Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Kết án trăm năm
Em sẽ mở một phiên tòa chung thẩm
Xét xử anh- "người chiếm đoạt trái tim em"
Một phiên tòa dĩ nhiên hơi đặc biệt
Chỉ xử kín thôi khi tội đã hoàn thành
Bị cáo ngồi chung...với thẩm phán một bàn
Đôi ánh mắt nhìn nhau như dò hỏi
Trong hồ sơ có điều chưa nói được
Phạm tội rồi bị cáo cứ kêu oan
Phần khai mạc trôi qua trong im lặng
Chủ tọa ngồi im-bị cáo cũng cúi đầu
Lá thư viết thay cho lời cáo trạng
Trái tim hồng-tang vật-cãi vào đâu?
Bị cáo hãy nghe đây lời buộc tội
Với hành vi "chiếm đoạt" rõ dành dành
Lại còn "cố tình gây thương nhớ"
Phải bồi thường người bị hại là em
Lời cuối cùng anh nói: Không phải thế
Nhưng án trăm năm tuyên phạt rõ dành dành
Và không được kháng án đâu anh nhé
Đợi ngày ra tòa-pháo sẽ nổ ran.....[/COLOR]
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
loa kèn tháng tư
Kết án trăm năm
.................................
Phiên tòa không có mặt luật sư của cả hai bên... nên bị cáo... chắc chắn bị kết án đến " đầu bạc, răng long..., trăm năm..." rồi!
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
hihi, nếu đc tham dự mình cũng tình nguyện là bị cáo
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
ai za , cả tháng nay gd chìm trong cv , mệt mỏi phết nhờ .
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
cocacola_vn
ai za , cả tháng nay gd chìm trong cv , mệt mỏi phết nhờ .
SMS cho anh địa chỉ quán để đến ủng hộ coca nhé!
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Bỏ nhà đi lâu quá rùi, để bùn ghê!
Nơi tháng Tư ở lại
Chỉ có mưa phùn là ở lại
Ẩm ướt chiều dâng một chút hương
Trời lại tháng Tư biêng biếc gió
Ta lại tháng Tư biêng biếc buồn
Đôi mắt loa kèn vừa hé mở
Một chiếc nhìn say cả một đời
Nếu biết tình yêu hương nhuỵ thế
Đã chẳng phai lòng đã chẳng nguôi
Mới hay cuộc tình như lữ khách
Tháng Tư ở lại với con đường
Nơi có hàng cây vừa đẻ gió
Hồi ức lên trời những chiếc hôn
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...zind87092.jpeg
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết! Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh... Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện: Bàn tay trắng muốt em cầm Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây Em đi, áo mỏng phô bày Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh Mùa hoa đi vụt qua nhanh Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm. Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ? Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa phăng). Hoa phải trồng bằng hạt, đem từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ... Hoa loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An. Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo, khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...dzjy24795.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...lyj172937.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...qzm274710.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...ymg205843.jpeg
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Tháng tư về, gió hát mùa hè. Có những chân trời xanh thế. Mây xa vời, nắng xa vời. Con sông xa lững lờ trôi .Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng. Hát giấc mơ nào xa lắm Em mong chờ, mãi mong chờ .Bao nhiêu vẫn cứ đợi anh....
Nghe câu hát miên man nỗi nhớ, ngày ấy xa rồi......
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
Tháng tư loa kèn trắng
Tháng tư loa kèn trắng
Ngập tràn nắng
Mùa yêu thương
Tháng tư lòng vấn vương
Mầu hoa cũ
Nỗi buồn cũ
Bài hát xưa vẫn còn nhắn nhủ
tình yêu trắng ngần
như hoa riêng của tháng tư
Gói ghém ưu tư
Em ngồi đợi nắng
Dẫu đường xa lắm
Nắng vẫn còn lung linh
Yêu tháng tư cho riêng cuộc tình mình
lung linh
lung linh.....
Xuống phố tháng tư
Những cô gánh hàng hoa thong dong từng ngõ nhỏ
hoa loa kèn từng bó
ngập tràn phố đông
Tháng tư hết bão giông
Tháng tư loa kèn ngập phố
Tháng tư em không muốn nhớ
Chuyện buồn đã qua
Cũng không dám mua hoa
Chỉ lang thang và ngắm
Tháng tư trời xanh lắm
Phố cổ vẫn đông
Lá bàng đỏ ối trong lòng
Rơi nghiêng trong từng giấc ngủ
Tháng tư nhắn nhủ
mùa qua
chiều qua
người qua
rằng hoa còn nở
gió qua phố miên man mùi hương nhưng nhớ
một tháng tư chưa bao giờ đến của riêng mình
Tháng tư
ngồi đợi bình minh
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...e5nz28625.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...e0zd26688.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/user...3yz121890.jpeg
Ðề: căn nhà hoa của loa kèn!
tuần rồi ngày nào cũng phải uống , chiều qua tưởng thoát nạn thế mà... đến giờ vẫn thấy khó chịu , chắc không thọ đc bao lâu nữa rồi .:D