Mời em một két có gì đâu,
Chỉ ngại khui bia có người rầu
Thơ anh thì dở làm sao dám
Đi thi rớt chắc, chẳng âu sầu!
:nguong: :D
Printable View
Đi Thi
Niềm Riêng chốn ấy mở hội thi
Treo bảng Tình Xuân để so bì
Đường luật tự do đều có cả
Náo nức người đi tớ cũng đi.
Chẳng dám khoe tài kẻo người chê
Giải này em đã quyết bưng bê
Giám khảo năm người em quen tất
Rõ khéo tiền kia sẽ lãnh về.
Láp tóp ôm vào quyết phân tranh
Các cô các chú với các anh
Xê ra một chút em ngồi với
Đất chật người đông ấy chớ giành
Nghe đồn Dương Quá với Cô Long
Lúc này xiền hết nợ vây đông
Vào thi kiếm chác vài ba quả
Giải quyết chuyện riêng ấy chớ hòng
Kẻ thì Lãng Tử kẻ Thiên Thu
Chung chữ Sầu rơi đọc rối mù
Thích cánh chen vai vào kiếm chác
Thi rồi ắt sẽ khóc hu hu
Giám khảo mà thi có sao đâu
Làm xong chẳng khéo rụng hết đầu
Ni cô sư sãi tâm còn động
Cười ngất ngây người rụng cả râu.
Tình Xuân lai láng ý xuân tươi
Em chỉ vào đây góp ít nhời
Có phạm vào ai người ấy chịu
Chứ đừng nhăn nhó giống ...ười ươi.
Mong các bác xá tội cho em!
Chịu huynh KHT thật! em cười mà muốn rụng cả rún! đọc lại lần nữa, lại tủm tỉm cười, lần nữa thì... hừm... hừm... huynh nhá!
Kết Quả Cuộc Thi Thơ '' Tình Xuân '' ( Sưu tầm và cải biên )
Sau khi kết thúc thời gian nộp bài, các thí sinh đang hồi hộp trông chờ công bố của Ban Giám Khảo cuộc thi. Lúc này, do có một vị GK bận vào giờ chót nên tạo ra một kết quả như sau:
Trong thể loại thơ Tự do. Dương Quá và Cô Long mỗi người đều có hai phiếu bình chọn của BGK. Sau khi bàn bạc, BGK quyết định phỏng vấn trực tiếp hai thí sinh này và KHT xin tường thuật cùng mọi người:
Câu chuyện trong phần thi vấn đáp của Cô Long và Dương Quá.
Hai vị đại diện BGK: Cô Pha Lê và Bác Tường Thụy!
TT: DQ hãy cho biết Ma thuật ngón của tác giả nào?
DQ: Trần Tuấn.
TT: TLN hãy cho biết nó đoạt giải gì?
TLN: Thưa BGK, tập thơ trên đoạt giải Bách Việt với số tiền thưởng trị giá 30tr
Bốn vị GK ngạc nhiên với kiến thức của 2 thí sinh. Cô giáo PL bèn đề nghị hỏi về kiến thức cuộc sống. Mọi người đồng ý.
PL: TLN hãy cho biết con gì càng lớn càng nhỏ?
Bác TT hết hồn.
TLN: Con Cua càng lớn càng nhỏ.
PL: DQ cái gì trong quần em có mà cô không có.
Bác TT xanh cả mặt
DQ: Dạ thưa...............em biết nhưng không nói được ạ!
PL: TLN có câu trả lời không?
TLN: Dạ đó là 2 cái túi quần của DQ. Vì cô và em diện áo dài.
PLtiếp tục hỏi: DQ ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?
Bác TT run lên
DQ mặt đỏ như gấc ấp a ấp úng không dám trả lời.
TLN : Dạ ở Phi Châu ạ!
PL: DQ cái gì có ở giữa hai chân cô?
Lần này cả Bác TT và DQ đều chết điếng
PL: TLN em có câu trả lời không?
TLN: Dạ thưa cô. Là cái đầu gối.
Cô giáo PL thản nhiên tiếp tục: DQ cái gì trong người cô lúc nào cũng ẩm ướt?
TT và DQ há hốc mồm.
TLN nhanh nhẹn thưa: Cái lưỡi luôn ẩm ướt ạ.
PL: TLN em hãy cho biết cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa lấy chồng và rộng lớn hơn khi cô lập gia đình?
Bác TT ra dấu không cho TLN trả lời nhưng TL đáp ngay:
Là cái giường ngủ ạ
TLN cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại? PL hỏi
Lúc này cả Bác TT và DQ đều quay đi chỗ khác.
TLN: Thưa đó là sơn móng tay.
TLN cái gì dài dài như trái chuối nhưng khi cô cầm một lúc nó lại chảy nước ra?
Bác TT gần ngất xỉu còn DQ cảm thấy như chiếc quần bỗng chật chội hơn.
TLN: Dạ đó chính là cây cà rem.
Cuối cùng BGK quyết định trao giải nhất thể loại Tự Do cho TLN và riêng Bác TT còn tặng thêm một phần quà đặc biệt và nói: Nãy giờ Bác không có câu trả lời nào trùng với các câu của TL.
Khi giải được công bố nhiều người ngạc nhiên nên KHT tường thuật lại. Có gì thì xin chớ chấp vì KHT chỉ tường thuật đúng những gì diễn ra lúc ấy mà thôi! Hahahahaha.
Báo cáo là nghe cô Pha Lê hỏi được 3 câu em xỉu... đứng tại chỗ... vừa tỉnh dậy, đọc bài tường thuật của huynh KHT em xin... xỉu tiếp ạ!
:botay: :botay: :botay:
Lạy cái ông kehotro này :botay:
Huynh KHT, còn đoạn này bị các mod kiểm duyệt cắt mất hay sao không thấy ạ?
- Bác TT: Người trả lời đã tài mà người hỏi cũng giỏi!
- Cô PL: Ơ thế sao TLN có phần thưởng mà em không có?
- Bác TT: Anh có phần thưởng đặc biệt dành cho em, nó đây:
" Cái gì khi ngắn khi dài
Khi to khi nhỏ, xài rồi là teo"
- Cô PL: Đỏ mặt... Ơ! ơ!... nó đâu anh, em... thích...
- TLN: Bác TT em cũng thích bong bóng nữa ạ!
.
Chịu huynh Kehotro thật.
Chuyện như thế mà huynh cũng nghĩ ra rồi đem kể được. Nhưng :D:D:D
:botay:
Thế anh KHT đã biết chuyện hậu cuộc thi chưa nhỉ?
PL cũng chỉ nghe giang hồ đồn đãi, kể lại thôi, không biết thực hư thế nào.
Chuyện kể rằng, sau khi đạt được giải, để an ủi Qúa Nhi về tay không, TLN quyết định rời mộ cùng DQ chu du Sài Thành một ngày, thăm thú nơi này nơi kia.
Đi mãi cũng mỏi chân, DQ và TLN bèn ghé vào Đầm Sen vào lúc chiều tà.
Hai người ngồi ở chiếc ghế đá ven hồ ngắm hoàng hôn xuống chầm chậm để lại những áng mây tím ngắt cuối chân trời.
Gió hiu hiu, trời mênh mang, phong cảnh hữu tình, lại thêm sau một ngày kề cận giữa xứ người xa lạ, mỗi người trầm ngâm theo đuổi suy nghĩ của mình.
Trời tối dần, gió se se lạnh, để phá tan không khí im lặng đang bao trùm, TLN ngước đôi mắt to tròn nhìn QN hỏi:
- QN đang nghĩ gì vậy?
QN đang cố kiềm chế tình cảm của mình, tránh ấy mắt của TLN, nhìn xa xăm:
- QN đang nghĩ...như Cô Cô
QN vừa dứt lời, TLN đỏ bừng mặt:
- Sao QN dám...dám...nghĩ vậy?
TLN nói xong, đi một mạch. Tội nghiệp QN đứng ngơ ngác giữa hoàng hôn lạnh lẽo mà không biết mình đã làm gì nên tội.
Đúng là men NR mình đầu óc siêu phàm kình!
Chi mô cũng có thể tưởng tượng ra...
khà khà ...:botay::botay::botay:
Thơ dự thi ngoài lề:
(thơ đường luật ... biến thể)
Nay tớ ngồi canh cuộc thi thơ
Niềm riêng sao thấy lặng như tờ
Spam các mod đang mê mải
Tán dóc nhiều mem cũng chẳng vừa
Chăm đọc thơ xuân còn Tường Thụy
Lo giữ thùng thư có Tít Chơ
Hay là hai đứa chia nhau giải
Mem, mod thèm bia chớ uống nhờ.
Mượn vần ghẹo Bác chơi
Bác Thụy ngồi nhà nhấm nháp thơ
Ê a ngâm xướng với in tờ...
Vợ kêu: Anh hỡi!.... Anh đương vội...
Con gọi: Bố ơi!.... Bố mới vừa...
Nhà cửa áo quần quăng bề bộn
Sân vườn bàn ghế vất chỏng chơ
Thế mà cứ việc mang bia uống
Say sỉn nằm lăn chẳng được nhờ
Cuộc thi... thoát chết!
Lại nói về 3 anh em TZ, CVK và KTMQA...
Một hôm, 3 anh em TZ, CVK và KTMQA rủ nhau vào NR chơi, tranh thủ làm tí gội đầu matxa... nhưng vì 3 anh em thân thiết nên anh này tưởng anh kia khao, nên ruốt cuộc không anh nào mang tiền... Sau khi được bọn bảo kê khuyến mại thêm món răng môi lẫn lộn thì 3 anh em bị bắt trói giải lên bác PS để giải quyết.
PS: Láo, tội lẻn vào NR chơi có thể tha (???) nhưng đi gội đầu matxa không bo em út thì phải chém (chém nick thôi - chắc thế)... Dù sao cũng có chút quen biết nên Tao sẽ củ hành chúng mày trước khi chém...
3 thằng làm cho tao 2 việc, làm được tao tha... không làm được thì ngày này năm sau là ngày giỗ chúng mày...
Việc đầu tiên mỗi thằng đi kiếm cho tao 10 quả bất kỳ về đây...
Ở NR kiếm hàng chat, hàng thơ, thì dễ chứ hàng hoa quả thì quá khó... nhưng để sống nên 3 anh em phải cố...
Đến chiều tối, CVK kiếm được 10 quả cam, TZ kiếm được 10 quả nho còn KTMQA thì vẫn... thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được...
PS: good, bây giờ là việc thứ 2... nhét tất cả chỗ quả các người kiếm được vào đít... thằng nào kêu 1 câu là tao giết. Thằng nào làm được tao tha...
CVK nghiến răng trợn mắt nhét được 1 quả, đến quả thứ 2 thì không chịu nổi nhiệt, la lên cái Oái...
PS: nhốt nó vào ngục sáng mai xử chém ...
CVK mếu máo quay sang TZ nói: thôi số em nó black, die phải chịu... với mấy quả nho rừng chắc anh sống thôi... vĩnh biệt anh với thằng KTMQA... nhớ báo thù cho em...
Nhưng chỉ 1 lúc sau, CVK thấy TZ cũng bị nhốt vào ngục chờ chết cùng mình...
CVK: thật, quả cam nó to, em chết đã đành... quả nho nhỏ thế mà anh cũng chết là sao???
TZ: Má nó! 9 quả đầu tao làm ngon lành...... đến quả thứ 10 tao phì cười nên.... die
CVK: Sao tự nhiên anh lại cười hả anh khùng???
TZ: Mẹ kiếp, đúng lúc đó... tao thấy thằng KTMQA khỉ gió khệ nệ tha về ...10 quả mít.
(ST và cải biên)
Chết cười.........Chỉ có ở niemrieng.còm mới có ý tưởng tượng thật phong phú.....................:botay::botay:
Bác Nhật Nguyệt đã ác thì ác cho trót! Chọn quả mít thì thấy ngay KTMQA chấp nhận ngồi tù rồi.
Chứ nếu Bác chọn quả thông thì e................................! Em không dám nghĩ tiếp nữa!
Đọc xong chuyện này cười chết nhỉ! Chỉ tội CV cũng cố nhét quả cam. Không biết là cam gì nữa đây mới khổ. Hahaha.
Ôia giời...Mới sáng ngủ dậy, đọc bài này xong cười thôi là cười...Ối NN ơi là NN
Vui tí!
Ơ này giám khảo của kỳ thi
Kéo giãn thời gian để làm gì
Kẻ sĩ lầu bầu sao vậy nhỉ
Nhà thơ lẩm bẩm có hề chi
Nhiều ông tấp tểnh mơ đầy bị
Lắm chị xênh xang mộng ắp bì
Trúng thưởng phen này say bí tỉ
Quà chồng rượu chất ráng mà đi.
THƠ CON CÓC
Dám khảo dưng mờ tớ cũng thi
Dù cho sức mọn tỉ tì ti
Vợ rằng thơ cóc ông nhiều nhỉ
Chồng bảo cây vườn tớ thiếu chi
Biết phận dám đâu mong được giải
Liều thân nhưng chẳng ước so bì
Chẳng may mả phát mà rinh giải
Thì có trao phần chẳng dám đi.
Ps: Cóc nói thật đấy. Cóc chỉ khuấy động lên cho xôm trò thôi
Bụng đói mơ trúng giải:D
Không gian tối vắng lặng như tờ
Cắn bút ta ngồi ráng nặn thơ
Tết đến lo toan đoàn vợ dại
Xuân sang bảo bọc đám con khờ
Tiền dằn ngập túi trong hoang mộng
Gạo chất đầy thùng ở ảo mơ
Nài nỉ van xin cho trúng giải
Canh Dần đỡ đói bõ công chờ:youarethewoman::youarethewoman:
Năn nỉ típ!
Em xin cáo bạch để tỏ tường
Giám khảo ngài ơi rủ lòng thương
Sức yếu bò xoài còn vịn ghế
Thân tàn lê lết vẫn nằm giường
Thuốc men 5 cữ/tuần còn nhẹ
Xoa bóp chục lần/tháng vẫn nương
Chiếu cố phận hèn xin mấy giải
Cho người vượt khó giữa đời thường:D
Biết Oa Nữ là một trong những sáng lập viên đồng thời là một trong những người đỡ đầu của cuộc thi thơ "Tình Xuân" (hiểu thế có sai không nhỉ), cộng với sự hiểu biết về ON qua các bài viết, TT rất quí trọng ON.
TT nói thế, vì thấy thơ mình chưa hay, dự thi chẳng qua là vì lòng nhiệt tình với cuộc thi mà thôi.
Có thể có bạn nào đó nghĩ: đã chắc có giải đâu mà lo. Ấy là đề phòng nhỡ ra thôi do có sự nhầm lẫn nào đó, trong trường hợp ấy, TT sẽ thấy mình không xứng đáng :D:D:D
Anh TT ơi, ai đã từng sinh hoạt ở VT rồi đểu hiểu, có giải hay ko có giải, vui là chính thôi mà. Anh đọc bài của Mắt rồi, anh hiểu đó những lần thi trước đó ở VT, những người được giải thưởng có ai nhận đâu, trao tặng cho nhau ko à. Giải thưởng chỉ là tiếng chuông kêu cho thêm phần rôm rả thôi, ko ai quan trọng đâu....(Nhưng Oa Nữ rất quan trọng lời đề nghị của ON đó...):D
Oa Nữ rất thông cảm và ghi nhận những cố gắng của BGK. Cố lên cả nhà
"Xuân đến rồi, xuân đến tưng bừng"...
Thi với chả cử
Niềm Riêng mở hội cuộc thi thơ
"Lãng Tử Du Sơn" thấy bất ngờ
Sắp cuộc đầu đề không thống nhất?
Khai ngày kết thúc vẫn nhìn chờ
Không hay giám khảo sao sao thế?
Có biết thí sinh mãi maĩ ngơ?
Cực đặng tham gia giờ thấy chán
Dăm câu mấy chữ nghĩ mình khờ
Cuộc thi đã mở ra trong điều kiện chẳng phù hợp về Xuân tẹo nào cả (ngày mở thì tháng cuối đông, kết thúc thì lại mấy ngày đầu xuân) vậy mà mọi người vẫn tham gia và có những vần thơ lai láng đó thôi. NH hỏi BGK vài điều:
1-Từ đầu BGK thấy thí sinh tham gia ai đang ở trong Xuân ko?
2-Giờ kéo dài cảm nhận thêm Xuân há chẳng phải cái câu "Nhà văn nói láo, nhà báo nói điêu" trong hoàn cảnh nào đó thì các bài tham dự cũng đúng với câu nói này?
3-BGK có tin mục quảng cáo trên báo, truyền hình...ko?NH thiết nghĩ đây chẳng khác nào cái kiểu "Vui xuân trúng thưởng" của mấy cái lễ hội cả
Thiết nghĩ đây là cuộc thi để đánh bóng NR vs hút mem hơn là cuộc thi vui vẻ
@Thầy giáo: nhờ thầy del hết các bài thơ dự thi của NH dùm...Thân!
Đúng là NH ko hiểu hết về NR mặc dù hay vô đây tham quan vs 888 với mọi người, nhưng bạn cho tôi hỏi bạn hiểu NR ko? Và các mem mới đăng ký 1 tháng trở lại đây có hiểu NR ko?Bạn đã bao jờ tự đặt bản thân mình vào họ chưa?Hay là bạn có bao giờ nghĩ họ nhìn thấy NR hiện nay ntn từ cuộc thi?
Bạn NH ạ, mình thấy bạn suy nghĩ hơi quá đáng và cực đoan về NR rồi đấy, Bạn chỉ đưa ra những suy nghĩ theo chiều hướng cá nhân của bạn chứ không có sự khách quan, bạn tham gia được bao lâu, bạn hiểu được bao nhiêu sự gắn bó, những tình cảm mà mọi thành viên NR nói chung và thành viên VT nói riêng đối với nhau cùng như với Diễn Đàn mà bạn đã vội dùng những lời lẽ nặng nề, không hay như vậy về NR và về cuộc thi thơ Tình Xuân. Nếu bạn cho rằng việc tổ chức thi thơ để đánh bóng này nọ hay gì đó của NR thì bạn quá trẻ con rồi, đây là sân chơi mở, tự do, là sân chơi ảo thôi mà, ai yêu thích thì đến, ai không thích thì bỏ đi, không có gì ràng buộc cả, mà nhất là chuyện văn thơ, đó là niềm yêu thích, đam mê, chẳng ai phải rảnh rỗi để làm cái điều mà bạn bảo là đánh bóng đó đâu. Còn việc nếu bạn cảm thấy ko hợp hay ko thích nữa thì bạn cứ ra đi, một khi đã ko thích nữa, muốn bỏ đi rồi, vậy còn vào nói này nói nọ làm gì nhỉ, thiết nghĩ đó là việc làm không cần thiết. Mình có đôi lời thiển ý như vậy, bạn thích thì nghe, không thì cũng không sao. Dù sao mình chỉ là một mem thương thôi nhưng thấy những chuyện trái mắt cũng đành ngứa miệng xen vô như vậy. Chào bạn.
Vậy bạn đọc lại xem ý kiến của BGK có thống nhất ko? Còn nói đó là ý kiến riêng cá nhân tôi hả, có lẽ đúng nhưng bạn đặt bạn vô đó chưa? Nếu không thống nhất từ người mở vs quản lý thì đừng nên làm, còn đánh bóng hay không các bạn tự hiểu. Nói thiệt là các bạn lớn tuổi nhưng ngay từ đầu đã mở cuộc thi chẳng liên quan đến chủ đề rồi sau này ông nói này, bà nói nọ. Chẳng biết nên hiểu NR theo hướng nào cho đúng nữa
Có ai bắt NH chơi đâu? Thích thì theo cách người chủ nhà muốn, không thích thì bạn đừng chơi. Chuyện đời chỉ có vậy. Còn cách thức làm, cách thức chơi thì người ta mở ra để người ta vui, sao phải cứ giống như những cuộc chơi khác, những nơi khác mới là có lý, mới là hợp tình? Bạn không thấy hợp thì thôi, đừng vào.
Có ai vào nhà bạn nói rằng: sao mày để ghế chỗ này, TV chỗ nọ? Sao mày dạy con mày không giống cách tao dạy con, phải thế này thế nọ? Bạn nghĩ sao? Góp ý thì tốt, nhưng quan trọng hơn là quan hệ bạn ở mức độ nào với chủ nhà thì góp ý ngang tầm với mối quan hệ đó thôi. Còn không thì là khiêu khích rồi.
Giải pháp được xây dựng dựa trên khả năng dừng lại. Bởi vì có dừng lại, chúng ta mới cơ hội hiểu, chấp nhận, và khi chấp nhận được, chúng ta mới có giải pháp thích hợp cho những vấn đề của chính bản thân mình. Còn khi chưa chấp nhận thì vấn đề đó đâu phải là vấn đề của bản thân thì làm sao có được những giải pháp?
Các bạn hãy dừng lại, hãy tự tặng cho chính mình và cả những người xung quanh một nụ cười đi. Đó chính là thể hiện sự quan tâm đẹp không chỉ đối với chính mình mà còn với những người xung quanh. Hãy thử đi, các bạn sẽ thấy sự truyền thông giữa chúng ta sẽ được cải thiện.
Một chút ít thời gian dừng lại dành cho việc làm đậm thêm chất keo dính với tình người, nhưng nó quyết định sự thành công của cuộc đời chúng ta đấy các bạn ạ. Chúng ta nên bắt đầu nhìn lại và hành động ngay từ giây phút này là hãy lặng yên để cùng cảm nhận nhé...
Lời nói chỉ là làn hơi thở nhỏ nhưng nó lại là cơn bão dữ tàn phá đau lòng người khác lắm....