Giấy nợ còn đây, hỏi hoài à
Bây giờ người quỵt chỉ trách ta
Ngày xưa mủi lòng nghe dụ dỗ
Nợ ấy khó đòi, sao xót xa
Printable View
Em...
Dấu lửng không lời... ai hiểu cho
Từ khi... lối cũ hóa xa mờ
Em về góc nhỏ đôi khi nhớ
Giọng nói ân cần trong dáng thơ
Em... vẫn là em... bước mỗi ngày
Song hành cùng với nỗi buồn vây
Giấc mơ lỡ khép trong vàng vội
Lặng lẽ sầu chan lệ chốn này
Em... nhớ ai nhiều... khóc mỗi đêm
Ôm vào chăn gối, ngó mưa thềm
Vầng trăng cũng có khi tròn lại
Em biết bao giờ thương nhớ quên...
PL 27.5.09
Lối cũ mòn rêu nay đã xanh
Vườn xưa xào xạc lá cỏ tranh
Chân trần gai toạc hồng nhuộm lá
Lệ đổ buồn sao mộng chẳng thành !
Em vẫn là em của thuở nào
Vai gầy nặng gánh những hanh hao
Anh chừ nghe tiếng lòng em dậy
Buồn hắt buồn hiu dấu lệ trào !
Em vẫn còn đây nhưng đã xa
Xác thân gởi lại cõi ta bà
Nhưng hồn phiêu dạt chân trời lạ
Thơ thẫn ngân buồn ta với ta !
Hôm nay mưa giữa trưa
Nắng vừa lên đã tắt
Cỏ bên đường em nhặt
Gởi vào ly pha lê
Mưa lạnh vờn qua cỏ
Mưa đong đầy trong ly
Mưa buồn đâu chẳng biết
Cỏ bên ly thầm thì...
Cỏ xanh hơn giữa nắng
Cỏ dịu dàng giữa mưa
Ly không còn hoang vắng
Lung linh nghe giao mùa...
P/s: Thỉnh thoảng làm vài câu ngu ngơ tí. Hihi...Ngày mới nhiều niềm vui chị iu ^^
Cảm ơn cỏ của em nhé. Ừ, có cỏ nên ly cũng bớt lẻ loi phần nào...
Em dễ thương lắm lắm. Chị mà là con trai chắc "cua" em lâu rồi...:D
Cỏ và ly pha lê
Còn lại bên ly chút cỏ hiền
Dịu dàng trong nắng, tỏa hương riêng
Chiếc ly cô độc xanh màu cỏ
Chắc cũng vơi đi những muộn phiền
PL 27.5.09
Vẩn vơ một mình...
"Ước gì em hóa cốc bia"
Câu thơ ngày cũ, bây giờ nghe đau
...
Ngồi bên song với mưa sầu
Vẩn vơ nhớ....đã bao lâu hay buồn...
...
Cầu duyên gãy giữa vô thường
Dặn lòng...mà những yêu thương mãi đầy
...
Gió xô mấy giọt mưa bay
Đậu vào khóe mắt cay cay chạnh lòng...
PL 27.5.09
Những đêm thức dậy trước hai giờ
Những đêm thức dậy trước hai giờ
Phòng vắng âm thầm nhung nhớ đưa
Gió lật xô mành... tường hắt bóng
Chăn đơn gối chiếc nhỏ châu thừa
Nhiều đêm như thế... chong đèn dậy
Lần dấu thơ xưa chốn cũ về
Thấy bóng mình buồn trên trang giấy
Tự nắm tay mình trong vuốt ve
Từ khi...giấc ngủ bỏ đi hoang
Ta thức cùng ta đã võ vàng
Lay lắt bên đèn thương nhớ kẻ
Ước gì quay ngược được thời gian...
PL 27.5.09
Em chẳng bao giờ...
Em chẳng bao giờ sẽ lại vui
Trái tim bướng bỉnh đã nằm vùi
Lỡ yêu, lỡ nhớ giờ cam chịu
Khắc khoải từng giờ day dứt thôi
Em chẳng bao giờ có thể quên
Lỡ đem khắc dạ một dòng tên
Không anh côi cút lời chia sẻ
Em với riêng em một nỗi niềm
Em chẳng bao giờ có thể đâu
Khóe mi thôi ứa những dòng sầu
Vì quên nghĩ trước ngày ly biệt
Em cắt tim mình những vết đau..
PL 27.5.09
Tiễn biệt..
Anh tặng cho em nỗi buồn này
Có nhận sầu về ngập hai tay
Thôi đành...ngắn ngủi đường duyên gặp
Tiễn biệt ân tình nẻo gió mây..
29.5.09
Cảm ơn em
Tặng...
Cảm ơn em những ngày trong chới với
Lời hỏi han cần mẫn gởi theo về
Cảm ơn em đã chia bờ vai đỡ
Những ngày dài tôi chìm đáy đam mê
Những ngày ấy, như chim vừa gãy cánh
Tôi giấu mình trong góc nhỏ âm u
Em lặng lẽ ân cần đi bên cạnh
Gom niềm vui thắp lửa đuổi sương mù
Cũng chưa chắc lòng tôi hoài nắng ấm
Nhưng đôi phần đã vợi những đớn đau
Em sáng siêng thăm chiều năng gọi điện
Đã tát giùm tôi thăm thẳm bể sầu
Dẫu chưa chắc, nhưng mà tôi vẫn ước
Sáng mai này ký ức cũ phôi phai
Niềm vui đến có phần em chăm chút
Tôi thảnh thơi trên tươi mới gót hài...
PL 29.5.09
Đi ngược thời gian
Đi ngược thời gian thấy bóng mình ngồi
Ký ức trên tay âm thầm lần giở
Thây ngày vui tươi, thấy lần vụn vỡ
Thấy nửa đời dài theo khói sương loang
Cuộc đời quanh mình tựa cánh đồng hoang
Sỏi đá cỗi cằn mầm tim thoi thóp
Những lối quanh co bàn chân ủ dột
Lặng lẽ biếng lười từ chối nhân gian
Ta tự kiếp nào, mang gói hành trang
Nợ người kiếp trước tìm nhau trả lại
Nợ vẫn oằn vai, bàn chân đã ngại
Một giấc thiên đường, mơ mãi hằng đêm
Đi ngược thời gian, những lối buồn tênh
Tôi ngày xưa cũ võ vàng ngồi nhớ
Những con đường quen, dấu hài dật dựa
Một nấm mộ đào...tên khắc trên bia...
Ôm lòng khô hạn, mạch máu lặt lìa
Lần lại con đường nơi tôi từng bước
Bỏ lại tàn hơi phía con đường ngược
Ai có tiễn mình tay vẫy chia ly?
PL 29.5.09
Tự nói với mình
Tôi biết tôi buồn anh chắc gì vui
Nhưng từ hôm ấy niềm vui hờn giận
Tôi trôi theo ngày đi tìm lững thững
Chỉ thấy gai nhiều, mọc cả trong tim
Tôi biết tôi buồn anh chắc cũng đau
"Không biết yêu thương chỉ là sỏi đá"
Lời anh ngày cũ vọng về rời rã
Đá dẫu vô tình đâu nỡ lặng im?
Đường tôi bây giờ một lối chênh vênh
Leo lét ánh đèn, vừa tàn phía ấy
Tôi xẻ tôi thành hai con người vậy
Một nửa chết rồi, nửa gánh nhân gian
Tôi giấu trong lòng muôn nỗi hoang mang
Góc vắng co mình khóc thầm che mặt
Vùi sau lớp áo nỗi niềm dằn vặt
Hạnh phúc là gì? nghe đắng chao ôi...
PL 29.5.09
Nhớ
Nỗi nhớ vô hình mà như dao cắt
Nhắm mắt thấy người
Nhắm mắt nghe tên
Nhắm mắt bên tai giọng cũ êm đềm
Nhắm mắt...
thẫn thờ bên mình bóng đổ
Giọt lệ tủi hờn rơi trên phím gõ
Nghẹn thắt trong lòng, nỗi nhớ người ta
Một chút gần nhau đổi lấy cách xa
Để nỗi nhớ đầy trong bàn tay với
Kiếp này, kiếp nữa? cam lòng chờ đợi...
Ai có tìm mình trong kiếp sau không?
Nỗi nhớ bây giờ như bão như giông
Nén vào trong lòng
Trào ra khóe mắt
Trời đặt tôi vào đường yêu chật vật
Nỗi nhớ một mình...biết gởi đi đâu...
PL 27.05.09
Dạ, thôi anh vui đi...
Dạ, thôi anh vui đi
Em buồn đừng để ý
Cõi lòng em ủy mị
Theo thời gian sẽ mờ
Em buồn đã có thơ
Ân cần như người bạn
Lệ rơi rồi cũng cạn
Em tự mình biết lau
Trái tim em dù đau
Chắc mai rồi cũng hết
Nỗi nhớ dù da diết
Cũng sẽ chìm mau thôi
Đời ngắn lắm anh ơi
Phần em đà sống đủ
Riêng anh đừng tư lự
Vui kẻo đời trôi nhanh...
PL 29.5.09
Ngồi với ngày tàn
Ngồi với ngày tàn, ấm bàn tay hạt lệ
Kỷ niệm trinh nguyên về hỏi lòng mình
Ôi nỗi nhớ cứ như sông như bể
Tràn khắp quanh mình, ngập ngụa trong tim
Mỗi ngày trôi, thêm mỗi ngày dạ trĩu
Vừa mới hôm qua, còn rạng nụ cười
Mà hôm nay, đời như là khô hạn
Mình héo hắt tàn... trăm nỗi buồn rơi
Mới hôm nào anh hứa
Giờ thành đợi thiên thu
Níu ngày trôi chẳng kịp
24 ngày buồn ru...
PL 1.6.09
Đứa bé ấy
Đứa bé ấy, tay còn ôm bình sữa
Theo chị ra đường phơi nắng phơi mưa
Cột đèn đỏ mỗi ngày tôi dừng lại
Chị cõng em xin kẻ chút thương thừa
Em hiểu gì chưa, sao vời vợi đôi mắt
Thăm thẳm mông lung, ưa ứa những giọt buồn
Tạo hóa vẽ vời cõi trần muôn vạn lối
Sao lối nhọc nhằn em dầu dãi nắng sương
Những đứa trẻ nhà giàu ở tuổi này còn nằm nôi, ủ ấm
Sữa đến tận tay, chân chưa chạm đến sàn
Thức ăn quanh mình vô tư vung vãi
Đâu biết ngã tư này có đứa bé đói, buồn so
Xuôi ngược cơm tiền, đôi khi dừng lại, chút tiền cho
Nghe khóe mắt cay cay niềm thương xót
Ba Mẹ em đâu? có hay núm ruột mình rơi rớt
Nhỏ bé cô đơn, lăn lóc giữa chợ đời...
Đứa bé ấy rất ít khi cười
Đen thui thủi, đôi mắt buồn cam chịu
Giấc ngủ nhọc nhằn trên bờ lưng chị địu
Dáng co tròn như dấu hỏi "vì sao"?
Trách ông trời sao so thấp so cao
Lối nhọc nhằn lối thảnh thơi xe ngựa
Em có biết gì nợ luân hồi lần lữa
Mở mắt chào đời, đã nếm những long đong
Trời mấy hôm này đổ mãi mưa đông
Không thấy em nơi góc đèn quen thuộc
Trong dòng xe có một người lần lựa
Một gói quà lủng lẳng trước ghi-đông...
Chilan 5.1.09
Vết roi
Đau không em, vết roi lằn trên da thịt non nớt
Ta lặng người rơi xuống hố tâm tư
Dưới vóc người kia phải chăng loài quỷ dữ
Vô cảm ra tay không một chút chần chừ?
Cớ gì phải đày đoạ nhau đến thế
Hay lỗi tại ông trời trái tim thú đặt sai nơi
Đôi mắt trẻ thơ còn chưa thôi hoảng hốt
Biết làm sao lựa lọc cho hết những kẻ nửa thú nửa người
Thượng đế sinh ra trái đất, sinh ra bầu trời
Sao không có chiếc lồng nào để giữ những tái sinh lầm lạc
Chúng lẫn vào đám đông rồi thản nhiên gieo nghiệp ác
Hay tội lỗi nào phải trả bé thơ ơi?
Nếu luân hồi là có thật thì ta muốn ngước hỏi trời cao
Cớ gì tạo ra cõi trần rồi đứng nhìn chúng sinh giày xéo
Nơi mắt lệ rơi, nơi thịt da máu chảy
Tiếng than khóc của loài người chưa đủ xót xa chăng?
Những nỗi đau vẫn còn khắp nơi giăng
Nợ luân hồi lại kiếp sau tiếp diễn
Ta bất lực nhìn roi trời hiển hiện
Quất cả vào thơ trẻ chẳng nương tay...
Chilan 17.12.08
Chị vẫn một trái tim đa cảm thế
Nên lật hoài sách cũ chẳng sang trang
Giang sang đổi, tính người không dễ đổi
Thêm mong manh vai nhỏ giữa chợ đời...
Hôm nay mới ghé góc của cô
Chưa hết một trang lệ đã mờ
Bao giờ cô mới thôi trăn trở
Để mưa không còn thấm ướt thơ
Nợ - Duyên ?
(tặng PL)
Thẩn thờ ngồi đếm lại
Rồi tự hỏi tại sao ?
Chúng mình đã yêu nhau
Khi cả hai lỡ nhịp
Thế mà lại va nhau ?
Tự hỏi? tự trả lời
Ừ tại Duyên với Nợ
Nên mình phải đớn đau
Trong dòng đời tấp nập
Biết bao người không quen
Sao va vấp phải anh ?
Thành cuộc tình mong manh
Đành thôi trong thực tại
Hai ta hoài mất nhau ...
04.06.09
P/S: Cố lên nàng nhé...xìu là giận á...mau xong việc rồi quay lại nè..."đem con bỏ chợ" là chít á...hihihi..
Chào chị Pha Lê,
Bây giờ TM vào trang thơ ĐL của Pha Lê mà choáng váng! thơ hay quá...để làm được những bài thơ ĐL cho đúng mà mềm mượt như thế đâu phải dễ nè! bái phục Pha Lê nha.
Tiểu tỷ ui, khen thế 22 ngại chết...
Tiểu tỷ treo thơ 22 đọc với... Nhớ thơ tiểu tỷ hùi đó lắm..
Còn 22 thì..
Viết thơ như trả nợ nần
Chữ chồng chữ, vần rối vần miền man
Như là viết giữa hoang mang
Sợ mai thức giấc mình sang kiếp nào...
Cho nên... có người bảo PL viết nhiều quá... người đọc bội thực ...:o:D
Những ngày mưa
Những ngày mưa ít nắng
Phố xá nằm xanh xao
Tiếng mưa dường quen thuộc
Có phải mưa ngày nào
Mưa cũng dày trên lá
Mưa cũng tràn đường con
Ướt ai chiều mưa muộn
Lẻ loi trên lối mòn
Mưa nơi này đổ xuống
Ướt người phía ấy không
Bao mùa mưa đi đến
Vẫn lẻ loi muôn trùng
Mưa ơi dài thêm nữa
Chạm người nơi xa xôi
Chở trao giùm nỗi nhớ
Đang sóng sánh đầy rồi...
PL 8.6.09
Chị tôi.
Hết nắng lại đến mưa
Tan mưa rồi lại nắng
Thuyền tình ai chở nặng
Sóng chòng chành thương yêu.
:D:D
Chào Pha Lê, cám ơn em đã có lời thăm anh. Mấy lần nói chuyện với NH chị khen em nào là dễ thương, thơ hay nên anh rất cảm mến. Tối nay anh đi làm về vừa tắm và dùng bữa xong là anh lên trang em ngay. Trong một thoáng cảm nhận anh viết vội vài dòng thơ "con cóc" tặng em, đừng cười chê dở à nhe.
Mến.
Mười Thương
Một thương ánh mắt Pha Lê
Hai thương duyên dáng tóc thề suối mây
Ba thương mười ngón trang đài
Bốn thương chấm phá thơ hay cho đời
Năm thương em mỉm môi cười
Lòng yêu say đắm cùng người tri âm
Sáu thương má ửng trăng rằm
Bảy thương thơm ngát hương trầm vai ngon
Tám thương thanh khiết sắt son
Hồn như trang giấy trắng trong - lụa là
Chín thương vóc ngọc thân ngà
Mười thương hiền dịu - em là... nàng tiên
Huyền Minh
Chào anh Huyền Minh,
PL thật vui khi được anh thăm nhà, còn tặng cho PL cả mười thương thế này nữa. PL Cảm ơn anh nhiều.
Không biết chị Nhatha vẽ PL thế nào... mà anh cho PL thành "nàng tiên", thiệt mắc cỡ quá anh à. PL bình thường thôi, không có gì đặc biệt đâu anh.
Cái góc nhỏ này là nơi PL giấu mình khi buồn... thi thỏang được anh chị và bạn bé ghé chơi là PL vui lắm. PL nợ anh bài họa. Sẽ đáp tạ anh sau anh nhé.
Chúc anh vui nhiều.
Mười vui
Một vui, anh tặng thơ này
Hai vui chị vẽ thơ ngây dáng hình
Ba vui ảo cũng chân tình
Bốn vui bạn hữu quanh mình yêu thương
Năm vui thơ họa từng chương
Sáu vui góc nhỏ người thường ghé thăm
Bảy vui thơ gởi băn khoăn
Ai sang chia sẻ âm thầm những khi
Tám vui có mối tình si
Để lòng còn cháy thầm thì lửa yêu
Chín vui vần chữ chắt chiu
Bao lâu vẫn rộn thêm nhiều đam mê
"Niềm riêng" một lối đi về
Lòng em rộn rã trăm bề mười vui
PL 10.6.09
Thấy anh thương em mấy cái "xinh xinh giòn giòn, ngon ngon tình tình" mà em ngại ghê đi...:o
Em chẳng có chi đâu
Ngoài tấm lòng trong trẻo
Yêu người không lần lữa
Quý bạn chẳng tính toan
Em không phải giai nhân
Để anh tìm sắc đẹp
Em cũng không rực rỡ
Để anh tìm hương hoa
Em chẳng có chi đâu
Một góc thơ lặng lẽ
Để những khi chiều nhẹ
Về thơ thẩn riêng mình...
Mưa tháng 6
Tháng 6 trời mưa nhiều như trút nước
Như sợi tơ trời đan xuống nhân gian
Có sợi nào rơi về từ mùa trước
Ta hứng để cho mùa cũ đừng tàn
Mưa giăng miệt mài nẻo về hiu quạnh
Cây rủ bên đường khép lá co ro
Ta cũng khép lòng, sợ dây mưa tạt
Lỡ ướt, buồn kia trở giấc giày vò
Tháng 6 trời mưa, gội lòng có mới
Để háo hức về khao khát yêu thương
Cây uống giọt mưa chồi non nhú lá
Ta uống tình ai gọi giấc vô thường?
PL 10.6.09
Hà... hà... là anh đây. Làm bài thơ Mười Thương tặng em nhè đâu lại nhận Mười Vui, biết vậy anh đã sớm làm Hai Mươi Thương để niềm vui được nhân đôi.
Chừng nào lớp học thơ khai giảng cô giáo nhớ cho trò biết sớm để kịp ghi danh, cô giáo nhé... hi...hi...
Quên nữa bài thơ Mười Vui của em dễ thương quá!
Mến.
Huyền Minh
Rinh về từ nhạ chị Nhathasg.
Bài thơ buồn quá chị.
Kỷ vật
Đến khi lạc nhau rồi
Nỗi buồn vương kỷ vật
Từng bài thơ em lật
In tháng ngày mình yêu
Những dòng chữ chắt chiu
Gởi ân tình nồng cháy
Vần thơ xưa còn đấy
Anh lạc khuất cuối trời
Thương lắm kỷ vật ơi
Dẫu không còn anh nữa
Em vẫn thầm lần lữa
Trong những vần thơ quen...
PL 12.6.09
Rinh về từ nhà Tocmai.
Bài thơ như hờn dỗi... dễ thương lắm TM.
Mưa đừng rơi nữa
Ướt má em thôi
Đường về xa lắm
Mờ mưa giăng trời
Hạt mưa mùa lạ
Đến tự phương nao
Hạt rơi giọt rụng
Lòng ai rơi vào..
Thôi mưa tạnh nhé
Em về đường trơn
Không ai dìu đỡ
Ngã thêm dỗi hờn
PL năn nỉ ông trời phụ TM nhé. Chúc TM vui nhiều.
Rinh về từ nhà huynh Nguyên Thoại
Nghe TM than, thương quá TM... Chắc thơ rong chơi đâu đó...vài bữa lại về với TM thôi...Để PL gọi phụ cho TM nhé.
Thơ ơi
Thơ ơi, lạc đâu rồi
Mùa sau hay mùa trước
Lối xuôi hay lối ngược
Em vất vả đi tìm
Thơ có theo cánh chim
Có đuổi theo cơn gió
Có chìm trong dấu cỏ
Tan vào trong sương chiều?
Em nhớ thơ buồn hiu
Chiều bên song ngắm nắng
Gọi thơ hồn xa vắng
Thơ nơi nào thơ ơi...