Ðề: Những lần đầu tiên...
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Cầu Vồng Khuyết
Lần đầu tiên gặp người ấy của mình thì mình bất ngờ bị người ấy hôn bất ngờ trước khi chia tay nhau ra về. Tý ngất ngay tại chỗ đây là chuyện có thật 100% đấy.
:botay::botay:
A Vong ma cung suyt ngat vi nu hon dau tien, de thuong ghe.Hihi.. Tu dung e nghi ng phu nu den sau cua nhung ng dan ong tung trai hinh nhu luon chiu.. Thiet thoi.. Khi cam xuc cua ng dan ong ko con de rung dong nua, ho se it nho, it qui trong, nhung rung dong cua ng khac danh cho minh hon..
Ðề: Những lần đầu tiên...
Đọc mấy cái lần đầu tiên của mọi người thấy vui thiệt.
Lang thang nhớ cái lần đầu tiên bị đánh hội đồng của mình. Hihi, hình như mỗi người có một cái số ... mà số của lang thang thì lúc nào cũng bị oánh hội đồng ... không bị phe nam thì cũng bị phái nữ.
Thời đó, chỉ mới học lớp 4 của trường Lasan. Trường toàn là nam không nên cũng rất hiếu động. Langthang là đứa học trò hiền nhất trong lớp vì được cha mẹ kèm cặp rất kỹ. Trong lớp có một anh chàng cùng tên, quậy nhất lớp và cũng thường bắt nạt các bạn cùng lớp. Chỉ có lang thang là không bị bắt nạt, có lẽ do lang thang quá hiền, không dám làm ai phật ý hay cũng có thể do bạn ấy nể vì biết lang thang cũng có học võ Vovinam (thởi đó vovinam mới bắt đầu thịnh hành và langthang được gửi gấm học nghiêm chỉnh với thầy Nguyễn Minh Chiếu).
Một bửa trưa ra chơi; rất bất ngờ, anh bạn cùng tên tuyên bố chia lớp làm 2 phe. Một bên là tất cả các bạn còn lại (khoảng 18 người), phe kia là 2 người bạn cùng tên. Chả biết đấu khẩu qua lại thế nào vì lúc đó lang thang không tham gia và cũng chẳng để ý. Nào ngờ, khi anh bạn kia kêu: "chạy đi!" thì các bạn khác lao vào langthang như những chiến binh dũng cảm. Vì bị tấn công tới tấp nên lang thang buộc phải tự vệ mà miệng cứ kêu la ỏm tỏi:"sao lại đánh tôi, tôi không chơi đâu!". Không ngờ càng la càng bị đánh dữ! 2 đứa phải chạy lên hành lang để tử chiến rồi sau đó rút vào đứng phía trên cầu thang để tránh số đông bao vây. Mặc dầu có lợi thế đứng phía trên cầu thang nhưng 2 đứa cũng tơi bời vì số lượng tay chân đông quá, đánh đở không hết. Một lúc sau, thấy tấn công chính diện không hiệu quả, một số bạn vòng đường cầu thang khác tấn công phía sau. Lúc này thì cả hai mới thật sự te tua! Lớp bị dưới đánh lên, trên nhồi xuống nên mạnh ai nấy chạy. Lang thang chạy tuốt qua phòng giáo vụ nên các bạn không dám vào còn anh kia chạy ra phía căn tin trốn vào nhà vệ sinh.
Sau đó thì bị phạt quỳ gối cả buổi. Mặt mày tay chân thì chổ xanh chổ tím. Về nhà còn bị ăn đòn ... mà đau là chẳng biết tại sao mình lại bị như vậy! Hoá ra, thông tin sau điều tra xét hỏi là do các bạn ghét cái anh chàng đầu gấu đó nhất lớp và lại tưởng mình là bạn thân của anh ta nên dập luôn ... cho bỏ ghét.
Có những tai hoạ từ trời ... rơi xuống !
Ðề: Những lần đầu tiên...
Vovinam (thởi đó vovinam mới bắt đầu thịnh hành và langthang được gửi gấm học nghiêm chỉnh với thầy Nguyễn Minh Chiếu).
đồng môn đây mà, mình học ngay tổ đường sư vạn hạnh!
Ðề: Những lần đầu tiên...
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Sheiran
Mỗi chúng ta ai cũng có rất nhiều "lần đầu tiên", SR muốn nghe kể lại những "lần đầu tiên" đáng nhớ của các anh, chị, và các bạn... Hihi...
Lần đâu tiên của tớ cũng có cảm giác giống như các bạn tả. Chỉ khác là sau cái đoạn ngây ngất đó, tớ bị cô ta đẩy ra:
- Chiều nay anh ăn thịt chó phải không
Mình thú nhận.
- Thảo nào toàn mùi ... mắm tôm.
Ðề: Những lần đầu tiên...
-Em rảnh không? viết hộ anh cái này.
- Gì thế anh
- Viết hộ anh điếu văn. Cháu họ anh mới mất.
- Từ bé tới giờ, tới nghe điếu văn em còn hiếm khi , huống chi là viết. Em chịu thôi anh ơi!
- Để anh send cho em mấy bài mẫu. Viết hộ anh nhé. Cuối giờ chiều anh cần luôn đấy
Rồi đưa cho mình một tờ sơ yếu lí lịch: Một nữ, 30 tuổi, một chồng, một con gái 17 tháng, bị tai nạn giao thông sáng nay.
Nhiệm vụ chẳng liên quan gì tới chuyên môn, nhưng không thể từ chối.
Đọc mấy bài điếu văn mẫu,toàn cho những người nổi tiếng: nguyên thủ,lãnh đạo, diễn viên... Chẳng biết mình nên dựa vào bài nào nữa. Chợt nghĩ tới cảnh đứa bé 17 tháng, mắt trong veo tròng lên đầu vành khăn trắng mà ứa nuớc mắt...Thế là viết một lèo, theo cảm xúc của một người mẹ.
Một lần đầu tiên k vui vẻ gì: lầu đầu tiên viết điếu văn:(
Ðề: Những lần đầu tiên...
Trích dẫn:
Trích dẫn của
nhật ký
Vovinam (thởi đó vovinam mới bắt đầu thịnh hành và langthang được gửi gấm học nghiêm chỉnh với thầy Nguyễn Minh Chiếu).
đồng môn đây mà, mình học ngay tổ đường sư vạn hạnh!
Chào huynh đệ đồng môn. Rất tiếc là langthang chỉ theo được tới đai xanh thì gặp 1975. Sau này langthang theo học boxing và thiếu lâm tự do. Tuy nhiên, vẫn nhớ mãi những quyền cước của Vovinam với những đòn bay kẹp cổ và thập bát ban võ nghệ.
Ðề: Những lần đầu tiên...
Mẹ vào SG, hôm qua mình đi làm về mẹ bảo: "Dì Hồng mới đt, nói P hứa hoài mà chẳng thấy ra thăm dì nó gì cả". Chắc cũng mấy năm rồi, chỉ vì Fangrang xa quá, đi thì phải tốn ít nhất khoảng 3 ngày, với lại lúc nhỏ còn nhiều nhiệt huyết, giờ... bắt đầu già rồi, đi đâu xa 1 tí mà đi 1 mình là thấy... buồn, ko có hào hứng nữa.
Lần đầu tiên mình thấy biển là năm 1994 - biển Ninh Chữ ở Fangrang. Đó là lần đầu mình biết Biển thật sự là như thế nào, chứ không còn chỉ biết Biển qua ti vi và những văn từ trừu tượng đầy hoa mỹ trên sách vở. Biển fangrang trong xanh văn vắt, mênh mông và hiền hoà, rất ít khi nổi sóng. Dọc bờ biển là hàng Dương dài tăm tắp, những bụi Cỏ gai nhí nhảnh, hoa Mắc cỡ, và rất nhiều Xương Rồng. Ở Fangrang, nơi nào có cát, ở đó có Xương Rồng. Từ vùng núi đến vùng biển, đều có nhiều bãi đất trống. Ở đó, bên cạnh những loại cây dại khác, Xương Rồng mọc san sát nhau như những cánh đồng. Hoa Xương Rồng be bé, cánh hoa mỏng và đỏ rực. Trái Xương Rồng giống trái Thanh Long tí hon, nhìn xa cũng không khác gì những đoá hoa. Hoa Xương Rồng trổ quanh năm, hoa và trái ôm sát lấy thân cây gầy guộc, rực rỡ như ngọn lửa bừng cháy giữa hoang vu.
Lần đầu đến biển, mình háo hức chạy quanh, chân bị Cỏ gai cắt chằn chịt mà chẳng biết đau. Vừa thấy trái Xương Rồng bé xinh, đưa tay hái thì ngay lập tức giật nảy mình bởi những sợi gai mịn như lông tơ đâm chi chít vào những ngón tay. Lúc đó, mình có cảm giác Xương Rồng như cô gái núi rừng kiêu hãnh đầy ma lực – quyến rũ nhưng không dễ chạm vào.
Thời gian rảnh, mình thường đạp xe xuống biển ngồi hàng giờ, chẳng để làm gì, chỉ để nhìn từng đợt sóng lăn tăn nối tiếp nhau bất tận ve vuốt lên triền cát, và để nghênh mặt đón những cơn gió từ ngàn khơi hỗn xượt mà mềm mại lả lướt miên man. Nhìn biển, mình ước có thể đi từ nơi mình đang đứng – đến phía chân trời bất tận mù xa…
Fangrang có một món mà mình rất khoái là món ốc xào. Những con ốc xoắn bé bé mình chưa từng hỏi xem chúng tên gì. Người ta xào lên với xả ớt, nêm nếm gia vị và bán 2000 đồng 1 lon sữa bò trong những phiên chợ nhỏ. Ruột ốc màu trắng trắng xanh xanh, được lễ bằng gai Xương Rồng, ăn thì chẳng được bao nhiêu, mà thưở ấy mình nghiện khi nào chẳng rõ.
Chia tay Fangrang sau 1 năm... tạm trú, thỉnh thoảng lại nhớ món ốc xưa đến lạ, mình nói với dì: "Mỗi lần con ra Fangrang chỉ vì muốn ăn ốc xào thôi", dì tôi "hờn dỗi": "Ờ, chứ đâu phải ra thăm tui". Mình ôm dì cười hề hề: "Thăm dì xong con mới đi kiếm ốc chứ bộ".
Nếu 1 ngày Fangrang thành Tp loại 1, chẳng còn ai bán món ốc nghèo góc chợ nhỏ thân quen, thì mình biết đi đâu tìm lại hương vị ngày xưa nhỉ...
Ðề: Những lần đầu tiên...
Lần đầu tiên bị hiếp hội đồng
Chuyện này trước đây hình như có kể một lần.
15 tuổi, khi nghĩ hè, theo một người học trò của ba lên rừng khai thác cây lồ ồ (bán cho các nhà máy giấy).
Vừa chân ướt chân ráo vào, gặp một anh làm chung hù:"con gái dân tộc stiêng ở đây không nên dính vào, nó mà thích mày là nó bỏ bùa chết luôn ... còn mà không theo thì nó thư cho cái bụng bự rồi cũng chết ... nói chung, cấm hó hé với các nàng sơn nữ ..."
Khu vực này cũng hơi sâu so với khu vực dân cư. Muốn đi ra tới đường lộ phải mất một khỏang rừng thưa, rồi đến một vườn cao su mênh mông và gần chục cây số đường nhựa. Vậy mà các cô, các bà cứ sáng sáng lại gùi măng và các đồ tự trồng đi chợ để đổi lấy gạo, mắm, muối. Cuộc sống ở đây thì cũng buồn tẻ vì sáng thì lo thu mua lồ ô của các người dân tộc, tối thì nằm nghe vượn hú, cọp gầm mà muốn ngao du thì lại sợ bị ... bắt.
Một hôm, quyết chí đi phiêu lưu một chuyến vào sâu trong rừng. Đang lang thang ngắm cảnh rừng thơ mộng thì bổng nghe tiếng cười khúc khích đùa giỡn của các cô gái. Tò mò, lang thang rón rén chui lùm, vạch lá tìm tòi ... thì phát hiện một bầy sơn nữ đang tắm suối. Phong tục ở đây là đàn ông và phụ nữ không tắm chung. Khi đàn ông đóan phụ nữ đang tắm ở đâu thì phải đi ngược lên phía thượng nguồn để tắm vì sợ bị ô uế (hihi, tập quán mà!).
Mắt lang thang như đứng tròng vì khỏang mười mấy nàng đang vô tư đùa giỡn, té nước với nhau dưới suối trong khi nổi rạo rực của tuổi trẻ mới lớn đang dâng trào trong huyết quản. Khỏang vài phút, có lẽ do không nín thở lặng hơi được trước những báu vật của tạo hóa nên lang thang đã gây ra tiếng động gì đó ... Một nàng phát hiện ra ... la lên (mà lang thang có hiểu tiếng gì đâu) ... các nàng khác cuống cuồng che mặt (không hiểu sao lại lạ thế! có lẽ do phong tục "tốt khoe xấu che theo tập quán của họ chăng?") ... rồi bỗng các nàng cùng xông lên, bao vây và ôm, đè, lột đồ ... xô, đẩy, khiêng lang thang quăng suối suối ... cha mẹ ơi! lang thang chẳng biết lúc đó mình thế nào nữa chỉ thấy những bàn tay, da thịt, núi đồi tưng tưng trước mặt và đau nhức khắp mình vì bị véo, cấu, nhấn nước gần chết.
Cũng may, sau một hồi bị ... hiếp ... đáp ... hết hơi, lang thang được khiêng lên trên bờ. Khi can đảm mở mắt ra thì chỉ còn nghe những tiếng cười vọng lại mà người thì trở lại thời nguyên thủy với những vết ... hằn ... trên lưng ngựa hoang.
Cũng may, các nàng còn thương tình (chắc chiếu cố vì còn bé dại) nên vắt lại quần áo của lang thang rải rác trên các cành cây quanh đó.
Về đến lán trại của mình, lang thang không dám hó hé gì cả, chỉ nói bị trượt chân té ngã xuống suối nên xây xát. Đêm về, nằm mơ thấy ác mộng đến nỗi ông anh cùng lán cứ tra hỏi "mầy làm cái gì mà cứ lảm nhảm la hét thế?".
Một tháng sau thấy bóng các nàng lang thang còn sợ, hihi
Ðề: Những lần đầu tiên...
Hehe... Một cảm giác rất... yomost lão gia nhẩy :D
Ðề: Những lần đầu tiên...
Nghe chuyện LT kể giống như câu chuyện thời chiến tranh, có anh bộ đội đi lạc vào nơi mấy cô thanh niên xung phong ở. Trước khi chia tay, các cô chỉ yêu cầu anh bộ đội lần lượt cõng từng cô một đoạn...Để các cô lần đầu tiên biết mùi đàn ông ...Nó chua ngọt mặn đắng ra sao.