Để tóc dài chi cưng :ngoaymui:, định mượn gối đầu trong những đêm .... :saoco:
Printable View
Mừng Chị về tới nhà mạnh khoẻ....
Tặng Chị chùm Hoa Phượng quê hương, chúc Chị luôn rực cháy nhé
http://c.upanh.com/upload/7/734/0.66...1275751709.jpg
Mum về bên ấy thế nào rồi??
Út sắp đi Hà Nội "tu" 1 tháng ....nhờ Mum gửi cho Út vài "địa chỉ" đáng tin cậy để kiếm cớ off cho đỡ buồn nhé Mum:ngugat::ngugat::ngugat:
Chúc mừng chị đã trở về nhà
Nỗi nhớ nhà nhớ con đã vơi đi nhưng nỗi nhớ quê hương lại làm chị thương nhớ hơn
Mong chị mạnh khỏe và bình yên
:naonao::naonao::naonao:
Chúc chị mạnh khỏe và bình yên. Mong sang năm lại được đón chị ở HN
Chúc mừng chị !...
Chúc chị luôn luôn mạnh khỏe, vui vẻ và gặp nhiều may mắn !...
Em cũng là một hảo tửu, chỉ tiếc ko có cơ hội đới ẩm với em như với MT, tửu hậu của vt.
Chúc em và cậu con trai sáng lòa cả một góc trời mãi mãi vui tươi, bình an và hạnh phúc.
(Chị nói con trai em sáng lòa là vì bé trắng quá, giống như chị, khi chị quay về đây, bạn chị thấy chị đen đi, có nói câu đó. từ nay sẽ khỏi nhìn thấy bà chiếu sáng từ bên kia đường tới bên này đường.):D
Chúc mừng Oa đã về nhà bình yên và vui vẻ, những ngày hội ngộ, dù ngắn ngủi, vẫn thật vui và đáng nhớ! Tiếc rằng chẳng có được lúc nào thật sự "nhàn rỗi" để có những giây phút "bè bạn" riêng một chút :D :D :D . Chúc Oa luôn vui tươi và hạnh phúc... Hẹn gặp nhé... sang năm! :D :D :D
Nhớ nhất là em.
Em là hình ảnh của chị mấy chục năm về trước. Cá tính mãnh liệt, không nghĩ thiệt hơn, yêu ghét phân mình, bất chấp tương lai...
Và cuối cùng cùng, khi lấy chồng, cũng chỉ chọn chồng theo lý trí. Xong ko bào giờ nuối tiếc. Hãy mạnh mẽ lên em.:rolleyes:
Mừng chị về nhà, Chúc chị 1 tuần mới thật vui nha chị.
Em thì lại chẳng thích chúc Oa trở về mảnh đất chị đang sống. Mà lại mong thời gian quay ngược trở lại để em vào NR sớm hơn 1 chút biết đâu có cơ hội gặp chị - 1 con người đầy huyền thoại của NR. Thư và những lời chị khen tặng em cũng đã nhận, những bài viết cũng đã tỏ... Nhưng giá như nếu "mặt đối mặt" sẽ biết hơn cụ thể về 1 con người (em không dám nhận là bạn của chị, bởi 1 chữ làm bạn thật sự không dễ nhất là giữa những người đã có tuổi). Thực ra trước chuyến đi chơi Cát Bà, em cứ nghĩ sẽ được gặp chị cơ vì nghĩ chị là người HP. Ai ngờ chị bát ngát ở đẩu ở đâu, rồi vù phát biến mất khỏi Viêt Nam. 1 lời chúc nhỏ của người bạn mới quen: Mong Oa luôn vui vẻ và mãi giữ được vẻ tươi trẻ của mình (Qua những dòng tường thuật của nhà bác Tường Thụy)
Con gái nói
- Thứ 3 này là ngày lễ tốt nghiệp của con, mà con chỉ có 2 tấm giấy mời duy nhất. Con đưa hết cho Mum, tùy Mum chọn cho Mum Days
- Ko, Con có lên người ngày hôm nay, là do con có giòng máu ưu việt của Ba con, và người tạo dựng ra Ba con, đó là ông bà nội.
- Con hãy tặng ông bài nội 2 tấm thiệp mời này một cách trân trọng, và trong ngày lễ tốt nghiệp, con hãy nói những lời nói thật đẹp đẽ, để làm ông bà phải mỉm cười thật nhiều con nhé,
Con gái nghe thế, ôm chặt mẹ và nói
- Còn Mum thì sao?
Hihihi. Mum cùng cái máy ảnh, lăng xăng lăng xăng, cửa nào đi chẳng lọt hở con. Yên tâm nha con, Mum sẽ đưa cả em trai con đi theo, để he hãnh diện về thành tích của chị nó.
:hi: chị Oa về nhà rồi ạ, thấy mọi người hỏi thăm chị quá trời nên Chuột cũng chạy vô hỏi thăm :hi:
Chị OA giờ đã về bên
Ở nơi xa ấy chị quên em rồi
Thằng em hết đứng lại ngồi
Ngó coi bờ lốc xong rồi lại ra
Chị OA giờ đã bay xa
Chị hẹn năm nữa thì ta gặp mình
Bọn em thì rất linh tinh
Vui đâu hóng đấy thiếu mình chị OA..
...........
Chị oa giờ đã ở xa thật rồi:o:rolleyes:
Bước xuống sân bay, khoảng 6h sáng Toronto. Sau khi khi làm thủ tục với HQ, Mình tự tin đi ra với một loạt những lời khai ko thành thật.
- Ruốc thịt nè…No
- Thịt bò khô nè….|No
- Giò chả nè…No
- Nem chua nè…No.
Có lẽ khuôn mặt tròn quay, lời lẽ vụng về của mình , làm cảm động anh chàng HQ, nên he chứng vào tờ khai ko phải khám, mình thoát khỏi.
Sớm quá, phân vân nên gọi ai ra đón. Thôi đành tìm người nào mạnh nhất có thể khiêng vác đồ cho mình.
- Hây! Vệ sĩ. Lee here!
- Ôi Lee…Lee, đó sao? .Phong đến ngay.
Sau khi khuân vác xong. Xe nổ máy, vệ sĩ mới thanh thản gì xiết tay mình đặt lên đùi và nói
- Nhớ Lee quá.
Ui Ui, sao lạ thế., Mình chọc he.
- Lần đâu tiên mới thấy ai đó cầm tay nhỉ, trước chỉ thấy choàng vai khoác cổ , sao giờ lạ quá ta?
He nói
- Từ nay sẽ mãi cầm tay thế này. Có chịu ko?
Hê hê hê…
Sau khi cười, mình cứ để mặc vệ sĩ cầm tay, Mình mải ngắm phong cảnh dọc đường.
Lần đầu tiên trong đời, sau những chuyến đi xa, mình mới cảm nhận được cảnh đẹp của mùa xuân Toronto l;àm mình rung động đến thế.
Đang say sưa ngắm nhìn những mảng xanh non chập chờn qua của kính. Vệ sĩ bỗng cất tiếng hỏi
- Lee! Có được không?
Ôi, sao U ko chịu hiểu…Được hay ko được, ko ở nơi chúng mình. OK!
Xong tôi vẫn im lặng.
He vẫn tiếp tục nói.
- Lee! Tình bạn có thể trở thành tình yêu được chứ, xa Lee 3 tháng nay, Phong mới thâu hiểu bản thân mình cần gì, muốn gì, và P đã hiểu được trái tim của mình.khi gặp Lee, đã không thể khống chế nổi….
Trải qua những đột biết ko sao lường trước được, Tôi đã hiểu được một điều,
Trong kiếp phù du này, mọi điều chỉ là hư ảo, đều ko trường tồn, đều có thể bị bào mòn bởi sức mạnh của thời gian.
Tôi nói với he
- Điều Lee cần duy nhất hiện giờ là sự nương tựa.
- Có thể cho Lee mượn bờ vai !
Như cảm nhận được giọng nói khác thường trong tôi
He đỗ ngay xe bên vệ đường, ko một lời, kéo thân hình tôi ngả vào vai he.
Ko mảy may nghĩ xuy, tôi đã tựa vào bờ vai he rất lâu, rấtt lâu.
Xong tôi vẫn ko sao cảm nhận được sự bình yên nơi đó, cũng như cảm nhận bờ vai đó sẽ dành chọn cho tôi..
Chúng tôi chơi với nhau rất thân, ko biết thân từ bao giờ. He là người cùng trong ngành của tôi. He mở KROK, nhà hàng, tôi cũng thế.
Đã có một thời , he xuýt trở thành cháu rể tôi. Tôi có cô cháu gái, giống tôi về hình thức một cách lạ kì,. Hai người đang cặp kè với nhau rất khắng khít.
Gián đoạn một thời gian sau gặp lại, he giới thiệu vợ he cho tôi quen biết với một giọng nói rất tự hào như có phần khoe khoang. “ Đó Dì thấy ko, vợ Phong có ra dáng là một thục nữ ”
Chào hỏi qua loa, tôi ngán ngẩm với tình đời “bạc trắng như vôi” và tự ngẫm
- Để rồi coi, ai mới là thục nữ đích thực, ai ko ?
Rồi hơn năm về trước, trong một buổi quyên góp từ thiện, tội lại gặp he. Phong độ he có phần nào suy thoái. Tôi bước đến bàn của he, choàng vào cổ he vòng hoa sen mini mà tôi tự tay gấp,và thầm thì vào tai he nói
- Thục nữ của cháu đâu rồi, cháu rể hụt của Dì?
He đỏ mặt, lung túng, lắp bắp, và lảng tránh.
Sau buổi quyên góp, he gặp lại tôi và nói.”Cuộc hôn nhân của he thất bại hoàn toàn, và he rất tiếc nuối cháu tôi”
Tôn trọng sư riêng tư của he, tôi chỉ còn biết nói
- Sorry.
Tôi kể cho he nghe về cô cháu tôi, về hạnh phúc trong hôn nhân của her., và tôi nói.
- Người cộng sản hay nói câu “ Đừng nhìn hiện tượng để phán xét bản chất” Giờ đây Phong đã thấm thía điều đó chưa?
Từ đó tôi với he trở thành đôi bạn , He ko chịu gọi tôi là Dì nữa, he nói
- Hơn người ta có 6, 7 t mà đòi làm Dì, ko chịu đâu.
He là một người thành đạt rất sớm về sự nghiệp, trong cộng đồng người Việt he rất có tiếng tăm về lòng nhiệt tình trong mọi lãnh vực. Gặp lại he, tôi được học hỏi rất nhiều điều thú vị, vì những hiểu biết bao lacủa he rất trong hội người Việt.
Đợt tôi về VN vừa rồi, he là người gọi phone cho tôi nhiều nhất, quan tâm đến mọi chi tiết về cuộc sống tình cảm của tôi một cách tường tận. Tôi ko giấu he bất cứ chuyện gì.
Mấy người con nuôi tôi ở VN hay hỏi thăm tôi về he, có thế nào tôi nói thế, xong hình như ai hỏi cũng chỉ để mà hỏi, xong giọng nói họ như có âm hưởng. “ Biết thừa, biết thừa rồi, một người đàn ông đẹp trai như tài từ, thành đạt giàu có như thế, Mum lỡ lòng bỏ qua sao?”
Tôi là người phu nữ mà bản năng và lý trí mạnh ngang nhau. Tôi có tự do. Và tôi có nhu cầu.
Xong….
Cái chữ xong chết tiệt luôn khiến tôi trở thành nửa với, đôi khi trở thành đạo đức giả. “ đó là điều làm tôi chán ghét tôi nhất…”
Tôi đã từng thử bao lần đụng chạm he. Những cuộc đi bộ quyên góp từ thiện, he đã từng cõng tôi một đoạn đường dài. Những đêm lửa trại chỉ có 2 ngườii, những lần uống rượu bên nhau….Bao nhiêu cơ hội, xong …” Cái chữ xong chết tiệt” vẫn khiến tôi dửng dưng.
Tôi mỗi khi nói chuyện với mấy ông anh nuôi, tôi và các anh luôn đồng quan điểm. Sex và đạo đức đôi khi ko nằm trong phạm trù để đánh giá mức độ tin cậy ở một con người…” Nghe sao có vẻ ngụy biện”Nhưng rất có lý…
Tôi đã định dấn thân, xong tôi luôn thất bại. Lửa trong tôi ko đủ nóng, điện trong tôi ko đủ mạnh., và tôi đành ngậm ngùi buông xuôi, “
Giờ đây ở bên he, tưởng tượng sau ba tháng chia xa, sau những khổ đau mà tôi đã và đang chịu đựng, tôi sẽ đón nhận he với những cảm xúc khác lạ, xong…Tôi chỉ thấy mình mệt mỏi, trống rỗng đến vô cùng, vô tận. Tâm hồn như đang bị khống chế bởi các thế lực của tà linh.. Tôi tuyệt vọng đến cơ hồ muốn hủy hoại bản thân….
Đã quen được theo đuổi, đã quen được nuông chiều.nên sự kiêu gạo trong tôi đã đánh gục chính bản thân tôi. Tôi đã không kiên định được đến phút cuối cùng trước những biến hóa của cuộc đời.
Chúc mừng Oa đã trở về
Anh thấy cảm động khi trước giờ bay, Oa còn chat tạm biệt. Chỉ hơi buồn cười là khi đó không dịch nổi chữ "mb" nên cứ hỏi lại mãi
Nhớ Oa nhiều. Hẹn gặp lại chuyến về VN tiếp theo nhé
Cám ơn anh TT. Oa Nữ nhớ mãi những giờ phút uống rượu với anh ở KS. ( Úi chít, vợ anh có đang online ko đó):rolleyes:
Hẹn anh năm sau uống rượu nhe anh, Ko say, ở lại say tiếp...
Mừng Oa_Nữ đã về nhà bình yên! Chỉ tiếc là mấy ngày cuối ở VN, T bận quá nên không thể gặp Oa_Nữ được! Thật lòng rất áy náy mong Oa_Nữ thông cảm cho T...
- No, no, no...Giọng tôi như hực lên...
- Không thể, không thể!
- Sao ko nói cho ON. Để ON còn ở lại VN, Để ON có thể can thiệp...
Sorry, sorry!
- ÔI! Từ nay ON sẽ thế nào đây. Trông trênh, Trông trênh.
- Nếu có thể, ON bay về lại SG nhé!.
- Sorry, so sorry!
YYYYYYYYYYYYYY
- Bây giờ còn muộn không? ON bay về SG nhá,
- Bốn năm trởi, gắn bó với ....M
Tôi nức nở.
Chỉ còn biết nói câu.
- Sorry, I'am sory.
Nếu có thể...
ON hi sinh tất cả, ON hứa, sẽ làm đuợc mà, sao ko tin ON?
Sao không tin ON?
Sao không tin ON?
ON vẫn còn giá trị để THƯƠNG LƯỢNG mà
chị Oa ko trả lời chuột, có chuyện gì chị ơi
Lại 1 tin buồn kg hề mong muốn!
Anh đến đón ba mẹ con đi dự lễ tốt nghiệp của con gái, Sau đó anh mời ông bà nội cùng 3 mẹ con đi ăn.
Cả buổi chiều thấy anh cứ buồn buồn xong ko muốn hỏi. Khi chia tay, anh nói cám ơn đã cho anh được hưởng không khí gia đình ấm áp và vui vẻ.
Những bức hình anh chụp hai mẹ con
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada036.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada035.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada032.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada047.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada048.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada053.jpg
http://i933.photobucket.com/albums/a...0/Amada054.jpg
Sau khi về đến nhà, con gái ôm mẹ và cám ơn.
- Cám ơn mum đã hi sinh rất nhiều để con được có ngày hôm nay,
xong rồi she nói tiếp, Mum có thể hi sinh thêm chút nữa được ko?
- Hả? Tôi giật mình.
- Con muốn học tiếp nữa một năm về nghề giáo...
Thôi rồi, tưởng giao 2 chị em nó coi nhau cho mình đi bụi, giờ lại đòi học tiếp nữa. Trời, 6 năm + 1 năm nữa...Còn gì đời tôi nữa ...:acac:
ConGraduations chị và cháu.
Cầu chúc cháu thành công thật nhiều sau khi tốt nghiệp.
Cháu muốn học thêm nữa, chị phải vui và khuyến khích chứ sao lại than khổ?
Hay làm bộ than mà trong bụng khoái thấy mồ? :haha: :haha:
Giởn chút chứ LK biết chị vui lắm.
Mời chị một ly chúc mừng cháu.
.
Chúc mừng OA!
Niềm vui lớn nhất trong đời mỗi người phụ nữ chính là sự bình an và thành đạt của con cái.
Tiếc là mấy hôm em ở HN chị k đi chơi với em được nhiều.
.
Tặng chị tấm ảnh có chủ đề "...khoảng lặng bình yên"
http://i1015.photobucket.com/albums/...DSC01149-1.jpg
tiếc rằng cảnh đẹp mà chỉ chụp được 1 tấm vì không có thời gian.
Cám ơn LK nhiều đã chia sẻ cùng với ON. Vừa về đến nhà, đang mở SB ra để mời hàng xóm dự, cám ơn họ gửi hoa đến tặng con gái, Và nhắc con gái gọi phone cho họ hàng, cô chú hai bên nhà, và bạn bè của ON đã gửi hoa tặng cháu.
Hôm nay ON cũng vui lắm, và có chút tự hào. Một bà mẹ đơn thân như mình, mà nuôi dạy được hai con nên người cũng là điều hạnh phúc nhất của cuộc đời Oa Nữ.
ON luôn tâm sự cùng với 2 đứa nhỏ. Điều quan trọng nhất là momy đã nuôi dạy hai con thành người trước, còn thành tài, thành danh đối với momy cũng ko quan trọng lắm đâu, và momy cũng mong hai con ko nên coi nặng quá.Thì sẽ sống được cuộc sống được thoải mái, thanh thản, và nhẹ nhàng.