Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Tiếng là quê ở Cần Thơ, chứ, ngồi mà ngẫm, thì, nó có ở Cần Thơ được bao ngày đâu nà.
Học hết lớp bốn ở Cantho là má chuyển chường cho nó dzìa Sì Gòn. Dzìa Sì Gòn gùi thì hoạ hoằn lắm, mới có dịp dzìa Cần Thơ.
Hên lắm thì hai năm được dzìa một lần hè. Mà mỗi lần dzìa, nhiều lắm là chục ngày.
Chục ngày đó, là cả một thiên đường của nó.
Coi dzậy chứ, nó bận dữ lắm.
Mọi thời gian, nó dồn hết cho học.
Học ở chường.
Học thêm trái buổi.
Tối ngày chẳn, cụ bị dzô 155bis NKKN.
Tối ngày lẽ luyện dzô NV.
Ngày chủ nhựt cõng cục cưng nghễu nghện ngoài đường tới điểm...
Mỗi lần dzìa từ NV dọc Trương Định, nhìn bạn bè cùng lứa dzui chơi, nó ghiền gì đâu.
Gùi lớn một chút, lịch học còn dày hơn. Nó cứ như cái máy học. Nhiều khi dzìa tới nhà nó nằm lăn ga nệm, xãi lai, chờ chít.
Được cái nó cũng mê học. Mệt gì cũng hông bỏ học. Bịnh cũng lê lết đi học.
Có lần buổi chiều đuối quá, nó ngủ gục chong lớp. Ngủ say sưa. Còn cả nằm mơ. Chong giấc mơ lén lút dzội dzàng mệt mỏi, nó thấy mình bơi thoã thích. Xung quanh nó những con cá lìm kìm mỏ nhọn hoắc đua theo. Hông con nào theo kịp nó. Nó há miệng cười khanh khách. Tiếng sóng vỗ oàm oạp làm nó tỉnh dậy.
Thì ga nó ngủ say lắm. Ngủ quên cả ngậm miệng. Nước miếng chảy tèm lem xuống mặt bàn chơn nhớt. Mỗi lần nó ngọ ngoạy, lại phát ga tiếng kiu chèm chẹp. Tiếng sóng dzỗ của nó là dzậy đó.
Hình như dù làm gì, đi đâu, ở đâu, tiếng sóng vỗ bờ nhè nhẹ của con sông dưới gầm nhà chưa bao giờ rời xa khỏi nó.
Sông ơi! Sông xưa ơi! Cưng nay đâu?
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
http://farm5.static.flickr.com/4002/...1b8bfe663e.jpg
Buông lưới chiều - Ảnh Piero2-Ttvn
Đêm hồi hôm mưa.
Cứ như bao lần. Mưa đêm xong là sáng ga mọi thứ đều sạch boong. Bầu trời thoáng đãng. Những chiếc lá non xanh mướt. Gió trong lành. Cái sân lạnh ngắt trơn láng.
Chạy ào đầu dzô khoảng không tinh khôi ấy. Đón ngày vào tận ngóc ngách tâm cang.
Nghe yêu thương dưng dưng. Muốn ôm chặt trong tay tất cả. Tình ơi!
NẮNG LUNG LINH.
Hạt nắng nhỏ xinh xinh.
Cứ nhảy nhót lung linh.
Để cho hồng hồng má.
Để tim hát chuyện tình.
Em chính là vàng nắng.
Mang ấm áp vào lòng.
Anh bầu trời tĩnh lặng.
Cho nắng đùa mênh mông.
Cho em ngày tinh khôi.
Nắng ướp nồng mắt môi.
Ông mặt trời tinh nghịch.
Gieo em vào anh rồi!
(hnhu-1/7/2010)
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
http://i940.photobucket.com/albums/a...20se/43457.jpg
SAY CHO HẾT ĐA ĐOAN! [:D]
ĐA ĐOAN.
Trời làm chi hạt mưa sa.
Cho đa đoan phải lần qua chốn này.
Cát bay, bụi đất cũng bay.
Đa đoan cơn gió xưa nay thét gào.
Bởi đâu ghen ghét má đào
Chẳng hồng nhan cũng lâm vào truân chuyên.
Đa đoan chữ ấy, nợ - duyên!
hnhu-2/7/2010
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
HNhu kính chào hết thảy các cô, chú, anh, chị của NR. HNhu chúc mọi người nhiều sk, nhiều niềm vui.
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Cô chúc HN đầu tuần vui vẻ nhe cưng.
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Chào cháu! Chúc cháu có nhiều niềm vui và bình an!
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Định giã biệt NR. Thế gùi lại dzìa gục đầu dzô NR
HẾT RỒI.
Hết rồi.
Xuân chẳng còn xuân.
Cánh hoa mới nở
Tần ngần
...Rồi, rơi!
Hết rồi.
Ngày tháng xa chơi
Giờ, về, gom góp, một lời,
Cho qua!
Hết rồi.
Một khúc tình ca
Sáng nay gục chết
Trong nhà vườn yêu.
Hết rồi.
Tình có bao nhiêu
Em đem thả nổi trong chiều, gió bay
Hết rồi. Người có qua đây
Xin đừng ngoảnh lại, chốn này, không không!
Chữ duyên giờ đã phiêu bồng
Nợ kia trả hết cõi lòng còn chi !?
Ngày xuân rồi mãi còn đi
Cho người ở lại ôm nghì nỗi đau
Hết rồi. Còn gì nữa đâu...
HNhu
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Về nhà.Ngán ngẫm.Vừa ngủ dậy mà sao không thấy tỉnh táo gì cả.
Ngó quanh quẩn.Sao chán thế này.Máy mở đấy.Chơi bài LA PALOMA.
Hiện lên trong đầu một cánh buồm đỏ thắm xa xa.Những cánh Hải Âu hiền hòa chao liệng.Nghe rưng rưng một khúc ru chiều:
"Lắng nghe một khúc ru lòng
Nghe như từ cõi hư không nghe về..."
ĐI VỀ.
Đường về vô tận Già Lam
Lối về vô tận từ tâm từ thần
Thuở xa xưa có một lần
Ngập tràn muôn thuở lúc gần lúc xa
Bây giờ em bước chân ra
Lối về vô lượng lúc xa lúc gần
Anh ngồi bó gối bó chân
Nhìn tăm tắp thấy tử phần phương mây
Em về tử trúc phương tây
Liệu chừng anh gửi nơi đây lời chào.
(Bùi Giáng.)
Quả là :"Bây giờ em bước chân ra
Lối về vô lượng lúc xa lúc gần..."
Làm sao để giữ:"Tay Ta rỗng không,không có vật gì.
Tâm Ta rỗng không,không có vật gì...
Không nước,không trăng..."
"Thuyền ai đang lênh đênh vượt sóng biếc cho ta vơi cơn sầu.Nhớ mãi,nhớ mãi,môi em cười khi sóng xa con tàu..."
Đàn còn ru mãi...
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Trích dẫn:
Trích dẫn của
huongnhu
Định giã biệt NR. Thế gùi lại dzìa gục đầu dzô NR
HẾT RỒI.
Hết rồi.
Xuân chẳng còn xuân.
Cánh hoa mới nở
Tần ngần
...Rồi, rơi!
Hết rồi.
Ngày tháng xa chơi
Giờ, về, gom góp, một lời,
Cho qua!
Hết rồi.
Một khúc tình ca
Sáng nay gục chết
Trong nhà vườn yêu.
HNhu
[B]Trời đất, sao lại giã biệt??? Đừng bao giờ giã từ cái gì khi mình còn lưu luyến nó em ạ. Nhìn cái hình con mèo bên lon bia hãi quá... Một Hương Nhu nhí nhảnh đâu rồi ? Hết tình này... ta lại tìm tình mới... B thích 1 số câu thơ trong bài Giục giã của Xuân Diệu luôn muốn tận hưởng những vui thú một cách gấp gáp đầy khao khát, tặng lại Hương Nhu đó [/B]
Giục giã - Xuân Diệu
Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi, tình non đã già rồi;
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ! Thời gian không đứng đợi.
Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa,
Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết !
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Ðời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành,
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi em ơi?
Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên di về cõi Bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc,
Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?
- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Ðốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi! tình non sắp già rồi...
:D
Ðề: Niềm riêng trong HNhu.
Ngủ mấy giấc. Ói mấy chập. Mở mắt ga thức dậy đã ở Sì Gòn gùi.
Lại đón ngày bằng biết bao âm thanh cùng mùi vị.
Âm thanh sớm nhứt là tiếng rao bánh mì nóng giòn. Vẫn giọng rao ngày nào. Chỉ khác là giờ giọng rao đã khàn đi theo ngày tháng. Sau đó chút là tiếng "cháo sườn đơi". Đi nhiều nơi ở Sì Gòn gùi, cháo sườn gần như bị xóa sổ, vì, cạnh chanh hông nổi dzới cháo dinh dưỡng. Dzậy mừ nơi đây, dì đó vẫn trung thành bám nghề của mình. Nghe thương ghê tiếng lỉnh kỉnh quen thuộc phát ga từ chiếc xe đạp của dì ấy. Ngẫm nghĩ, có lẽ dì hông dzốn chuyển đổi nghề.
Sau xe cháo sườn là đủ thứ tiếng rao. Từ xưa đã có. Vãng lai ngang qua cũng có. Hông bù cho ở cantho, sáng chỉ nghe tiếng sẻ ríu ran ngập tràn khoảng sân nhỏ.
Còn mùi vị thì đủ hết. Mùi khói xe nồng cay hăng hắc. Mùi cống thoang thoảng hông biết từ đâu tới. Mùi hủ tiếu Nam vang phía hông nhà...pha lẫn mùi ói bám chên tóc hồi phia.
Chợt con gn hét lên một tiếng gầm chời khi phân tách ga mùi ói từ chong dzô dzàn âm thanh mùi vị kia. Tung mùng trực chỉ phòng tắm cấp thời.
Hihi, giờ thì đã thơm phưng phức. Đạp xe dạo Sì Gòn sáng chúa nhựt thôi.
Ít bữa nữa sẽ bận gộn. Hông còn thì giờ đâu mừ long nhong.