Oa, chúc mừng em. Vụ này thì nhất định phải alo ngay đấy nhé! :D
:longlanh1::longlanh1::loa_loa::loa_loa:
Printable View
Ôi. Về nhà được rồi. Xin phép rinh lại cái bài này về NKK vì nó phù hợp hơn. Mừng quá vì lại có nhà !
Ngày 20.10 là ngày của phụ nữ mà nó toàn nhận lời mời đi ăn, đi cà phê từ bạn gái, rồi vợ bạn trai... Nhận được vô số tin nhắn chúc mừng từ bạn trai và cả bạn gái nhưng rốt cuộc chỉ độc có 1 bó hoa hồng đỏ duy nhất từ người bạn đồng nghiệp. 10 năm đã qua, năm nào vào ba ngày: sinh nhật, mùng 8.3, 20.10 là nó đều nhận được từ anh 1 bó hoa hồng đúng theo tiêu chí mà nó thích: Hoa phải to, cánh hoa và cánh lá phải dầy, hoa mầu đỏ nhung sậm... Cuộc đời nó truân chuyên như vậy nhưng nhiều người cho rằng nó hạnh phúc vì có những người đàn ông đi theo nó suốt cuộc đời mà không đòi hỏi điều gì từ nó, ngoại trừ những lời mời nhiệt tình từ bữa ăn trưa, cốc cà phê vội vã trong thời gian eo hẹp của nó. Nhưng nó chẳng bao giờ đi nếu không có thêm những người đồng nghiệp khác. Anh bạn trai đồng nghiệp yêu quý và coi nó như 1 thần tượng của anh. Khi nào các cuộc vui có nó thì khuôn mặt anh rạng ngời, đi ăn cùng mâm thì anh quên cả ăn mà chỉ nhăm nhăm tiếp thức ăn ngon nhất cho nó, nó đi du lịch với cơ quan thì anh nhăm nhăm vác đồ cho nó và sẵn sàng làm điểm tựa vững chãi khi nó leo núi mệt mỏi, khi nó khát lập tức có một chai nước lạnh dúi vào tay... Có người đều bảo anh : "Nó có cái gì mà mày mê nó thế. Nó vừa béo, vừa lắm điều và vô duyên thế..." Nó nghe anh kể lại nó cười toét và nói : "Ơ hơ họ nói đúng đấy anh ạ!". Vậy mà anh vẫn cứ cặm cụi và tận tụy dõi theo nó từng bước." Khi biết nó thất bại trong từng cuộc tình thì anh chỉ bảo một câu: "Sao số em khổ thế!" Và ai đó bảo anh : "Sao mày cổ điển thế, mày phải chạy nước rút đi chứ, cứ loanh quanh mãi mà chẳng đi vào được trọng tâm! Mày cứ nhẩy xổ vào tán nó xem sao". Anh trả lời: "Em thế đấy. Người đó như con chim, em như kẻ có lồng chim, khi nào cánh chim mỏi, rã cánh thì chim hạ xuống lồng của em". Nó cười bảo: "Ối rời thế thì còn nước gì cho kẻ chờ chim nữa cơ chứ khi mà chim đã già, đã rã cánh!" Và cứ như thế anh vẫn chăm sóc lặng lẽ nó. Anh biết nó và anh có nhiều khoảng cách về kiến thức xã hội về học vấn, anh đi với nó chỉ để nghe nó nói hoặc những điều anh nói nó cũng không hứng thú gì... Nhưng nó vẫn trân trọng anh bởi những tình cảm đẹp mà anh giành riêng cho nó. Nhiều người bảo nó là sướng không biết đường sướng, có một người yêu mình đến như thế. Nhưng quả thực, tình yêu và trái tim khó nói lắm. Hôm nay khác với mọi năm nó chỉ duy nhất có 1 bó hoa hồng từ anh và nó cảm thấy vui, bởi lẽ bây giờ là lúc nó đói và khát sự chăm sóc hơn tất cả. Tối nay nó nhận tới 3 cuộc gọi từ 3 cô bạn rủ đi cà phê nhưng nó chỉ nhận dược có 1 cuộc, đó là đi với vợ chồng cậu bạn và 1 cậu bạn cấp 3. Đó là những người có thể nghe nó than thở hàng giờ, nghe nó tác dóc hàng giờ mà không bao giờ họ thấy chán. Vui 1 chút và cũng buồn 1 chút. Vui vì sao năm nay nhiều người bạn quan tâm tới mình thế. Buồn vì thực ra chỉ cần bó hoa của 1 người mà trái tim mình rung động nhưng giờ thì chẳng có ai làm cho trái tim nó rung rinh lúc này. Nên bó hoa của người bạn trai đồng nghiệp làm nó thấy đỡ bị cô đơn... Và nó hiểu rằng tình bạn sống bền theo năm tháng hơn là những mối tình thoáng qua, tình hờ, tình vội và nhạt!
Tuổi của chị em mình vẫn rung rinh được mà, vấn đề là vì ai thôi :D. Chị nói nhiều thì cần người trầm tính và sâu sắc, chị khó tính thì cần người khó hơn chị để kết luận rằng khó tính chẳng giải quyết được vấn đề gì mà chỉ gây cãi nhau thôi :D Em nói đùa vậy chứ cái duyên cái số nó vồ lấy nhau nhiều lúc có muốn khác đi cũng chẳng được :)
.
Nếu treo biển cảnh báo: Nguy hiểm nên tránh thì hay phản tác dụng kiểu như càng bị cấm đoán và càng nghĩ nên tránh thì càng gợi trí tò mò và bị thu hút
:D:D:D
Ối dồi ôi là dồi cứ làm như mình dễ bị lừa lém ấy :D Mới lại em đang muốn bị lừa mà có thấy ai lừa em đâu. hihi. Biết đâu gặp em "sát thủ" biến thành "chim câu" thì sao... Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy... Đi với "bụt" như em, khắc tự phải khoác trên mình áo cà sa thôi... Mấy ngày nay tâm trạng em vui lắm cả nhà ạ. Em đã rũ bỏ được quá khứ và ổn định được tinh thần. Tuần qua em đã bắt đầu nhận lời đi "tán phét" cà phê với hai anh chàng và cả hai anh chàng đều rất chi là "manly" và đạt các tiêu chí mà "đại ca" TT của em đặt ra... Để khi nào em đi chơi, "chém gió" các chàng mấy cái ảnh kỷ niệm để cả nhà mình phân tích mổ xẻ xem sao nhé. Chí ít là giờ thấy tinh thần phấn chấn, vui vẻ... Cô bé giúp việc thi thoảng trêu : Ơ dạo này cô hay cười, hay hát một mình... Em bảo : Thía hoá ra cô mày đang có triệu chứng "hâm" rồi. Nó bảo: Không ạ. Bởi từ ngày cháu về cháu chẳng thấy cô yêu đời hát cả và lại còn cười tủm tỉm nữa...
:nguong::nguong::nguong:
.
Đọc mấy cái com của em chợt nhớ tới câu chuyện thế này:
Có một cô nhóc nghịch ngợm leo lên cây, nhún nhẩy bắt sâu :D nghịch quả rồi thỉnh thoảng lại với ra xa hái mấy cái hoa hoặc giơ tay với để bắt con chuồn chuồn hay reo to:
- Ơ kìa có con chuồn chuồn...
Trong khi đó có mấy bà già yếu bóng vía đứng dưới gốc tim đập thình thịch:
- Ối... ối cẩn thận kẻo ngã nhé....
:haha: :haha:
Thực ra thì cô bé đang vui lắm. Sao mà ngã được em đứng vững lắm mà...
Em thông cảm cho mấy bà yếu bóng vía nha.
Cả 1 ngày từ sáng tới chiều, hai mẹ con em lang thang với bạn bè ăn uống ở Viện Goethe Hà Nội và đi xem phim trên MegaStar. Hội bạn bè em ăn uống đã nhiều nhưng rốt cuộc chỉ chốt hạ ăn đồ Tây chọn ở Viện Goethe là giá cả hợp lý và rất ngon. Nên mọi người ở Hà Nội khi nào tới đó ăn thử sẽ thấy không gian và bối cảnh rất đẹp và lịch sự. Băn khoăn rốt cuộc chọn 1 bộ phim rùng rợn, kinh dị của VN là "Giao lộ định mệnh" để phù hợp cho mọi lứa tuổi từ các mẹ cho tới các bé teen, các nhí 10 tuổi, thậm chí có nhí 3 tuổi. He he. Rốt cuộc là các bé nhí xem thì không sợ, còn các chị teen thì lại có phần nhát. Post ảnh ở không gian Viện Goethe để mọi người cùng tham khảo. Ai có nhã ý tới đó mà không có bạn thì gọi Boulevard em nhá! :D
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._7560470_n.jpg
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._1657604_n.jpg
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._1558013_n.jpg
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._2242377_n.jpg
Ăn uống ngon quá nên các đĩa thức ăn bị dọn "sạch sẽ"... :D
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._3623186_n.jpg
Bắt chước con gái, làm quả "Bà già bên hoa" hic hic
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-..._7361306_n.jpg
Sáng nay em lại có 1 ngày dã ngoại về quê cùng pa pa... Chúc cả nhà 1 ngày nghỉ thật vui vẻ!
Bài này Boulevard viết từ khi còn là "con gái" chưa biết thế nào là 1 lời tỏ tình... Hihi, Cuộc thi viết mối tình đầu trên Tintuc thấy phù hợp gửi 2 bài thì cả 2 bài đều được đăng... chửa lấy nhuận bút, không biết có đủ tiền đi cà phê không nữa..
Ngày 1-4, mọi người thường giành cho nhau những lời nói dối, những cú lừa “ngoạn mục”...
Thế nhưng, câu chuyện đã xảy ra với tôi vào ngày 1-4, khiến tôi nghĩ rằng đó chính lại là ngày mà người ta có thể nói thật những suy nghĩ từ đáy con tim mình.
Anh tôi xa quê từ năm 22 tuổi, cái tuổi bắt đầu sự nghiệp của một chàng trai. Cũng như nhiều người trẻ lúc đó, anh đã tìm lập nghiệp ở xứ người, đi bán sức lao động. 20 năm kể từ ngày ra đi, anh không bước chân trở về quê hương, vì không có đủ tiền, và hơn thế anh sợ không chịu nổi khi về lại một lần phải chịu đựng cái phút chia xa gia đình. Nhưng rồi anh cũng đã về, về lần thứ nhất, lần thứ 2, anh không thể kìm được lòng mình nỗi nhớ nhà, nhớ quê. Và rồi liên tục năm nào anh cũng tìm về. Anh đã làm quần quật ngày này qua ngày khác. Khi người ta làm, anh cũng làm. Khi mọi người nghỉ, anh tìm cách làm thêm, vừa để lấp đi những khoảng thời gian rỗi cho đỡ nhớ nhà và có tiền trở về.
http://tintuconline.vietnamnet.vn/Li...22/noithat.jpg
Ảnh minh họa
Hôm ấy, tôi khấp khởi trở về nhà vì biết tin anh tôi đã về. Ùa vào nhà, tôi bất chợt gặp ngay một người con trai khác mà không phải là anh mình. Đầu tóc anh ta rối bù bởi đang sấy đầu. Tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên, lắp bắp mãi mới nói nổi một câu: "Ơ... Em chào anh". Và cũng giây phút ấy, tôi cũng bắt gặp một ánh mặt không kém ngạc nhiên nhìn tôi từ anh. Và anh cũng thốt mãi mới nên một câu chào.
Tôi tin cả anh và tôi sẽ chẳng bao giờ quên được cái giây phút lần đầu gặp gỡ ấy, ánh mắt như bị choáng ngợp trong nhau ấy. Hóa ra anh là Tùng, bạn cùng về nước với anh tôi. Anh thuộc tuýp người đẹp trai và rất “ga lăng” – là mẫu thần tượng trong các cô gái trẻ như tôi.
Không nói ra, nhưng có lẽ tiếng sét ái tình đã khiến chúng tôi không thể rời nhau suốt đợt anh Tùng về phép. Gia đình anh Tùng có bố mẹ và một người em trai nữa nhưng anh phải dành đến nửa thời gian để ở nhà tôi, lấy cớ về có anh tôi – bạn cùng ở “bên ấy” để đi chơi.
Ngoài giờ đi làm, tôi dành tất cả thời gian để đi chơi với anh mình và anh Tùng. Chúng tôi đi xem ca nhạc, đi uống nước, đi hát karaoke... Có một điều thật kì lạ, anh trai tôi cũng có người yêu, nhưng dường như hễ anh Tùng và tôi có cơ hội ở bên nhau là anh trai tôi luôn có mặt!
Tôi vẫn nhớ có đêm anh ngồi xem tôi và anh Tùng chơi tá lả mà ngủ gật lúc nào không hay. Tỉnh giấc, anh thấy khoản thua của tôi với anh Tùng to quá. Anh chồm dậy, chơi 1 ván để “quyết chiến” lại số tiền mà em gái mình đã mất. Kết thúc là anh tôi giành thắng lợi vẻ vang.
1 tháng trời anh cùng ở bên tôi là những tháng ngày tôi được sống trong hạnh phúc ngọt ngào nhất của đời con gái. Tôi cảm nhận được sự nâng niu, chăm sóc đầy tế nhị của anh. Từ bông hoa hồng đỏ thắm vào ngày 8.3 cho tới những ánh mắt trìu mến, những cử chỉ nhẹ nhàng, tới những bữa cơm thân mật của gia đình tôi với anh đều do tôi và anh cùng đi chợ, cùng vào bếp... Không nói ra, nhưng bằng cảm nhận của người con gái, tôi biết tôi đã yêu anh và anh cũng rất yêu tôi, nhưng không hiểu điều gì đã khiến anh không thể nói với tôi?
Và rồi, ngày 1.4 đã đến. Sáng đó tôi ở cơ quan, biết là anh đang ngủ cùng anh trai mình, tôi đã điện thoại gấp và nói cho anh rằng tôi và anh ấy cần có chuyện quan trọng để nói với nhau. Chẳng kịp ăn sáng, chẳng kịp phân bua gì với bạn, anh Tùng bật dậy và phóng xe đến cơ quan tôi. Đứng ở trên tầng 4 nhìn xuống thấy anh thật diện và guơng mặt đầy xúc động, tôi chứng kiến luôn cả sự thất vọng của anh khi mấy cô bạn ở cơ quan nói rằng tôi đã đi xuống cơ sở rồi (dĩ nhiên là do tôi phím).
Cũng ngày nói dối ấy, Tùng gọi điện thoại cho tôi. Anh đã nói rất nhiều: Em có biết không, em là thiên thần nhỏ bé của đời anh! Em là một cô gái xinh đẹp và tốt bụng. Nếu người nào đó lấy được em sẽ thực sự là diễm phúc! Anh uớc mơ có được một người vợ như em nhưng vì điều kiện của anh không thể làm được! Em hãy hiểu cho lòng anh em nhé! Anh cũng muốn có một gia đình ấm cúng nhưng để cho vợ mình hạnh phúc thì anh không thể làm được... Những câu nói dồn dập từ anh, nửa đùa, nửa thật... Tôi biết anh mượn ngày nói dối để bộc lộ những tình cảm, những suy nghĩ sâu kín trong lòng. Nhưng, tôi cũng không hiểu vì sao mà anh lại không thể đến với tôi?
Trước ngày các anh ra sang xứ người. Anh em tôi, anh Tùng và một nhóm bạn cùng đi xem ca nhạc. Tối đó trời trở rét và mưa tầm tã, người nào cũng bị rét và mưa... Anh đã cởi áo vét khoác lên người và cài ấm cho tôi. Cử chỉ thân yêu và cái hơi ấm từ anh, đã khiến lòng tôi như nghẹn lại. Anh đèo tôi về, mà chẳng thể nói điều gì, ngoài lời nói cuối cùng trước lúc chia tay: Em ở lại giữ gìn sức khỏe và hãy sống vui em nhé! Tôi chúc và nói lời chia tay như cái máy, lạnh lùng để che dấu tình cảm đang trào dâng!
Ngày các anh ra sân bay, tôi không còn đủ can đảm để tiễn đưa và chia tay anh mình và nhất là anh – người đàn ông đã chiếm trọn trái tim tôi! Tôi nghỉ làm và nằm bẹp ở nhà, lòng như lửa đốt! Bỗng chuông điện thoại reo, tiếng nói của anh trai tôi từ sân bay nghe sao xa vời đến vậy :
- Em à, anh biết Tùng nó có tình cảm với em. Nó đã nói điều ấy với anh nhưng chính anh là người đã ngăn cản Tùng không yêu em gái mình. Bởi lẽ anh không muốn em dứt bỏ sự nghiệp, dứt bỏ những người thân yêu để theo các anh đi tới đất khách quê người, sống như vậy buồn lắm. Em có muốn nói chuyện với anh Tùng không, anh đưa máy cho Tùng đây này.
Tôi buông điện thoại bởi chẳng biết nói gì với anh lúc ấy. Tôi chợt hiểu lý do anh không thể đến với tôi trong những lời nói dối của ngày 1-4. Anh trai tôi và cả anh... đều không đủ can đảm để trở về đất nước chung sống cùng gia đình. Các anh sợ rằng trở về với đồng lương ít ỏi anh không thể chu cấp cho bố mẹ, vợ con và bản thân mình... Suy nghĩ của các anh cũng là tâm trạng của nhiều người đi lao động xa quê.
Tôi bật khóc khi nhớ lại bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mà anh thường hát cho tôi nghe: Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt, trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyện, gọi suốt trăm năm một cõi đi về... Tôi biết nói gì với anh khi mà tình yêu của tôi đã không giúp anh có thêm lòng tự tin, sự can đảm để ở lại quê hương? Tôi không thể như anh rũ bỏ mọi trách nhiệm để ra đi.
Hôm nay, tôi được tin anh đã lấy một cô vợ người Việt Nam ở bên đó. Còn tôi... Tôi cũng đã có một gia đình hạnh phúc! Anh trai tôi đã trở về nước và lấy vợ. Với tấm bằng tốt nghiệp sư phạm đã nhận trước khi đi bán sức lao động xứ người, anh đã tìm được việc làm tốt trong xã hội và sống cuộc đời bình dị như bất cứ gia đình bình thường ở VN.
Mỗi người có một số phận buồn vui theo con đường mình đã chọn. Thế nhưng, cứ đến ngày 1-4 tôi không khỏi nhớ tới anh với những lời nói thật mặn chát, núp sau những lời nói dối ngọt ngào. Tôi không khỏi bùi ngùi khi nghĩ rằng ở nơi xa quê hương có một người đã chẳng thể sống và yêu như ý mình! Đó là anh, người đàn ông đầu tiên bước vào cuộc đời tôi.
Để ký ức của mối tình đầu một lần sống lại sau biết bao năm tháng được in sâu trong ký ức, Tintuconline.com.vn phối hợp với Nhà xuất bản Dân Trí tổ chức cuộc thi viết với chủ đề “MỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI”. Tổng giải thưởng trị giá 100 triệu và được in thành sách do Nhà xuất bản Dân Trí ấn hành và bán trên các hiệu sách toàn quốc. Cơ cấu giải thưởng bao gồm:
1 Giải đặc biệt trị giá 20 triệu đồng
1 Giải nhất trị giá 15 triệu đồng
2 giải nhì trị giá 10 triệu đồng
3 giải ba trị giá 5 triệu đồng
Và những giải thưởng hấp dẫn khác của các nhà tài trợ
Với cơ hội nhận được 20 triệu cho giải nhất bằng chính những kỷ niệm được sống dậy của mối tình đầu, hãy gửi ngay những tâm tư, những điều mà bấy lâu nay bạn luôn giữ kín trong lòng tới địa chỉ email: tintuconline@vietnamnet.vn hoặc nxbdantri@gmail.com.
Hiền Lương
http://tintuconline.vietnamnet.vn/vn...861/index.html