Khi con rồng có cánh xuất hiện, mặt đất chỉ còn lại dấu chân in cát!
Printable View
Hì.. dấu chân trên cát kg biết hữu ý hay vô tình mà cũng thành dấu hiệu.....!
Chiều nay ON xuýt chết. chưa bao giờ bị như thế, cứ chủ quan mình còn khoẻ, đâu biết rằng trái tim và thể xác ko bao giờ đồng thuận, cũng như tình cảm và lý trí đôi khi luôn chống chọi với nhau.
Dầm mình 2h dưới cái lạnh -20 độ, trên đường về nhà thấy ko sao,cách nhà khoẳng 15 phút đi bộ, ON bỗng nhiên ko thở được. Nước mũi như đông đá, hơi thở ko sâu, cứ thở đến cổ lại dội ngược lại. Ngực đau buốt...
Khi đó sợ quá, nghĩ nếu đi dọc hồ về nhà, mình ngất ra đó ko ai biết, nên chạy qua cầu sang phố cổ. Vừa đi vừa cầu nguyện đủ các thánh thần phù hộ...
Dùng tất cả nghị lực để đến được ngoài đường, TX ko có, xong cũng dễ thở được một chút, vì trong phố ấm hơn ko có gió. Gõ cửa nhà bạn, nhờ bạn trở về.
Về đến nhà gặp thằng hàng xóm, kể nó nghe, nó la quá chừng. Nó nói những đồ mình mặc chỉ là làm cảnh, ko thể nào chống lạnh nổi. Nó nói U may quá về được đến nhà. Tinhg trạng máu thiếu oxy làm cho ko thở được, nhiều người bị đột tử về mùa đông như thế. Nó qua nhà, cho coi mới đồ để mặc đi sky, he cũng vừa đi bộ về, xong cũng chỉ dám đi 1h, và luôn có bình nước nóng theo người....
Học được bài học nhớ đời, sẽ ko chủ quan nữa.
Con gái pha cho ly coca hâm nóng với gừng, cơn ho cũng đỡ. Giờ vào NR pot hinh.
Hình đẹp thật nhưng trời lạnh thế thì chị ít ra ngoài thôi, giữ gìn sức khoẻ chị nhé!
Cảnh rất đẹp. Tay nghề Chị ON lên nhanh quá. Kết cái máy ảnh của Chị :D :D
Ảnh đẹp nhưng như vậy nguy hiểm quá chị ơi. Lần sau nhớ cẩn thận hơn nhé.
.
Mấy ảnh đẹp quá, nhìn mê luôn đó nhưng đừng chủ quan nghe Oa_Nữ.
Sức người rất nhỏ bé trước khắc nghiệt của thiên nhiên. TP đã mất một người thân do chủ quan với thiên nhiên nên thấm điều này lắm...
Chúc OA nhanh khỏe lại nha.
Thân mến.
@ Chị OA ơi giữ gìn sức khoẻ nha,bên 4Q chỉ -15 độ c mà 4Q đã không dám ra đường nhiều , bất đắc dĩ ...đi làm mới phải mò ra thôi ...vì 4Q ngán mùa đông quá .Mặc dù...tuyết thì đẹp thiệt ...ngồi trong nhà ngó ra cửa sổ phát ham mà lại sợ cái cảnh không thở nổi ,lạnh buốt thấu lên tận ...óc .Khủng khiếp !!!
Hình chị chụp đẹp thiệt đó
Chúc Chị luôn khoẻ
Cám ơn cả nhà quan tâm Oa Nữ, ON thấy ấm lòng ghê đi.
Bây giờ ổn rồi, may mà ko bị sưng phổi, ko bị gì gì hết, xong chốc nữa, cũng phải đi bác sĩ khám thử coi .
Hôm qua bên ON trời cũng nắng đẹp, có -11 độ, định đi dạo nữa, xong ra đến cửa thì bị mọi người chặn lại...Hihihi, họ nói nếu mình bị làm sao, ai qua đảo chụp hình nude cho họ coi nữa....Đểu thế.
Nhớ quá ĐS ới.
http://i654.photobucket.com/albums/u...cture017-1.jpg
Ko biết góc nào ở DS nữa
http://i654.photobucket.com/albums/u...Picture016.jpg
Hú hồn Nhìn ăn chơi quá đi mất :D :D
CVK bán đấu giá ảnh này lấy xiền uống rượu nhé :D
Nhìn ngon nhỉ...
Lại muốn say..:D:D:D
Chị OA chụp ảnh này chắc lâu lắm, chỗ này là bãi tắm 1 trước đây...nhìn trong ảnh toàn thuyền cá về, lại chưa có kè đá như bây giờ chị Oa nhỉ...
Lá em là hay bồi hồi nhớ những khung trời kỉ niệm một thời đã qua lắm chị OA ạ.
Thank's chị nhiều !
:)
Đó vào khoảng thời gian 1994 gì đó. Lần thứ 3 về VN, ra Đồ sơn ở tại nhà nghỉ BD, mà bây giờ là sòng bài quốc tế.
Năm 1994, năm ấy hình như là năm em được HS giỏi. Chính Quyền, Đoàn Thể cho đi chơi ở ĐS... Sao không gặp U Oa nhỉ!? :D:D:D:D:D . Năm ấy về tới nhà còn nhớ mãi là... Muỗi ĐS to như con Ruồi :o .
Ko biết cầm chai sữa cho chồng hay cho con ...Lâu ngày ko nhớ.
http://i654.photobucket.com/albums/u...cture018-1.jpg
Thơi gian đó là năm 1991, ON đang quỳ gối chúc mừng sinh nhật của Má khi lần đầu tiên đưa má quay lại VN.
http://i654.photobucket.com/albums/u...Picture030.jpg
Lúc này hình như hơi tròn tròn gống bây giờ rồi hở Oa!
Hehehehe, chồng của cô em chồng đó...Ở đó mà tăm tia.
Con gái hôm nay đi mua cho mẹ mật ong để pha trà hoa cúc. She pha rồi lọc, dặn mẹ uống một hơi cho nóng...
Con gái hỏi
-Khi mom sợ hãi vì ko thở được, mom nghĩ đến ai ?
Nghĩ đến ai?
- Khi đó mom chỉ nghĩ đến 2 con thôi, nếu ko có mom, 2 con sẽ ra sao...Cũng như khi bà ngoại hấp hối. Bà nói
-Ko còn má nữa, đời con sẽ ra sao...
Và Mom ko kịp nghĩ đến ai thêm nữa, khi đó mom chỉ nghĩ làm sao tránh khỏi cái chết...
Khi mom leo dốc lên được cầu, mom giơ hai tay vẫy vẫy để giòng xe bên dưới nhìn thấy má, phòng khi mom ngất ra đó, sẽ có người gọi 911...
May quá xuống đến đường, nhìn thấy xe qua lại, mới yên tâm, và khi đó, đứng đợi để qua đường, mom từ từ thở sâu, mặc dù rất đau buốt ở lồng ngực, nhưng mom biết, mom đã qua cơn đột quỵ...
Con trai ôm lấy mẹ, he nói
-Lần đầu tiên con mới biết mom nói mom sợ...Love U, Mom đừng thế nữa nhé...
Nói với trẻ con
-Mom có mua bảo hiểm nhân mạng, nếu mom chết vì bệnh thì sẽ được bồi thường là 500.000, nếu chết vì tai nạn sẽ được là 1 triệu. Mom đóng xong từ hơn 10 năm nay rồi. Hiện giờ mom đang mua bảo hiểm cho 1 bác ở VN, đóng được 7 năm rồi, nếu mom có làm sao, con đóng tiếp nha. Mom mua tặng bác H, để bác có số tiền dưỡng già...
Hiện giờ mom đang mua 2 bảo hiểm nữa để tặng quỹ từ thiện, nếu mom có làm sao, 2 con cũng ko có tên...
Hai đứa nhỏ chẳng bao giờ quan tâm đến điều đó. Ở bên này, trẻ con tự lập kinh khủng. Mua cho mỗi đưa 1 căn condo, xong kêu mẹ bán đi. Nói là học xong chắc gì ở thành phố này...
Từ nhỏ đến lớn, con nhỏ sống an phận, ko chạy theo hàng hiệu. Con trai thì quá giản dị. NHiều khi phải mẹ thốt lên.
- Sống phải có nhu cầu, thì mới có động cơ phấn đấu để đạt được nhu cầu đó chứ
Mua cho con đồng hồ, phone xịn cũng ko xài, xe hơi cũng bỏ, đi xe bus...Mỗi khi con ra khỏi nhà, lại hỏi con có cần tiền ko...
Con gái ngày nào cũng nhặt ở hộp tiền xu để lấy tiền uống cf, còn con trai thì cf, nước mang theo, ăn no ở nhà, cũng ko mua bán gì...
Mỗi khi mẹ đi du lịch, lại gọi con gái, con trai dặn dò giấy tờ, chìa khoá thùng bảo hiểm nhà băng, những ai nợ nần...Khi đó bọn trẻ con mới lại tròn mắt hỏi...Sao mom có tiền...Hỏi xong rồi cũng quên ngay.
Ôi nếu mẹ lỡ có bị làm sao, thì cuộc đời 2 con sẽ thế nào.
Chúc mừng Blog OA NU trong 100 Trang :D
Hôm nay nghe ông bs la
- Đừng mang tính mạing ra đùa...
Trời ,từ ngày có gia đình, có con cái, cuộc đời mình có còn là của mình nữa đâu. Đi đâu cũng chồng đưa đón, đến nỗi khi quay lại lái xe cũng phải học.
Trước kia khi còn đọc thân, mình lái xe là đường ta ta đi. Đến nỗi ai ngồi trên xe mình chỉ một lần rồi sợ. Nhất là thằng em trai, mỗi khi về thăm má ở Otawa, nó lại run lẩy bẩy giao tính mạng nó cho mình. ( He cũng tiếc tiền ko mua vé xe bus)
Rồi khi về được đến nhà, he kính cẩn thắp 3 nén hương cám ơn trời đất...
Hôm vừa rồi, bạn của em trai, he mới sắm được cái xe DH, vợ của he ko dám ngồi để he thử xe, he gọi bồ, bồ cũng ko dám ngồi sau.
He gọi mình có muốn bay ko...
Khi he đến nhà đón, he thấy mình mặc đồ trang bị ác quá, he biết gặp thứ dữ. Rồi mình gọi phone cho người bạn, he bây giờ về hưu, mở bar. Chỗ của he là nơi tập chung của dân bay, mình hỏi he về thông tin các tuyến đường. Đường nào bây giờ bay an toàn nhất...
He nói chỉ có bay từ 11h đêm, giờ đó PL chuẩn bị giao ban, và he khuyên nên có sẵn mấy biển số giả để camera chụp nhầm...
Bạn của em trai nghe xong, he nói
- chỉ là đi tốc độ thường thôi, bà làm gì mà dữ thế...Thôi về nhà, để bà ngồi đằng sau, tôi cũng đau tim.
May quá, hù nó xong mình cũng thấy sướng, nào mình cũng đâu dám ngồi để thằng tay mơ lái trên cái xe đồ xộ đó.
hôm nay cuồng chân quá, lại đi dạo.Đi bô 3h, thấy khoẻ khoắn hản lên. Cũng may ngoài trời chỉ có -13 độ.
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2731.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2720.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2710.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2707.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2691.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2677.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2697.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2671.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2640.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2656.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2632.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2627.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2633.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2635.jpg
http://i654.photobucket.com/albums/u...h/DSC_2286.jpg
Xem lại từ đầu loạt ảnh mùa đông của chị OA, chợt thấy cài này vui vui, mỉm cười hình dung ra cái tư thế chụp cái ảnh này của chị không biết ra sao? :D