Thanks anh Cá và chị NDDY, chúc anh chị năm mới nhiều sức khoẻ, niềm vui, may mắn và luôn thuận lợi trong công việc nha ^^
Printable View
Thanks anh Cá và chị NDDY, chúc anh chị năm mới nhiều sức khoẻ, niềm vui, may mắn và luôn thuận lợi trong công việc nha ^^
Ăn Tết vui vẻ kg tiểu muội muội, lên sg chưa thế???
Sáng dậy sớm...
Lại đón ngày mới 1 mình. Mấy đứa em mới về quê lên lại đi chơi tiếp hết rồi.
Quét nhà, tưới mấy chậu cây bé tí, hôm nay nắng đẹp, tự dưng có nhã hứng nấu ăn...
Mặc nguyên bộ đồ ở nhà: áo dây, quần sọt ngắn ngủn có mấy cái nơ nhí nhảnh ^^... đi bộ lon ton ra "chợ nhóm" gần nhà, xem hôm nay có gì ko...
Chỉ có 5 người bán: 1 người bán mực, 1 ng bán tôm, 1 ng bán thịt heo và 2 ng bán rau.
Mua 200gr tôm và 400gr mực là ok. Xong sẽ mua nửa trái thơm, 1000đ giá => canh thơm nấu tôm, mực xào sa tế.
Đến gần chị bán tôm (đến gần mới thấy chị bán tôm đang cạo chả cá thác lác):
- Tôm nhiu 100 vậy chị?
Chị bán tôm nhìn mình 30s, thân thiện:
- Chị bán ngta 7000, bán em 6000 thôi, lấy bọc hốt dùm chị đi kưng.
- Chị đang dơ tay hốt dùm em 200gr với. (mình cũng cười thân thiện)
Chị bán tôm bỏ dở con thác lác sắp trơ xương, cười xoà:
- Ừ, để chị hốt cho kưng nha!
Mình nhủ thầm: "Chị bán hàng này nói chuyện ngọt thật"
Vừa lấy tôm, chị vừa vui vẻ:
- Cứ bán cho sinh viên tụi em là chị bán rẻ, tội nghiệp, bán mắc tụi em hổng có tiền ăn.
Đưa bịch tôm cho mình, chị nói thêm:
- Mua thêm 1000 giá, nấu mì ăn, ngọt lắm đó em.
Mình cười duyên:
- Dạ, em cảm ơn chị!
Đi qua hàng bán rau, tự dưng thấy vui vui, chị bán tôm cũng... chịu nói thiệt, mình mua có 200gr mà chỉ nói bao nhiêu câu, mua 1 kg chắc... :nguong:
Qua hàng rau:
- Cô ơi bán con nửa trái thơm.
Cô hàng rau nhìn vào mâm để thơm hơi đăm chiêu, rùi nhìn mình hỏi bâng quơ:
- Còn nửa trái thơm lẻ mà, đâu rồi ta?
Mình phì cười:
- Con mới vừa đến!
Một buổi sáng thú vị...
Sáng, thấy trong người ko khoẻ, chạy ra Cao Thắng mua con gà ác. Tên nhân viên quen thuộc nhìn mặt... ác hơn con gà cười tươi rói chạy ra đon đả:
- Mang về hả chị?
- Ừ, 1 con gà ác tiềm...
- Thuốc bắc?
Mình dở chứng, tỉnh queo:
- Ko, thuốc nam.
Ko ngờ tên nhân viên cũng nhạy bén ko kém:
- Ok chị, gà trống hay gà mái ạ?
- Gà trống.
Cả mình và hắn đều nhìn nhau phì cười. Hắn vào trong gọi món, một bà khách đứng gần nãy giờ quay sang hỏi mình:
- Uả, ở đây gà ác có tiềm thuốc nam nữa hả em?
Mình ngớ người, đành... cười trừ nói cho qua:
- Dạ!
Bà khách lên xe có người chờ sẵn phóng đi, mình nhìn theo mà vẫn còn cười...
Tên nhân viên quay trở ra, vui vẻ:
- Chị, năm nay quán em có chương trình khuyến mãi tri ân khách hàng rất đặt biệt.
Mình nhìn hắn cười nhẹ, thoáng dò xét lẫn... hồ nghi:
- Nói chị nghe thử.
- Khách hàng ăn tại quán mỗi lần 6 con gà ác sẽ được tặng 1 cây dù rất đẹp nhập bên Hồng Kông về. Chỉ áp dụng trên mỗi thực khách.
- Một ng làm sao ăn 1 lần hết 6 con gà?
Như chỉ chờ có thế, hắn hớn hở, nhấn giọng:
- Vậy mới khuyến mãi!
Ac.c.. Bó tay thiệt, dù mình đã... đề phòng mà vẫn... dính... :D
Nhận lời mời của 1 cty quen mời đội banh cty mình wa đá giao hữu cũng lâu rùi, nhưng vì có 1 cầu thủ đội mình bị... mổ ruột thừa chưa quá 3th nên mãi chưa đấm đá gì được. Khổ! Cty ngta lớn, có cầu thủ dự bị - dự dự bị... cty mình bằng cái lỗ mũi, có đúng 5 cầu thủ, chỉ cần có 1 cầu thủ có vấn đề là đội bóng phải... tạm ngừng hoạt động.
Lên sân bóng, cả sân có mỗi mình là... nữ, cũng quần sọt - áo thun - giày thể thao như ai :D. Tên "Phó chủ tịch" đội bạn nhí nhảnh: "Em cũng đá luôn hả". Mình nhoẻn cười chìa tay: "Chủ tịch đội bóng cty HP, hân hạnh!" (Nói xong trong bụng cứ cười thầm, mình có bít gì về bóng đá đâu, được cái nhiệt tình vì là đội nhà thui :D)
Nhìn đội bạn, đội bóng mình bị... ngộp ^^... Đội bạn tổng cộng gần 20 cầu thủ, mấy tên đội mình đi qua đi lại ngang mình thỏ thẻ: "Nó lấy thịt đè người mình cũng đuối nữa". Mình phì cười, trấn an: "Tự tin lên! Ổn mà."
Đội bạn chia làm 2 đội nhỏ, đội mình nữa là 3, qui định cứ đội nào bị thủng lưới là ra sân. Đội mình là "khách mời", dĩ nhiên được ưu tiên đá trước. Có điều gần 3th ko bóng bánh gì ráo, vào sân chưa được... 1p30s đội mình đã được... nghỉ giải lao chờ hiệp kế. "Phó chủ tịch" đội bạn đến bên mình hí hửng: "Sắp xếp lại đội hình đi em ơi!"
Đội mình vào sân lần thứ 2, tên "Phó chủ tịch" đưa đồng hồ lên: "1p30s"
Mà đúng là... 1p30s thiệt. (Xấu hổ ghê. Hix...)
Lần thứ 3 vào sân, vừa thấy tên kia giơ tay đeo đồng hồ lên, mình đã giơ ngón tay về phía hắn: "1p30s"
(Thật ra là nói cứng vậy thôi, trong lòng cũng... đánh lô tô muốn chít ^^)
Hơ hơ... Mình đúng là ít thua trong mấy trò cân não, chưa đến 1p, tặng tên "đeo đồng hồ" 1 nụ cười duyên hoà lẫn tiếng vỗ tay... :tinhvi:
Cầu thủ đội mình bắt đầu nóng người lên, trận đấu nóng dần lên...
...
Ra khỏi sân, đội bạn chào... lưu luyến và thân ái, hẹn tái đấu mỗi tuần :D
Mình tươi rói: "Cả đội đi Thuận Kiều ăn lẫu thui"
Kakakaka...
.........
Trên đường về, mấy tên đội mình... hăng tiết vịt: "Khởi động chừng 1th mình đá độ cho nó sung, mỗi tháng 1 độ chừng 5tr thui."
- Ai chung độ ^^?
Cả đám đồng thanh:
- Chủ tịch chứ ai...
- Ặc.c.. Thua đi rùi thấy cái cảnh nhá, tui trừ lương cả đám cho bít thân.
Cả đám cười hehe...
- Vậy độ 1tr cho có không khí thui cũng được.
:thutieu:
Đọc đoạn này nhớ lại ngày xưa quá. Có một thời LK ở trọ nhà bà cô ở 104 Cao Thắng. Tối thứ bảy, chờ xuất chót chiếu được một chút, một đám con nít hối lộ bác gác cửa rạp Đại Đồng vài điếu thuốc (chôm của ông dượng) để vào coi film chùa. Thời đó, LK được coi rất nhiều phim nhưng ... phim nào cũng bị mất khúc đầu :o.
Ghé nhà muội chơi xíu, hỏi thăm ... đã ... mát đầu chưa???? :o
Chúc tiểu muội luôn luôn dễ thương, khả ái và nhiều niềm vui!
http://i215.photobucket.com/albums/c...amchuong06.jpg
Lão huynh vào từng nhà tặng hoa, lão huynh đáng iu nhứt ^^ :nguong:
Cuộc sống là phải thoải mái và biết... hưởng thụ. Mình nghĩ thế, nhưng ko phải lúc nào cũng thế...
- Trưa trời nắng gắt, thèm lạ 1 trái dừa lạnh, nhưng phải nén lòng tấp vào 1 nơi... ko ưa thích, nín thở nốc cạn 1 ly... nước đắng... uống xong khoảng 15p miệng vẫn còn đắng như... trêu ngươi mình :hokchiuthua:
- Chiều, xong việc, tự dưng thèm 1 tô canh chua lươn, định bụng ra Cao Thắng, nhưng cũng phải dằn lại tấp vào 1 quán khác để ăn 1 trái... khổ qua dồn thịt to bự chảng, ăn mà hổng bít ngon :hjxhjx:
Nguyên nhân do thời tiết quá nóng dẫn đến cơ thể biểu tình, cũng quá nóng theo, thiệt là đau khổ quá đi. Huhu... :run:
Một ng bạn lâu lém ko gặp...
- Dạo này khỏe ko?
- Bệnh cả tuần nay. Chơi cái avatar xấu vậy kưng?
- Mặt tui dạo này nhìn xấu hả?
- Cái avatar nhìn thấy ghê wá.
- Avatar là mặt tui mà?
- Ông bít tui mà, tính tui ít nói thẳng vào những sự thực mang tính chất... phũ phàng.
- Huhu...
:haha::haha::haha:
Ngày 03/04/2010
Sau một hồi 8 đủ thứ chuyện...
SR: Mong ước của em là khi em 40t em sẽ trở thành 1 ng phụ nữ... quyền lực, có thể có tất cả những gì mà em muốn. :nguong:
Air: Nhưng sẽ có thứ em muốn mà ko có được.
SR: Hửm.m...
Air: Đó là anh, lúc đó em muốn anh làm-chuyện-đó với em là ko thể được như em muốn. (làm mặt chảnh :D)
SR: À, em hỉu rùi, thì ra năm em 40t là anh l.. hết nổi rùi hả?
Air: (Ko nói nên lời)
:D:haha::haha::haha:
hí hí, mừng nụ cười đã nở trên môi em iu
Đỡ mệt chưa em? giữ gìn sk nhá
Viết cho nắng, gió, màu vàng, và…
Tháng 4 rồi. Một mùa xuân vội vã đi qua.Vội vã đến mức ta chưa cảm được chút xuân nào cho riêng mình, đã không kịp níu chút tàn dư mỏng mảnh…
Hạ đến… Nóng bỏng với nắng, gió, và hoa. Không biết từ bao giờ, khi trời vừa vào Hạ thì phố phường ngập trong sắc vàng Bò Cạp Nước. Sắc vàng mỏng manh như chở nắng từ bốn phương ùa đến… dai dẳng, thầm thì… hiền hòa giữ nắng lại cho đêm…
Bò Cạp Nước – cái tên gai góc mà diễm lệ đến lạ lùng. Như để minh chứng cho nét xù xì hoang dại trong cái tên không hề miễn cưỡng ấy, Bò Cạp Nước chẳng có hương. Đôi khi ta ngơ ngẩn ngắm rồi nuối tiếc… Sau khi nuối tiếc lại thấy không có gì phải tiếc nuối… Thấy mình cũng lạ lùng sao…
Bò Cạp Nước rực rỡ nhưng dịu dàng đằm thắm. Nổi bật nhưng chẳng kiêu sa. Giản dị như Hạ… nóng bỏng và rạo rực một cách thầm lặng… thầm lặng nhưng lại thôi thúc đến không thể cưỡng lại… Như cô gái thanh xuân e ấp muốn cởi bỏ tâm tình chỉ dám mời gọi bằng cái nhìn ngây thơ ngọt lịm… khó giấu vẻ tần ngần…
Không biết từ bao giờ, ta yêu nắng, gió, và màu vàng. Thưở nhỏ, ta chỉ thích thuần một màu xanh. Ta trồng đủ loại cây cỏ quanh nhà để quanh ta là một màu xanh. Rồi cây cỏ đơm hoa, kết trái… Ta lại thích thêm nhiều màu khác… Ta nhận ra mình tham lam, ta yêu tất cả các màu. Nhưng ta cũng biết mình chung thủy, ta vẫn ưu ái nhất màu xanh…
Cuộc sống đẩy đưa. Ta xa nhà, đến với miền đất quanh năm cháy nắng, đầy gió cát. Để rồi không dưng ta lại đâm yêu cái hừng hực man dại và suồng sã ấy. Khi trời vào hạ, Điệp Vàng nở rộ khắp nơi, hòa lẫn trong sắc phơn phớt hồng của nàng Me Đất phiêu du, đài các. Từ dạo đó, dường như ta bắt đầu thích Hạ - thích màu vàng… Ta bất kể vào giữa hạ Phượng nhuộm đỏ mọi nẻo đường… lấn át và khẳng định ngôi vị nữ hoàng cố hữu…
Đôi khi, ta thấy mình ngông…
Cũng như Xuân. Xuân với ta không là Mai vàng, Đào thắm… Xuân với ta là Hoa Mặt Trời toe toét môi cười… rạng rỡ sớm mai…
Trong lòng ta ngập nắng… nắng của bốn mùa… nắng vui của Mặt Trời vào Xuân, khát cháy… mênh mang của Bò Cạp và Điệp Vàng trời Hạ, nắng dịu dàng trong sắc lá Thu phai… Nắng nũng nịu, ướt át, buồn thênh thang Đông - Dã Quì trộm nở…
Và như sự sắp đặt của số phận…
… Anh đến… một người con miền gió cát, khơi dậy cái hừng hực bao ngày đã yên ngủ trong ta. Anh mãnh liệt và vồn vã… như những cơn gió giữa mùa hôi hổi khát… gấp gáp đến cồn cào…
Ta yêu màu vàng, yêu nắng, gió… và … như thế… ta yêu…
Dẫu ta biết…
Có những sự thật không bao giờ thay đổi…
Nắng không đốt riêng một người, gió không ở yên một chỗ… và muôn đời cũng không của riêng ai…
Nhưng…
Ta không ôm cả đất… Ta chẳng ôm cả trời…
Ta chỉ cần… nắng hiểu ta thôi…
08/04/2010
Tặng tiểu muội muội bò cạp nước cận cảnh, ngắm hoa .... nghiệm một hồi.... ra .... muội!!!! Hì...Hì.. :D :rolleyes:
Bạn và anh...
Là 2 ng mà có khi 1-2 năm chẳng gặp 1 lần, cũng ko sms hay call, chỉ thỉnh thoảng cập nhật tình hình của nhau qua yahoo mesenger.
Mấy hôm trước hết bạn rồi tới anh đt, làm nó giật mình, cả 2 cùng 1 nội dung:
- Trùi, sao tự nhiên đt cho tui vây, làm hết hồn.
- Lâu quá ko thấy yahoo bà sáng đèn, sốt ruột nên gọi thử...
Rùi 8 qua 8 lại 1 lúc...
- Chỉ hỏi thăm bà thế thôi, thường ngày nào yahoo cũng sáng đèn, off nhiều nhất cũng chỉ 4 ngày, mà lần này lâu quá, ko biết có chuyện gì xảy đến cho bà không, sốt cả ruột...
Bình thường nó có thói quen mỗi ngày 2 lần, sau khi thức dậy và trước khi đi ngủ, online yahoo để đó dù có khi ko ngồi máy, và thông thường chẳng nói chuyện với ai. Đơn giản chỉ là thói quen, ở nhà thì mở máy vậy thui. Từ ngày mất máy thì thỉnh thoảng nó tòan đăng nhập chế độ invisible để xem có ai nhắn ofline không.
Có những sự quan tâm đôi khi chỉ cần đơn giản như thế...
Có thể ta không biết, ở đâu đó vẫn có người hàng ngày nghĩ đến mình, ko phải vì yêu, và cũng ko vì 1 lý do nào cả...
Điệu đà quá em gái...Hôm nao chị khoe kín em tập ảnh này nhé...Đảm bảo, điệu ko kém em.
Bé Cỏ ui, dạo này iu thế , chị đợi ở HP nhá nhá :love2::love2:
Em ui... vẫn thấy... chấm chấm trên ảnh :D
Tại sao... tại sao... và tại sao...
Ta cảm thấy mệt mỏi nhưng cứ quay cuồng trong thế giới ko lối thoát...
Ta muốn dừng lại... nhưng ko thể dừng lại...
Ta muốn thay đổi... nhưng ko thể thay đổi...
Rồi sẽ như thế nào đây...
Hạnh phúc có mở ra ở cuối con đường ko...
Hay ta sẽ chết dần mòn vào một ngày ko xa nào đó...
Kung, cuộc đời là một con đường luôn phải bước đi về phía trước dù bất cứ giá nào và không thể dừng lại. Vì thế, cánh cửa nào không mở, tui cho mượn búa phá cửa :nguong:
Trời, hang ổ bạo lực ở đây:youarethewoman::youarethewoman::youarethewom an: