(xin không tựa đề)
Đông
Vây đậm một xót xa
Bừng
Một ánh đèn chớm qua
Tiếng ho khô khốc mẹ khâu áo
Đan những đường kim qua thịt da
Chừng nghe quặn thắt từng hơi thở
Giá rét xoa lên trán nếp già
Tôi nằm giả ngủ im thin thít
Tiếng ngáy ngập ngừng gượng gạo thôi
Chắc mỗi đường kim nghe tiếng nấc
Nên vá lành tôi một quãng đời
...
(lập Đông nhớ Mẹ…)
_____________S___