu nhận xét của mình đi nhé :D :D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Thanks Mr Tường Thuỵ. Topic đã được mở để mọi người vào bình loạn cho vui...
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Tôi ít có thời gian. Nên những gì tôi đọc được, từ những bài gửi dư thi chưa nhiều.
Thấy chút điều lạ:
Những bài gửi đầu tiên, số người ấn nút thanks, nhiều hơn những bài gửi sau. Tôi đã đọc, những bài gửi sau, có bài hay lắm. Tôi hơi thắc mắc.
Tôi mới đọc bài này:
Bài thơ dự thi số 20:
Gọi Xuân
Đương Thu
Em muốn thay mùa
Tương tư…
Tôi chỉ
Muốn vừa lòng em
Sang ngày
Em mở cửa xem
Tôi mang Mai
Đặt bên thềm
Gọi Xuân…
(MS020)
Cảm giác vui vui, thương thương.
Tuổi yêu đương, có ai qua nỗi cái cửa tương tư: "Tương tư ăn phải miếng rồi."
Tương tư em, anh muốn làm tất cả vì em. Hái sao trên trời là điều không thể, nhưng, anh ... vẫn hái được ( bằng thơ ).
Sao trời anh còn hái được, hà cớ gì lại không thể thay mùa cho em. Huống hồ, đó lại là điều em muốn : "Đương thu em muốn thay mùa."
Anh thay cho em mùa xuân đó.
Mùa xuân nhỏ của tình anh.
Chỉ với bốn câu lục bát, người viết thổ lộ được cái tình của kẻ đang yêu.
Thích!
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Bạch Vân
....................
Thấy chút điều lạ:
Những bài gửi đầu tiên, số người ấn nút thanks, nhiều hơn những bài gửi sau. Tôi đã đọc, những bài gửi sau, có bài hay lắm. Tôi hơi thắc mắc.
.......................
Cảm ơn Bạch Vân đã có bài bình thơ đầu tiên.
Về việc bấm nút thanks, TT cho rằng bấm nhiều hay ít không hoàn toàn nói lên là độc giả thích bài thơ này hơn bài thơ khác mà có khi chỉ là bài viết có nhiều người đọc hay không. Có lẽ ban đầu khi mới mở topic,nhiều người còn quan tâm, sau đó sự quan tâm của độc giả có ít dần.
Bạch Vân rất có khiếu phân tích. Vậy mà không thấy ai tiến cử vào ban giám khảo. Tiếc. :D:D:D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thachanhtim
Nếu kéo dài thêm nửa, qua tết thì chỉ riêng TAT thôi cũng có lẽ đã ko vào cái "topic" đó đọc nửa huống chi mà cảm nhận với...
Bởi dài quá...thì như là chuyện bình thường....
Và còn nhiều vấn đề....BGK đã "đóng búa cáo trạng..."rùi..... có nên....thay đổi hay ko? ....?
Ý kiến của Tím cũng đúng nà, có lẽ BTC và BGK nên thống nhất ý kiến lại xem sao...Mọi quyền quyết định tùy thuộc vào BTC và BGK.
Còn cá nhân Q thì vẫn muốn thêm thời gian để chất lượng và số lượng các bài thi tăng hơn nữa. Hiện tại chỉ mới có hơn 50 bài bao gồm cả tự do và ĐL, có rất nhiều bài thiên về tả cảnh mà chưa khai thác được yếu tố đan xen giữa cảnh và tình của Mùa Xuân...
Có thể chúng ta kết thúc vào ngày 3 tết chẳng hạn, sau đó BGK vất vả chấm mấy hôm, công bố và trao giải sau đó vài tuần...
Đây là ý kiến riêng của Q thôi, các bác có chém em thì em cũng ở xa, không làm gì nổi đâu...(học bác NN)...:D:D:D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Giữa khoảng thời gian kết thúc cuộc thi và thời điểm trao giải hơi xa nên việc kéo dãn thời gian nộp bài, KHT thấy rất hợp lý. Mọi người phần lớn đều có công việc. Mà cuối năm thì bận rộn đủ thứ chuyện. Ai đâu còn cảm xúc để làm thơ. Sức tưởng tượng dù có phong phú đến đâu thì....... Không bột sao gột nên hồ?
Hãy để không khí cận Tết kích thích sự sáng tạo. Niềm Riêng coi nhau như thân hữu bạn bè. Nên sự uyển chuyển là điều cần thiết! Nếu số đông đã nêu quan điểm hợp lý thì BTC nên đáp ứng sự mong mỏi của mọi người.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi
Hai câu thơ trên đã làm nên một huyền thoại trong ca dao. Một hình ảnh đẹp. Không! Phải nói rằng rất đẹp! Nó đã trở thành tài sản chung của mọi người và người ta cứ việc trích dẫn hay thêm thắt vào bài thơ của mình. Đây là điều rất đỗi tự hào của tác giả đã làm nên một kỳ tích. Tuy nhiên, khi sử dụng chẳng ai nói là đạo hay sao chép vì chỉ có 2 câu trong toàn bài thơ vốn rất nhiều câu. Do vậy cũng không nên quá máy móc khi lấy ý hay cầm nhầm đôi câu của tiền nhân, của bạn hữu.
Lại nói về trăng. Từ độ Lý Bạch vồ trăng đã tạo nên truyền thuyết thì đồng hương của anh Nhật Nguyệt cũng làm nên kỳ tích khi rao bán trăng. Từ sau độ ấy không thấy ai rao bán trăng nữa vì trăng thì chỉ có một mà họ Hàn đã bán rồi thì ai dám bán nữa?
Nếu nói nhăng có lẽ dùng câu:
Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ.
Nhưng như vậy thì chỉ có ra nước ngoài mới có trăng để bán tiếp mà thôi!
Với Sao thì lại khác! Cho dù anh có hái sao trời bao nhiêu đi nữa thì cũng còn sao để cho người khác tiếp tục hái mà tặng người yêu mà ví von mắt em lấp lánh như sao hay ví Sao là những chiếc đèn và cả hai chúng ta cùng thắp sao trời....Thi vị nhỉ? Và trước ta, sau ta cũng sẽ còn nhiều người tiếp tục....
Vừa rồi đọc thơ của RG thấy hình ảnh cầu vồng được ví như đòn gánh trên vai Mẹ! Trước giờ nhiều người cũng sử dụng cầu vồng nhưng dùng như RG thì có lẽ KHT chưa thấy. Ôi! Cái độ cong của Cầu Vồng làm ta liên tưởng một sự trĩu nặng rất khủng khiếp trên vai Mẹ!
Đó là cái mới ư! Vâng mới với KHT vì KHT mới thấy!
Quay lại chủ đề chính là cuộc thi thơ Tình Xuân. Theo thiển ý của KHT các bạn nên khai thác vào thời điểm chuyển mùa vì điều đó nó chỉ sắp diễn ra. Chứ khi Xuân thật sự đến rồi thì KHT có cảm giác lòng mình không còn trào lên cảm xúc nữa. Giống như người ta chụp ảnh các vận động viên khi trong giai đoạn chuẩn bị sắp sửa xuất phát. Sự căng thẳng, sự vồng lên của bắp thịt như sợi dây cung đã kéo căng sắp sửa....Khoảnh khắc ấy nó khắc họa được cái hồn và cả nội tâm.
Bao mùa Xuân đi qua. Bạn thử nghĩ xem cái không khí nhộn nhịp háo hức đón chờ Xuân trên gương mặt, trên phố xá đông đúc. Một diện mạo, một tâm trạng ở vào thế kéo căng ra....Có hai lần ngồi trên vỉa hè nhâm nhi giữa phố đông người qua. Cả bốn đứa bọn mình cứ lặng im không nói lời nào. Nhìn và nhìn mọi người rồi như lạc hồn vào đâu đó mà như bay bổng lên cao để ngắm toàn cảnh để thấy từng gương mặt hồ hởi của mọi người khi mua sắm khi tìm được một món gì hợp ý khi đang hòa vào dòng người.....
Đó là thời khắc rất hiếm! Nó chỉ diễn ra chóng vánh cô đọng và xúc tích. Nếu nói như nhà thơ Xuân Diệu:
Tình chỉ đẹp khi còn nham nhở ( Xí nhầm...dang dở )
Thì cái đẹp trong đó là đỉnh cao. Tất nhiên đây là góc nhìn của cá nhân còn thơ các bạn làm thì theo ý các bạn muốn thể hiện thế nào thì tùy ý.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Hihih, đây là topic bàn thơ hay bình thơ dzậy cà?
Kệ, hưởng ứng cô Bạch Vân nà. HNhu hông bình. Chỉ viết chút cảm nhận khi đọc phải những dòng thơ tâm đắc.
HNhu giờ quần thơ của BGK nà: :D
Bài dự thi số 02/GK:
Chờ Xuân
Tháng giêng tờ lịch đang đợi
Xuân về chạm ngõ đi Xuân
Những nụ hoa đang chờ nở
Ngày trông ra ngõ mấy lần
...
(MS002/GK)
Chờ xuân!
Có ai chờ xuân hông? Hihihi, có em!
Ngày nhỏ thèm tết lắm. Hông thích lúc tết đương thì. Chỉ thích chờ tết. Cảm giác chờ đợi nó mới thú vị làm sao.
Tội cho mấy tờ lịch cuối, cứ bị con gái nhỏ lăm le xoi mói. Hết lật lên, để xuống; lại; bưng cả bloc lịch xuống, gùi, lại khệnh khạng treo nó lên. Nôn tới độ, lột phức tất cả những tờ lịch cuối, dọn đường thênh thang cho tết mau dzìa.
Chị nói, cưng có gỡ hết xuống thì, tết cũng chưa dzìa ngay được.
Cho nên, khi đọc bài thơ này, chỉ mấy dòng đầu: "Tháng giêng tờ lịch đang đợi.
Xuân về chạm ngõ đi Xuân", là con gái nhỏ bật cười hinh hích, mình ên. Sao mừ giống mình ghê nơi!
Cả bài thơ gợi nhớ một điều gì đó như gần, như xa. Tác giả chờ xuân trong tâm trạng đợi chờ của con trẻ. Có lẽ, với mùa xuân, thì, vạn vật như phơi phơi thanh xuân, như trẻ lại.
Ngàn cây đợi xuân khoe dáng
Gió đông rát mặt, trân mình
Mới hay lối về hạnh phúc
Phải vượt qua những điêu linh
Sau lời mở nôn nao chờ đợi. Bài thơ chuyển mạch tự sự.
Để đến được với cảnh sắc xuân tràn, có bao điều phải nếm trải. Có vượt qua những trắc trở cam go, thì, niềm vui xuân về càng trọn vẹn. HNhu nghĩ thế chắc không sai ý tứ của tác giả.
Trước thềm xuân. Hãy cùng HNhu, cùng tác giả, háo hức đợi chờ đi ạ.
Mùa xuân ơi, còn bận bịu điều gì, mà, chưa chịu bay dzìa ngay đi.
( Hhihi, HNhu còn chộm đoán bài này của chú KHT. HNhu mà đoán chúng, mai mốt chú KHT phải có giải đặc biệt dưới một tỷ vnđ cho HNhu ha. :D:D:D:D:D:D:D:D )
Mời các anh, chị dzô mà dziết cảm nhận cho dzui đi ạ. Cả dự đoán bài nào là của tv nào cũng như của GK nào đi ạ. :D:D:D:D:D:D:D . Ai bị đoán chúng phải chao giải cho tv tài ba hăm mộ mềnh. Dzụ này BGK khỏi cần tìm tài chợ. Hhahahaa.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Ô! bé con cứ là bé con!
Đến cảm nhận cũng là bé con.
Người già như cô nghe tết là lo phát khóc. Ấy thế mà lại có đứa mừng rơn chờ xuân thế kia. :D
Lại còn nghĩ ra trò vui "phi chính phủ" nữa chứ. Có lẽ BV cũng sẽ dự đoán theo, cho vui.
Bạch Vân viết mấy dòng này có phải là spam không nhỉ? Nếu phải, BV xin lỗi và sẽ tự xóa.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Bài thơ dự thi số 70:
GIAI ĐIỆU BỐN MÙA.
Nâng đàn trao tặng em yêu.
Tình anh nào có chi nhiều.
Chỉ là dăm chùm phượng vĩ.
Đôi dòng chữ tím liêu xiêu.
Cho em cung đường đổ lá.
Thu về xao xuyến gót chân.
Giọng đàn anh thành cao vút.
Gửi vào áo trắng bâng khuâng.
Đông về lạnh buốt heo may.
Run run một thoáng vai gầy.
Dây tơ lòng anh chùn lại.
Trao em ấm áp tình này.
Đợi chờ! Rồi xuân cũng sang.
Anh ngồi nắn lại dây loan.
Tặng em mùa xuân vừa chín.
Líu lo đôi sẻ ríu ran.
Giai điệu bốn mùa ngân nga.
Tình xuân dìu dịu bay xa.
Em là mùa xuân đẹp nhất.
Ươm mầm yêu vào bao la.
(MS070)
Lại bắt gặp tình yêu bên mùa xuân.
Vũ trụ khôn cùng. Thời gian vần xoay theo quy luật tự nhiên.
Tạo hóa ban tặng vạn vật bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Ấy vậy mà chàng trai trong bài thơ thật tham lam. Cho em cả bốn mùa vui. Cho em suốt cả năm cùng tháng.
Mà cũng phải, Em là mùa xuân mà. Lại còn là mùa xuân đẹp nhất.
Đọc bài thơ như đang nghe bản giao hưởng bốn mùa của nhạc sĩ Bethoven ( BV có nhớ sai không nhỉ? ). Bài thơ có giai điệu du dương của một bản nhạc. Trừ từ cuối cùng của khổ thơ thứ ba, còn lại những từ cuối khổ các khổ thơ khác tác giả sử dụng thanh ngang: xiêu, khuâng, ran, la. Điều này làm bài thơ như mênh mang bất tận trong mùa xuân thênh thang.
Hẳn tác giả bài này phải có một tâm hồn nghệ sĩ lắm đây.
Bài thơ duyên dáng. Vần mượt. Ý nhuyễn.
Khéo lắm!