:D:D
SR đổi sang nghề gọi hồn rùi ha... vừa định thôi mà đã hiệu quả...
Printable View
http://i872.photobucket.com/albums/a...2-23101973.jpg
CA FE TRẮNG!
CAFE BUỔI SÁNG
Tách cà fe buổi sáng.
Còn lưu giữ chút đêm.
Màu đen huyền sóng sánh.
Có phải là mắt em?
Tách cà fe buổi sáng.
Vị ngọt đắng đan xen.
Hình như nụ môi mọng.
Của cuộc tình thân quen?
Tách cà fe buổi sáng.
Làn hương thơm đầu ngày.
Có phải hương làn tóc.
Từng làm anh đắm say?
Tách cà fe buổi sáng.
Anh chỉ nhìn thấy em.
Ngày mới chừng hoan hỉ.
Nắng sớm rọi đầy thềm.
( 20/4/2010 - HNhu )
Hihi, anh, chị, cho HNhu bưng ca fe tới ngồi uống ké dzới ạ. HNhu chúc chị đầu ngày nhiều dzui. :D
:D Nhâm nhi cà phê buổi sáng với Hnhu và anh Lãm Hà nà ...
Cà phê buổi sáng
Tách cà phê buổi sáng
Chút đắng-ngọt bâng khuâng
Sài Gòn mùa dư nắng
Đốt nỗi lòng rưng rưng
Vị cà phê ngày cũ
Trên môi mềm lặng tan
Chiếc muỗng con lách cách
Khuấy ngược lòng mênh mang
Hương cà phê quanh quất
Dẫn nhớ nhung tìm về
Giữa đôi miền ngọt đắng
Bồng bềnh một giấc mê...
PL 20.4.10
Mưa đầu mùa
Mưa đầu mùa rửa mặt
Sài Gòn rũ áo. Tươi!
Hàng me khỏa thân tắm
Lá xô nhau nghịch cười
Những con đường náo nức
Rủ nhau chạy tung tăng
Ngã năm rồi ngã bảy
Với mưa đùa giung giăng
Mưa muôn hạt khúc khích
Nhảy lon ton theo mình
Ta bỗng như trẻ nhỏ
Yêu mưa tròn xinh xinh...
PL 20.4.10
MN,
Có khoảng cách nào vô hình anh nhỉ?
Để bàn tay đợi mãi một bàn tay
Em cô quạnh, giữa trần gian đông đúc
Lặng lẽ nhớ anh, chẳng dám tỏ bày
Có lẽ là có điều chi khiếm khuyết
Hai cuộc đời im ắng ở cạnh nhau
Em chưa tựa, vẫn hiểu vai anh ấm
Tiếc thời gian, không đủ nữa xanh trầu
Anh cần mẫn một bóng tùng che chở
Đủ cho em cảm thấy chút yên bình
Đi cặm cụi, vẫn đôi khi ngoảnh lại
Anh-mặt trời, ấp ủ một bình minh
Không dám hẹn kiếp sau nào vẹn nghĩa
Đã gặp đây còn hai nẻo song đôi
Sang kiếp khác ... lấy chi làm mật mã
E tìm nhau thêm đằng đẵng ngậm ngùi
PL 20.4.10
Không đề
Chiều tủn mủn, lật dòng thơ đếm chữ
Trăm chữ buồn hiu hắt một chữ vui
Tay vò mãi chiếc túi lòng vừa rỗng
Chẳng lẽ đem ta xé nhỏ rồi vùi
Thèm một chút vô tri của sỏi
Chịu đớn đau cùng trải một con đường
Niềm vui mọc từ vết cào tê tái
Cắn răng cười... đi nhẫn nại muôn phương
Có những điều vừa thành tro vung vãi
Bay chập chờn trong cay đắng phiêu diêu
Ta trút nốt ra ngoài đôi lệ sót
Hoang hoải trôi theo con sóng thủy triều...
PL 20.4.10
Không đề
"Kiếp sau em nguyện làm sơ"
Anh nhắc lại một câu trò chuyện cũ
Sóng đâu đây lại quay về vần vũ
Những giọt buồn, bỗng chốc lớn không hay
Em lỡ cầm day dứt bỏng bàn tay
Thời gian ngắn chưa đủ thành màu nhiệm
Tự xẻ mình ... một nửa vùi khăn liệm
Nửa tật nguyền... dò dẫm lối riêng đi
Anh miệt mài như một cánh thiên di
Bay muôn hướng vẫn phương trời em ở
Đôi cánh đầy, còn xót lòng chuyên chở
Vạn nẻo đường, lặng lẽ mối tình chân
"Không kiếp này, thôi kiếp khác.."
bâng khuâng
Em đã nguyện...
con thuyền không bến cập
Nợ quên vay...
đành dửng dưng duyên phận
Lặng bên đường đôi ánh mắt chờ nhau...
PL 20.4.10
Chị đâu rồi Pha Lệ
Nhà cửa bỏ tan hoang
Em ghé vào bỡ ngỡ
Nhện giăng tơ bẽ bàng
Đau lòng!
Đành nỡ đoạn lòng bỏ bạn sao?
Những khi ấm áp thật đầy trào
Thuyền nghiêng sào chống tình từng nhận
Bão lớn bạt che nghĩa đã trao
Chén bát va xô cùng dọn chứ
Đũa thìa lệch nghiêng phụ so nào
Ba năm nỡ dứt một giây thế
Có phải lạnh lùng đến thế sao?
@ khi nào trời mát thì về đọc!:cool:
.
Đã từng...
Đã từng
nghiêng ngả cùng nhau
Câu thơ chén rượu
trăng sao trộn màu
Đã từng
lên tận núi cao
Chênh vênh ngọn gió
lao xao mây ngàn
Đã từng…
ừ đã từng mang
Thì đừng quên nhé
mây ngàn núi treo !
Nguyên Thoại
Tôi bước vào đây nơi góc nhỏ Phale
Mong muốn tìm một chút gì để nhớ
Nhưng tôi lại thấy vườn lặng nhà hoang
Cỏ dại um tùm, Ngõ xưa xao xác ?
Phale ơi, em ở đâu có biết
Nơi phương này, ngõ cũ đường xưa
Anh đứng đây nghe hồn lặng thôi đưa
Nhớ về em nơi chốn nào, năm cũ
hi hi
Giọt nước mắt
chảy niềm đau chồng chất
Nổi lòng em
đã buồn thấy buồn thêm
Thôi em ơi
Chuyện đời thường trăm lối
Có lối nào
Xóa nổi những đớn đau
Phớt dấu chim di
Anh chẳng về cho nắng bớt hanh hao
Sóng hồn em mở niềm đau khép vội
Lời trả vay phải đâu là hờn dỗi
Em vay tình
...quên lối cánh chim di
Đã vay chưa? Hay chỉ mộng tràn mi
Cánh chim xa đã bay vào quá vãng
Đã vay đâu bởi hồn anh lơ đãng
Quên câu chờ...
nơi góc vắng đợi nhau
Sóng xô tình
như chửa trọn niềm đau
Mùa giông tố cuốn em vào day dứt
Để em mơ những bóng hình không thực
Cơn mơ nào thao thức trái tim anh?
Chỉ kiếp này cho dẫu có mong manh
Hồn em đó, em riêng dành, chỉ một
Dẫu mai đây ta giật mình thảng thốt
Vết gian trần che phớt dấu chim đơn
Đã vay chưa? Sao chẳng dỗi không hờn
Thời gian ngắn đã là hơn màu nhiệm
Giấc mơ hoang có đôi lần chết lịm
Cánh chim về
đưa tiễn mộng hoài thai...
Đau lòng!
Đành nỡ đoạn lòng bỏ bạn sao?
Những khi ấm áp thật đầy trào
Thuyền nghiêng sào chống tình từng nhận
Bão lớn bạt che nghĩa đã trao
Chén bát va xô cùng dọn chứ
Đũa thìa lệch nghiêng phụ so nào
Ba năm nỡ dứt một giây thế
Có phải lạnh lùng đến thế sao?
(:rolleyes:)
Đành thôi
Thôi đành từ biệt, biết làm sao
Một phút cuồng tâm dậy sóng trào
Chữ bạn chua cay buồn nghĩa kết
Câu người đắng chát tội tình trao
"Chân tình" hóa bụi làm sao nhỉ
"Bằng hữu" thành tro nói thế nào
Ngoảnh mặt nghe sầu dâng tấc dạ
Thôi đành từ biệt biết làm sao
(:o)
Day dứt.
Chắc nghĩ lòng này vui lắm sao
Cắn môi lệ đắng vẫn dâng trào
Đệ huynh một phút đành buông dứt?
Tỷ muội bao năm nỡ đổi trao?
Trách kẻ mạnh lời từ dạo ấy
Buồn người mềm chí tự hôm nào
Mong mưa sớm dứt mây mù nhạt
Đêm tối trời trong mới thấy sao!
(:rolleyes:)
Chắc nghĩ lòng này vui lắm sao
Cắn môi lệ đắng vẫn dâng trào
Đệ huynh một phút đành buông dứt?
Tỷ muội bao năm nỡ đổi trao?
Trách kẻ mạnh lời từ dạo ấy
Buồn người mềm chí tự hôm nào
Mong mưa sớm dứt mây mù nhạt
Đêm tối trời trong mới thấy sao!
chợt ghé qua đây thấy nhiều sao
đọc lên nhiều thứ cũng dâng trào
sở khanh mấy câu thong thả hót
mỵ châu một phút lỡ làng trao
tình xuân lai láng như thế vậy
lòng người khúc khuỷu biết đường nào
thôi đã thế thôi làm chi nữa
chẳng trăng thì vẫn hãy còn sao
...........
đùa chút với chủ thớt nhi
nếu mà bực thì sẽ ko đùa nữa đâu
:ngap:
hoang phế.
góc nhỏ giờ đây đã tiêu điều
hoa tàn cỏ úa giậu liêu xiêu
dăm vần thơ cũ nằm chơ chỏng
gọi tiếng cố nhân để nhớ nhiều!
hnhu
Ly tan.
Nâng ly rượu - vọng cố nhân – nào cạn nhé
Góc cũ xưa – sao tĩnh lặng – ghê người
Màu trời xám - ứ đọng niềm u uất
Bỗng dội về - tiếng vỡ vụn ly tan
Rượu đỏ tươi - hay màu máu đỏ tươi?
Thấm đất bạc – Hay lòng người bạc?
Giọt máu đào - khô dần - rồi cạn kiệt
Đất chuyển mình? Từng mảng vỡ - tan hoang.
Đành nỡ đoạn lòng bỏ bạn sao?
Những khi ấm áp thật đầy trào
Thuyền nghiêng sào chống tình từng nhận
Bão lớn bạt che nghĩa đã trao
Chén bát va xô cùng dọn chứ
Đũa thìa lệch nghiêng phụ so nào
Ba năm nỡ dứt một giây thế
Có phải lạnh lùng đến thế sao?
...............
thế mà bỏ lại được hay sao
chẳng rút củi đi để nước trào
ba năm bấy khó khăn gây dựng
một đời mà khá dễ đổi trao
đôi lứa sum vầy nên tổ ấm
cô đơn trôi dạt đến phương nào
ví biết rừng xưa lạc lối rẽ
vạch mây tìm hướng một vì sao
PL cảm ơn bạn bè đã không quên góc nhỏ, vẫn ghé chơi treo thơ trong những ngày PL đi vắng nhé.
PL họa một bài chung cho tất cả những bài thơ các anh chị và các bạn đã treo trong góc nhỏ này nhé!
Nghe mưa nửa đêm
Nghe mưa nửa đêm
không buồn như mình tưởng
Có đôi khi từ lệ trổ hoa hồng
Bước ra khỏi con tàu không định hướng
Mới thấy mình đi một quãng mông lung
Những buồn vui đến từ tâm tưởng
Như mưa nửa đêm rơi xuống hiên nhà
Có hạt tròn xoe lăn không suy nghĩ
Có hạt nằm sầu trên lối người qua
Hứng mưa nửa đêm gội lòng thanh thản
Quên những ưu tư, gói lại bộn bề
Sau mưa là cả bình minh đang đến
Nắng ấm, hoa cười... mây gió làm thơ
Tạ mưa đã đổ cuốn trôi phiền muộn
Những hạt nhỏ nhoi ôm lạnh vào lòng
Để mai trời đất tươi hườm má đỏ
Ta nắm tay người đi giữa thong dong
PL 11.7.10
@ Chị ON, gió chỉ có thể dập tắt đốm lửa nhỏ, không dập tắt được ngọn lửa lớn phải không chị? Mong chị luôn vui nhé!
@ Hahaha, trân trọng những gì Hahaha đã làm cho PL..
@ Tiêudao, PL không có hân hạnh được biết nhiều về bạn, nhưng cũng chân thành cảm ơn bạn đã có lòng đến chơi với góc nhỏ.
@ Hươngnhu, vẫn thích đọc giọng thơ trong trẻo của em. Mượn lời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn "Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên"!
@ Nắng, bài "Phớt dấu chim di" của Nắng nhiều cảm xúc lắm. Chúc Nắng nhiều sáng tác nhé!
@ Mây Chiều, thời gian luôn là liều thuốc nhiệm màu để làm lành các vết thương phải không? Cảm ơn MC đã chia sẻ nhé!
@ Hổ Phách, có thể nhận ra chân tình của một người cũ. Cảm ơn anh đã luôn dõi theo PL. Ân tình này của anh, PL biết lấy gì trả được?
@ Anh Nguyên Thoại, Còn duyên thì còn gặp anh nhỉ? Thơ anh nhẹ nhàng, trầm lắng như tính cách người Cố đô.
@ Sầu Thiên Thu, bao giờ thì đổi thành Tiếu Thiên Thu hở đệ?
Hờ hờ PL thông cảm mấy hôm nay bận khách khứa quá, không "ó" bên kia được, chắc là nhớ quá sang đây tìm chứ giề!:D:acac:
Bắt chước bác PQT em làm hai câu:
Niềm Riêng tình thắm Nguyệt Viên
Qua cơn bão tố lại liền như xưa.......:D:D:D
Anh nghĩ rằng em sẽ trở về
Bỏ đi sao đặng, lòng tái tê...
Bài thơ dang dở, chờ người kết
Ý nhạc còn vương, nhớ Phale...
Hihihi... thơ đúng là thơ thẩn thật! Chúc Phale luôn vui với tình thân hữu!
lâu lắm rồi mới gặp phale
đi xa mãi mới thấy trở về
ngày mai biết có còn đi nữa
biết đâu đây có kẻ si mê
...............:nguong:
Chúc mừng sinh nhật em, PL, tiếc quá ngày sn của em chị ko có mặt, để quậy tưng bừng nhỉ. Thôi thì cụng ly xa nhé.
Chúc em ngày sinh nhật vui vẻ bên cạnh bạn bè và những người thân,
BLV, PL chỉ là hạt cát nhỏ nhoi thôi BLV ạ. Không quá đặc biệt như BLV nghĩ đâu.
Với PL thì mỗi đời người là một cuốn sách... Nếu đọc cẩn thận thì cuốn sách nào cũng có những điều cho mình học hỏi.
Chúc BLV nhiều sức khỏe và nhiệt tình để chung tay phát triển NR ngày càng ổn định nhé!