Ôi, chị Oa thật hạnh phúc khi có ng đàn ông yêu thương và chăm lo cho chị đến thế, ước gì cũng có ai iu em thế nhỉ :nguong:
Printable View
Ôi, chị Oa thật hạnh phúc khi có ng đàn ông yêu thương và chăm lo cho chị đến thế, ước gì cũng có ai iu em thế nhỉ :nguong:
Huhu. Chị vào NKK đọc bài Nơi sâu thẳm trong trái tim của em... Bou cũng có 1 người bạn trai đúng nghĩa như vậy, nhưng đúng là không thể nào vượt qua nổi ngưỡng cửa của tình bạn. Và như thế giờ chúng em không gặp nhau nữa khi cả hai đã có cuộc sống riêng, nhưng mỗi lần nhớ lại và đôi khi chỉ gặp nhau vài tháng 1 lần nhưng dường như trong ánh mắt nhìn, trong cách cư xử cũng có gì đó khang khác. Có khi chỉ là 1 câu nói : "Bà đừng chạy nhẩy nói năng lăng xăng nữa, ngồi lại đây tôi xem bà giờ ra sao nào...". Khi em khó khăn nhất em tin người bạn đó sẽ là người đầu tiên tới với em và sẽ đứng ở bên em... Tri kỷ có thể là gặp nhau nhưng tri kỷ cũng có thể ở trong tim của nhau và đôi khi cái hình bóng đó luôn tiềm ẩn trong suy nghĩ mỗi khi ta gặp khó khăn, ta bước chậm... Như chị Oa được 1 người (mà trên thực tế có khi là nhiều chàng) chăm sóc chu đáo là điều đáng trân trọng bởi phải như thế nào mới được người ta "yêu quý" và "chiều chuộng" chỉ nhở. Giờ thì em chẳng có ai cả... Thấy Oa viết, lại thèm!
Ông chủ tàu cá, he đẹp trai nhất đảo
http://i654.photobucket.com/albums/u...IMG_9259-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4007.jpg
và đây là gia đình của he. OA quen biết gia đình là do hay đến đầm sen của gd he chụp hoa sen.
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_3960-1.jpg
Con trai của he, đệ tử của OA, mọi người hay gọi đùa he là bf nhỏ bẻ của OA, môi khi he nghe gọi thế, he khoái lắm.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_3955.jpg
Hình đẹp quá. Tấm này chụp trái sáng nên nếu chị quay lưng lại sẽ đẹp hơn, khỏi thấy đen mặt. Chiếc thuyền nhỏ dưới chân giống như sắp làm một chuyến viễn du.
Cho LK khoe một tấm ... không có mình nào :o
http://i216.photobucket.com/albums/c.../cruis_895.jpg
Những tấm này là do các đệ tử của OA chụp nè. OA thích trang điểm, xong những ngày ở đảo nóng quá, cứ bôi cái gì lên mặt là chỉ 5 phút sau là trôi đi hết, nên chỉ mặt trần chụp.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_3760.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_3763.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/IMG_9234.jpg
Những bức hình của OA, do đệ tử này chụp, he rất thông minh
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_3818.jpg
Những giờ phút vui chơi với đám trẻ nhỏ chất phác trên đảo, là những giờ phút vô tư, vui vẻ của OA.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_3827.jpg
Được trở về phố xưa, lại lang thang với bạn bè bên những quán ven hồ. được uống những ly bia tươi lạnh thơm phưng phức
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4353.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4361-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4503.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4373.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4498.jpg
Được vui chơi ngắm mọi người qua lại và anh chàng ảo thuật đẹp zai
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4391.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4386.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4382.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4369.jpg
Hạnh phúc được hít thở ko khí trong lành và lại được ngả nghiêng cùng với đám bạn.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4455.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4460.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4458.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4459.jpg
Nhìn thích thế! Trông chị thật thoải mái và vui vẻ! Đời thế mới sướng! Người gì mà cứ thích làm người ta thèm... Đằng sau sự tự do, thoải mái ấy, trái tim của Oa... có bị ai "xiềng xích" không nhỉ? Tự dưng muốn đặt ra 1 câu hỏi này...
:youarethewoman:
Các ảnh rất đẹp Chị ơi, nhưng hình như có vài tấm hơi bị out nét chút chút.....
Chúc Chị luôn vui vẻ nhé
Hôm nay quyết tâm ở nhà dọn dẹp, nấu ăn và pot hình. Đi chơi hoài cung mệt.
Ngày nào cũng lang thang. Hôm qua lại lang thang ở hội chợ, khi về nhà ko lê nổi bước chân sau 6h xài tiền và xài sức.
ON đi coi rock on ice
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4837.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4860.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4807.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4794.jpg
ON ngại mang theo 70-200 vì nặng quá, giờ mới thấy thiệt thòi vì hình bé qua, mà ống 24-70 lại bị hư lấy nét tự động. Nên hình bị out nét nhiều .
OA Nữ coi SPD. Chủ yếu họ quảng cáo đồ ăn cho chó, bán chó, và các lớp dạy chó ngoan, chó giỏi.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4905.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4903.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4901-1.jpg
kể lại, thì có lẽ ko một ai tin nổi tôi đã từng trải qua giờ phút kinh hoàng đó.
Ngày thứ tư
Chúng tôi qua đảo bên bờ tây để dự ngày lễ Caribana. Đó là ngày mà các đảo tụ hội lại để mọi người gặp gỡ, chào hỏi nhau.
Hôm đó, những người hàng xóm tôi ai cũng say mèm, và tôi cũng lắc lư. Cuộc vui đang tiếp diễn thì cơn mưa kéo đến, mọi người chạy toán loạn tìm chốn trú mưa. May quá có cái lều bên cạnh, mấy người hàng xóm kéo tôi vào ngồi nghỉ tạm. Lúc đó, họ mới tận mắt chứng kiến ông chăm sóc tôi chu đáo đến nhường nào.
Khi ông cầm khăn giấy lau từng ngón chân cho tôi, lau giày sạch sẽ ko còn chút cát nào rồi ông mới đi giày vào chân tôi. Tôi thì ko ngạc nhiên, xong đàn ông, đàn bà trên đảo cứ tròn mắt ra ngắm nhìn ông một cách rất ư quái đản.
Đảo này có rất nhiều loại tôn giáo. Họ sinh hoạt và hòa hợp và tôn trọng nhau, trong đó đạo Hin đu và Hồi giáo chiếm đa số. Phụ nữ trên đảo này rất thuần khiết và phục tòng chồng. Tôi nhìn thấy họ tắm, ho để nguyên quần áo mà ko dám mặc đồ tắm.
Buổi chiều hôm đó, ông vội vã lôi tôi về để tránh cơn mưa, xong nào tránh được. Ai cũng ướt và bị cảm sau đó, kể cả ông và hai vệ sĩ, chỉ có tôi, nhờ uống trà sâm hàng ngày nên sức đề kháng của cơ thể rất mạnh đã tránh được.
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_2096-1.jpg
Ngày thứ 5
Như dự định tôi đã chuẩn bị từ trước, tôi sẽ đi chơi qua các đảo bằng thuyền máy. Dự những hội chợ phiên và những đồi cát trắng đỏ đan xen.
Ông và hai vệ sĩ cũng đi theo, ông muốn bảo vể và chăm sóc tôi tôi một cách triệt để.
Chúng tôi chuẩn bị quần áo cho bốn ngày đi bụi. Trong bốn ngày đó tối đã đi được nhiều nơi. Ở ks cũng có, ở nhà những người quen mà bên đảo bở đông giới thiệu cho cũng có. Vẫn như thường lệ mỗi buổi sáng, ông lại đi vào các vườn dừa mua để đổ đầy vào mấy chai cho tôi uống trong 1 ngày.
Mỗi khi tối đến, ông lại pha nước dừa và Rum để tôi nhâm nhi, rồi ông giới thiệu về văn hóa cũng như con người của đất nước này cho tôi hiểu.
Đây là những hòn đảo thuộc địa của Anh cũ. Trên đảo gồm có có gốc người da đỏ và sau đó là người tây ấn và da đen đến nơi này lập nghiệp. Hiện giờ cai trị nước này là do người da đen, nên tình trạng tham nhũng, mất trật tự rất chi là khủng khiếp. Ông dặn dò tôi đủ thứ, chỉ muốn tôi nghe lời ông, ko nên đi đâu mà ko có ông bên cạnh
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2540.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2609.jpg
Hình ảnh những đứa trẻ trên các đảo nhỏ
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2353.jpg
Ngày thứ 8
Thứ bảy quay về đảo, quay về ngôi nhà tạm của tôi. Nhà hàng xóm mở pt mời tôi đến dự. Ko biêt từ lúc nào, đám đàn ông, đàn bà, và trẻ con trên đảo, họ coi tôi như là người thân từ bao giờ.
Mỗi khi tôi cùng ông đi dạo, họ lại từ trong nhà í ới gọi tôi. Mời tôi vào trong nhà chơi, khi tôi lắc đầu thì họ lại chay ra dúi vào tay tôi chai bia rồi cụng ly mấy cái mới yên tâm để tôi đi tiếp.
Thế là cứ như thế, tôi tay cầm chai bia, chân đá liêu siêu, vai đeo máy ảnh, dựa vào vai ông đi từ đầu làng đến cuối xóm cheer cùng với mọi người. Khi về đến ngôi nhà tạm của tôi thì đầu óc tôi đã tưởng ra những con đóm đóm là những ngôi sao sa bay tới tấp trước mặt. Bước vào nhà, chân phải tôi đá chiếc giày, chân trái hứng lấy, có khi tôi đá giày vào trúng ông hoặc hai thằng vs làm họ kêu oai oái...còn tôi thì chỉ biết say sorry, sorry...
Buổi chiểu thứ bảy, sau 1 tuần chúng tôi sống vui vẻ, thì ông đột nhiên nói có chuyện khẩn cấp, ông phải đi. Ông cũng ko nói đi đâu, ông vội vàng thuê chiếc thuyền máy, dặn dò tôi một số chuyện. Để lại cho hai thằng vs gay trông nom tôi.
.
Tôi mãi mãi ko bao giờ quên được cảm giác của buổi chiều hoàng hôn hôm đó. Ko bao giờ tin Ông có thể xa tôi mà ko đưa tôi đi cùng.
Tôi chết lặng ko nói được lời nào đến khi hình bóng ông xa khuất. Mãi sau khi hai thằng vs giục tôi vào nhà vì trời sắp mưa, tôi mới chợt thức tỉnh và tiếng nức nở trong tôi chợt vỡ òa.
Tôi ôm ngực thở dồn dập, cơn đau tức làm tôi nghẹn thở. Những lời nói ngọt ngào của ông tôi luôn ghi khắc trong lòng vẫn ko bao giờ quên.
- Tôi sẽ ko bao giờ xa em, dù có phải chết, tôi sẽ xin thượng đế cho tôi chết sau em, để được chăm sóc em, ôm ấp em đến giây phút cuối cùng của cuộc đời em.
Giả dối, tất cả chỉ là giả dối. Ông rồi cũng như ai đó, đối với tôi thủ đoạn, khi biết rằng. khả năng sinh tồn của tôi ở đảo hoàn toàn là do ông xếp đặt. Tôi đã dựa dẫm vào ông về mọi mặt mà ko thể tự lực được thì ông bỏ tôi ra đi.
Hai thăng vs dìu tôi bước vào nhà. Tôi ngồi co ro trong chiếc ghế sofa cũ kỹ, mặc kệ bầy muỗi xâu xé da thịt tôi.
Tôi gọi thằng vs rót Rum cho tôi, và tôi mời họ uống . Lần đầu tiên chúng nó cùng uống với tôi, và họ vô tình hé mở cho tôi nhiều điều về ông, mà chúng nó cứ nghĩ tôi biết.
Ông sinh năm 59, chứ ko phải 59t như tôi nghĩ ông nói với tôi. Ông do tình cảm với bà bạn thân nên phụ trách công ty giùm she ở TRT, chứ ông có công ty riêng ở NM.
Hai thằng vs nói, chúng nó mới đầu cũng ko hiểu tình cảm ông dành cho tôi là kiểu tình cảm gì, xong chứng kiến chúng tôi sống bên nhau một thời gian, họ nói ông thương tôi thực sự, thương một cách đặc biệt và lạ kỳ mà ko hề muốn bất cứ gì điều gì về phía tôi, ngoài tôi chấp nhận sự chở che của ông.
Họ nói họ cũng rất quý tôi, vì tôi mang lại cho ông hạnh phúc và sự vui vẻ mà họ ko bao giờ nhìn thấy ông như trước kia. Xong họ cũng trách tôi sao quá vô tình đối với ông.
Ko, tôi ko hề vô tình đối với ông. Hơn 1 năm tình cờ quen biết nhau. tôi rất cảm động tấm chân tình của ông đối với tôi, xong tôi ko thể mở lòng với ông, vì tôi khi đó ko thể...
Sau chuyến trở về VN, tôi trực tiếp liên lạc với ông, giới thiệu ông với bạn bè tôi, cùng ông đi chơi nhiều nơi chốn. tôi có cơ hổi hiểu ông nhiều nên Tôi càng ngày càng quý mến ông, xong chỉ dừng ở mức độ đó. Tình cảm trong tôi vẫn ko phát triển thêm một bước nào, cho đến khi tôi giới thiệu chị bạn les với ông.
Chúng tôi đi chơi cùng nhau, đi chụp ảnh, đi du thuyền...Và ko ngờ, có một ngày, tôi chợt nghe chị bạn les tâm sự với tôi
Chị nói chị có tình cảm với ông, ca ngợi ông thật đúng là một goldenmen, và chỉ có thể ông mới hoán đổi giới tính của chị...,rồi chị nhắn nhủ tôi.
- Nếu Lee ko yêu he, thì let he go...pls.
Sau đó ông và chị có những cử chỉ thân mật, làm tự ái tôi dâng cao, xong tôi ko hiểu rằng, chính sự tự ái đó, làm tình cảm của tôi đối với ông phát triển thêm bước nữa mà tôi ko nhận ra. Sau này tôi thú nhận với ông rằng tôi có tình cảm với ông là do hành động của hai người họ là hành động kích tình tôi.
Ông cũng nhận ra tình cảm của tôi đối với ông thay đổi, và ông yêu cầu nc nghiêm túc với tôi.
Tối hôm đó, tôi ngồi uống rượu cùng ông, và tôi hứa tôi sẽ try...hẹn hò cùng ông với tư cách là bạn gái của ông.
Mọi việc đều ok cho đến khi ra về, đưa tôi đến cửa nhà tôi, ông ôm tôi và hôn tôi vào môi, như một phản ứng bất ngờ, tôi đẩy ông ra...Ông sa sầm nét mặt, rồi tôi xin lỗi ông, tôi nói với ông, cho tôi một thời gian...
Chúng tôi ko gọi phone cho nhau 1 tuần. Tôi cảm thấy nhớ ông, và tự động gọi cho ông trước, rồi hẹn hò cùng ông đi clup...
Khi đến nơi đó, chúng tôi gặp chị bạn les. Chúng tôi mời chị ngồi cùng bàn. Như mọi lần, chỉ có chị và tôi uống, tôi có cảm giác ông và chị có những ánh mắt khác lạ. Tôi cảm thấy khó chịu, giả vờ nghe phone rồi bỏ ra về. Ko liên lạc với ông nữa cho đến khi tôi đi NM.
Ông đã quá chủ quan, ông nghĩ khi tôi qua NM cùng ông và cả nhóm, khi đó ông sẽ có cơ hội hàn gắn và gần gũi với tôi, xong ko ngờ vì giận ông, tôi bỏ thêm 500us để gia hạn thêm tg cho vé mb là hơn 3 tuần, rồi tách nhóm ngay từ sân bay.
Xong tôi biết, ông sẽ đi tìm tôi...
Từ khi tính mạng tôi được ông cứu, và sau đó tôi cảm nhận được sự bình an, than thản trong tâm hồn khi tôi ở bên ông.Tôi đã tự hứa với bản thân, dù tình yêu của tôi có đến với ông muộn màng, hay ko bao giờ đến...Tôi cũng sẽ trở thành người của ông. Làm theo tất cả những gì ông yêu cầu...Cho đến khi nào tự ông giải thoát được tôi, ông rời bỏ tôi.
Nghĩ đến điều đó, tôi tự trách mình vô cùng, cái gì mất đi mới cảm thấy quý,...Nước mắt tôi lại tuôn trào..
Bao giờ ông trở lại? Nếu ông ko trở lại, đừng trách tôi.
Ly rượu trong tay tôi chợt văng vào tường. Tôi vùng đứng llên chạy ra ngoài biển. Hai thằng vs ngăn tôi lại. Tôi hét lên.
- Người tôi đang bốc lửa, tôi muốn xuống tắm biển. Tôi muốn đi tìm ông...
Sau đó cổ họng tôi nghẹn lại, tôi lịm đi. ko biết gì nữa.
Sáng chủ nhật. Ngày 9.
Tôi tỉnh giấc, nhìn xung quanh, nhìn lại mình, vẫn bộ đồ ngắn mặc từ hôm qua. Ông đêm qua đã ko còn ở bên tôi để chọn cho tôi bộ đồ ngủ mỗi tối. Lòng tôi lại trùng xuống. Ôi, sao những hình ảnh về ông cứ hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi. Mọi cử chỉ trìu mến, yêu thương của ông đối với tôi như dán vào đỉnh màn tuyn, làm đôi mắt tôi cứ nhìn trân trối cho đến khi những giọt nước mắt mặn chát làm xót xa da thịt tôi.
Người đàn ông da nâu NM mà trong thâm tâm tôi luôn có mạc cảm tránh gần gũi vì màu da, vì sắc tộc, vì ngôn ngữ trong hơn một năm giờ đây đã ngự trị hết trong tâm hồn, tâm trí của tôi, tôi muốn đánh đổi tất cả , lòng tự ái, long tự tôn, sĩ diện, sự mặc cảm đế có ông xuất hiện ngay trước mắt mình.
Tôi bước xuống giường, đang lóng ngóng dọn dẹp, thì thằng vs vợ bước vào. (đôi vs này là gay). He nhắc tôi đi tắm, đưa tôi khăn lông có thêu tên ông, nhìn đồ vật của ông, tôi lại nhớ ông, ngẩn ngơ trong giây phút, tôi ko kìm được sự tiếc nuối ông, lại gục mặt vào chiếc khăn, toàn thân tôi rung lên bần bật.
Khi tôi tắm, thằng vs chồng đang canh cửa phòng, gọi tôi ra coi đôi rồng đất đang làm tình. Quấn vội chiếc khăn tôi chạy ra, Thấy con cái màu nâu và con đực màu xanh đang tập thể hình chào đón buổi sáng. Tôi muốn chụp hình ảnh này, xong ko có máy. Thằng vs chồng bảo thằng vs vợ đi lấy máy cho mis Lee.
Thằng vợ nói
- Lên lầu lấy máy, thì chúng nó làm xong rồi.
Thằng chồng liền nói.
-Chúng nó làm lâu hơn tao và mày, đi nhanh lên lấy máy cho mis Lee.
Tôi chợt bật cười nghe hai đứa đối đáp nhau, và lại nghĩ đến ông.
Ông có tính hài hước đôi khi pha chút châm chọc. Nhất là đối với tôi.
Nhiều khi thấy tôi cứ thản nhiên kệ ông làm mọi việc cho tôi. Ông hay nói-
-Lee ra giặt đồ...Lee ra xách nước...Lee đi đổ bô...
Thấy tôi lặng lẽ đi làm, ông lại thương tình giành lấy và giục tôi đi chơi với trẻ con, (xong ko quên nhắc, ko được uống rượu)
Khi tôi đi tắm biển về, tôi luôn khoe với ông, tôi cảm thấy cơ thể tôi rất khỏe mạnh...và sẽ cảm thất tuyệt hơn nữa nếu có ai bổ dừa tươi để tôi pha Rum, Thì ông lại chọc tôi
- Yes, tôi cũng sẽ cảm thấy giống như em, rất tuyệt nếu có người xách nước cho tắm, tắm xong có người giặt đồ, và chỉ việc ngồi ôm latop, uống Rum pha nước dừa...Ngắm hoàng hôn rơi trên biển.
Sáng thứ 2, ngày 10.
Hai đêm thiếu hình bóng ông trong căn nhà hoang. Căn nhà như ko có sinh khí.Tôi chẳng thiết làm gì. Tôi thực sự đã thua ông rồi., xong trong thâm tâm, tôi vẫn cố chấp phủ nhận tình cảm của tôi đối ông. Mọi thứ trong tôi vẫn còn mơ hồ. Tôi vẫn ko hiểu tôi cần ông hơn, hay tôi yêu ông hơn?
Khoảng 10 giờ am. Tôi đang ko biết lấy gì để giặt đồ, thôi thì lấy nước tắm thơm của tôi đi giặt vậy. Đang vò quần áo thì có một bóng mờ phủ ập tới...Hai bàn tay mạnh mẽ nhắc bổng vai tôi lên...
Ông! Mồm miệng bỗng tôi há hốc, tôi định văng tiếng chửi thề...Dame U...xong ông đã ghì xiết thân hình tôi, và môi ông dán vào môi tôi một cách man dại...Tôi dằng tay ông ra, lấy áo lau miệng và la hét ông
- Đồ tạp chủng, đồ cú mèo, đồ..
- .Bao nhiêu niềm nhớ thương, tiếc nuối, và dằn vặt trong tôi chợt bùng nổ.tôi gục đầu vào ngực ông và òa khóc trong niềm hạnh phúc ngập tràn.
Khuôn mặt đẹp trai lai ba giòng máu Ấn, Anh, Bồ đào nha của ông rạng rỡ, nụ cười ông tươi rói, giọng nói ông thật nồng nàn.
-Tôi nhớ em quá Lee, tôi nhớ em điên cuồng...
Tôi cũng muốn mở lời nói với ông, rằng tôi cũng nhớ ông, cần ông lắm, và ông đừng bỏ tôi đi nữa,
Xong tâm trạng của tôi hiện giờ như nước với lửa. Dung hợp trong một chốc lát, xong trong một chốc lát khác, lại chỉ muốn nổ tung như tro mịn.
Những cảm giác kì dị đó cứ kích thích bộ óc tôi một cách mãnh liệt. Tôi muốn sở hữu ông, độc quyền ông một cách triệt để. Tôi ko muốn sống những ngày hoang mang ko có ông ở bên cạnh nữa.
Tôi phải làm sao đây?
Tôi săng săng kéo tay ông lên lầu vào phòng của tôi, và tôi nghẹn gào nói ko ra hơi trong niềm hổ thẹn đang làm cơ thể tôi run rẩy
Ông có muốn ml với tôi ko? Tôi bây giờ là của ông.
Hơi thở ông nóng bóng gấp gáp phả vào mặt tôi, ông cúi xuống khẽ thì thầm vào cổ tôi
- Tất cả? linh hồn và thể xác của em? Tất cả là của tôi? Em trao cho tôi trọn vẹn?
Tôi im lặng.
Tôi chợt căm ghét sự im lặng của tôi một cách lạ kì, xong nếu tôi say yes với ông, thì tôi sẽ lại khinh bỉ bản thân tôi và ko bao giờ tha thứ cho mình đã lừa dối ông.
Ko, ông ko chỉ là ân nhân của tôi, ông còn phải là người tình đúng nghĩa.của tôi.Ông đáng được như thế.
Tôi nhìn thẳng vào mắt ông và nói
- Sorry. I’am sorry
Tôi chợt muốn khóc.khi nhìn thấy ánh mắt hân hoan của ông như có một làn băng mỏng nhợt nhòa bao phủ.
Tôi cảm nhận được sự thất vọng, nỗi đau trong ông mà ông đang cố làm mặt lạnh để kìm chế mình lại.
Rồi ông cũng bình tâm và nói với tôi.
- Tôi sẽ đơi em khi nào em sẵn sàng.
- Lee, Tôi yêu em, nhưng tôi không bao giờ muốn chiếm hữu em.
- Còn em chưa yêu tôi, xong em lại muốn sở hữu tôi.
- Lee, Tôi sẽ làm em yêu tôi, và em sẽ ko bao giờ phải hối tiếc.vì yêu một người ngoại tộc.như tôi, và tôi sẽ xóa bỏ mọi niềm mặc cảm trong em...
Coi như ko có chuyện gì xảy ra, ông mở tủ và bắt đầu xếp quần áo của tôi vào vali.,
Ông nói.
- Lee! Tôi sẽ đưa em ra thành phố, tôi đăng ký chuyến đi thăm thác nước và rừng nguyên sinh, chúng ta cần chuần bị đồ cho 4 ngày.
Tại sao? Trong tận đáy lòng tôi chỉ muốn gào to với ông với ông niểm khao khát được ông lôi tôi ra khỏi chỗ này vĩnh viễn, bằng sức mạnh, hay bằng quyền lực của ông.
Nhưng những lời khác trong tôi lại bật ra.
- OK! Good Thật tuyệt vời. Thanks
Ông ngừng xếp đồ và kéo tôi ngồi bên cạnh ông, ông nói.
- Lee, tôi muốn mời em về nhà tôi ở, nơi đó an toàn hơn ở ks. Em nghĩ sao?
- Ko.
Tôi buột miệng nói mà ko cần nghĩ suy.
- Mẹ ông và con ông đang nghỉ hè ở nhà ông, họ từ Anh quốc và Toronto về nơi đó để cần sự yên tĩnh, tôi ko muốn làm phiển họ, hơn nữa, tôi rất vụng về trong cách cư xử và giao tiếp. Tôi chỉ thích sự thoải mái và vui vẻ...Sorry.
- Pls!
- No.
- OK, chúng ta mỗi người nhường nhau một bước. Em sẽ đến thăm họ, ok?
- OK! Nếu vậy thì tôi sẵn lòng
Sau này tôi mới biết, ông đã quá sai lầm khi mời tôi đến nhà ông, và ông đã nhận ra điều đó, nên ông đã bảo vệ tôi bằng mọi khả năng mà ông có, xong tôi đã ko hiểu ông, và gây với ông nhiều lần đến trời long đất lở. Cho đến khi vợ cũ của ông, kết hợp với người tình cũ của ông, bàn mưu bắt cóc tôi để uy hiếp ông nhượng bộ một số điều kiện về tài sản, tôi mới nhận ra.
Mẹ ông là một người đàn bà thấp bé. Yêu thương ông bằng tình yêu bất biến của tình mẫu tử. Vì yêu ông, nên bà chấp nhận tôi. Hai đứa con trai cũng thế. chúng nó cũng chỉ bằng tuổi con tôi, và rất thích được ngồi nc với tôi, để nghe giọng nói tiếng Anh mang âm hưởng Tàu và Việt. Nhất là đám cháu của ông, ko hiểu chũng nó muốn lấy lòng ông, hay yêu thích tôi thực lòng, mà từng nhà một thay phiên nhau mở tiệc chào đón tôi.
Những khi đó, ông luôn ở bên cạnh tôi, tránh cho tôi sự sợ hãi và lẻ loi. Ông luôn động viên tôi bằng những lời an ủi có cánh
- Tôi rất tự hào về em, về tri thức cũng như nhan sắc...Thật xứng tầm nhau...
- No, no. Tôi đùa bỡn với ông.
- Cái đầu của tôi to hơn cái này, tôi làm điệu bộ chỉ vào bộ ngực của tôi, nên bộ não của tôi phát triển phong phú hơn nó. Nếu ông muốn sắc đẹp và tri thức của tôi cân bằng, thì ông nên đầu tư vào đó khoảng 5000$.. Hì hì hì.
Ông cười phá lên vui vẻ, còn tôi được dịp trêu chọc ông vì cái tính coi trọng tiền bạc của ông mà tôi được chứng kiến trong những ngày qua.
Còn nhiều mâu thuẫn lắm em à, nếu em đã từng đọc bài viết mà chị đã viết bên M thì em hiểu. Chị bị bệnh ám ảnh về màu da em à...từ từ em đọc rồi sẽ hiều.
Người đàn ông da nâu NM mà trong thâm tâm tôi luôn có mạc cảm tránh gần gũi vì màu da, vì sắc tộc, vì ngôn ngữ trong hơn một năm giờ đây đã ngự trị hết trong tâm hồn, tâm trí của tôi, tôi muốn đánh đổi tất cả , lòng tự ái, long tự tôn, sĩ diện, sự mặc cảm đế có ông xuất hiện ngay trước mắt mình
Chị vẫn chưa thoát khỏi sự mặc cảm...
Bạn bè OA nói, xung quanh nhà của Lee phong cảnh hữu tình có, phong cảnh hoang dại cũng có, sao phải đi đến tận NM để đi tìm phong cảnh đẹp để chụp
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4701-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4637-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4518-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...DSC_4715-1.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4529.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4724.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4729.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_4746.jpg
http://i216.photobucket.com/albums/c...2_185733-1.jpg
LK cũng có nghệ sĩ đường phố.
Chàng của Oa mặc áo đỏ quần đen, còn chàng của LK mặc áo đen quần đỏ. :o.
Không biết họ có bà con gì với nhau không ? :saoco:
Hình chụp bằng phone không được rõ, LK share cho vui, đừng cười nha.
Chắc cùng một người đó LK ơi. He buổi sáng biểu diễn chỗ của LK, buổi chiều he đến chỗ OA biểu diễn cho nó công bằng.Trích dẫn:
Trích dẫn của Lão K;976
[COLOR="seagreen"
LK chụp bằng đt mà được vậy còn ca thán gì nữa.