Chắc vậy quá 4 :D:D
Printable View
Giờ mới về thăm cái góc bụi bặm này của mình.
Mang ít hoa vào cho ấm áp đã...
Đợi Hạ
Tháng ba rồi Hạ ơi
Nắng hồng như rắc lửa
Phượng đang về qua cửa
Đơm màu hoa lên cành
Bánh thời gian quay nhanh
Tháng ba xưa vời vợi
Hạ từng mùa vẫn tới
Sao như là chưa quen
Ta đợi Hạ bên thềm
Mênh mang khung cửa gió
Tiếng tơ lòng để ngỏ
Cung đàn xưa chưa nguôi
Tháng ba rồi Hạ ơi...
PL 19.3.10
Lối nhỏ ta bước sầu lãng quên
Yêu người ngây ngất vẫn gọi tên
Cuộc tình đôi lúc vờn hoa mộng
Để lại mình ta lộng tiếng chim !
Nhặt lại linh hồn
Nhặt lại linh hồn trên lối đi hoang
Quả cầu pha lê niêm bùa nhốt lại
Đem sợi cầu vồng thắt buồn thừa thãi
Thiêu dưới mặt trời thành bụi thành tro
Kẻ lạc linh hồn bó gối co ro
Vẽ mãi vào tim những điều vô nghĩa
Màn đêm vỗ về lời ru khuây khỏa
Xua những vòng tròn ma quái xum xoe
Đi nhặt linh hồn. Mòn mỏi. Im nghe
Những chiếc lá rụng bên đồi vô thức
Ta là ai nhỉ tên mình chẳng nhớ
Đôi mắt tròn nhìn méo mó nhân gian
Nhặt lại linh hồn cát bụi tìm sang...
PL 20.3.10
Ừ, đúng là ít thơ thiệt. Đọc không đã. Hnhu cũng mang cất thơ đâu rồi?
Đợi Hạ
Nóng 40 độ rồi
Sao phương chưa cháy lửa
Nắng rạo rực thừa mứa
Chạy loanh quanh trên đầu
Tìm đâu nhỉ ve sầu
Giữa những tòa cao ốc
Đôi ngăn lòng thao thức
Màu bướm phượng chưa phai
Tháng 3 nắng miệt mài
Ngỡ mình là cô nhỏ
Tựa tay bên cửa sổ
Đợi hạ về bâng khuâng
PL 20.3.10
Sài Gòn dạo này nghe nói năng lên 40 độ mà, máu thơ bị nung bốc hơi rồi ...
Gĩa từ một sài gòn đầy nắng gió
Nơi đông người rợn ngợp bóng hào hoa
Nơi xa này nơi miền Trung nắng gió
Gió nào bằng ngọn gió quê hương
:nguong::nguong:
Chào Hổ phách nhé. Bạn lần đầu ghé thăm nhà PL đã để lại 4 câu thơ rất gợi cảnh. Cảm ơn HP. PL sẽ rất vui nếu bạn thường ghé!
Ngó nắng Sài thành, nhớ nắng miền Trung
Cát cũng bỏng... thơ làm sao tươi được
Quê nhà đó đã nằm trên lối ngược
Đợi hạ về thắp lửa nhớ lên cây...
Dỗ mình
Ngủ đi tim ngoan
Đã sâu khóe mắt
Cuộc game tàn
mòn mỏi ngón tay thua
Quay về phía không anh mà khóc
Đưa mặt lên cho lệ đừng thừa
Thôi ngủ đi
trái tim bé bỏng
Mùa đã đi, đừng ngoái nữa sau lưng
Thềm lá rụng phủ chân ngày đã cũ
Đợi làm chi tơ nguyệt chẳng dành phần
Thôi ngủ nhé
đan lòng vào bóng tối
Lửa dư này, vùi nốt xuống tro than
Đừng thức nữa, lời ru thêm tình tội
Gối chăn đơn lại gánh đẫm lệ tràn...
PL 21.3.10
Hãy như là xa lạ
Xin đừng hỏi thăm em
những buồn vui thường nhật
Em biết giấu vào đâu giọt lệ sắp tràn
Vui khó nảy mầm như hạt loài cây quý
Còn nỗi buồn dễ mọc tựa rêu lan
Đừng ái ngại em đi về lẻ bóng
Có chi đâu, ngày ngắn ngủi thôi mà
Em đã nhớ đã quen từng góc phố
Cây hóa người làm bạn mỗi khi qua
Anh đừng hỏi, kẻo làm em yếu đuối
Hành trang còn nặng lắm phải mang đi
Vai anh rộng đã dành cho người khác
Chẳng thể đưa em bước tiếp thôi thì...
Cứ như là xa lạ anh nhé
Em biết dỗ mình... giấu nhớ vào tim
Đêm dẫu có đôi khi em không ngủ
Đã có trăng sao cùng thức đầu thềm...
PL 21.3.10
Trăn trở
Rời máy tính ra ngồi lan can vắng
Vầng trăng xa nhiu nhíu ngó mình chăng
Đêm lộng gió tung nỗi niềm ra vọc
Chợt nghe thương phía ấy một người buồn
Sao thức muộn chong hoài đôi mắt đỏ
Hương Ngọc Lan dừng trước cửa phân vân
Chuyến tàu muộn nghiến đường ray trăn trở
Chở lòng ta sang phía ngược âm thầm
Anh đã ngủ, hay chăn còn thẳng nếp
Những vòng tròn nút thắt mở chưa ra
Đêm hóa ngắn, làm sao kịp dỗ giấc
Đèn còn chong đã xao xác tiếng gà...
PL 22.3.10
Đợi
Diêu bông cậu hứa tìm ra
Tớ về chải tóc cài hoa lên đầu
Bâng khuâng cả ngọn dây trầu
Tròn xoe mắt lá mơ cau sang tìm
Trời treo chiếc lá đầu ghềnh
Cậu đi tớ thắp lòng đêm soi đường
Chỉ e chiếc lá vô thường
Tớ thành cô phụ miên trường vọng ai...:nguong::nguong:
PL 24.3.10
Những con đường tôi qua
Những con đường tôi qua
chắc chỉ bằng một phần năm thành phố
Hai mươi năm đi chẳng hết nơi mình ở
Nên mãi là khách lạ giữa miền quen
Những con đường tôi qua
nườm nượp người chen
Đèn đỏ đèn xanh tắt bật vội vã
Chưa kịp tận mặt nhau đã khuất vào lối rẽ
Dấu chân dày cỏ mọc vô tâm
Thành phố muôn người
con đường hóa phân vân
Tôi lẫn vào lạc bàn tay chờ đợi
Gió thập thò giấu lạnh lùng vời vợi
Chợt nhớ mình kẻ xa xứ đơn côi
Thành phố những chiều mây xám lặng lờ trôi
Vòng vo mãi quanh những tòa cao ốc
Dăm chiếc lá rời cành bay day dứt
Đủ cho mình nhuộm tim tím hoàng hôn
Thành phố tôi qua trăm nỗi bồn chồn
Đôi câu hẹn... dở dang từ mùa trước
Gió chiều nay, tóc bâng khuâng bay ngược
Tôi một mình muôn lối nhớ nhung ai...
PL 25.3.10
Dạ, đúng là:
Hai mươi năm đi chẳng hết nơi mình ở
Nên mãi là khách lạ giữa miền quen
HNhu còn có bịnh hông dám qua đường nữa chứ. Mỗi bận qua đường, cầm bằng tám phần...thí mạng.
Đậu phộng giữa Sì Gòn cũng thường luôn. Nhứt là có chiện phải đi miệt Q.5, Q7.
Tự dưng đọc bài này của chị, HNhu lại có hứng muốn bình lựng thơ.
Như hôm thi thơ Tình xuân á.
Uhm, không hiểu sao, sống ở thành phố này nhiều hơn nơi mình sinh ra lớn lên, PL vẫn luôn cảm thấy mình lạ lẫm, như khách vừa đến hôm qua... đau đáu muốn về nhà...
PL cũng có bịnh như Hnhu, mỗi lần qua đường cứ sợ như trẻ con...
Cảm ơn Hnhu đã cảm thơ nhé. Hnhu thích thì cứ bình lựng cho vui nà. :D
Nỗi buồn biết đi
Nỗi buồn biết đi
thiệt lạ
Đi qua máy tính
màn hình
Đến cùng ta ngồi chễm chệ
Thò tay ngắt nhéo linh tinh
Nỗi buồn có gương mặt khóc
Nhỏ lệ nhòe ướt câu thơ
Nỗi buồn có gương mặt nhớ
Trong tay run rẩy chữ chờ
Nỗi buồn đi từ bên nớ
Thêm hòn núi xót trên vai
Đặt xuống chân mình quang gánh
Rồi ngồi ôm gối thở dài
Nỗi buồn biết đi
thiệt lạ
Sao người không cài chặt then
Chiếc lồng ưu tư để ngỏ
Buồn đi cuối dốc đầu thềm...
PL 26.3.10
Từ biệt
Mai em không về bên đó nữa
Kệ bẽ bàng góc nhỏ mái tranh thưa
Dấu hài cũ chìm vào trong cỏ mọc
Bút nghiên buông, vần thơ lặng gió đùa
Ly rượu rót, câu từ ly nếm đắng
Mai ngược dòng, tay vẫy phía sau lưng
Thương giọng bạn, gọi mình không lên tiếng
Lớp học con, bàn ghế tủi âm thầm
Ừ thôi vậy, mai làm con mắt lạ
Đi ngang nhà, không nhớ lối từng vô
Chỗ ngồi ấy mai hững hờ ghế trống
Chắc cũng quên mau... người đến từng giờ
Mai em không về nữa
Cho người tròn tâm tư!
Niềm vui nhỏ nhoi quá
Không chia được...
nên chừ...
PL 26.3.10
Mơ hồ sương khói
Mơ hồ sương khói quá
Những mảnh tình va nhau
Đôi mắt người tư lự
Rót chứa chan ánh sầu
Tình- ngọn đèn đom đóm
Người- đau xác thiêu thân
Phút rời trần hấp hối
Còn mong mỏi thêm lần..
Đôi mắt buồn phía lạnh
Giấu tay vào hư không
Ước chi đời sương khói
Tình thành mây bềnh bồng..
PL 29.3.10
Khói sương
Gặp nhau chưa kịp hỏi
Người đã vội đi qua
Tình vừa len lén gọi
Mắt ai khép thật là
Tình - ngọn đèn chong mỏi
Người – xa lắc xa lơ
Bờ vai chưa kịp vói
Chia cắt đến tình cờ
Men tình nào len lỏi
Vào tận cả tâm tư
Để thành sương thành khói
Một sớm mai… tạ từ!
29/03/2010
Cây Muối
Nick bạn thật lạ... Thơ thật sâu lắng...
Chào mừng CM đến với NR nhé. Chúc bạn vui.
Mơ hồ
Một thoáng nhìn lặng lẽ
Gởi cho người vừa đi
Chia tay sau hội ngộ
Vẫn nghe ước mong gì
Người về nơi cuối dốc
Bần thần vó ngựa xa
Ta vẽ buồn lên lá
Lá vàng như chợt già
Bàn tay chưa kịp nắm
Những ngón gầy đan mơ
Ai về đâu vắng tiếng
Rải quanh đây mơ hồ...
PL 29.3.10
Cám ơn Cô giáo đã cho CM mượn ý mượn từ
Gầy…
Chia tay gầy nỗi nhớ
Lặng lẽ gầy bóng đêm
Như chừng nghe hơi thở
Lay lắt gió qua thềm
Buồn tênh gầy ngọn lá
Vó ngựa gầy dặm xa
Tóc đơm vài đốm bạc
Mơn man sợi tình già
Mong chờ gầy năm tháng
Ngóng đợi gầy ngõ quen
Nghiêng nghiêng bờ vai thoáng
Ô hay tình mới nhen!
29/03/2010
Cây Muối
:D:D:D
CM đừng gọi PL cô giáo, gọi tỷ tỷ là được rồi nà...:nguong::nguong:
Xanh xao
Người đợi xanh xao mắt
Thơ chờ xanh xao câu
Chiều nghiêng ngiêng dáng nắng
Hoa xanh xao cúi đầu
Hàng cây xanh xao nhánh
Lá gầy treo hắt hiu
Co mình trong gió bấc
Lòng xanh xao mỗi chiều
Và em xanh xao thế
Nét sầu đọng trên gương
Ngày đi qua hối hả
Vẽ lên mi chán chường...
PL 30.3.10
Không đề
Gõ thơ
thơ hóa nỗi buồn
Lăn vào trong chữ...
rồi tuôn lệ dài
Níu lòng ta ngã
sóng soài
Vịn vào đâu để?
bồng lai đi tìm...
PL 30.3.10
Mượt mà
Người về mượt mà nắng
Tình thơ rộn rã trao
Chiều đi vào sâu lắng
Cho đêm những ngọt ngào
Cây ven đường mơn mởn
Lá trong vườn xôn xao
Hai mái đầu chụm vào
Chùm yêu thương ngọt lịm
Môi xinh ngời chúm chím
Ngan ngát một vòng tay
Trời đất hòa ngất ngây
Cành uyên ương lót tổ
02/04/2010
Cây Muối
Có thời gian, CM sẽ đâm đơn vào lớp học, vì vậy gọi "Cô" :D:D:D
Đi ngang ngõ
Đi ngang ngõ
dường như nhiều xa lạ
Dường như không nhớ nữa một thời
Cơn gió khách hát lời ru mới mẻ
Ta quên mình vừa lọt kẽ tay rơi
Con ngõ cũ, dấu chân người chằng chịt
Vết rêu dày, ấp ủ một niềm xa
Người khuất dáng, cô đơn chiều cổ độ
Tiếc mùa đi gầy xác lá hiên nhà
Ta ngang ngõ
tần ngần bàn tay vịn
Bóng nghiêng dài trên lối sỏi cô liêu
Tay che mặt còn thương ly trà đợi
Ngõ xưa ơi... xa mấy vẫn thương nhiều...
PL. 2.4.10
Quá giấc
Đêm đi nhanh ...
giấc chưa về đã sáng
Ta giật mình, nghe vọng tiếng xe xa
Giường chiếu đợi, lưng mình chưa đặt xuống
Bếp nhà ai đã rộn tiếng pha trà...
PL 3.4.10
Cà phê một mình
Em gọi cho mình ly sữa
không đường, không đá...
cô đơn
Chiều lặng lẽ
ngập ngừng dăm bóng nắng
Lạc vào tay, vơ vẩn chiếc lá buồn
Quán cà phê không lạ
Chỗ ngồi cũng thân quen
Chỉ ngậm ngùi
gió quẩn quanh ghế trống
Ly sữa bơ vơ
menu nhớ tay tìm
Thói quen một mình
từ anh xa vắng
Giữa vội vàng dành đôi lúc lang thang
Em không gọi cà phê
sợ đắng
Đâu biết không anh
sữa cũng khó ngọt ngào...
PL 3.4.10
Thỉnh thoảng mình lại rơi vào trạng thái trống rỗng...
Mọi thứ nhàn nhạt trôi qua
Với mình, đôi khi cuộc sống như chiếc lá chờ rơi
Mai này chiếc lá kia rơi
Vùi sâu đất mục một thời là ta
Em sẽ không làm thơ cho anh nữa
Em sẽ không làm thơ cho anh nữa
Ích gì đâu nhắc mãi chuyện không còn
Cất vào lòng những nhớ nhung trăn trở
Kệ nỗi buồn hóa thành núi chon von
Em sẽ đi, xa nơi mình vừa đến
Mảnh trời riêng vui những phút giây riêng
Dẫu ghế trống không còn dành ai khác
Thắt tâm tư tự phong kín nỗi niềm
Thôi thì thôi, một mình em trở lại
Với một thời vần thơ viết riêng ta
Người đã trót kiếp đa tình mê mải
Đi qua nhau đành một thoáng vội và...
PL 4.4..10
Băn khoăn?
Phận gái tâm hồn, rất mong manh
Tim em trống vắng, vẫn luôn giành
Mơ về hình bóng nơi xa đó
Lấp đầy trống vắng, lúc trăng thanh
Còn có chỗ đứng, đúng không anh
Để em còn giữ, giấc mộng lành
Thời gian tàn nhẫn, vùi tuổi trẻ
Vẫn có chỗ đứng, đúng không anh??????.........:nguong::nguong:
@lâu không post thơ, đọc nghe chán quá, xin thông cảm:D:D
Băn khoăn?
Phận gái tâm hồn, rất mong manh
Tim em trống vắng, vẫn luôn giành
Mơ về hình bóng nơi xa đó
Lấp đầy trống vắng, lúc trăng thanh
Còn có chỗ đứng, đúng không anh
Để em còn giữ, giấc mộng lành
Thời gian tàn nhẫn, vùi tuổi trẻ
Vẫn có chỗ đứng, đúng không anh??????.........:nguong::nguong:
@lâu không post thơ, đọc nghe chán quá, xin thông cảm:D:D[/QUOTE]
Rinh cả tấm hình "thất tình" ấy vào đây á...
Hahaha cất thơ ở đâu giờ mới mang ra vậy...
Cảm ơn đã treo hình + thơ nha.
Biển vắng... bâng khuâng bọt sóng đùa
Nghe lòng trỗi dậy một mùa xưa
Lao xao kỷ niệm sầu tay với
Chợt lạnh trong tim, ngọn gió lùa
Chàng thơ của mình giận mình rồi...
Giờ viết thơ khó hơn đào núi lấp biển nữa...
Cãi cọ
Lý trí cãi cọ trái tim
Buồn - vui cãi cọ chung riêng dùng dằng
Mặt trời cãi cọ mặt trăng
Đêm - ngày cãi cọ băn khoăn không nhìn
Bóng ta cãi cọ với mình
Ghét - yêu cãi cọ đổi tình quay lưng
...
Em - anh cãi cọ một lần
Trăm năm bỗng hóa người dưng tủi lòng
PL 6.3.10