BUỒN
Ngoài kia mưa bụi giăng giăng phố
Chợt thấy lòng nghiêng vạn nẻo sầu
Hạt rớt buồn rơi trên phiến lá
Nghe hồn lạc bước tận đẩu đâu.
Printable View
BUỒN
Ngoài kia mưa bụi giăng giăng phố
Chợt thấy lòng nghiêng vạn nẻo sầu
Hạt rớt buồn rơi trên phiến lá
Nghe hồn lạc bước tận đẩu đâu.
Thời gian lặng lẽ trôi qua,
Bây chừ em có chồng chưa hỡi người?
Tay bồng tay bế chắc vui,
Riêng anh ôm nỗi ngậm ngùi biết không?
ĐI CHÙA
Lên Chùa tháng chạp, chiều rằm
Hai tay dâng nén hương trầm thỉnh bay
Thành tâm gõ tiếng chuông đầy
Dâng hoa lễ tạ tháng ngày bình yên
Cầu xin gia cảnh ấm êm
Cầu xin hạnh phúc lâu bền bên nhau
Cuộc đời dù lắm bể dâu
Vẹn tình nặng nghĩa cau trầu trăm năm.
Lên Chùa tháng chạp, chiều rằm
Thảnh thơi dâng nén hương trầm thỉnh bay..!
Gió sớm nay se lạnh
Nắng bên hiên ươm vàng
Tung chăn ta mở cửa
Đón xuân về thênh thang
Mai vài bông khúc khích
Chen giữa rừng nụ xanh
Nụ còn đang đợi tết
Khe khẽ rung trên cành.
PL mang mai vào nhà huynh cho tươi tắn tí nhé.
Chúc huynh và gia đình đón tết ấm áp nhé!
.
http://xemanhdep.com/gallery/hoa_dao/hoa_dao13.jpg
Thời gian dừng lại im nghe
Bóng xuân thấp thoáng đào khoe má hồng
Kìa em sao cứ ngập ngừng
Đi nhanh kẻo lạc lưng chừng câu thơ
Thu Phong.
Chúc em một xuân mới vui, may mắn và đạt được mọi điều mơ ước
Năm mới Canh Dần an khang, may mắn và hạnh phúc nhé bạn của tôi.
Mãi yêu
Vẫn nghe chừng nắng ấm một mùa xuân
Cơn gió hây hây thổi tung bờ tóc
Những đụn mây bao giờ rơi hạt ngọc
Thấm ướt chiều nỗi nhớ nhẹ nhàng dâng
Có bao điều muốn nói lúc bâng khuâng
Để giáp mặt lời bỗng dưng nghẹn lại
Bờ môi anh đắm say vùng mê mãi
Tám năm rồi vẫn thế một trời yêu.
KHT
CUỒNG
Đêm sâu
Nỗi lòng bỗng nghe chừng khắc khoải
Tiếng gà quá canh dường mê mãi
Cái u tịch khẽ khàng rơi
Hun hút chân trời
Một màu đen trải rộng
Trong lòng như có sóng
Gió khuya xào xạc đợi chờ ai
Buồn cho ta
Não cho ta
Biết bao giờ nỗi ước ao thành sự thật
Lẽ đời cơm cháo
Ngụp lặn trong bể vọng gió trăng
Kia là mây mà liếm láp chị Hằng
Nọ là lũ khốn thòm thèm cơn khát khao dã thú
Biết đâu nào cho đủ
Túi tham chẳng đáy lẽ nào ngưng
Vuốt mặt chùi nước mắt rưng rưng
Chẳng lẽ nào say phát cuồng ngôn hí lộng
Lạc Hồng ơi!
Xa tít tắp phương trời...........
KHT
Chẳng hiểu
Em ơi!
Cả cái gió, cũng nung người từng chập
Mủa gọi mùa, pháo lác đác cành cao
Anh tìm môi em, chút thơm thảo ngọt ngào
Hương thoang thoảng, nghe lòng man mát lạ
Dụi đầu vào lòng em, một miền thơ mộng quá
Những lo toan, vất vả chợt vụt tan
Nhẹ nhàng ru, những êm ái ngỡ ngàng
Cái cảm giác, lần đầu tiên như òa vỡ
Hạnh phúc nhỏ nhoi, mà lòng rung tiếng nhớ
Gặp mỗi ngày cứ ngỡ vẫn là chưa
Yêu nào ai biết cho đủ cho vừa
Ta nhấm nháp, dẫu ngàn năm............ còn mê mãi.
KHT
Ảo Thật!
Ảo thật vừa trông ngặt tỏ tường
Người thời giũ áo kẻ còn vương
Ngàn dâu rổ trút tơ tằm hỏng
Một thớt dao bằm thịt cá ươn
Thuở trước tình thâm mua chẳng được
Giờ đây nghĩa cạn lấy đâu thường
Thôi thì góc bể chân trời ấy
Vẳng tiếng cung sầu gọi nhớ thương
KHT 28/4/2010
TRÁCH!
Người đi Người ấy đã đi rồi.
Thôi đừng than trách nữa ai ôi.
Cái tình đen trắng thời đã thế.
Nhắc mãi chỉ thêm nỗi bồi hồi.
Gửi lời theo cánh gió ngoài xa
Bằng hữu tâm giao chẳng qua là
Dăm ba chén rượu ngày cao hứng.
Tửu hậu trà dư đủ cười xòa!
( HNHu - 28/4/2010 )
Cái tình, cái nghĩa chỉ đến thế thôi!
Em soi mình ngắm tinh khôi
Ta soi mình nhớ một đời yêu thương
Thời gian như tựa chiếc gương
Soi vào bỗng thấy quãng đường đã qua
Có phải cuộc đời như lá không?
Một ngày chợt úa bay mênh mông
Làm sao gom hết về thành một
Hạ bút bài thơ đan nỗi lòng
Biết đến bao giờ bản hoà ca
Cùng nhau ta góp lời chan hoà
Ru giấc mơ xinh còn tha thiết
Nhủ hồn ấm lại những ngày qua.
Người đi xa.
Sinh ly tử biệt nào riêng phận
Định số an bày chỉ thế thôi
Hảo vọng trần gian giờ xếp lại
Về nơi cực lạc viếng thăm trời.
Ôi!
Tiếc thương thay!
Nghĩa cùng là nghĩa tận
Phận làm con đạo hiếu vẫn chưa tròn
Bảy chín mùa qua tóc bạc mẹ héo hon
Con tứ thập vẫn mãi là con trẻ
Trong mắt Mẹ con vẫn hoài nhỏ bé
Đĩa cơm canh mẹ vẫn đợi về ăn
Những lúc ham chơi quá bữa Mẹ nhằn
Con nuốt vội hạt cơm hòa nước mắt
Những lúc vội vàng chưa tươm tất
Mẹ bảo kia: Áo giắt trong quần
Đêm mãi đùa với con chữ lâng lâng
Mẹ quát tháo giờ này sao chẳng ngủ
Cách cầm đũa cách ăn cùng đi đứng
Mẹ dạy con cặn kẽ mọi bề
Ra đường thưa gởi chẳng ai chê
Trong giao tiếp tự tin không tự mãn
Dẫu biết đời: Sinh ly tử biệt
Nhưng nào ai cứ thế dửng dưng
Cũng thịt da cũng tim óc cũng sinh linh
Há chẳng nhẽ không rưng rưng niềm mất mát
Kìa nhang khói ảo mờ trong tiềm thức
Kìa màn treo trướng rũ phất phơ hồn
Đèn kết, hoa bày mà lệ đẫm tiếc thương
Đây rượu rót trà châm chuông nhói dạ
A di rị da dì ra lan đế
A di rị da dì ra lan đa
Tây phương cực lạc
Phật tổ như lai
Ai chẳng biết một đi không trở lại
Hắc bạch vô thường đang đợi cửa
Đưa hồn qua vắt vẻo nại hà
Vực sâu ngàn trượng tiếng yêu ma
Đây kinh Phật dẫn đường qua ải
Xe rồng lăn bánh
Cỗ quan tài trực hướng về non
Lỗ huyệt mới đào đất thoảng mùi hương
Khăn tang trắng quỳ tiễn đưa lần cuối
Quay đầu về núi
Vĩnh biệt từ đây
Âm dương cách trở đêm ngày
Nghìn năm tựa mưa bóng mây một thoáng.
Mấy bữa rồi đi đám ma ở chốn xa mới về nên viết bài này!
Buồn mà chi tiếc mà chi
Khóc khóc than than chẳng ích gì
Nước nước non non tuồng diễn cũ
Ôi dào tụng mõ khoác từ bi
.................................
Kìa lịch sử bao năm chẳng đổi
Lẽ con người nứt đố lòng tham
Sá gì một lũ tục phàm
Hơi đâu mà trách cho nhàm lỗ tai
Thời nguyên thủy sinh nhai hái lượm
Cũng đánh nhau đậm hướng bầy đàn
Sang thời nô lệ cơ man...
Lệ tuôn suối đổ muôn vàn nỗi đau
Thời phong kiến dãi dầu hà khắc
Luật lệ ra thắt chặt yết hầu
Cày bừa chẳng quản nông sâu
Bao nhiêu công sức bệ chầu cúng vua
Kìa tục ngữ kẻ thua làm giặc
Cướp ban ngày đạo tặc là quan
Con dân nước mắt rụa ràn
Lá đa ai quét râm ran cửa chùa
Kehotro viết thơ văn ngày càng lên tay! Bút lực ngày càng lợi hại! Xin chúc mừng!
Hoa tàn, nhụy rữa khi Đông tới
Cánh én thiên di cũng ngậm ngùi
Ước nguyện bao mùa gieo nắng mới
Xuân lai Hạ tái trổ nhành vui
Buồn
http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/...nd6129243.jpeg
Tôi nhìn em, những đứa trẻ bước vào đời
Cuộc sống đâu ngờ, chỉ biết học và chơi
Môi chúm chím, chân sáo em nhảy nhót
Một mảng buồn nào, xâm chiếm trái tim tôi
Em cũng cha, cũng mẹ, cũng con người
Cũng sinh ra, từ cái nôi nhân loại
Nhưng tuổi thơ em, chẳng ai buồn hoài đoái
Kiếp con ong, cái kiến nhọc nhằn vai
Làn roi nào, hóa những vết sẹo chai
Nước mắt em rơi, ngỡ bốn mùa hạ đổ
Giọt rớt giọt vương, có thấm nào bể khổ
Những nghẹn ngào, xa xót nhuộm hồn đau.
Thay đổi
Kìa phận gái mưa sa ai biết được
Nọ giếng trong hay chới với giữa dòng
Nơi lầu son gác tía diện lụa hồng
Hay dãi nắng dầm sương ngoài đồng ruộng
Kìa nhành hoa ngắt còn trơ lại cuống
Nhựa nào vương máu ứa gục bên đời
Sắc cùng hương khi tan nát rã rời
Lọ giữ lại vất thẳng tay cánh rữa
Yêu ngàn năm vẫn chỉ là lời hứa
Có ai mà sống đến tuổi đó đâu
Ấy muốn sang thì ai ấy bắc cầu
Xong quất vó truy phong tìm đất lạ
Kìa Tô Thị ôm con mà hoá đá
Dẫu vạn năm cũng chẳng thấy bóng chồng
Kìa thân ai lặn lội buổi đò đông
Gánh của nợ vui cười con bu nó
Ngẫm mà chán nói ra điều chẳng bỏ
Nghĩ mà thương phận gái thuở ngày xưa
Bọn trẻ giờ đây nghĩ khác chứ chẳng vừa
Chúng chả dại đưa đầu vào lãnh nợ
Kakaka
Ký Ức Mùa Hoa Phượng
Mùa hạ đi qua rồi chăng?
Những hạt mưa nhọc nhằn, rơi rơi trên phiến lá
Ve thôi điệu, ngân dài buồn bả
Cánh bướm đỏ tươi, ép trang vở khô rồi
Tuổi mười lăm, mười tám, luống bồi hồi
Trang lưu bút, đậm màu xanh, màu tím
Áo trắng trên đường, mỏi mắt ai, tìm kiếm
Một hồn nhiên, một ngơ ngác, buổi tan trường
Xa nhau rồi, cánh chim dạt muôn phương
Nghe thắt lại trong tim, những này thương, này nhớ
Nén dồn tâm tư, phút chia tay òa vỡ
Một đời người, một kỷ niệm, chẳng nhòa phai.
07/07/10
KHT
Chó ảo
Mốt thời thượng người ta nuôi chó ảo
Khẽ xuỵt môi là nó sủa nhặng rồi
Ta chỉ tiếc người nuôi không phải nhỏ
Con chó điên khùng quấn nhỏ mãi không thôi
Giờ nên xài chiêu này để tránh ra mặt va chạm nghĩ cũng rất hay! Nhưng khổ nỗi chưa tìm ra được một con để nuôi và cũng chưa biết nó thích ăn gì để nhử!
Ôi sư huynh ơi là sư huynh :lau:
Nhắc nhở anh em biết chiêu này
Qua rồi chẳng nói chuyện không hay
Đôi điều cũ rích nhưng hiệu quả
Biết nẻo phòng thân tránh lũ cầy
Câu trộm
Tin thất thiệt đào ao thả cá
Vốn đầu tư gần cả trăm chai
Cái ao hoành tráng rộng dài
Thả vào gần chục các loài cá xinh
Cho tham quan xập xình trống nhạc
Khách vào ra ngơ ngác ngẫn người
Cá chi cá lạ quá trời
Mua mồi sắm nhợ lén thời vào câu
Ao trong vắt nước sâu vài thước
Ném chì ra tới được giữa hồ
Mồi thơm cá khéo lượn lờ
Phen này vớ bở ráng chờ giật dây
Đệ nhất hạng đúng thầy câu trộm
Dáng cao cao chẳng ốm chẳng tròn
Nói năng lịch sự lại còn
Ga lăng đúng gốc cháu con Nội Hà
Đứng đệ nhị ấy là lực sĩ
Người đô con rậm rị lắm râu
Hai cha chuyên nghiệp thả câu
Cho nên cá quý cứ bâu ngửi mồi
Nhưng câu trộm mà môi mấp máy
Thế cho nên bảo vệ chạy ra
Gọi phone cho bác chủ nhà
Quả tang tại trận thật là chuyện vui
Nghĩ lúc trước ngọt bùi chia sẻ
Chỉ la rầy bắt bẻ tí thôi
Ao tui tui thả tui nuôi
Thế nên câu hả ngược xuôi ra ngoài
Chuyện này ngẫm cũng hơi hài hước
Chẳng mấy người hiểu được thâm cung
Nhưng thôi đã biết phải bùng
Để cho hiên hạ truy lùng hai tên.
Kakaka. Hai tên câu trộm có ngon thì nảy vào đê!
Hix... muội hông hỉu gì hết trơn ^^