Chỉ là chút chênh chao . Con gái miền nam hông làm gì để phải hối đâu chú ơi. :D
Printable View
Hông ngủ được.
Hai con mắt mở chong chong. Cái ngủ hông dzìa.
Đầu suy gẫm đủ mọi sự. Chợt nghe phiền não.
Sao dạo này người dễ bị stress quá. Cứ quẫy đạp lung tung như cá dính lưới.
Phải lấy lại thăng bằng thôi. Xá gì một chút ... Ừ thì cứ chênh chao để rồi lại vững chải hơn.
Nghiến chặt răng nuốt cái giận xuống ngực. Nỗi tức làm hơi thở khó khăn, tay chân cứ tím bầm hết. Lẩm bẩm thành lời " dại cả nghìn lần cứ còn dại! "
Hà, đêm ơi là đêm! Thử coi ta dzới cưng ai đen hơn!
đêm sắp cạn hay chưa
ngày có còn dịp sáng
tiếng con chim lẻ bạn
tha thiết phía cành cong
Ai chờ ai bên sông
Lục bình trôi thương nhớ
Thương một chiều bỡ ngỡ
Để đêm dài bâng quơ...
hnhu
Hôm nay có một môn thi ĐK. Chưa bao giờ đi thi mừ hông làm được bài. Hôm nay sẽ trải nghiệm cảm giác này.
Đi thôi. Sao mà nghe chùn chưn.
Bạn gọi:
Tới mùa TSMT rồi đó mày. Tụi loi choi tìm mày. Nó hỏi tao mà tao có biết gì đâu. Tụi nó hỏi xin mấy chỗ trọ.
Ừa, nhưng tao giờ chả còn sức mà tiếp ai
Mày đăng ký ủng hộ mấy chỗ chứ?
Hông, còn chưa biết có dzìa hông. Mà thôi, tao hưu gùi mày ơi.
Con này, sao bữa nay tiêu cực.
Ừa, thì nói dzậy. Thôi thì tao ủng hộ hai chỗ, hai TS, hai PH. Gái nghen mậy.
Ừa, dzìa mừ thăm "life coffe".
Sẽ, có gì tao kiu.
Ừa, thác loạn một bữa. Lâu lắm rồi còn gì...
Ôi chao, nhớ quá một thời chưa xa!
Dzìa nhà bằng đường thả dốc cầu Cantho. Biết là chên cầu hông có CSGT, nên, nón BH gỡ ga cheo tòn ten hông xe. Thích cảm giác đổ dốc. Thích bỏ mọi thứ lại phía sau. Thích ào ào dướn người dzìa phía trước. Thích gởi tóc dzô gió chiều lồng lộng. Thích nghe rỏ cả mùi thơm tóc mình. Thư thái làm sao.
Những ngày nặng nề nhứt đã qua. Nhớ lời cô nói: " lý luận soi sáng hành động ". Nghe có vẻ sách vở, nghe có vẻ đao to búa lớn, nhưng suy cho cùng thì đúng là như dzậy.
Biết là đã "không không", nên đón nhận sự đã qua như một sự chấp nhận dzô điều kiện. Đã tưởng chừng như như qua hông nỗi. Đã tưởng chừng như phải...gác bv. Thật hay, đã thắng!
Gn giỏi lắm. Cưng của chị lớn thật gùi. Chín chắn thật gùi.
Có bao điều xung quanh cần quan tâm hơn. Có bao người thân, bạn bè luôn quanh ta. Gn hông một mình, chưa bao giờ một mình.
Dù gì cũng muốn nói một lời xin lỗi, nhưng xem ga hông có cơ hội. Thôi thì đành, ai kia hiểu được thì tốt. Bằng hông hiểu hoặc cố tình hông hiểu cũng ứ sao.
Gn đi dzìa phía trước thôi. Tuyệt nhiên hông bao giờ lùi lại. Gn là kỳ vọng của người thân. Gn yêu người thân của mình hơn tất cả!
Mưa xong chời mát rười rượi. Hoa lá sạch boong. Khoảng sân có thể soi gương. Tâm hồn nhẹ nhỏm. Dường như muộn phiền phần nào được giải tỏa sau cơn mưa.
Ngồi góc sân ngắm nhìn chiều buông. Yên tĩnh quá. Đặt tay lên ngực, nghe rỏ nhịp tim gõ nhịp như tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ. Thật là đều đặn. Hiểu rằng, nó đang đong đếm thời gian chong gn.
Đã đen thẫm xung quanh bởi màn đêm. Tiếng mỏ đều đều của má, nửa quen thuộc, nửa chạnh lòng...
Muốn nằm xuống. Buông xuôi hai tay!
Bình minh rộn rã tiếng gà. Nghe tiếng gáy cùng hướng gáy nhận diện từng con. Gần nhứt, gáy giòn nhứt, nhiều nhứt là con gà chống che hàng xóm. Cậu gà chai này nhỏ nhắn xinh xắn, đỏm dáng. Xung quanh lúc nào cũng có cả năm, bảy ẻm gà gái kè kè.
Phía xa một chút, hướng tay mặt, là chú gà chai lâu năm. Tiếng gáy dõng dạc chắc chắn, kéo dài khúc đuôi. Âm thanh chữ o sau cùng chú ngân như một tay hát Opera chuyên nghiệp.
Cũng hướng đó, nhưng nhanh , đều, và the thé, là giọng một chú chai khác. Chú này nghe tiếng mỗi sáng thì quen chứ gn chưa hề nhìn tận mặt. Hiihi, bữa nào dạo một dzòng quanh xóm thăm từng đứa mới được.
Phút rộn rã đầu ngày là dzậy đó. Chợt nghe rấm rứt. Từ chong sâu thẳm thiếu mất một tiếng gà. Nhưng cái tiếng gà thiếu vắng ấy, lại cứ gáy mãi trong đầu bất kể là ngày đêm hay sáng tối.
Nhớ!
Nỗi nhớ tưởng chừng sờ nắn được.
Mới đó đã thành dĩ vãng xa xăm.
Cái hộp bí mật, chong một ngăn tim bí mật của gn lại lần nữa được mở ga cùng đóng lại.
Hà, đón nhận nào. Vị đắng ngọt ngào của tình yêu và cuộc sống.
Gn của chị, ngoan đi cưng. Đừng làm gì thêm. Đau người và đau cả ta.
Đau tình!
Ta đã lại dzìa dzới ta, cuối ngày. Đã lại qua thêm một ngày. Cảm giác rộng thênh, trống trãi bám lấy quanh ta. Ngồi co ro một góc sân, ta nhỏ nhoi, nhìn ngày dần nhường chỗ cho đêm.
Người như mới bịnh xong. Nhẹ hẫng. Suy gẫm, từ mơi, phải sắp xếp lại lịch sinh hoạt cho hợp lý. Cứ lừ đừ dzẩy, hông phải là con người thật của ta.
Mai, dắt con dzìa nhà, chăn con luôn hai ngày. Tuần gùi bỏ bê thằng nhỏ. Nghe có lỗi dzới nó.
Nãy nói dzới má:
Gn nghe người ta đồn, con nít mừ lúc nhỏ ngủ nôi, ngủ dzõng thì lớn đi xe, đi máy bay hông bị say phải hông má?
Thì, người ta có nói dzậy.
Hồi nhỏ con có ngủ nôi hông má?
Có, ngủ tới lớn tướng.
Dzậy sao con hay bị say xe quá?
Chắc tại con gainho quên. Hay giờ muốn ngủ nôi? Hhahaah.
Nghe hay ghê. Má, bữa nào má nói chị đem cái nôi điện của thằng Ku dzìa cho con. Con ngủ mỗi ngày coi mơi mốt đi xe còn say hông.
Ủa, chứ bây tưởng má nói thiệt a. Con ba chợn.
Thì nghe có lý mừ. Thử cũng đâu sao má.
Thôi, thôi, cái thây bây như con châu leo dzô chắc tiêu cái nôi thằng nhỏ.
Tự nghĩ, hông dzô nôi được, từ mơi mình đưa dzõng dzèo dzèo, thử coi sao. Có cái khó, nếu nôi điện thì nó tự đưa. Còn đưa dzõng, ngủ mất tiêu gùi, ai mừ đưa cho!
:haha Hi..Hi.. Ngũ võng quen tức là lên xe có xóc cũng ngũ khò khò mới đúng, ai biểu thức làm gì say ráng chịu! :haha:
Có nghĩa là ngủ dzõng thì hông say xe phải hông chú. Từ mơi ngủ dzõng buổi trưa.
Gainho hông thích coi đá banh. Chỉ coi chận nào có Vn đá ở Si Gêm thôi.
Dzậy mừ hồi nãy cũng bày đặt coi. Còn gủ mấy đứa bạn cá độ.
Gủ con Hằng, con Sương, anh em nhà Ku Nhớn, Ku Nhỏ: Tụi mình cá độ đi.
Đầu dây bên kia lần lượt cười ha hả.
Cho mày bắt chước á.
Hihi, có biết ai dzới ai đá ga sao đâu. Kệ, chơi luôn!
Tao bắt Mehico thắng. Lý do, Mehico chắng hơn Namphi. Cầu thủ nhìn đẹp chai hơn. Mấy ông kia đen quá. Ứ thương.
Anh Ku nhớn cười muốn bể màng nhỉ.
Hhahaha, Namphi mà ko đen thì đâu phải Namphi. Nhưgn cá sao. Cho gn nói đk.
Dzới mấy đứa kia khác. Dzới anh Ku nhớn thì có hai đk:
1. Gn mừ thắng thì gn đòi gì cũng phải được.
2. Gn mừ thua thì anh phải coi như gn thắng. Hhahahaah.
Hhahaha, con này ha! Con gái toàn đòi nằm chên.
Hứ, quánh tè cái mỏ bi giờ. Anh lo mừ thức coi ai thắng đó nghen. Gn đi ngủ.
Ừa, để anh mày xin chị mày cho thức. Mai mày tiêu dzới anh.
Tức thời thức dậy, nhìn chong đt một tràng cười ngạo nghễ...
Huhuhu.
Say xe là do hệ thần kinh cân bằng của ta không điều tiết tốt, và có khi là do tình trạng sức khoẻ lúc đi xe, hoặc do dị ứng mùi xăng.
Một người đã không say xe , nhưng nhằm ngày đang bịnh, chỗ ngồi gò bó, vẫn có thể say.
Say bẩm sinh thì tập thể dục cho khoẻ, rồi tập đi xe từ từ ( nếu ở TP thì tập đi xe buýt á) dần sẽ quen.
Cái động tác đứng lên ngồi xuống( thụt dầu) cải thiện khả năng chống say xe lắm.
Còn đi gấp thì dán miếng dán hoặc uống thuốc chống say cho nhanh.
Mà tập dưới đồng bằng hết say xe rồi, hôm nào bỗng nhiên lên cao nguyên, vẫn say lại mới khiếp.
Hồi bé, say xe tới tận 22,23 tuổi, lần đầu đi Dalat ói mật xanh mật vàng luôn.
http://mozey.files.wordpress.com/200...north_pole.jpg
ĐÊM.
TIẾNG ĐÊM.
đêm tặng cho em nghìn vì sao lấp lánh
em gửi lên trời những mộng mị nhân gian
thoang thoảng trong gió mùi hương ngọc lan
ướp đẫm đêm huyền lên nuột nà tóc rối
đường rất xa nên trăng ngà rất vội
dõi vào đêm bạc trắng một dòng trôi
ngủ đi, ru hời, ru hỡi, hỡi em tôi
vọng đêm thẵm tiếng gà eo óc gáy
tất cả như gần lại
cho nối tiếp ngày-đồng vọng phía bình minh
20/6/2010-hnhu
Những cơn mưa thân thương đã trở dzìa.
Sáng còn lem nhem, mở toang cửa ào ga sân. Mát gười gượi. Mưa đêm hôm làm mọi thứ thoáng đãng, sạch sẽ. Những cơn gió mát từ phía nam tạt qua. Lẩm bẩm câu quen miệng: "Nồm dzìa"!
Nồm đem mưa. Nồm đem mát. Nồm đem nước cho sông. Nồm đem đòng cho lúa. Mừng như con lòng ròng đỏ hỏn mùa vượt bờ. Nghe yêu thương quá đỗi cơn gió miệt quê ngoại.
Đi chong cơn Nồm sáng. Hơi nước thật dày. Mưa lâm thâm lành lạnh. Thích ngông. Bỏ mũ BH, cỡi cả áo khoác. Nhụi hết cả bọn dzô cốp. Phóng cái dzèo. Còn nghe giọng Dzú dzăng dzẳng "gn đội nón dzô". Cười hinh hích chong cổ họng. Giả bộ hông nghe gì.
Hậu quả: hắt xì liên tục cả ngày nay! Còn thêm bỏ cơm! :khongnghe:
Nhớ một thời cũng điên như thế, đó là khoảng thời gian mới đi làm đóng vai người lớn lịch sự. Hôm ây, mưa xối xả đầu mùa, tự nhiên hứng chí đạp chiếc xe đòn gánh vèo vèo trong mưa, những hạt mưa quất rát cả mặt, đến bây giờ vẫn còn nhớ cái cảm giác thật là sảng khoái khi được ... tắm mưa. Hì... Giờ thì chỉ dám... đứng trong nhà ngắm mưa qua cửa sổ thôi! Hì... Hì... :D
@ Chú PS: Chời ơi, như dzậy mừ điên sao chú! Chưa đâu ạ. Dzậy chỉ mới là hơi khìn khìn thôi. :longlanh1::longlanh1::longlanh1::longlanh1:
Bữa mùng sáu tháng năm họp lớp thời THPT.
Có đứa thì gặp lại sau bốn chục năm xa cách. Có đứa thì ba chục năm. Có đứa thì hai chục năm. Có đứa thì mười năm. Có đứa thì gặp quoài đâm bắt ghét.
"Hợp long" tầm mười giờ sáng ở Sì Gòn. Cả bọn thẳng tiến Bảo Lộc. Buổi họp công đoàn từ khi có con đầu gấu thì nổ giòn như pháo giao thừa hồi ... thủ tướng chưa cấm.
Thôi thì hơn ba chục cái đài thi nhau phát. Nói liên tu. Cười bất tận. Lũ con chai hú như tazan. Bầy con gái thì xô đẩy ngã nghiêng. Dzui hông biết chứa đâu cho thỏa.
Giỡn một chập coi mòi mệt. Ngồi im phăng phắc từ đầu tới cuối xe. Ngộ là, khi giỡn thì hông say xe. Khi ngồi im lại nghe lừ đừ muốn ói. Nghe cái Blackberry của Obama rung ầm ầm chong giỏ. Mở ga coi:
- Bốn mắt ơi, em đẹp quá.
Chửi thề làu bàu chong miệng, "cái thằng chó L lại đổ máu D". Chả lời "chị quánh tè mỏ giờ á ku"
Lại tn của nó: "Bốn mắt ơi cho anh kiss một cái".
Đưa tn cho đám ghế phía chên coi. Cười nhoi.
Nhắn lại cho thằng kế bên thằng đó: "Mày bóp cổ giùm tao thằng ngồi bên chái cùa mày"
Phía sau cười lên cái rần.
Lại nhận tin: "Bóp cổ nó, nó chết làm sao. Tao đâu có ngu. Bóp gì thì tao bóp giùm cho. Tuyệt đối không bóp cổ."
Chả lời: "Ừa, cho mày muốn bóp gì của nó thì bóp."
Không thấy tin nhắn chở lại. Chỉ nghe thằng L la oai oái. Bọn con chai phía sau xe hét lên cười khằng khặc. Lũ đỉu! Ứ biết nó bóp cái gì của thằng nhỏ!
Cứ huyên thuyên chọc ghẹo, cáp đôi dzậy đó mà hết ngày không hay. Khi chỉ còn mình ên chên xe dzìa cantho lại nghe buồn. Cái lũ cô hồn gần thì phá mà xa chút xíu là nhớ. Lại hẹn mùng sáu tháng năm sang năm.
Liệu gùi sang năm có còn đông đủ dzậy. Hay có đứa bay lẻ bầy. Hay có đứa lại lo chiện con cái chồng dzợ. Hay lại do cơm áo gạo tiền mà hông dzìa họp mặt. Hay đầu gấu này vì một nguyên cớ nào đó ở...thiệt xa. Chèn ơi, mủi lòng!
Chú cực kỳ thích cái "tiếu phẩm" này của huongnhu, nó chạm vào và đánh thức dậy một thời... ai cũng có... Cái giọng tưng tửng, dí dỏm, tinh nghịch, ngọng nghịu... hồn nhiên thương đến lạ.
Nhưng... cái đoạn này thì sao đây nhỉ?cháu nhân 10 lên ah? :D :D :DTrích dẫn:
Có đứa thì gặp lại sau bốn chục năm xa cách. Có đứa thì ba chục năm. Có đứa thì hai chụa năm. Có đứa thì mười năm.
Thì Qn cũng phải tận dụng mừ buôn bom chứ ạ. Máu con buôn nó lậm sâu chong Qn dữ lắm gùi chú ơi.
Tụi bạn Qn là dzậy đó. Dzui lắm. Hồi còn ĐH, tầm này TSMT là lê la BXMĐ nà. Bao nhiêu là chiện để đời của một thời dzô tư. :ngoaymui:
Còn cái dzụ Avatar là Qn dạo mạng đem dzìa, hông có chôm của chú. Hiihii.
Phần chú thì chôm ở đâu! Hhahahah
http://i492.photobucket.com/albums/r.../china0112.jpg
TÍM - Ảnh ĐKT
Mưa từ bữa tới giờ, nơi nào cũng xanh um. Xanh cỏ, xanh cây, xanh lúa, xanh rau.
Thương nhứt những cọng cỏ non. Đầu ngày, mỗi một chiếc lá mỏng mảnh bé xíu treo tòn ten một hạt sương mai, hạt sương mai cũng bé xíu xiu.
Dzú nói, rau tập tàng thiệt là non. Gn hái dzìa trưa dzú nấu canh cho ăn.
Cặp nách cái rổ, lơn tơn tha thẩn mọi nơi. Chỗ nào cũng non mướt. Góc bờ mương đám gau muống vươn ngọn. Gốc dừa nước quá chừng nhiều gau má. Dền cơm chỗ nào cũng có. Gau diệu nữa, lá tim tím xinh xinh...
Ngồi chỗ này bứt mấy ngọn. Nhảy chỗ kia quơ mấy lá. Mới chút xí mà hái cả rổ.
Dzìa đưa cho dzú: "Dzú nà, nhiêu đủ chưa?"
Chèn ơi, nhiêu là đủ no một con heo con gùi. Hái nhiêu là phải ăn hết nhiêu đó nghen.
Hihi, dzú định cái bụng con Gn cỡ bụng con heo con nà. [:D]
Tiếng là quê ở Cần Thơ, chứ, ngồi mà ngẫm, thì, nó có ở Cần Thơ được bao ngày đâu nà.
Học hết lớp bốn ở Cantho là má chuyển chường cho nó dzìa Sì Gòn. Dzìa Sì Gòn gùi thì hoạ hoằn lắm, mới có dịp dzìa Cần Thơ.
Hên lắm thì hai năm được dzìa một lần hè. Mà mỗi lần dzìa, nhiều lắm là chục ngày.
Chục ngày đó, là cả một thiên đường của nó.
Coi dzậy chứ, nó bận dữ lắm.
Mọi thời gian, nó dồn hết cho học.
Học ở chường.
Học thêm trái buổi.
Tối ngày chẳn, cụ bị dzô 155bis NKKN.
Tối ngày lẽ luyện dzô NV.
Ngày chủ nhựt cõng cục cưng nghễu nghện ngoài đường tới điểm...
Mỗi lần dzìa từ NV dọc Trương Định, nhìn bạn bè cùng lứa dzui chơi, nó ghiền gì đâu.
Gùi lớn một chút, lịch học còn dày hơn. Nó cứ như cái máy học. Nhiều khi dzìa tới nhà nó nằm lăn ga nệm, xãi lai, chờ chít.
Được cái nó cũng mê học. Mệt gì cũng hông bỏ học. Bịnh cũng lê lết đi học.
Có lần buổi chiều đuối quá, nó ngủ gục chong lớp. Ngủ say sưa. Còn cả nằm mơ. Chong giấc mơ lén lút dzội dzàng mệt mỏi, nó thấy mình bơi thoã thích. Xung quanh nó những con cá lìm kìm mỏ nhọn hoắc đua theo. Hông con nào theo kịp nó. Nó há miệng cười khanh khách. Tiếng sóng vỗ oàm oạp làm nó tỉnh dậy.
Thì ga nó ngủ say lắm. Ngủ quên cả ngậm miệng. Nước miếng chảy tèm lem xuống mặt bàn chơn nhớt. Mỗi lần nó ngọ ngoạy, lại phát ga tiếng kiu chèm chẹp. Tiếng sóng dzỗ của nó là dzậy đó.
Hình như dù làm gì, đi đâu, ở đâu, tiếng sóng vỗ bờ nhè nhẹ của con sông dưới gầm nhà chưa bao giờ rời xa khỏi nó.
Sông ơi! Sông xưa ơi! Cưng nay đâu?
http://farm5.static.flickr.com/4002/...1b8bfe663e.jpg
Buông lưới chiều - Ảnh Piero2-Ttvn
Đêm hồi hôm mưa.
Cứ như bao lần. Mưa đêm xong là sáng ga mọi thứ đều sạch boong. Bầu trời thoáng đãng. Những chiếc lá non xanh mướt. Gió trong lành. Cái sân lạnh ngắt trơn láng.
Chạy ào đầu dzô khoảng không tinh khôi ấy. Đón ngày vào tận ngóc ngách tâm cang.
Nghe yêu thương dưng dưng. Muốn ôm chặt trong tay tất cả. Tình ơi!
NẮNG LUNG LINH.
Hạt nắng nhỏ xinh xinh.
Cứ nhảy nhót lung linh.
Để cho hồng hồng má.
Để tim hát chuyện tình.
Em chính là vàng nắng.
Mang ấm áp vào lòng.
Anh bầu trời tĩnh lặng.
Cho nắng đùa mênh mông.
Cho em ngày tinh khôi.
Nắng ướp nồng mắt môi.
Ông mặt trời tinh nghịch.
Gieo em vào anh rồi!
(hnhu-1/7/2010)
http://i940.photobucket.com/albums/a...20se/43457.jpg
SAY CHO HẾT ĐA ĐOAN! [:D]
ĐA ĐOAN.
Trời làm chi hạt mưa sa.
Cho đa đoan phải lần qua chốn này.
Cát bay, bụi đất cũng bay.
Đa đoan cơn gió xưa nay thét gào.
Bởi đâu ghen ghét má đào
Chẳng hồng nhan cũng lâm vào truân chuyên.
Đa đoan chữ ấy, nợ - duyên!
hnhu-2/7/2010
HNhu kính chào hết thảy các cô, chú, anh, chị của NR. HNhu chúc mọi người nhiều sk, nhiều niềm vui.
Cô chúc HN đầu tuần vui vẻ nhe cưng.
Chào cháu! Chúc cháu có nhiều niềm vui và bình an!
Định giã biệt NR. Thế gùi lại dzìa gục đầu dzô NR
HẾT RỒI.
Hết rồi.
Xuân chẳng còn xuân.
Cánh hoa mới nở
Tần ngần
...Rồi, rơi!
Hết rồi.
Ngày tháng xa chơi
Giờ, về, gom góp, một lời,
Cho qua!
Hết rồi.
Một khúc tình ca
Sáng nay gục chết
Trong nhà vườn yêu.
Hết rồi.
Tình có bao nhiêu
Em đem thả nổi trong chiều, gió bay
Hết rồi. Người có qua đây
Xin đừng ngoảnh lại, chốn này, không không!
Chữ duyên giờ đã phiêu bồng
Nợ kia trả hết cõi lòng còn chi !?
Ngày xuân rồi mãi còn đi
Cho người ở lại ôm nghì nỗi đau
Hết rồi. Còn gì nữa đâu...
HNhu
Về nhà.Ngán ngẫm.Vừa ngủ dậy mà sao không thấy tỉnh táo gì cả.
Ngó quanh quẩn.Sao chán thế này.Máy mở đấy.Chơi bài LA PALOMA.
Hiện lên trong đầu một cánh buồm đỏ thắm xa xa.Những cánh Hải Âu hiền hòa chao liệng.Nghe rưng rưng một khúc ru chiều:
"Lắng nghe một khúc ru lòng
Nghe như từ cõi hư không nghe về..."
ĐI VỀ.
Đường về vô tận Già Lam
Lối về vô tận từ tâm từ thần
Thuở xa xưa có một lần
Ngập tràn muôn thuở lúc gần lúc xa
Bây giờ em bước chân ra
Lối về vô lượng lúc xa lúc gần
Anh ngồi bó gối bó chân
Nhìn tăm tắp thấy tử phần phương mây
Em về tử trúc phương tây
Liệu chừng anh gửi nơi đây lời chào.
(Bùi Giáng.)
Quả là :"Bây giờ em bước chân ra
Lối về vô lượng lúc xa lúc gần..."
Làm sao để giữ:"Tay Ta rỗng không,không có vật gì.
Tâm Ta rỗng không,không có vật gì...
Không nước,không trăng..."
"Thuyền ai đang lênh đênh vượt sóng biếc cho ta vơi cơn sầu.Nhớ mãi,nhớ mãi,môi em cười khi sóng xa con tàu..."
Đàn còn ru mãi...
[B]Trời đất, sao lại giã biệt??? Đừng bao giờ giã từ cái gì khi mình còn lưu luyến nó em ạ. Nhìn cái hình con mèo bên lon bia hãi quá... Một Hương Nhu nhí nhảnh đâu rồi ? Hết tình này... ta lại tìm tình mới... B thích 1 số câu thơ trong bài Giục giã của Xuân Diệu luôn muốn tận hưởng những vui thú một cách gấp gáp đầy khao khát, tặng lại Hương Nhu đó [/B]
Giục giã - Xuân Diệu
Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi, tình non đã già rồi;
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ! Thời gian không đứng đợi.
Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa,
Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết !
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Ðời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành,
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi em ơi?
Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên di về cõi Bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc,
Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?
- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Ðốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi! tình non sắp già rồi...
:D
Ngủ mấy giấc. Ói mấy chập. Mở mắt ga thức dậy đã ở Sì Gòn gùi.
Lại đón ngày bằng biết bao âm thanh cùng mùi vị.
Âm thanh sớm nhứt là tiếng rao bánh mì nóng giòn. Vẫn giọng rao ngày nào. Chỉ khác là giờ giọng rao đã khàn đi theo ngày tháng. Sau đó chút là tiếng "cháo sườn đơi". Đi nhiều nơi ở Sì Gòn gùi, cháo sườn gần như bị xóa sổ, vì, cạnh chanh hông nổi dzới cháo dinh dưỡng. Dzậy mừ nơi đây, dì đó vẫn trung thành bám nghề của mình. Nghe thương ghê tiếng lỉnh kỉnh quen thuộc phát ga từ chiếc xe đạp của dì ấy. Ngẫm nghĩ, có lẽ dì hông dzốn chuyển đổi nghề.
Sau xe cháo sườn là đủ thứ tiếng rao. Từ xưa đã có. Vãng lai ngang qua cũng có. Hông bù cho ở cantho, sáng chỉ nghe tiếng sẻ ríu ran ngập tràn khoảng sân nhỏ.
Còn mùi vị thì đủ hết. Mùi khói xe nồng cay hăng hắc. Mùi cống thoang thoảng hông biết từ đâu tới. Mùi hủ tiếu Nam vang phía hông nhà...pha lẫn mùi ói bám chên tóc hồi phia.
Chợt con gn hét lên một tiếng gầm chời khi phân tách ga mùi ói từ chong dzô dzàn âm thanh mùi vị kia. Tung mùng trực chỉ phòng tắm cấp thời.
Hihi, giờ thì đã thơm phưng phức. Đạp xe dạo Sì Gòn sáng chúa nhựt thôi.
Ít bữa nữa sẽ bận gộn. Hông còn thì giờ đâu mừ long nhong.
Yêu đời ghê. Vui vì thấy Hương Nhu đã có hứng khởi ngắm nghía sự việc xugn quanh mình. BLV cũng thích ăn nhiều món dạo ngoài đường ở Hà Nội lắm, nhưng vì Hà Nội đã cấm những người bán rong nên cũng ít gặp như trước. BLV thường lang thang hầu khắp các nẻo đường ở Hà Nội để măm những món rất bình dân như : Bánh đúc thịt ở Lê Ngọc Hân, Nộm Sứa ở chợ Hàng Bè, Bún đậu mắm tôm ở Đỗ Hạnh, Bún móng giò và đậu rán mắm tôm ở Triệu Việt Vương, Khoai nướng ở Trịnh Hoài Đức, Sắn bán dạo ở quanh Văn Miếu, Các loại xôi chè, cốm ở Ngô Thì Nhậm, Chim rẽ nướng ở Đinh Liệt, bún ốc ở Mai Hắc Đế, Ốc ở Hàng Lược, Quán ốc cay ở Hồ Giảng Võ... Có khi ngồi cùng vài cô bạn bên vỉa hè uống nước chè ở gần Nhà hát Lớn Hà Nội vào chiều muộn cũng rất thú vị...
Nắng quá! Sì Gòn nắng hơn Cantho. Người lại lừ đừ. Bồng bềnh. Bồng bềnh.
Ôm khư khư cái đt, chỉnh volum toooo nhứt. Chờ một SMS. Chờ một cuộc gọi.
Giờ thì...thôi! Hông chờ nữa! Mệt mỏi gùi. Chả ga sao. Sẽ tháo cái sim này, chặt làm tám khúc. Cho đáng cái tội hông thèm kiu! Tức mình!
Nóng quá.
Mai tụ tập bạn bè trác táng một bữa chước khi nhận công dzụ. Khép lại một thời nông nổi ngu ngơ.
Buồn quá Sì Gòn ơi.
:nong::nong::nong::nong:
Hihi chị. HNhu cũng thích ăn hàng lắm. Cũng thích lê la lề đường. Cháo mực đêm góc Mạc Đĩnh Chi. Bò cuốn mỡ chài dzỉa hè...hông để ý tên đường, chỉ để ý cuốn bò. :D bánh xèo Đinh Công Tráng. Mì dzịt tiềm Chợ Lớn. Chè Yên Đổ. Bánh cuốn Tây Hồ...Hihi, kể có mừ tới tết!
Lạ một điều, HNhu chưa măm lần nào những món chị măm ở Hn. Có lẽ đây chính là bản sắc văn hóa của ẩm thực ha chị.
Còn một nhơn dzật mừ khi nói tới ăn hàng, hông thể nào HNhu lại có thể quên thằng chả. Đó là cha Tào Tháo đáng ghét. Hhahahah, HNhu thi thoảng lại cười một mình, ngẫm: "Chong đám yêng hùng thời Tam Quốc, tội nghiệp nhứt là ông này!"
HNhu chúc chị có một chủ nhựt hạnh phúc ha.
Thời gian qua HNhu rề rề quá, hông biết NR có sóng gió ngay chong nhà chị. Giờ thì đã qua.
Nhớ có lần HNhu cũng tạo sóng gió nơi NR. Hihi, giờ hông biết còn bị ai muốn giết mất xác nữa hông. Hhahaahah.
Là nói dzậy thôi. HNhu dữ như gấu!
Chị chắc hiền. :D
TRÁCH.
Con đò ngồi trách dòng sông.
Lòng người ngồi trách sao lòng đổi thay.
Lá rơi trách tháng với ngày.
Trách nhau đành đoạn như mây ngang đầu.
Sông kia còn biết nông sâu.
Người kia ai dễ dò đâu rộng dài.
Ta về nép cõi không ai
Khẽ chau một nếp nhíu mày. Rồi thôi!
hnhu-12/7/2010
Hihi, HNhu là bò cạp lửa! Moderator qui quoạch hay ghê.
HNhu phải dzìa mài kim cho nhọn mới được.
Nhớ hồi nhỏ leo lên đống củi mục chơi, bị con bò cạp chích. Khóc đúng một ngày một đêm. Má lấy ớt hiểm giã nhõ, trét lên. Chời ơi, dzừa nhức, dzừa nóng. Chị lấy nguyên thau nước đá cho HNhu dìm ngón tay dzô. Ngủ cũng hông lấy ngón tay ga. Đúng nguyên ngày đêm mới hết nhức.
Má nói, con bò cạp chích con gn là con bò cạp chửa. Bò cạp đực nó hiền hơn. Hông biết má nói trúng hông. Từ đó tới giờ chưa bị lại lần thứ hai. Nhưng nghe nhắc tới bò cạp là HNhu tè chít luôn. :D
http://i93.photobucket.com/albums/l6...e_u/Anh024.jpg
GIA ĐÌNH.
GIA ĐÌNH.
Ấm nhất là lòng mẹ.
Thơm nhất tay chị hiền.
Gia đình em chỉ vậy.
Bao năm tháng bình yên.
Âu lo ngày sóng gió.
Hạc sãi cánh về trời.
Bão giông từ đâu tới.
Con đò nhỏ rã rời.
Phập phồng nhìn mây trắng.
Lững thững bay ngang đầu.
Trầm hương đỏ một nén.
Xin đời đừng bể dâu.
( HNhu-16/7/2010 )
Chuyện của con Linh.
Cái con nhỏ này lấy chồng đúng mười tháng. Dzậy mừ nó mới đẻ một bé gái hôm kia. Thắng chồng nó gọi điện thoại báo. Nó hỏi: "bà chị nhỏ ơi, đặt tên con gái là gì giờ"
E hèm, để chị bây ngẫm coi. Tường Vy ha. Nguyễn Khánh Tường Vy ha. Đẹp đó cưng.
Ừa, nhưng có cái bông nào kiu là bông Tường Vy hông á?
Sao hông mậy, có tao mới đặt chứ.
Hihi, dzậy là mới đặt tên cho một đứa con gái nhỏ. Mơi mốt dạy nó kiu bà má này bằng má gn.
Túm lại, dzị chi đã có sáu đứa con! Sáu đứa kiu bằng má cả thảy! Sắp thành mẹ Âu Cơ gùi!
Chuyện nữa: Sáng cho đi có một cái kiss. Dzậy mừ nhận lại cả mớ cái. Hiihi, giá mừ đi buôn cũng lời nhiều dzậy. Hhahahah. :D Ba chợn!
.
Thiệt là dễ thương.
:hongio: