Người lừa em vài trăm bạc thì bị bắt, bị trảm.
Người lừa em cả đời con gái thì vẫn được lên gường bình an...
Ôi, cuộc đời thật bất công...
Printable View
Sáng nay dậy sớm. 8h đã bị đánh thức, chỉ kịp đánh răng, bôi kem chống nắng, rồi vác xe đạp đua với thằng hàng xóm và bạn nó. Đạp được 2h rồi phải bỏ cuộc, kệ chúng nó giễu, gọi taxi về.
Theo dự định bọn họ sẽ đua 100km. Có nghĩa là 4h đạp xe...Ui...Lạy hồn
Về đến nhà, lên mạng chút, mua mua bán bán rồi ngủ vùi đến 4h chiều. Nấu ăn cho trẻ con xong rồi lại vác xe đạp, đạp dọc bờ hồ, vừa đi vừa về mất 2h30'. Chụp được mớ hình đưa vào NR pot.
Một ngày rất lành mạnh đã trôi qua.
Sáng đi giúp người bạn công chuyện. Mình ko am hiểu về chính sách trợ cấp của chính phủ lắm, bây giờ tiếp xúc với công việc, mới thấy chế độ này sao quá ưu việt.
Nghe người phỏng vấn bạn mình. She nói mỗi năm bạn có quyền nộp đơn kê khai số đồ dùng trong gd cần phải thay, được trợ cấp khoảng mấy nghìn đô gì đó...
ko kể làm kính, làm răng, thuốc thang khám bệnh, nhà thương miễn phí, kể cả đi luật sư, gửi con ko mất tiền. Rồi còn ở nhà cũng rất đẹp và mới giá rẻ nữa...
Rồi she còn khuyên bạn mình đi bác sĩ, hỏi bs chứng nhận cho vấn đề ăn kiêng giảm mập, sẽ được trợ cấp thêm 300 đô mỗi tháng...
Minhg nghe choáng quá. Nói với bạn thế thì còn cần j đi làm nữa...
Khi ra về, she còn tặng bạn mình vé đi xe bus trị giá 50 đô đi trong 2 tuần
Mình nói với bạn, bao nhiêu người còng lưng đi làm để đóng thuế cho bạn hưởng thụ. Chế độ này ko biết có phải là công bằng hay bất công?
Bạn cười hềnh hệch
Ôi bạn ta!
Chị OA_NỮ chắc ở nước ngoài nhỉ. Ôi bao giờ nước ta cũng được như vậy, em chả phải làm gì cả, chỉ việc chơi với ăn thui, hí hí....
Vậy hả anh, để em mơ mộng tý đi mà, em tin ở anh rồi... vẫn lo, hìhì...
Sáng nay mãi không thấy chị bạn cùng phòng tới, gọi điện cũng bắt máy. Sốt ruột, k biết có vấn đề gì không, vì 2 ngày nữa chị ấy nghỉ làm chuẩn bị sinh. Gọi cho anh chồng thì biết đang ở bệnh viện rồi. Hic, nhanh quá. Anh giám đốc cho một câu: đúng là giống siêu ngắn ngày. Mới cưới hơn 5 tháng.:D.
Tối nay đến nhà bạn ăn tiệc đầy tháng cháu của bạn, rồi định rủ nhau đi dạo quanh hồ, nhưng lạnh quá, vô clup ngồi, chọn phòng VIP để nghe nhạc. Bạn hỏi uống gì? Mình khi đó chợt cảm thấy buồn, trống trải quá chỉ muốn có chất gì, châm vào da thịt cho tê liệt, cho ko nghĩ suy, để trở thành một bản năng ..."Tiêu cực quá"
Bạn bày ra đủ mọi trò chơi, tùy thích chọn, nhưng mình chỉ chọn rượu cho nó lành, rồi kệ mọi người, nhâm nhi ly XO. Bạn ra dụ dỗ đủ nhời, xong mình vẫn lạnh ...Bạn nói "thế mà cứ tinh tướng, muốn hành động theo bản năng, đây nè, những thứ này mới đủ kích thích..." Mình trả lời bạn "phải, mình thích làm điều gì đó theo bản năng, nhưng đó là bản năng của một con ngưởi..." Chứ ko phải bản năng của con vật..." Bạn lặng lẽ bước đi
Ôi bạn ta!
9h40 sáng thứ 6 . VỪa online vừa làm việc tại nhà. Công ty đã đi nghỉ mát từ hôm qua. Mình không đi , định ở nhà với con, tưởng dc thảnh thơi mấy ngày. Ai dè bị úp một đống việc.Kể ra cũng muốn đi với công ty lắm. Nhưng mọi người đều có gia đình, có bạn đi cùng.Mình đi một mình hoá vô duyên.Ku Bi thì mình k dám cho đi vì xa quá. Bỗng dưng thấy...nản.
Lần đầu tiên mình nhìn thấy một người bị tâm thần phân liệt. đó là bệnh thần kinh, Xong gia đình người bạn nói là bị ma ám, cần phải trục ma. Họ nhờ mình giới thiệu thày đến trừ tà.
Nào mình có biết ai, nhưng chợt nhớ ra có cậu bạn là bác sĩ thú ý, có lần nào đó nói môn nhân điện học có thể chữa được bệnh này, mình liền nhờ he tới cùng mình tới nhà bạn coi sao...
Môn nhân điện học này mình nghe nói từ lâu, bạn bè mình giới thiệu họ đi học cũng vài ba người. Có người theo được, có người bỏ, cậu bạn bsty là một bậc sư phu cao thâm, he sau giờ làm đi chữa bệnh cho mọi người. Nhiều lần he ngỏ ý chữa bệnh dị dứng cho mình, xong lòng tin về môn NDH ko được vững vàng lắm nên mình ko theo cũng ko để he chữa bệnh...
Hôm qua thấy he dùng xa luân, thu lấy năng lượng của thiên nhiên áp bàn tay vào các huyệt đạo để trấn áp tà mà trong cơ thể bạn mình...
Cậu bạn bs đã ko trụ nổi, sức mạnh trong người bạn mình đã phản ứng dữ dội, bạn mình biến thành người khác, gào thét...
Gia đình bạn nhìn đã quen với cảnh này rồi, còn mình thì lần đâu tiên mới thấy, co rúm lại vì sơ hãi. Cậu bạn bs gọi thêm người đến để giúp, xong mình ko cho, thử sức he thế đủ rồi.
2 giờ sau, bạn mình có lẽ mệt quá nằm im. Mình biết bạn ko hề bị ma ám. Từ ngày gia đình bạn có hoạch tài bất ngờ, trở lên giàu có, vợ chồng bạn lao vào ăn chơi sống gấp, dùng quá nhiều loại thuốc kích thích nên bạn trở lên hoang tưởng, và hoá chất gây cho bạn bị lâm cảnh này chính là ice, nghĩa là trò đập đá.
Mình thường xuyên thấy bạn dùng, và bạn mời mình nhiều lần, xong mình chỉ chiều bạn mà thử chút rồi nhả khói ra hết. Về nhà lên mạng tìm hiểu về chất hoá học ice này, thấy nguy hiểm vô cùng, chỉ cần dùng trong vòng 6 tháng, sẽ huỷ hoại bộ não bằng dùng thuốc lắc 10 năm...Mình khuyên bạn, xong bạn ko nghe.
Đúng là chỉ trong 6 tháng, bạn đã trở lên như một xác ma. Nhìn bạn mà thương cảm. Nước mắt cứ chảy dài. Nếu muốn giúp bạn bây giờ là phải làm thật triệt để và phải nhẫn tâm...
Mình bàn với gd bạn, đưa he đi xa. Chỉ cần he ko dùng, he sẽ bình thường. Bạn tỉnh giấc, nghe mọi người đang bàn luận, lo lắng, bạn xin lỗi và hứa sẽ cùng đi với gd nhưng với điều kiện mình phải đi cùng.
chiều qua đi chơi , quên không mang chìa khoá cửa , đêm đến thành kẻ không nhà , đi ngủ lang , vớ phải cô bé , cãi nhau với bồ , thành ra mình nghe oan , tức cả tai , làm cả đêm mất ngủ ,
đã thế bà gấu mẹ vĩ đại ở nhà , khi về tới nơi bà ta lườm muốn cháy cả mẹt , sợ hết cả hồn , buồn ngủ quá mà giờ không dám ngủ , không lại sợ bị phát hiện cả đêm hì hục , không ngủ , có biết đâu , mình vất vả , cầy 3 luống trong 1 đêm , chợp mắt tí đã thấy 8h30 rồi , nhớ vợ , nhớ con quá , chạy vội về
hihi hết chuyện rồi các bác ạ
Một ngày T7 như mọi ngày T7 ... chui rúc trong fòng ... ước gì mình ko fải nghỉ nữa ngày ... chưa bao giờ thèm đc bận rộn như thế này ... nhất là trong những ngày cuối tuần ... tránh gặp mặt bạn bè ... tránh tất cả ... thôi thì tận hưởng 1 giấc ngủ sâu để đêm nay lại thao thức vậy .... ngày wa ngày .. vẫn thế ... :nguong:
Hôm nay là ngày Caribana parade của người da màu. Cuộc diễu hành dọc bờ hồ qua nhà Oa Nữ khoảng giờ trưa. Thời tiết nắng thật đẹp, hi vọng sẽ chụp được những tấm hình đẹp...
Sáng dậy làm xong món mằn thắn mì và nấu một nồi cháo lòng. Chốc nữa mọi người ghé qua coi diễu hành sẽ có đồ ăn...Mọi người ở tận đâu đâu cũng mất công mua vé mb đến tham dự ngày hội vui vẻ này, mà 2 đứa nhỏ thì cứ đóng cửa rú rú trong nhà kêu ồn ào, làm đường phố dơ bẩn. Chẳng bù hồi còn nhỏ thí cứ bám áo mẹ đi coi.
Ngày cuối tuần ngoan, ko đi ra khỏi nhà từ sáng đến tối,chẳng được chơi mà ngồi bù đầu với số liệu của cty cũ, định ko júp nhưng dù sao đó cũng là tâm huyết và sự cố gắng cuả mình mấy năm cơ mà,và đó là ng mình từng yêu thương. 1năm qua đi và mọi hận thù đã tan biến, mỗi ng đều đã đi con đường riêng...hy vọng mỗi ng sẽ bình yên và đừng hận thù nhau nữa
Muốn đi xa, mà sao chưa đi được. Toàn những việc vặt vãnh xong lại là những việc quan trọng ko thể bỏ được. Bạn thân bên Anh quốc nói tháng tới đỡ nóng rồi, bắt đầu vào thu, qua đây đi. Hội ái hữu người Hoa mỗi năm tổ chức một lần, năm nay tổ chức ở Nam ninh, TQ . Sau đó sẽ về VN vào tháng 11. Đang nghĩ ko biết có nên đi ko.
Tháng 10 này đám bạn ở PT lại tổ chứ ofline ở Sanfran...Kinh tế chỉ cho phép đi chơi mỗi năm 2 lần thôi. Đi nữa lấy tiền đâu nuôi con đây...
Bạn ở bên Anh quốc gọi qua. Bạn mới gặp chuyện xui xẻo. Chia buồn với bạn, an ủi bạn, xong cũng giận bạn vô cùng. Đã cảnh báo với bạn rằng, ông trời ko cho ai mãi, phải biết đủ là đủ. 5 năm bạn từ Úc qua Anh, bạn kiếm tiền bằng người ta cả đời cũng ko thể kiếm nổi...Nói bạn dừng tay khi bạn vừa gặp xui...Bạn ko nghe, tiếp tục, giờ mất mát tương đối, may mà bạn ko nợ nần ai.
Người bạn này luôn luôn hi vọng ở mình một đoạn kết có hậu, bạn hẹn năm nay cùng về VN. Bạn hy vọng sẽ có câu trả lời...Mình chỉ có thể hứa...Uống với bạn ly rượu, hàn huyên với nhau sau 5 năm xa cách...Sau đó cũng sẽ vẫn là câu trả lời của 5 năm về trước...Let it be.