-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Chị ơi bài thơ này hay quá và tình yêu của người con gái (đàn bà:D) cũng đằm thắm da diết quá... Em đọc câu "Dẫu tuổi xuân dần đi trong chạng vạng. Dẫu mai này gục xuống thảm lá thu"... thấy nao hết cả lòng. Em thì em chẳng chờ "người ta" đâu nếu chẳng có hi vọng. Biết đâu mình chờ đợi thì người ta lại "ấm" ở 1 nơi nào khác... Hoặc họ để cho mình chờ tới già... em ứ chờ... Giá mà em có bài thơ này hồi trẻ nhở, em đi tán cho các anh biết mặt!
:nguong::nguong::nguong:
Hihihi... Tiếc là hồi trẻ chị cũng chẳng biết viết thơ, Khi chị biết viết thơ thì chỉ còn mỗi ông xã biết chờ mình thôi...
Tất nhiên mình chỉ chờ khi biết họ đã chờ mình rồi chứ ai lại đi chờ người chẳng có chút cảm xúc nào với mình thì phí quá... Chị là người được thần Dớt bảo hộ cho nên chị rất thực tế... hihihi...
Cái câu Em chờ anh dẫu tàn mọi mùa thu chị cũng thích lắm
Con gái chị đọc xong bài thơ này nó cũng rất thích
Em thử đoán xem bài này chị viết tặng cho ai.
Viết xong một bài thơ có người cùng cảm nhận thật vui...Dẫu biết rằng thơ mình thực ra chẳng hay được đến thế ... Hì... chỉ là đôi dòng cảm nghĩ vậy thôi...
:D:D:D
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
Em chờ anh dẫu tàn mọi mùa thu
...Dẫu mai này gục xuống thảm lá thu...
Chị ơi, em sẽ học chị chờ cái kiểu như thế....:rolleyes:
Em chờ anh, dẫu chiều lạnh tuyết rơi
Dẫu lệ đá dội tim em đục rỗng
Dẫu trắng đêm linh hồn em hấp hối
Dấu thân hình mọng ướt khối đá xanh
Chào OA, em đã về nhà rồi hả. Làm chị hồi hộp muốn chết luôn
Đi du lịch như em giống như đi thám hiểm vậy...
Hic... hic... em chờ còn dã man hơn nữa kìa
Dẫu lệ đá dội tim em đục rỗng
Dẫu trắng đêm linh hồn em hấp hối
Dấu thân hình mọng ướt khối đá xanh
Đọc xong chị k dám thở nữa nè
Ai ơi... ai à... có nghe thấy k vậy...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
[COLOR="rgb(75, 0, 130)"][I]
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Hihihi... Tiếc là hồi trẻ chị cũng chẳng biết viết thơ, Khi chị biết viết thơ thì chỉ còn mỗi ông xã biết chờ mình thôi...
Tất nhiên mình chỉ chờ khi biết họ đã chờ mình rồi chứ ai lại đi chờ người chẳng có chút cảm xúc nào với mình thì phí quá... Chị là người được thần Dớt bảo hộ cho nên chị rất thực tế... hihihi...
Cái câu Em chờ anh dẫu tàn mọi mùa thu chị cũng thích lắm
Con gái chị đọc xong bài thơ này nó cũng rất thích
Em thử đoán xem bài này chị viết tặng cho ai.
Viết xong một bài thơ có người cùng cảm nhận thật vui...Dẫu biết rằng thơ mình thực ra chẳng hay được đến thế ... Hì... chỉ là đôi dòng cảm nghĩ vậy thôi...
:D:D:D
Ke ke, vậy thì em đoán không nhầm thì là "ÔNG XÃ" của chị rồi. Em là típ người sống thực tế không thích sự viển vông. Lãng mạn đôi chút trong cuộc sống hay hài hước cho đỡ căng thẳng... để rồi lại bước vào thực tế để đối chọi với muôn vàn những khó khăn. Cuộc đời Bou cũng thăng trầm lắm... nhưng em luôn giữ cho mình những khoảng trời riêng trong suy nghĩ và một bản lĩnh mà khó có thể bị cuốn theo cơn lốc của mọi trào lưu xã hội... Em vào NR cũng với một mục đích "Vui là chính" nên chẳng nặng nề. Cứ thấy ai có cái gì hay, cái gì vui, cái gì buồn thì mình cùng chia sẻ. Có khi cũng chẳng cần phải gặp mặt nhưng lại thấy trân trọng, quý mến qua những suy nghĩ của bạn bè trên diễn đàn.
:o:o:o
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Chào OA, em đã về nhà rồi hả. Làm chị hồi hộp muốn chết luôn
Đi du lịch như em giống như đi thám hiểm vậy...
Hic... hic... em chờ còn dã man hơn nữa kìa
Dẫu lệ đá dội tim em đục rỗng
Dẫu trắng đêm linh hồn em hấp hối
Dấu thân hình mọng ướt khối đá xanh
Đọc xong chị k dám thở nữa nè
Ai ơi... ai à... có nghe thấy k vậy...
Ối chị, chị đọc thơ em xong chị ko dám thở, còn em đọc thơ em xong thì em cũng ...Tắc thở luôn. Hihihi
chị gọi ai nghe đó chị? em mà biêt có ai để em chờ như thế thì em...chít liền.:botay:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
[COLOR="rgb(75, 0, 130)"]
Ke ke, vậy thì em đoán không nhầm thì là "ÔNG XÃ" của chị rồi. Em là típ người sống thực tế không thích sự viển vông. Lãng mạn đôi chút trong cuộc sống hay hài hước cho đỡ căng thẳng... để rồi lại bước vào thực tế để đối chọi với muôn vàn những khó khăn. Cuộc đời Bou cũng thăng trầm lắm... nhưng em luôn giữ cho mình những khoảng trời riêng trong suy nghĩ và một bản lĩnh mà khó có thể bị cuốn theo cơn lốc của mọi trào lưu xã hội... Em vào NR cũng với một mục đích "Vui là chính" nên chẳng nặng nề. Cứ thấy ai có cái gì hay, cái gì vui, cái gì buồn thì mình cùng chia sẻ. Có khi cũng chẳng cần phải gặp mặt nhưng lại thấy trân trọng, quý mến qua những suy nghĩ của bạn bè trên diễn đàn. [/COLOR]
:o:o:o
Cám ơn em đã chia sẻ thực lòng.
Chị cũng không đặt nặng vấn đề gặp mặt dẫu rằng chị vẫn có nhóm bạn xuất phát từ thế giới ảo, khá thân có thể chia sẻ buồn, vui nhưng cứ để mọi chuyện thuân theo lẽ tự nhiên thôi. Có duyên ắt có dịp gặp mặt không thì thôi, hàng ngày có thể gặp nhau trên net, trêu chọc, vui đùa vài câu cho cuộc sống thực đỡ căng thẳng và tẻ nhạt cũng tốt.
Đôi khi họa với nhau vài bài thơ, đôi khi trò chuyện với nhau dăm phút thấy cuộc sống nhẹ nhàng đi em ạ
Hì... về bài thơ em chỉ được cái nói đúng. Thơ viết tặng anh xã thì khoe ngay vì nó gắn liền với rất nhiều kỷ niệm, thơ viết vu vơ thì kệ ai muốn hiểu sao cũng được. Là thơ thôi mà... Làm sao phân biệt được trong đó có được bao nhiêu phần trăm là sư thật, bao nhiêu phần là tưởng tượng... Chính vì vậy nó mới thơ
:longlanh1: :love2: :hongio:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
Ối chị, chị đọc thơ em xong chị ko dám thở, còn em đọc thơ em xong thì em cũng ...Tắc thở luôn. Hihihi
chị gọi ai nghe đó chị? em mà biêt có ai để em chờ như thế thì em...chít liền.:botay:
Chờ đợi là một nghệ thuật. Hihihihi...
Tôi chờ chiều tàn nắng nhuộm vàng trên những hàng thông...
Tôi chờ hoàng hôn buông trên mặt hồ lặng sóng chỉ có gió nhẹ thổi miên man như gọi ký ức từ ngàn xa xưa.... Tôi chờ tiếng chim chiều ríu ran gọi nhau về tổ, đừng có chú chim nào mải chơi rồi bị nhốt trong bông hoa sen nhé... Tôi chờ bước chân người nhẹ nhàng dẫm trên thảm lá khô xào xạc, chờ giọt sương thu bảng lảng trên hồ, màn sương dần hiện rõ hình như tấm voan mỏng trùm lên những cành liễu...
Tôi chờ tôi trở về thực tại với bữa cơm chiều đầm ấm bên gia đình, nghe tiếng chí chóe của mấy đứa nhóc cãi nhau.
Hạnh phúc bình dị đến nao lòng...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Lâu lắm rồi mới lại muối dưa. Có lẽ đến hơn chục năm nay rồi ấy nhỉ... ăn chẳng bao nhiêu mua vài đồng cho xong nhưng chợt lại thấy thương nhớ những ngày cũ cả nhà còn đầy đủ, đông vui. anh H rất thích ăn dưa, cà muối mà mẹ mình lại muối cực khéo, dưa vàng ươm, cà trắng phau dòn tan thơm mùi riềng... mình thì cũng bình thường thôi, có thì ăn vài miếng không thì cũng chẳng phải khao khát gì
Con nhóc nó giống cha quá. Mẹ nấu canh cua hả. Nhớ dầm cà cho con nhé. :botay: :D:D:D
Nhìn vại dưa vàng ươm nhớ mẹ quá.
Hôm nay 2/9 mà nhà vắng teo.
Nghe tiếng ê a của nhóc nhà L bên kia... Mỗi người một số phận... sướng khổ chẳng biết đâu mà lần nếu chưa đi hết quãng đường đời
.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
chị ko đi đâu chơi à, em chỉ đc nghỉ 1 ngày nên ở nhà để ngủ và nghỉ.
Chị nhắc đến muối dưa làm em cũng nhớ, có lẽ phải 4 năm rồi em cũng chưa muối dưa. Cà thì thi thoảng em vẫn muối.
Ngày trc nhà đông ng, nên em hay muối dưa, chủ yếu để xào lòng or nấu canh cho cả nhà ăn, nghĩ hồi đầu chưa biết muối, cứ lo lo sợ ko biết muối thì dưa khú, nhưng rồi khi bắt tay làm và đc cả nhà khen cảm giác đc động viên nhiều lắm, bjo nhà ít ng, em cũng lười hẳn, chẳng muối dưa hay cà mấy. Bây giờ chợt nhớ...
Chúc chị có ngày nghỉ vui vẻ nhiều nhé
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Chị nghỉ ở nhà thôi. Dạo net. Nghịch mấy cái PS cũng thấy vui vui...
Chị thích nhất ngồi xem ảnh các loại.... nhất là ảnh phong cảnh.
Dạo này em có đi chơi đâu không???
Có vui không?
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Có sở thích giống iem thế không biết. Khi nào rảnh, em sẽ đi tìm ảnh phong cảnh nghệ thuật, post vào nhà mình cho chị và mọi người thưởng thức nhé. Đợt này em bắt đầu rảnh... có thể "phục vụ" chị thưởng thức nghệ thuật nhiếp ảnh. Khi nào đi học chắc nghỉ vào chơi buổi tối rồi. Em cũng thích muối dưa cà, có những món đó vào bữa cơm thêm đậm đà chị nhỉ? Iem chưa bao giờ muối dưa, muối cà cả nhưng từ ngày có bé giúp việc, em mang hết cả kinh nghiệm muối dưa, muối cà trên mạng về tìm ra 1 công thức cơ bản rồi đưa cô bé thực hiện. Ai ngờ ăn ngon chị ạ. Vừa ngon, vừa rẻ, lại vừa sạch sẽ nữa.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Có sở thích giống iem thế không biết. Khi nào rảnh, em sẽ đi tìm ảnh phong cảnh nghệ thuật, post vào nhà mình cho chị và mọi người thưởng thức nhé. Đợt này em bắt đầu rảnh... có thể "phục vụ" chị thưởng thức nghệ thuật nhiếp ảnh. Khi nào đi học chắc nghỉ vào chơi buổi tối rồi. Em cũng thích muối dưa cà, có những món đó vào bữa cơm thêm đậm đà chị nhỉ? Iem chưa bao giờ muối dưa, muối cà cả nhưng từ ngày có bé giúp việc, em mang hết cả kinh nghiệm muối dưa, muối cà trên mạng về tìm ra 1 công thức cơ bản rồi đưa cô bé thực hiện. Ai ngờ ăn ngon chị ạ. Vừa ngon, vừa rẻ, lại vừa sạch sẽ nữa.
Muối dưa cà đơn giản lắm mà, nhưng bây giờ các cô bé ít biết làm vì cái gì cũng có sẵn ngoài chợ rồi.
Mua cá có người làm giúp, mua thịt có người xay hộ, rau thì nhặt sẵn về chỉ nhặt lại thôi.......
chắc sau này không ai nấu cơm nữa mất nhỉ.
.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
http://thaithanh.vnweblogs.com/gallery/6045/ntt01.gif
Niềm tin
Thực ra thì TP không phải là người theo đạo, nhưng từ lâu TP rất ấn tượng với những bức ảnh chúa hài đồng, đức mẹ Maria và những con chiên với những ánh mắt sáng ngời đức tin và sau này khi đọc một số bài kinh viết về chúa thì cũng thấy có nhiều chiêm nghiệm hay. Mỗi con người đều cần có đức tin để cho cuộc sống nhẹ nhàng hơn.
Đức tin của bạn là gì thì do bạn lựa chọn.
Trước đây có những khi chủ nhật được nghỉ TP lang thang trong nhà thờ ngắm những bức ảnh chúa trong không gian tĩnh lặng thật thú vị. Ở Hà Nội bây giờ hình như những hình ảnh đó k có. Ngày thường nhà thờ đóng cửa. Chủ nhật là ngày lễ của những người theo đạo nghe giảng kinh nên rất đông.
Ngay cả những nhà chùa cũng vậy. Sự tĩnh lặng dường như k tìm được.
Ngày thường chúng ta bận công việc, cơm áo gạo tiền và vô vàn thứ khác khiến đầu óc rối tinh muốn thực sự yên tĩnh lại chỉ có ngồi nhà. Vậy đó...
Bài "Chúa nhật an lành" này TP viết vì muốn lưu lại những cảm xúc thật vui khi nhận lời chúc Chúa nhật bình an mà TP luôn nhận được từ người bạn. Thật dễ thương đúng k
Sớm chúa nhật nhận lời chúc bình an
Đóa luyến lưu nở bừng trên cánh mộng...
Anh thường nói em quá đơn độc trên con đường của mình nên tìm lấy một niềm tin. Vâng, nhưng niềm tin không phải muốn là có được. Đối với em niềm tin bây giờ là thứ quá xa xỉ bởi em luôn nhìn thấy mặt trái của vấn đề khi vừa thoáng liếc qua.
Em chẳng biết vui hay buồn nữa khi mà hôm qua em linh cảm đó là 1 lời nói dối, em đi để kiểm chứng mà trong lòng chỉ thầm ước em đã linh cảm sai nhưng không phải thế. Trúng phooc những điều mà em linh cảm. Biết làm sao? Em không còn muốn nổi giận nữa. Chỉ thấy đắng ngắt vì những cố gắng đã dường như vô ích.
Nhưng anh yên tâm, em biết chấp nhận sự thật và không quá kỳ vọng, chỉ tiếc thôi...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Hì... may quá mình chối được cái GK thi thơ.
Mệt muốn chết luôn.
Ăn gian quá đi mình chối lại xui người ta nhận lời...
:cool:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Lòng tin
Hôm đó hai vợ chồng tôi đi Đà Lạt chơi.
Đây là lần đầu tôi lên Đà Lạt sau bao nhiêu lời kể và khuyến khích của mọi người.
Ở Sài Gòn cuối tháng chín dương lịch nhưng vẫn còn nóng cháy da và bụi kinh hồn… đường phố tấp nập đông đúc và sầm uất…
Đà lạt thì lại mát lạnh, lạnh tới mức thấy mọi người đi đường mặc áo khoác ba lớp… tôi chẳng chuẩn bị gì đành tấp vào hàng len bên đường mua cái áo len và khăn len cho đỡ lạnh. Hai vợ chồng cuốc bộ xuống chợ đêm kiếm cái ăn vì xe bị hỏng dọc đường nên khi tới Đà Lạt đã 7 g tối.
Vào một nhà hàng thấy có món mỳ Quảng mà cậu em hay nói đến và quảng cáo là rất ngon. Rất dõng dạc gọi 2 tô mì Quảng rồi ngó vì không biết sao ăn không vô. Có lẽ do lạ khẩu vị. Ông xã cứ cười mình:” Gớm, tưởng bà ăn rồi gọi dõng dạc thế”
Hì…im re chẳng dám hó hé gì là nghe cậu em quảng cáo ngon lắm chị ạ…
Sau một ngày đi du lịch theo đoàn chúng tôi có một hôm rảnh rỗi tự đi khám phá thành phố.
Chợ búa thì tôi không ham vì thấy không cần mua bán gì nhưng tôi rất thích đi chơi. Mấy cậu lễ tân khách sạn nói:
- Hai bác thuê cái xe máy đi cho chủ động ạ.
- Nghe cũng có lý.
- Ok, cháu thuê cho 2 bác cái xe máy nhé. Xe tốt tốt một tý vì đi xe lạ mà không phanh, không còi thì ngán lắm.
Cậu lễ tân vâng dạ chạy đi rồi sau đó mang về một cái xe máy cũng tàm tạm. Xăng còn đủ chạy ra trạm xăng đổ rồi đi tiếp.
Vừa đi hết phố núi rẽ vào ăn sáng. Rút kinh nghiệm không ăn thứ lạ nữa chúng tôi gọi hai tô phở bắc. Đang ăn dở nghe cậu bé phụ việc hàng phở gọi:
- Bác ơi xe bác hết hơi ạ. Chắc là thủng xăm rồi.
Quái lạ vừa đi có một quãng đường… nhưng đúng là cái lốp xẹp lép không có tẹo hơi nào. Gay nhỉ, ông xã tôi là người hay lo lắng, bỏ luôn bát phở chạy ra hỏi:
- Thế ở đây chỗ vá xe nào là gần nhất.
- Thưa bác, bác dắt xe lên cái dốc này, đi 200 m, rẽ phải leo lên một cái dốc nữa là có người chữa ạ.
Trời, leo hai cái dốc… đi không đã thấy mệt.
Đang ngồi tính toán thì cậu bé nhanh nhẹn
- Bác để con mang xe đi chữa cho ạ.
- Ừ, vậy bác nhờ cháu.
Rồi cậu bé dắt xe đi… nửa tiếng rồi một tiếng trôi qua. Chúng tôi ruột nóng như lửa đốt. Cậu này đi đâu thế nhỉ. Chồng tôi đi theo hướng cậu bé chỉ khi nãy… nửa tiếng sau quay lại nói chỉ thấy hàng chữa xe chứ không thấy người và cũng chẳng thấy xe đâu. Hàng chữa xe thì ngay kia thôi…
Hai vợ chồng nhìn nhau không ai dám nói gì rồi cũng không nhịn được nữa.
Hay là nó dắt xe đi bán rồi nhỉ, mình có quen biết gì nó đâu.
Bây giờ mất xe khách sạn bắt đền là rắc rối lắm đây…
Hic… bà chủ hàng phở thấy chúng tôi lo lắng mới trấn an. Hai bác yên tâm cháu nó từ Thanh Hóa ra giúp việc cho em hai tháng rồi ạ. Ngoan lắm, chắc chắn nó sẽ mang xe về cho bác, đừng lo lắng gì không thể mất được đâu. Nhưng mà hơn ba tiếng trôi qua rồi đó…
Cuối cùng thì cậu bé cũng xuất hiện ở cuối con đường. Nó nói rằng hàng chữa xe vừa rồi hết miếng vá nên phải dắt lên phố trên. Hú vía.
Lòng tin của tôi không bị mất, đó mới là điều quan trọng nhất mà tôi có được trong chuyến đi chơi Đà Lạt ...
09/2010
Thu Phong
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Chị nói đúng, sự thất vọng về niềm tin mới là sự mất mát lớn.
Em kể chị nghe chuyện này.
Trước kia em chơi ở M, em khi đó đang ở SG, em có hứa với cậu em cùng chơi ở 4r. Nếu trước khi em về lại C, em còn dư tiền, em sẽ gửi cho. Sau đó em gửi cho he 500 us ra HN.
Cô nhân viên nhà bank gửi nhầm cho he 5000 us. He cứ nghĩ em gửi cho he cơ, thế là he đi mua sắm...sau đó gần chiều, cô đó biết mình bị lầm, gọi cho em, nói là gửi nhầm, và xin em nói hộ cho người kia trả lại, vì nếu cấp trên biết, she sẽ bị đuổi việc.
Em có gọi cho cậu em, và nói he nên trả lại, nếu ko ...
He có nói với em, tự nhiên có người mang tiền để vào tủ của mình, thì mình xài. Nếu he ko muốn trả, thì cũng làm sao mà tìm được he, he ko ở HN, ở nhờ nhà bạn...
Khi đó em buồn lắm, em vội ứng tiền ra giúp cô nv nhà bank trước để she khỏi bị đuổi việc.
Sau đó em nói với cậu kia. Đừng để chị thất vọng, cái gì ko phải của mình thì mình nên trả lại...
Sau đó em chỉ còn biết chờ...
He đã ko để em thất vọng, Đứa trẻ bụi đời, lưu manh đó đã bán hết những đồ mà he mua sắm , và trả lại nhà bank 5000 us.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Lòng tin có trong cuộc đời không? Có nhưng không nhiều. Những câu chuyện về lòng tin của các chị khiến mỗi người như muốn sống đẹp hơn, ý nghĩa hơn... Đôi khi mình cũng không tốt lắm nhưng vì để chứng minh sống trên đời đôi khi cũng cần có lòng tin nên bản thân ta cũng muốn làm điều gì đó chứng minh lòng tin không bao giờ bị mất. Lòng tin sụp đổ thật là tai hại, nhất là khi người ta đặt niềm tin vào con người đó quá lớn...
Cảm ơn chị TP và cả SW nữa... đã động viên em đúng lúc, kịp thời. Chị giọng trẻ ghê cơ so với tuổi. Giọng nói của chị nếu để thuyết phục ai đó chắc sẽ được. :o
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Cảm ơn chị TP và cả SW nữa... đã động viên em đúng lúc, kịp thời. Chị giọng trẻ ghê cơ so với tuổi. Giọng nói của chị nếu để thuyết phục ai đó chắc sẽ được. :o
Ơ... thế em nghĩ chị già lắm à?
Chị còn chưa kịp nhớ là mình đã già mờ...
:haha: :haha:
Giọng nói của chị ấy hả... lại khen Trung Quốc đông người rồi. Chị đã định làm thuyết khách thì chưa bao giờ thất bại đó nha...
Chị chỉ thất bại trong mỗi một số việc thôi... mà khổ lại toàn việc quan trọng:D:D:D
:nguong: :huytsao:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Oa và Bou ơi, chị đang quyết tâm lấy lại lòng tin đây này và chị đang nghĩ lại xem trong cuộc đời chị có bao nhiêu lần không mất lòng tin và bây giờ liệu có giữ được lòng tin nữa hay không...
:acac::acac::acac:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Em có đi xem 1 vở hài kịch của Nhà hát Tuổi Trẻ có tiêu đề : Người hùng chạy trốn. Đại ý nói rằng 1 con người đã dũng cảm nói lên sự thật và anh ta đã bị cả phe xấu lẫn phe tốt truy nã. Chị ơi, chở được "đạo" và "đức tin" khó lắm... đó thử đi chị... nhưng đừng thử quá nhé chị. Hôm nay chị không đi xem thật tiếc. Chương trình hôm nay thú vị lắm. Thôi để khi nào có cái gì hay ho, em sẽ ới chị và bạn bè đi xem cho vui. Nhất là xem kịch nói, chắc gần với mọi người hơn là xem rối.
:D
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Thôi để khi nào có cái gì hay ho, em sẽ ới chị và bạn bè đi xem cho vui. Nhất là xem kịch nói, chắc gần với mọi người hơn là xem rối.
:D
Hôm qua trời mưa to và em về mệt ngủ quên mất nên ko đi xem được múa rối, đành lỡ hẹn với chị. Trước em cũng hay đi xem kịch lắm, ở SG có sân khấu nhỏ Võ Văn Tần là hay đến nhất. Ra HN thì lại chỉ hay đi xem ca nhạc thôi. :)
PS: chị TP cho em viết ké tí hihi
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Em có đi xem 1 vở hài kịch của Nhà hát Tuổi Trẻ có tiêu đề : Người hùng chạy trốn. Đại ý nói rằng 1 con người đã dũng cảm nói lên sự thật và anh ta đã bị cả phe xấu lẫn phe tốt truy nã. Chị ơi, chở được "đạo" và "đức tin" khó lắm... đó thử đi chị... nhưng đừng thử quá nhé chị. Hôm nay chị không đi xem thật tiếc. Chương trình hôm nay thú vị lắm. Thôi để khi nào có cái gì hay ho, em sẽ ới chị và bạn bè đi xem cho vui. Nhất là xem kịch nói, chắc gần với mọi người hơn là xem rối.
:D
Thực ra cũng lâu rồi chị không đi xem vì thấy vô tuyến có đủ thứ để xem rồi.
Hôm trước con bé mua hai vé về nói 2 mẹ con đi xem phim ca nhạc về nhóm Abba nó biết chị thích mà nhưng rồi lại bận chi đó k đi được...
Thỉnh thoảng bạn bè cũng rủ đi nhưng cứ vướng víu thế nào ấy... cuối cùng thành ra mình lười quá đi mất...
Cứ đà này quyết định ở ẩn đã sắp thành hiện thực...
@Sunwild: vô tư đi em
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
SunWild
[COLOR="rgb(139, 0, 0)"]Hôm qua trời mưa to và em về mệt ngủ quên mất nên ko đi xem được múa rối, đành lỡ hẹn với chị. Trước em cũng hay đi xem kịch lắm, ở SG có sân khấu nhỏ Võ Văn Tần là hay đến nhất. Ra HN thì lại chỉ hay đi xem ca nhạc thôi. :)[/COLOR]
Hihi, Nhất SW đấy, giờ người ta phải đi nấu cơm, đi măm thì mình "được" ngủ chị TP thấy SW sướng không ?
:youarethewoman:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Hihi, Nhất SW đấy, giờ người ta phải đi nấu cơm, đi măm thì mình "được" ngủ chị TP thấy SW sướng không ?
:youarethewoman:
Hihi đáng ra hôm qua giờ đó em vẫn phải đi làm hoặc tập yoga đấy chứ nhưng cáo ốm ở nhà, cuối cùng chẳng được việc gì cả :)
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Thơ chán đời
Chán quá, chán quá….
Trời hỡi làm sao chán thế này
Rã rời như chiếc lá vàng bay
Nghe từng ngọn gió về xưng tội
Lắng mỗi lời thơ ngại giãi bày
Thuở ấy sóng cồn gieo ngõ mộng
Bây giờ sương lặng chạnh thềm mây
Thà đừng đón chữ sầu muôn kiếp
Khỏi lạnh đêm tàn nỗi trả vay
10/09/2010
Thu Phong
-
Re: Những điều không muốn nói đến
em ko tin chị TP hnay chán đời đâu đấy, rất lạ đấy ạ :nguong::nguong:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Nhudadauyeu
em ko tin chị TP hnay chán đời đâu đấy, rất lạ đấy ạ :nguong::nguong:
Hôm nay có gì đặc biệt sao?
Mọi thứ căng thẳng như sắp xảy ra chiến sự... mệt mỏi quá đi
Chị muốn được nghỉ ngơi và không phải chịu trách nhiệm về những vấn đề này nữa.
Hì... nhưng mà nói thế thôi. Mỗi con người sinh ra vốn đã có một số phận như một gánh nặng cần phải mang rồi. Đôi khi chán nản quá thì than thở một chút ấy mà...
.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Hôm nay có gì đặc biệt sao?
Mọi thứ căng thẳng như sắp xảy ra chiến sự... mệt mỏi quá đi
Chị muốn được nghỉ ngơi và không phải chịu trách nhiệm về những vấn đề này nữa.
Hì... nhưng mà nói thế thôi. Mỗi con người sinh ra vốn đã có một số phận như một gánh nặng cần phải mang rồi. Đôi khi chán nản quá thì than thở một chút ấy mà...
.
hihi, cs mà chị, sẽ có lúc có cảm giác muốn buông xuôi tất cả...nhưng đó chỉ là cảm giác mà thôi, chứ bản thân mỗi ng chúng ta ko cho phép và ko thể làm thế đc. "Cứ đi rồi đến, mệt thì nghỉ, rồi lại tiếp bước, thế nào cũng đến đích" đây là câu mà em luôn dành cho mình trong những lúc mệt mỏi đấy chị ạ.
Chúc chị tuần mới vui vẻ và hp nhiều nhé!!!
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Chợ người cũng thể chợ ta
Ai hơn ai kém hay là như nhau
Tôi cần bác giúp mớ rau
Tôi giúp con bác thuộc lầu toán văn
Hôm trước bên TV có một bài viết về chợ người.
Vấn đề muôn thuở. Mình định com nhưng nghĩ lại lại thôi. Mình k biết viết văn và không muốn gây tranh cãi. Thợ có cái khó của thợ. Chủ có cái khó của chủ. Hãy hiểu rằng để mở ra một cái xưởng sản xuất dù rất nhỏ thôi cũng phải rất nhiều tâm huyết. Nếu bạn tính toán không cẩn thận có thể lỗ như chơi. Một quyết định sai lầm của bạn có thể dẫn bạn vào con đường phá sản. Khi mở ra xưởng sản xuất về bất cứ vấn đề nào đó bạn cần tìm hiểu kỹ thị trường, kiến thức chuyên môn và học cách quản lý vững vàng nếu không bạn sẽ gặp rắc rối hết chuyện này tới chuyện khác và nếu bạn không cẩn thận có thể sẽ phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Ai cũng cần tiền và tiền bạc không tự nó đến nhưng kiếm sống bằng con đường chân chính là điều mà con người nên tâm niệm và ước ao vươn lên. Trong khi đó thợ chỉ cần lựa chọn nơi làm việc thích hợp, ông chủ tính thoáng, điều kiện làm việc mình thích, đồng lương hợp lý là ok. Không đạt được điều đó là bỏ đi nơi khác liền, cũng có rất nhiều thợ mình đào tạo cho thành nghề ngon lành rồi tới lúc đó nơi khác trả cao hơn chút là sẵn sàng bỏ đi…
.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Trời... chưa chi đã 12g đêm...
Chưa chi đã hết tuần...
Bó tay thật, sao mình thấy thiếu thời gian thế nhỉ. Vậy mà sáng nay đi chợ nghe mấy bà than vãn. Sắp tới được nghĩ những 10 ngày không biết làm gì cho hết...
Có lẽ sẽ phải dứt điểm chia giờ ra mới được.
...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
.
....Ai cũng cần tiền và tiền bạc không tự nó đến nhưng kiếm sống bằng con đường chân chính là điều mà con người nên tâm niệm và ước ao vươn lên. Trong khi đó thợ chỉ cần lựa chọn nơi làm việc thích hợp, ông chủ tính thoáng, điều kiện làm việc mình thích, đồng lương hợp lý là ok. Không đạt được điều đó là bỏ đi nơi khác liền, cũng có rất nhiều thợ mình đào tạo cho thành nghề ngon lành rồi tới lúc đó nơi khác trả cao hơn chút là sẵn sàng bỏ đi….
Kiếm sống bằng con đường chân chính, có lẽ phải đổ mồ hôi sôi con mắt mới có hy vọng đôi chút. Nhiều người làm được và cũng không ít người lại không thể dù là công sức bỏ ra như nhau. Hì.. lâu lâu com tào lao với chị chút.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Phu sinh
Kiếm sống bằng con đường chân chính, có lẽ phải đổ mồ hôi sôi con mắt mới có hy vọng đôi chút. Nhiều người làm được và cũng không ít người lại không thể dù là công sức bỏ ra như nhau. Hì.. lâu lâu com tào lao với chị chút.
Thành công thì lại phụ thuộc rất nhiều điều trong đó may mắn, nhạy cảm cũng đóng một vai trò rất lớn nhưng chị chỉ đang muốn nói tới những vấn đề chủ quan thôi.
Đôi khi nhìn ngó quanh mình thấy đôi điều muốn chia sẻ nhưng rồi nói ra lại ngại mọi ng nghĩ sang hướng khác
Hì... cũng chỉ là tám tào lao thôi...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Thành công thì lại phụ thuộc rất nhiều điều trong đó may mắn, nhạy cảm cũng đóng một vai trò rất lớn nhưng chị chỉ đang muốn nói tới những vấn đề chủ quan thôi.
Đôi khi nhìn ngó quanh mình thấy đôi điều muốn chia sẻ nhưng rồi nói ra lại ngại mọi ng nghĩ sang hướng khác
Hì... cũng chỉ là tám tào lao thôi...
Chị cứ thoải mái nói ra quan điểm của mình đi, để mọi người cùng nhau chia sẻ. còn ai nghĩ gì thì mình làm sao khống chế được hả chị.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
Chị cứ thoải mái nói ra quan điểm của mình đi, để mọi người cùng nhau chia sẻ. còn ai nghĩ gì thì mình làm sao khống chế được hả chị.
Hic... mình còn chẳng khống chế được mình nữa là...
:acac:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Anh thường trách em cứ viết thơ cho những ai ải ài ai ở đâu đó mà k viết thơ cho chồng, con, quê hương.... . Nhưng thơ nó vớ vẩn thế đấy. Tất nhiên trong em gia đình phải là thứ nhất rồi còn thơ ... muôn đời chỉ là thơ thôi...
Người ta chả nói đừng tin các câu thơ là gì
Em có một bài thơ viết tặng anh. Biết là anh chả bao giờ đọc, có khi anh lại bảo em dở hơi ấy chứ. Thôi thì viết vào đây để khỏi mất.
Tặng anh Th
Thơ rơi…
Vần thơ rơi xin anh đừng hờn, trách
Trong hư ảo có dấu vết tình ta
Dẫu chẳng còn mùa xuân chín thiết tha
Thì hãy nếm chút ngọt ngào có được
Vần thơ rơi mang theo nhiều ký ức
Của ngày xưa còn bé nhỏ dại khờ
Coi cuộc đời mãi vẫn là giấc mơ
Và khổ đau chỉ hoang đường đâu đó
Vần thơ rơi ... xin anh đừng nhăn nhó
Chỉ còn đây tia nắng cuối chiều phai
Trong muộn ngày nắng sưởi ấm hình hài
Giữ sắc tím của ấu thơ còn mãi
Vần thơ rơi... trong tháng ngày còn lại
Góp vui buồn chắt lọc những trở trăn
Rồi một mai em bỏ hết lăn tăn
Thân cát bụi sẽ về bên cát bụi
Không mộng tưởng cũng chẳng hoài tiếc nuối
Thì anh ơi giữ lấy chút mặn mòi….
Trong thơ rơi anh nhặt lấy niềm vui
Và mặc kệ lời hoang đường anh nhé
11/09/2010
Thu Phong
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Năm ngoái giờ này đang ở Sài gòn. Một năm trôi qua thật quá nhanh.
:acac::acac:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Trong NR, LK quý mến TP và rất nể biệt tài nhã ra những vần thơ đúng niêm luật, ghép chữ chuẩn sát, ý thơ trong sáng. LK cũng rất thích những bài sưu tầm vui, giúp cho người đọc mở mang kiến thức cũng như dùng kinh nghiệm sống của mình đưa ra những lời khuyên hữu ích cho các bạn trẻ hơn khi họ có những chuyện không vui trong cuộc sống. Ở TP, LK thấy dáng dấp của một người chị lớn trong gia đình.
Khi đọc "coi trời bắng vung", trong đầu LK hiện ra ngay "Ếch ngồi đáy giếng" nên mè nheo chút cho vui thôi chứ không trách móc gì đâu. Đôi khi LK có giỡn quá trớn, TP đừng để tâm nha.
Trong diễn đàn này, LK có than phiền điều gì cũng chỉ là giỡn thôi. Nếu buồn phiền thật, LK để bụng chứ không nói ra đâu. :haha: :haha:
LK biết trước là TP không thèm đọc "đại tác phẩm" của mình đâu. Hì hì, có muốn đọc cũng không còn nữa vì khi M bị đánh sập, nó đã trở thành hàng quốc cấm rồi. :haha:
Cám ơn Lão K đã dành cho TP những nhận xét rất đẹp ( tự nhiên nhớ tới cái vụ phỏng vấn xin việc. :) )
Hic… gán cho TP cái chức chị cả làm người ta lo lắng muốn chết nè… :haha:
Thực ra khi được mời về NR chơi TP chưa biết gì về NR cả sau này mới biết xuất xứ cũng như các bạn ở đây đều rất trẻ… quả là TP ở lại NR cũng không hợp lý cho lắm nhưng… rồi vẫn cứ ở lại.
Thơ thì TP cũng chỉ viết tào lao thế thôi, mong là k quá dở để mọi người chê cười.
TP cũng thích đọc những bài viết của Lão K. Dí dỏm, đúng mực, thực sự mang lại những giây phút thư giãn. Cuộc sống vốn quá nhiều chuyện buồn phiền, trốn vào cõi ảo cũng là muốn giải stress… được tán dóc, được vui cười là tốt rồi…
TP thấy rằng tình cảm con người mong manh lắm, có được một người bạn thân, hiểu nhau có thể chia sẻ cũng đã rất khó rồi nhưng giữ được nó thì khó hơn gấp bội… Đôi khi vì không biết cách trân trọng mỗi bên quá đi 1 chút là mất bạn, không lấy lại được nữa. Thấy tiếc cho nên đôi khi cũng mong mọi ng nên bớt một chút cái tôi đi… Chỉ là chia sẻ quan điểm thôi chứ TP nào có dám khuyên ai...
Hơ, sao nói TP không thèm đọc đại tác phẩm của Lão K thế… nói khích hả… nhưng nhất định không đọc đâu. Lão K có còn tác phẩm đó cũng nhất định k đọc. Hihihi…
Cho TP mang cái com này về blog của TP nhé. Để ở đây hình như k đúng đề tài ha.
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Mong manh…
Đời chỉ toàn dừng lại
Trên những lối mong manh
Để bàn chân loanh quanh
Giữa nẻo đường lầy lội
Sương mù giăng ngập lối
Lá thu thả đầy trời
Mây xám bủa nơi nơi
Chắn che tầm mắt dõi
Đường nào cho ta tới
Ngả nào chờ ta qua
Sao phân vân, thật là...
Ngập ngừng như đôi, tám
Trời đang về chạng vạng
Cứ ngỡ đã buông xuôi
Mặc dòng đời nổi trôi
Sao lòng đầy trăn trở…
Sao mình còn than thở…
23/09/2010
Thu Phong
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
http://thunglunghoahong.com/Uploads/...35810-nhan.jpg
Chữ Nhẫn ...
Nhịn được cái tức một lúc ...
Tránh được cái lo trăm ngày
Muốn hoà thuận trên dưới
Nhẫn - Nhịn đứng hàng đầu ...!
Sưu tầm
:botay:
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
TRUYỀN THUYẾT
(st)
Một người bị bệnh. Phù thủy bảo: "Anh phải trao trái tim người mẹ cho ta mới khỏi bệnh". Anh con trai về giết mẹ lấy trái tim mang đến. Giữa đường, anh vấp ngã, trái tim mẹ cất tiếng dịu dàng: "Con vấp có đau không?".
Rưng rưng...
-
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Lại một năm trôi qua... Hôm nay sn anh... Có những khi bận công việc đến tối rảnh mới nhớ nhưng con nhỏ thì không quên. Sáng nó đã nói con mang thuốc lá xuống cho bố. Những ngày xưa như vẫn còn ăm ắp. Hôm qua ra hàng gội đầu đến cô gội đầu còn nhớ:" Sao những người tốt thường không được trọn vẹn". Ai mà biết!!!
Trời cho cái gì thì nhận cái đó thôi. Ai cũng có ưu điểm và nhược điểm...
Mang bài thơ năm ngoái viết tặng anh ra đọc lại. Buồn...
Lang thang
(Viết tặng anh cho ngày 20/11/2009)
Lâu lắm rồi chẳng dám ghé về trường
Những luyến thương một thời cố khép lại
Nhưng dư than âm ỷ hoài còn mãi
Lại bùng lên những đốm lửa vừa nhen
Dạo một mình trong chiều trên lối quen
Lặng nghe gió chớm đông se se lạnh
Tà áo mỏng mong manh không đủ tránh
Buôn buốt niềm nhung nhớ gọi tên anh
Dạo một mình giữa muôn ngàn lá xanh
Mênh mông gió và thênh thang hoài niệm
Này đây hương của ngàn đêm trìu mến
Này đây hoa của muôn sắc thanh xuân
Anh về đâu nẻo đường ấy có gần
Có nghe gió đang gọi ngày xưa ấy
Từng góc phố con đường kia vẫn vậy
Em lang thang nhặt hoài niệm đầy tay
12/11/2009
Thu Phong