:thenao: Thế này thì RIÊNG MỘT GÓC TRỜI được không nhỉ??? :thenao:
http://i215.photobucket.com/albums/c...muikega_17.jpg
Hì... Có lẽ MỘT GÓC BIỂN đúng hơn ha!!!!
Printable View
:thenao: Thế này thì RIÊNG MỘT GÓC TRỜI được không nhỉ??? :thenao:
http://i215.photobucket.com/albums/c...muikega_17.jpg
Hì... Có lẽ MỘT GÓC BIỂN đúng hơn ha!!!!
Với chủ đề "Riêng một góc trời" Teach thấy bố cục chưa ổn vì thân cây chắn dọc khuông hình nên phá vỡ tính cô độc của bức ảnh. Thêm một điều chưa đạt nữa là do thân cây mất cả ngọn nên nhìn bức ảnh thấy thiếu sức sống...
Bức ảnh này hai bên trái phải có những áng dừa lọt vào thêm những chiếc cột giăng dây nữa làm mất hoàn toàn bố cục bức ảnh.
Bức ảnh này thì phần mái bị cắt mất khiến nhìn bức ảnh có cảm giác nặng nề. Chị Oa có thể mở góc chụp lớn hơn lấy hết chi tiết cộng thêm phần bóng của ngôi nhà hắt xuống mặt hồ thì tấm ảnh sẽ trọn vẹn hơn...
Hi hi hi... Teach chỉ muốn góp ý thêm theo suy nghĩ riêng của mình để chị Oa có những tấm ảnh thật đẹp thôi chứ trình độ giáo làng của mình thì chụp được những bức ảnh đẹp như chị Oa chắc còn xa vời lắm...:nguong:
Hoàn toàn đồng ý với những nhận xét của bác Tít! Trước đến giờ Masa luôn khen ảnh của chị OA nhưng chưa bao giờ khen về bố cục! Chúc chị OA sẽ có thêm nhiều hình ảnh đẹp nữa để mọi người mãn nhãn!
MÂY
Trong cõi vô cùng vô tận của vũ trụ, sự linh thiêng của trời và linh hồn của đất luôn được kết nối qua những lớp mây thiên biến trong vô hình và vạn hoá trong vô ảnh.
Từ ngày xưa và ngày nay, mây luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, hội hoạ và nhiếp ảnh. Những giác quan khác nhau tưởng tưởng ra những linh ảnh khác nhau. Mỗi tâm trạng phát tiết ko đồng thuận hình dung ra những đám mây ko đồng nhất.
Mây tụ lại thành hơi ta nhìn thấy, mây tan ra thành nước ta cảm nhận.
Mây là một vật thể tồn tại cả trong hai giới hữu hình và vô hình.
Và đây là những khoảnh khắc của mây OA chụp vội trên bầu trời Bắc Mỹ trong chuyến săn thu.
Đêm giữa ban ngày
http://i663.photobucket.com/albums/u...DSC_3989xl.jpg
Hứng ngọn lửa trời
http://i1188.photobucket.com/albums/...IMG_0991xl.jpg
Hì hì, TEC cứ khiêm tốn ko à. Chị đang rất cần những lời góp ý ko chỉ mình TEC mà với tất cả mọi người nữa. Người ta nói, khen thì dễ chứ chê thì khó à.
Con đường nhiếp ảnh này càng đi tiếp càng thấy nó mênh mông nhất là một mình phải mò mẫm như OA NỮ. Nên nếu được những ai biết hơn mình chỉ dẫn và góp ý về mầu sắc, (pTS), bố cục, ánh sáng trong mỗi bức hình...thì mình sẽ tiến bộ nhanh.....(Nếu ko được ném gạch đá thì nhà đâu có thể xây thành cao tầng).
Thanks TEC và mọi người nhiều nha.
Chị Oa vui là Teach thấy mừng rồi. Thường thì cái sự góp ý có mấy người hài lòng bao giờ! Teach chỉ thấy sao thì góp ý để những bức ảnh sau này ắt hẳn chi Oa sẽ không vướng phải những khiếm khuyết... Dù vậy đôi khi Teach chưa hiểu rõ về ý tưởng khi chị chụp nên chị Oa có thể giúp Teach nhận ra sự thiếu tinh tế trong nhận xét của Teach nhé. Hy vọng có dịp lại được chuyện trò cùng chị trong một ngày gần đây... :rolleyes:
Có được 1 lời góp ý là quý lắm rồi, nhất là lại khiến mình sáng tỏ nhiều vấn đề thì lại càng quý!Trích dẫn:
Hi hi hi... Teach chỉ muốn góp ý thêm theo suy nghĩ riêng của mình để chị Oa có những tấm ảnh thật đẹp thôi chứ trình độ giáo làng của mình thì chụp được những bức ảnh đẹp như chị Oa chắc còn xa vời lắm...:nguong:
Thật tình như anh khi xem những tấm trên cũng chỉ cảm nhận 1 chút gì đó chưa hợp giữa cái tên và nội dung hình chụp nhưng không thể nào nhận ra hoặc phân tích được như Teach.
Em xin phép Chị OA em treo hình này ở nhà Chị để nhờ Chị và các Cao thủ TeacherABC, M.S và anh Phù phân tích chỉ bảo giúp em về cái môn bố cục với nhá....:rolleyes::rolleyes:
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...k3zw45737.jpeg
Ối sời ơi, coi xong bông hồng có gai này rồi thì còn tâm với trí đâu mà phê với bình hở Tz. Có lẽ chì còn cõi lòng" xao động" thôi.:acac:
Ví dụ trong bức tranh này,
http://i1188.photobucket.com/albums/...C_8684-1xl.jpg
OA đặt tên là bốn mùa. (Ko biết chụp từ bao giờ và ở máy nào nữa). Vì có màu xanh cây thông. màu đỏ và vàng của lá, và màu trắng của ngọn lau nhìn như là những bông tuyết đầu mùa. Có người nói bố cục bức ảnh bị chật xong vì bầu trời hôm đó u ám nên OA ko lấy nhiều. Bức hình này OA bán được 20$. Hì hì. Được hai tô phở lận, cũng đã.
mẫu đẹp, ánh sáng đẹp.... nhưng nếu gọi là nghệ thuật thì chưa tới, bác TZ lấy ánh sáng làm sao che mất 2 ngực của mẫu, chỉ có đường cong thôi thì tuyệt vời, để mẫu khoả thân trực diện với ống kính như vậy hơi lộ.... (có lẽ phó nháy muốn nhấn đến bộ ngực đẹp của mẫu chăng?) Nhưng dù sao Masa rất thích ảnh trên! Cám ơn bác!
Một bức ảnh có người mẫu đẹp, cách lấy ánh sáng tương phản khá chuẩn tuy nhiên vẫn còn nhiều khiếm khuyết... Nếu đặc tả khuôn mặt người mẫu thì nên che bớt ánh sáng bên ngực phải của người mẫu. Nếu đặc tả nét dẹp của người mẫu thì ánh sáng nên hắt hết khuôn ngực bên phải của người mẫu. Một chi tiết nữa khá uổng là người mẫu cầm hoa hồng mà chụp trắng đen thì quá uổng... Bông hoa hồng giờ chỉ toàn màu đen làm mất hẳn sự gợi cảm của bức ảnh.
Hi hi hi... nói thì hay chứ thật sự kiếm được người mẫu và chụp được như chú Tặc thì quả là khó... :nguong: :youarethewoman:
Đang ngồi hình dung lại bộ nữ trang hôm qua mình gửi cho con trai đem đi tặng sinh nhật bà nội của him. Mình muốn làm một bộ giống như thế mà ko sao nhớ nổi. Tìm lại bản vẽ thì cũng ko biết vất ở đâu...
Đang ngán ngẩm thì bà nội của con trai gọi phone đến cám ơn về món quà. She nói she rất thích vì hợp với she.
Sau đó she hỏi thăm dạo này mình ra sao? sống có hạnh phúc ko?
Nghe câu hỏi của she, ko hiểu sao mình im lặng ko trả lời được và nước mắt chợt trào ra.
Hạnh phúc ư?
Nghĩ về hai chữ hạnh phúc đã bao lần mình tự hỏi mình và bạn bè anh chị em câu đó.
Có một lần, mình hỏi ông anh nuôi ở SG.
- Anh ko hạnh phúc trong hôn nhân, anh gần như căm ghét vợ anh, vậy điều gì trong đời làm anh hạnh phúc.
He trả lời mình.
- Quyền lực.
Mình hơi choáng.
Và một lần, khoảng 1 năm về trước, mình hỏi ông C, điều gì làm ông hạnh phúc.
He trả lời.
- Tiền.
Nghe xong mình lặng người đi một lúc lâu mới hỏi tiếp ông câu nữa.
Tôi tưởng ông sẽ trả lời tôi câu
"em, em là niềm hạnh phúc của tôi"
Và câu trả lời tiếp của ông, câu này làm mình ko ngạc nhiên lắm.
- Ko, em là sự đau khổ của đời tôi...
Mình cũng đã từng có lần hỏi ông bs già câu hỏi đó, ông trả lời mình ngay lập tức, nghe xong mình xuýt ngất.
- Chỉ khi nào ta ko là ta thì ta mới có được hạnh phúc.
Mình ngu lâu nên muốn hỏi lại ông cho nó chắc.
- Vậy anh chỉ cảm thấy hạnh phúc thật sự khi anh đánh mất chính mình.
-Yes, em yêu à.
Đầu óc mình nó vẫn u u mê mê, nhưng chẳng lẽ lại hỏi ông lại cho ra mọi nhẽ.
Sau đó ông hỏi lại mình.
- Còn em?
- Biết được chết liền.
mình cũng chẳng cần nghĩ trả lời ông ngay lập tức. Ông lẩm bẩm.
- Nói cũng như ko nói. trả lời lại...
Đã rất nhiều lần mình cảm nhận được niềm hạnh phúc ở ngay những điều tầm thường nhất trong cuộc sống hàng ngày, xong những khoảnh khắc đó chỉ thoáng qua và ko bao giờ có lại được nữa mặc dù những điều bình thường đó vẫn lặp lại thường xuyên.
Mình nói với ông BS về điều đó, ông trả lời mình.
- Thoả mãn và hạnh phúc đôi khi đến thì giống nhau, xong khi ra đi thì khác nhau. Hạnh phúc làm ta hoài niệm, còn sự thoả mãn thì ta quên lãng
Ông còn nói nhiều lắm để mình chứng cho những điều ông nói là đúng, ông còn mang cả tình yêu và sex ra làm ví dụ.
Mình kể lại với ông về câu trả lời của ông anh nuôi và ông C. Nghe xong ông thốt lên câu "Thật tội nghiệp". Sau đó ông phân tích về cuộc đời và con người của họ thật đúng, điều này làm mình ko thể lý sự với ông nữa.
Lan man nghĩ về cảm nhận HP của mỗi một người, Chợt ra chữ ký của PL..."Hạnh phúc là những điều bình thường", và đối với ông BS già thì ngược lại, "hạnh phúc là những điều bất bình thường".
Còn với mình, Hạnh phúc là gì?
Chị ạ, từ trước đến giờ em có mấy khi chụp cảnh đâu vì có lẽ em ko đủ trình cảm nhận cảnh thiên nhiên bao la hùng vĩ nên đành luẩn quẩn quanh góc rèm, ô cửa sổ thôi chị ạ:acac:
Bác Phù có cái mầm bén lắm, vấn đề là bác dấu thôi nhể
Em cám ơn anh Masa và anh Giáo đã chỉ bảo, trình em còn non nớt nên các bác cứ dậy bảo chi tiết giúp em với nhá...:rolleyes:
Em lại treo nhờ nhà Chị OA hai cái " Cây nhà lá vườn" chụp ko đèn đóm phụ trợ khác và lúc em còn đang ngái ngủ....
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...mj1844441.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...yt1950402.jpeg
Lúc còn đang ngái ngủ... thế... thì... mà... là... :rolleyes:
.. Vẫn tiếp tục nhận xét, nhưng sẽ nhận xét điều xảy ra ... trước và ... sau khi chụp ảnh!
Úi zoi, em up hình lên để mong các anh chị góp ý chỉ bảo cho em tiến bộ về tay nghề chụp choẹt thế mà toàn thấy mắng em thế là thế nào nhể:acac::acac::acac:
Khi TZ còn đang ngái ngủ mà vẫn rốn giương súng bắn thì tất nhiên ảnh mẫu sẽ cho ra rất "nhạt nhoà rồi", còn phải hỏi.:rolleyes: Nên các anh chị chẳng biết bình ảnh kiểu gì nữa chỉ còn biết thở dài và nói khẽ cùng nhau."Mình đang tỉnh ngủ sao nó ko gọi nếu ko ảnh mẫu sẽ "nét" hơn....Hì hì.
... bác Tăng cứ up lên đi! Ai ném đá Masa nhặt cho. ... hahaha!
Em cũng đăng ký cái vụ này để coi "Săn ảnh trên giường... " của bác Tặc nó hot tới đâu ợ... Em thì chắc là thừa tiêu chuẩn, gấp đôi 18 tuổi ạ...
Em vẫn chửa hiểu ý anh Giáo " Săn ảnh trên...giường" là sao hả anh, em có đi săn bắn bao giờ đâu anh vì em sợ sát sinh lắm.:cool:
Vì anh nhắc đến "....giường" thì em demo góp 1 cái trong series chụp Giường... của em cho vui ( em chỉ chụp cái Giường thôi anh ạ.....:rolleyes:)
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...nm2460813.jpeg
Có vụ gì mà nhiều người đăng ký cái gì thế anh Phù ơi :rolleyes::rolleyes::rolleyes: :rolleyes:cho iem đăng ký góp vui với
Up!, Up nữa! Up mãi TZ ơi. Ko up cái lọ thì up cái chai nếu ko đời buồn mênh mông lắm. Dù sao HP ngoài đặc sản bánh đa cua, hoa cải vàng, ghẹ ngon Đồ sơn...HP còn nổi tiếng về nhiều con gái đẹp đã từng đoạt giải khôi, giải hậu mà.:rolleyes:
Chị cũng lót chăn, trải đệm, và kê gối để ngắm những hình ảnh mỹ nhân mong mảnh như sương, phảng phất như khói, quyện cùng mây trời Tam đảo ...Chợt sa vào giường chiếu có làm TZ hết ngái ngủ hay...Ngủ tiếp?:rolleyes:
Tìm lại những hình cũ phong cảnh quanh nhà.
Hình buổi lễ rửa tội (OA cũng ko biết đạo gì luôn)
http://i1188.photobucket.com/albums/...IMG_1830xl.jpg
http://i1188.photobucket.com/albums/...C_0895xl-1.jpg
http://i1188.photobucket.com/albums/...C_2908xl-1.jpg
http://i1188.photobucket.com/albums/...C_2914xl-1.jpg
Ngoài trời nóng hơn 45 độ c mấy hôm nay rồi. Thành phố có khoảng mấy người chết trong đó có một cô gái mới 19 đang chơi ở hồ gần nhà mình. Mình coi new mà trong lòng cảm thấy phẫn nộ, nếu she được cấp cứu kịp thời thì đâu đến nỗi phải chết trẻ đến như thế.
Nhớ lại cũng bằng tầm năm ngoái, thời tiết còn nóng hơn bây giờ, mình cũng bị đột quỵ giống vậy, gọi xe cấp cứu cũng khoảng nửa giờ họ cũng mới tới, trong khi đó bệnh viện gần ngay đó. Nếu mình ko được hai người đàn ông tốt bụng đạp xe đi qua làm CPR cho mình tỉnh thì có lẽ năm nay là năm giỗ đầu của mình rồi.
Có ông bạn vừa đến lấy bộ nữ trang đặt mình làm để tặng bạn gái. He xuýt xoa khen mình nghĩ ra được kiểu đẹp. Mình nói đùa với he.
- Sao ko tặng bạn gái bộ nữ trang đắt giá như hột soàn...?
He trả lời mình.
- Úi sời, tặng nhiều rồi ...
Rồi he kể lể cô bồ này he mua nhà, cô bồ kia he mua xe, ai đến với he cũng vì cái ví tiền của he...và cuối cùng cũng bỏ he ra đi ...
Lời lẽ ngậm ngùi của he làm mình tức cười, mình chọc he.
-Tại vì ông ngay từ đầu đã lấy tiền ra để mua tình ..-Trong khi đó ông chưa thật sự có nhiều tiền để cạnh tranh được với người có nhiều tiền hơn ông. Ok
. Và ông cũng chưa thật sự hiểu biết về những cái chôn đàn bà đã vùi lấp đời trai của ông có sự đàn hồi rất là vô hạn định. Trong khi đó cái ví tiền của ông sự co giãn chỉ là hữu hạn kì.
Hà hà..
Mình nói câu đó làm he ngẩn mặt ra nghĩ rất lâu, còn mình thì khoái trí cười hahaha.
Và mình nói tiếp với he, lần này mình nói nghiêm túc.
- Này, tôi hỏi ông. Điều gì ở pn làm các ông có thể nhả ra những đồng tiền xương máu để cho họ vậy. Nói tôi biết để tôi còn học mấy chiêu, vì thủa bé đến giờ tôi chẳng bao giờ nhìn thấy đàn ông nào rút ví tiền ra vì tôi cả ngoài mấy ông anh nuôi tôi. Mà nếu họ có cho tiền tôi cũng chẳng bao giờ rút ví ra trước mặt tôi cả, phải qua một hai trung gian đưa tôi, tôi mới cầm tạm để mấy anh tôi vui...
He nói lại mình.
- Ối bà, bà ko muốn chứ bà muốn thì thiếu gì.
-Ko, tôi hỏi thật ông mà,
Và mình ví von ko biết he có hiểu ko.
- Bởi vì tôi nghĩ khi mình đến với đàn ông vì tình thì mình sẽ tình nguyện làm mọi thứ - Còn vì tiền thì sẽ phải trả giá bắt buộc để làm mọi thứ...
Gống như hai tài xế lái hai chiếc xe khác nhau, và xuất phát từ hai xưởng xe khác nhau, nhưng cùng chạy song song trên một con đường. Một người thì lái xe bus và một người kia lái xe nhà.
Tôi thích lái xe nhà, tự mình làm chủ xe và làm chủ con đường...:rolleyes:
Cuối cùng thì cậu em trai cũng hi sinh đời bố để củng cố đời con ở nơi xứ lạnh tình nồng này sau khi đã đưa được cậu con trai 8 tuổi qua đây.
Nó mang con nó qua rồi tuyên bố với mình một câu xanh biêng biếc.
- Em giao nó cho bác từ đây, còn em sẽ quay về VN, sống ở đây ko thành điên cũng thành ngố...
Mình lặng người đi một lúc sau đó mới hỏi lại nói.
- Mày nghĩ chị sẽ thay thế được mẹ nó và bố nó.
- Bác ko những thay thế được bác còn làm tốt hơn...Vì thực chất ra từ ngày hai vợ chồng bỏ nhau, thằng bé cũng chỉ ở với ông bà ngoại là chính,
-Nhưng con gái chị tháng 10 này cháu ở HQ về, phòng đó phải trả cho con gái chị, thằng bé ở đâu.
- Em sẽ mướn phòng cho con gái chị, còn con trai em vẫn ở với chị....
Vậy là mọi lý do mình đưa ra đều được nó giải quyết phủ đầu...
Còn thằng cháu 8 t thì cũng làm mình ngạc nhiên vì mình cũng ít iếp xúc với những đứa trẻ sinh ở VN như nó. Nó hỏi mình những câu mà mình nghĩ con trai mình sẽ ko bao giờ hỏi.
- Bác ơi, sao bác ko ở biệt thự, nhà bác chật quá.
- Bác ơi, xe bác mấy chỗ ngồi, xe to ko bác...
- Bác ơi, những đồ bác làm là đồ thật hả bác, bác làm cho cháu đeo cái chuyền vàng này nhá và làm mấy cái dây kim cương để cháu tặng mẹ cháu...
-Bác ơi, mua cái laptop mười triệu là bao nhiêu đô Ca...
Mình ko trả lời nó mà mình hỏi lại nó.
Tại sao cháu ko hỏi bác trường cháu sẽ học có ở gần đây ko, phải đi xe hay đi bộ.
- Bác đã xin học được cho cháu chưa?
- Tiếng Anh cháu chưa biết liệu cháu phải học lùi lại ko hay cháu học cùng bạn với tuổi bằng cháu.
- Cháu tự đi học một mình hay ai đưa cháu đi....
Bố nó nghe hai bác cháu nói chuyện mà cứ ngồi tủm tỉm cười, thật là vô tư hết sức.
Còn con trai mình mấy hôm trước cùng mẹ dọn dẹp chuyển đồ của chị gái qua nhà kho. Trong lúc dọn dẹp, mình nhặt được một tập tiền dính đầy bụi ở góc tủ, mình đưa cho con trai bào cầm lấy...
He đưa tay ra cầm xong lại rụt tay về và nói.
- Tiền bẩn quá thôi má giữ lấy.
Mình cầm số tiền lau sạch từng tờ và đếm có khoảng gần 200, mình đưa lại cho con trai xong he vẫn ko chịu cầm trong khi đó he vẫn đang để dành tiền để mua laptop xịn.
Mình giận quá và nghĩ, từ hồi nhỏ đến giờ, hai đưa trẻ nhà mình chưa bao giờ thấy chúng nó ngồi bệt xuống đất, nhặt hay vất cái gì xuống đất. Xong nếu là tiền hay vàng thì chúng nó thấy phải biết nhặt và quý chứ, đằng này nhìn thấy bẩn thì nhăn mặt...
Mình liền nói với con trai.
Nếu con coi thường tiền bạc thì con sẽ ko có sự phấn đấu, nếu con ko chịu phấn đấu thì con chẳng thành công cái gì cả. Cuộc đời con sẽ là một bản sao của má mì...Hiểu ko?
Chị ui chụp hình mấy bộ nữ trang chị làm lên cho em xem với :nguong:
Những ngôi vườn quanh nhà OA NỮ.
http://i1188.photobucket.com/albums/...DSC_7783xl.jpg
http://i1188.photobucket.com/albums/...IMG_1752xl.jpg
http://i1188.photobucket.com/albums/...IMG_1992xl.jpg
Ngắm lại bức hình này mà nhớ NM quá.
http://i1188.photobucket.com/albums/...DSC_3334xl.jpg
Mình ngồi ôm máy nghe thằng em trai chat với người yêu nó ở VN mà mình vừa buồn cười và cũng vừa tủi thân. Nó chăm sóc dặn dò con nhỏ đó từng ti từng tí cứ như là bố nói với con...
Mình nghĩ bụng khi yêu nhau người ta lo cho nhau như thế đó. Còn mình đã bao lâu rồi chưa có một người đàn ông nào quan tâm đến mình như thế.
Nhớ lại có một lần ngồi uống trà chiều với ông C, mình đột nhiên khó thở, chân tay lạnh buốt mà quên ko đem theo thuốc, mình sợ quá nói ông gọi xe cấp cứu, ông ko chịu gọi mà đưa cho mình một loại thuốc gì đó mùi rất hắc để ngửi...
Ko ngờ vừa đưa lên mũi mình chịu ko nổi hét ầm vậy mà ông vẫn gan lì bắt mình chịu đựng. Nhưng cuối cùng mình cũng chẳng sao, thế là được dịp ông giễu cợt hội chứng 911 của mình và ông còn nói tại những người như mình mà lãng phí ngân sách y tế của chính phủ, và làm khối người bị chết oan.
Dạo này ông có hai người đàn bà thay phiên nhau săn ông. Họ săn ông từ tháng 12 đến giờ mà mình vẫn ko biết mặt mũi họ ra làm sao, trong khi đó họ biết rành rẽ về mình một cách đáng sợ. Mỗi khi ông bố trí để mình gặp họ thì họ lại lẩn như trạch và nói với ông."Loại đàn bà đó chúng tao ko thèm gặp"...
Họ bịa đặt những câu chuyện về mình và kể với ông C nghe, hi vọng ông ta nghe nhiều, nghe mãi thì cũng sẽ tin... Hì hì, Xong họ ko ngờ người đàn ông này quá hiểu về mình, ông chỉ lợi dụng họ để mình quan tâm đến ông nhiều hơn mà thôi.
Hai người đàn bà này đúng là nỗi xỉ nhục và hổ thẹn của giới pn nói chung và PN VN nói riêng.
Những người đàn bà trước kia theo đuổi ông dù ông ko yêu xong ông cũng dành cho họ những sự trân trọng mà họ đáng để có, còn hai người đàn bà này thì ông thậm trí dùng những lời chửi thề vào mặt họ mà họ vẫn trơ lỳ cảm xúc. Mình hỏi ông sao quen biết họ, Ông nói đó là cả một câu chuyện dài, để từ từ ông kể.
Và cũng nhờ hai người đàn bà này mà mình biết rõ bộ mặt thật của thằng hàng xóm và mình đã cấm cửa nó từ dạo đó mặc dù nó nằn nì ko muốn mất 10 năm tình cảm hàng xóm giữa mình và nó .