-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh nghe chiều nhắc nhở
Mùa sang đã nửa rồi
Bên hiên nhà cúc nở
Từng cụm vàng chơi vơi
Thu xin tặng cho ai
Từng heo may nhè nhẹ
Thu xin tặng cho người
Lá vàng rơi thật khẽ
Mơ chân trời đơn lẻ
Có người đến bên người
Mơ tình yêu nhỏ bé
Mộng lòng còn chưa nguôi
Thu em giờ xa xôi
Thu ta còn ở lại
Xin ngọn gió bên trời
Ghé một miền xa ngái
Gom mùa vàng nhóm lại
Chút yêu thương ban đầu
Để nụ hồng lại nở
Dâng ngọt ngào trong nhau!
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ai gom buồn hóa làm mưa
Để tôi lặng lẽ đón đưa đời mình
Biết rằng ngày lại bình minh
Và câu lục bát ru tình lả lơi
Nhưng còn mưa kéo ngang trời
Còn nhân gian những ngậm ngùi cho ai
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Nửa câu lục bát đã phai
Còn ai đưa đón với ai hỡi người
Nửa câu lục bát buồn rơi
Em về góp nhặt những lời yêu xưa
Lệ buồn nên hóa làm mưa
Tình buồn vì chẳng ai đưa nhau về
@ Em cũng đang buồn mờ :chiuthua:
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Là nhớ hay là quên
Một đời còn chưa đủ
Năm tháng đến triền miên
Ngày đã là ngày cũ
Em vô tình chia nửa
Lời ca xưa vô tình
Câu thơ từ dạo nọ
Chia hai người buồn tênh
Giữa hai miền chênh vênh
Nửa miền quên miền nhớ
Xin kỷ niệm thôi đành
Ngủ vùi trong dang dở
Cho bình yên gõ cửa
Ru tình vào trong mơ
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh vẫn nghe những giây phút bình yên
Từ khoảnh khắc nghĩ về nhau khe khẽ
Từ nhịp tâm hồn rung lên nhè nhẹ
Gọi tên nhau khi ta chẳng kề bên
Em yêu ơi em có nghe bình yên
Từ câu hát anh hòa cùng sóng biển
Từ ngọt ngào những lời em cất tiếng
Sóng thẹn thùng trong khúc nhạc yêu thương
Anh nghe dịu dàng từ kỷ niệm còn vưong
Qua mưa nắng và muôn trùng sóng gió
Dẫu xa cách vẫn hòa chung nhịp thở
Bình yên đâu chỉ là khi ta ở kề bên !
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Giả sử như là chúng ta đã gặp nhau
Một lúc nào đó trên đường đời cô độc
Anh chàng nghệ sỹ đa tình với những vần thơ cóc
Em nàng tiên mơ mộng đến trăng sao
Ừ ước gì ta đã gặp được nhau
Trước khi anh trao gửi trái tim cho một người nào đó
Và em hồn nhiên chưa một lần thấu tỏ
Nỗi ê chề của cay đắng tình yêu
Ước ngàn lần thì đời vẫn trớ trêu
Em một đường và anh riêng một nẻo
Có thể tâm hồn đôi ta đồng điệu
Nhưng khoảng xa là chẳng thể chuyển rời
Vì cuộc đời có lý của cuộc đời
Những vấp ngã là những lần bớt dại
Gió thoảng qua để hương nồng nàn mãi
Để nắng chan hòa sau khắc khoải cơn mưa
Và em cơn gió của ngày xưa
Anh hạt bụi một nẻo nào lặng lẽ
Vô tình thôi, vô tình đấy nhé
Biết đâu một chiều cơn gió cuốn bụi bay.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Sài Gòn chiều mưa bay
Vẫn như mưa những ngày
Và như ta vẫn đợi
Bao giờ em ghé đây
Phải em là mây trời
Hay em là ngọn gió
Để ta còn chơi vơi
Từ bóng hình xưa cũ
Dòng thời gian nức nở
Trôi về đâu ngậm ngùi
Để tình ta nức nở
Mơ về ngày yên vui
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ghé niềm riêng hỏi cô nàng
Yêu kiều dáng ngọc bao chàng ngóng trông
Tặng em một nụ hoa hồng
Xin em một nụ môi cong dỗi hờn.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ta nhặt viên sỏi nhỏ
Ném vào lòng giếng yêu
Ngày còn xanh đấy nhé
Vì đâu ta sang chiều
Em có phải nụ cười
Hay em là ánh mắt
Xin một ngày ghé chơi
Nơi hồn ta đã mất
Xin cho năm cho tháng
Bình yên về nơi đây
Xin cho cay cho đắng
Vùi ngủ quên chốn này
Ôi bóng dáng của người
Say hồn ta suốt kiếp
Xin cho ta nụ môi
Ngọt ngào trong nuối tiếc
Như là tan cơn nắng
Như là tan cơn mưa
Như lời yêu... như thể...
Đời còn nhau mấy mùa.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Lạ thế hôn tôi trong nắng mai
Mà tựa chiều hôm ngả bóng dài
Tôi nhớ tôi thời trong sáng ấy
Một nhành hoa thắm tặng cho ai
Ừ cũng là tôi thuở nhớ thương
Long lanh màu áo trắng còn vương
Ánh mắt lén nhìn, chao yêu quá
Chợt thấy mình ai cả con đường
Tình đến rồi đi không luyến lưu
Chút ngày khờ dại có bao nhiêu
Tuổi xanh xa quá theo ngày cũ
Chớt thấy lòng như đã sang chiều
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Chiều qua nhanh đến dịu dàng
Lửng lơ một chiếc lá vàng khẽ rơi
Nắng nghiêng chênh chếch bên trời
Chẳng tương tư cũng đầy vơi nỗi niềm
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Thơ gửi vợ!
Có lẽ nào em giận anh
Như cái thuở còn khờ dại
Yêu thương đã chín lâu rồi
Lẽ nào giận hờn nhau mãi
Cuộc đời bao nhiêu bối rối
Gạo tiền cơm áo chưa xong
Mỗi bước chùng chân mỏi gối
Có em anh thấy yên lòng
Những phút kề bên hờn dỗi
Đắng cay mình trút vào nhau
Nào biết vô tình ta đã
Tự làm hai đứa xót đau
Đứng trách giận anh nữa nhé
Yêu thương nào dễ bỏ không
Nắm lấy tay nhau và nói
Dịu dàng hai tiếng: vợ, chồng
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Thưong về tháng bảy mưa ngâu
Nghe lòng thao thức canh thâu chợt buồn
Lạnh lùng mưa vẫn rơi tuôn
Giọt mưa nào bất chợt luồn vào tim
Xa hoài cho nhớ thương thêm
Giờ mưa thèm phút êm đềm lúc xưa
À ơi mưa lại càng mưa...
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Khi ánh nắng sớm mai vừa chớm.
Lại ruổi rong trên bước sinh nhai
Anh đến sở em ra dự án
Cuộc mưu sinh còn quãng đường dài
Từng ngày đếm giọt mồ hôi rơi
Những hối hả gửi vào sương gió
Hạnh phúc treo ở phía mặt trời
Dõi ánh mắt vẫn còn xa đó
Và từng chiều bước chân về phố
Hắt hiu tuôn lặng lẽ vai gầy
Em cặm cụi dầm mưa lối nhỏ
Anh mỉm cười sao mắt lại cay
Ừ biết thế thời gian chẳng đợi
Tháng năm qua, ngày vẫn qua ngày
Đời vất vả, yêu thương vẫn gửi
Dù nhọc nhằn, tay nắm bàn tay
Xin hãy vững niềm tin em nhé
Rồi đêm qua ngày lại lên hồng
Dẫu khó nhọc mình không đơn lẻ
Dẫu gian nan tim một nhịp chung!
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Có lẽ em chẳng còn đọc thơ anh
Như cái ngày hai đứa còn trẻ dại
Những yêu thương cứ vô tình bé lại
Dần về ngày chưa yêu
Biết bây giờ tình còn lại bao nhiêu
Sau nhưng lo toan, muộn phiền vất vả
Bước đường đời âm thầm vội vã
Đôi bàn tay biết còn níu chặt nhau
Ta vô tình hay năm tháng qua mau
Những yêu dấu đến rồi đi lặng lẽ
Thời gian vô tình, vì sao lại thế
Gửi vào yêu những lối rẽ vô tình
Biết mai này rồi những sớm bình minh
Đối diện với bao đắng cay nghiệt ngã
Ta với người có hóa thành xa lạ
Giữa muôn nẻo trần ai.
Phút nặng lòng khi nghĩ đến ngày mai
Xin đừng nhé để yêu thương vụt mất
Đôi tay nắm xin lại cùng xiết chặt
Níu đời nhau về trong sớm mai này
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Thơ Ku Sầu hay quá! Chất chứa một đống tâm trạng......
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ai chở mùa thu đi
Cùng lá vàng rất vội
Bình minh nắng qua thềm
Ánh mắt nào bối rối
Ươm nụ vàng cúc nở
Ngập ngừng sương sớm mai
Góc phố quen hóa lạ
Bước chân qua miệt mài
Ta vẫn chờ mùa thu
Em chưa về góc phố
Hoa vàng để cho người
Nắng vàng phai nỗi nhớ
Từng lá thu nhuộm đỏ
Chút niềm mơ cuối trời
Nắng vàng ai để ngỏ
Cho ngày buồn rơi rơi
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Anh không uống rượu
Anh chẳng uống bia
Say em là đủ
Mọi thứ đều thừa.
Vắng em đời tỉnh
Anh say cùng ai
Rượu bia bỏ hết
Tháng năm lạc loài.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Hình như gần đã nửa thu
Lá rơi, ừ, lá rơi từ hôm nao
Gió đong đưa giọt nắng đào
Trời xanh xanh đến xôn xao nỗi lòng
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Sầu lãng tử
Hình như gần đã nửa thu
Lá rơi, ừ, lá rơi từ hôm nao
Gió đong đưa giọt nắng đào
Trời xanh xanh đến xôn xao nỗi lòng
Bài thơ nhẹ nhàng nhưng hay quá! Câu kết độc đáo: Trời xanh xanh đến xôn xao nỗi lòng! Tuyệt.
Sao lâu quá mới quay lại thế? Lúc này, NR cũng đông vui hơn khi các tay bút cũng hội tụ về. SLT về thường xuyên hơn và thả những vần thơ đẹp cho mọi người đọc với nhé.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Bài thơ nhẹ nhàng nhưng hay quá! Câu kết độc đáo: Trời xanh xanh đến xôn xao nỗi lòng! Tuyệt.
Sao lâu quá mới quay lại thế? Lúc này, NR cũng đông vui hơn khi các tay bút cũng hội tụ về. SLT về thường xuyên hơn và thả những vần thơ đẹp cho mọi người đọc với nhé.
Em cũng thích thơ ku sầu anh KHT à! Nhưng e rằng ở đây không có bóng hồng nào để cho SLT có cảm hứng sáng tác anh ạ!
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ngang trời khẽ cánh chim bay
Trời xanh xanh ngắt cho ngày nắng lên
Bên nhà cô bé cười duyên
Chao ôi một núm đồng tiền ngộ ghê
Ta nhìn bất chợt say mê
Em nghiêng mắt biếc, ai về tương tư
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Không là mưa ngày cũ
Sao lạnh từ xa xăm
Không nhớ thương ngày cũ
Sao lòng như âm thầm
Ta đốt trọn cả hồn
Sưởi riêng niềm đau khổ
Hay đốt trọn đời ta
Gắn hàn từng rạn vỡ
Biết rằng là không thể
Níu kéo thêm nặng lòng
Vẫn cố tìm năm tháng
Nào hay mùa sang đông
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Mê!
Và sống lại như những thời xưa ấy
Bình minh hồng khi tay lại cầm tay
Ta gác lại những ưu phiền bối rối
Hoà trong nhau giữa một sớm mai ngày
Em điêu linh như là ta hoang dại
Phút cuồng điên như nắng cháy trưa hè
Trên đỉnh dốc của cuộc đời khắc khoải
Ru lại hồn trong một giấc trầm mê
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ngày qua ngày thắp lửa
Trong tim yêu đong đầy
Ngày qua ngày thêm nữa
Những giọt buồn qua tay
Đời qua bao cay đắng
Lòng ta quên bao mùa
Những lời tình mưa nắng
Trao người từ xa xưa
Tháng năm không về lại
Dấu yêu xin chôn vùi
Để người yêu lặng lẽ
Ru lòng mình mua vui.
-
Re: Ðề: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Chiều mưa ướt con đường nhỏ
Lối em giờ biết ai về
Ta hứng giọt mưa để ngỏ
Lạnh lùng thương nhớ người đi.
Xin mưa đừng nhòe kỷ niệm
Hoàng hôn ướt cả mây trời
Ta ướt trong lòng từ độ
Tạ từ, bóng dáng xa xôi
Mong ngày về trong nắng mai
Để chiều thôi rưng rưng nhớ
Đời chưa hết đoạn đường dài
Bỗng nghe nghẹn ngào nhịp thở
Biết mưa còn rơi bao nữa
Ta chưa hong nổi nụ cười
Lặng lẽ chôn vùi nỗi nhớ
Vào mưa ngày cũ xa xôi
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Ta nhặt viên sỏi nhỏ
Ném vào lòng giếng yêu
Ngày còn xanh đấy nhé
Vì đâu ta sang chiều
Em có phải nụ cười
Hay em là ánh mắt
Xin một ngày ghé chơi
Nơi hồn ta đã mất
Xin cho năm cho tháng
Bình yên về nơi đây
Xin cho cay cho đắng
Vùi ngủ quên chốn này
Ôi bóng dáng của người
Say hồn ta suốt kiếp
Xin cho ta nụ môi
Ngọt ngào trong nuối tiếc
Như là tan cơn nắng
Như là tan cơn mưa
Như lời yêu... như thể...
Đời còn nhau mấy mùa.
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Sáng cuối tuần lặng lẽ
Hương cà phê hững hờ
Ta lặng im góc phố
Ru hồn mình làm thơ
Bỗng nhiên không trò chuyện
Thả đôi dòng không tên
Trôi theo miền lơ đãng
Cho đời mình ngủ quên
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Tháng ba hoa gạo đỏ
Se se rét nàng bân
Thương sao con đường nhỏ
Nỗi nhớ xa chợt gần
Nắng mơn man ngày buồn
Hồn lang thang muôn nẻo
Tháng ba có gì hơn
Ngoài nỗi buồn níu kéo
Em xa phương trời lạ
Tháng ba hoa lắt lay
Nỗi buồn từ độ nọ
Còn theo anh tháng ngày
Vệt mây vắt qua trời
Cô đơn sao đến lạ
Hoa đỏ còn rơi rơi
Nhắc nhớ ngày xa quá
Hết xuân rồi đến hạ
Tháng ba ơi, giao mùa
Con đường quen hóa lạ
Đưa anh về xa xưa.
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Đây có phải bạn Sầu đồng hương với mềnh ko nhỉ? :)
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
herobk13
Đây có phải bạn Sầu đồng hương với mềnh ko nhỉ? :)
Hình như vậy đấy. :)
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Đời.
Hôm nay anh mang mặt nạ bình thường
Như hồi nào giờ vẫn vậy
Có nghĩa là yêu ghét nhớ thương
Thêm một chút hiền lành thật đấy
Một chút khô khan, chút lạnh lùng
Chút hòa nhã với trẻ trung, hoạt bát
Như vẫn thế thôi mỗi ngày khẽ hát
Vở kịch đời ta phải diễn thường xuyên
Em ạ, đời vậy rồi biết tính sao hơn
Sao em biết được đằng sau mặt nạ
Có thể là con người anh, cũng có lẽ chẳng là ai cả
Vì cuộc đời là thế đó thôi
Có thể phía sau là một ánh môi cười
Một người tốt, biết đâu đúng vậy
Nhưng cũng có thể là đắng cay lắm đấy
Bộ mặt ác ôn đểu cáng lạ lùng
Những đớn hèn, những toan tính lung tung
Những ham muốn tầm thường, giả trá
Có thế đó vẫn chưa là tất cả
Chỉ một phần thôi đã đáng sợ chưa em
Một mặt ban ngày và một mặt về đêm
Hai nửa ấy biết đâu ngày tráo trở
Những tử tế có khi thành đổ vỡ
Tốt đẹp buông rồi còn tội nợ em ơi
Như một nhà văn đã nói tấn trò đời
Những vai diễn quay cuồng như sân khấu
Những khuôn mặt, những mảnh đời xương xẩu
Làm sao em nhận ra nếu ta mang mặt nạ bình thường.
-
Re: Dại khờ một thuở !!!!!!!!!
Lãng đãng mùa!
Mùa lại về trên phố em xưa
Nắng hanh hanh tóc, gió thêu thùa
Cô nhỏ bên nhà anh chửa biết
Nhoẻn cười má núm ngộ ghê chưa
Có lúc mây sà trên phố bay
Sương giăng lãng đãng mấy hôm rày
Nỗi nhớ như ùa thêm niềm nhớ
Ta về gom nhớ lạc trên tay
Phố mùa sương khói khói sương ơi
Lặng lẽ buồn hiu những tối trời
Ta ngoảnh lại nhìn ta bỡ ngỡ
Nghe ngày cùng tháng hóa chơi vơi
Ta lạc ta rồi những phố quen
Phồn hoa lạ lẫm với bon chen
Thế gian mải miết cùng danh lợi
Ai nhớ về ai lúc tối đèn!