chuyện nhỏ thui mà anh
anh ra HN là đc liền:nguong::nguong::nguong:
Printable View
chẹp, lại mất ngủ rồi...ko hiểu nổi nữa, tự dưng nhớ 1 người ghê gớm...
Cơn mưa bất chợt khiến nó thèm đc đi hoang...
Từ mai nó lại bắt đầu những ngày dài cv và cv rồi, sẽ chẳng còn tjan mà nghĩ nữa...Cv mới sẽ thế nào nhỉ, cảm giác tiếp xúc với vc sếp rất thoải mái khiến nó thấy tự tin hơn. Nó tin sự lựa chọn của nó là đúng.
Cố gắng nhỉ
Cv mới khiến nó chẳng còn tjan rảnh nữa, ngày nào cũng như ngày nào đi từ sớm đến tối mịt mới về. Oải lắm nhưng vẫn cố vì thực sự cv ở đây chỉ bận khoảng tjan này thôi, ra tết sẽ lại nhàn hơn. Thôi thì gầy bớt đi nhỉ. Quan trọng là cv ở đây nó có thể nghỉ bất cứ lúc nào, sếp cũng thoải mái mà. Hqua sếp lại thêm việc cho nó, haizz, thế lại thêm trách nhiệm mới, biết sao đc. Lại phải cố.
Gái iu học ngoan , mỗi tội chữ xấu quá, đợt này chắc nó phải tìm lớp luyện chữ cho Gái mới đc, chẳng hiểu sao nó muốn con chữ đẹp, cẩn thận. Nhưng từ khi đi làm chỗ mới thì nó ít tjan dành cho Gái hơn nên chữ ẩu hơn. Chẳng biết nên làm thế nào đc, nhờ cô giáo cũng chỉ 1 phần. Sẽ gắng để con viết chữ đẹp hơn. Về toán thì nó an tâm vì con đã học chắc và nhanh, cô giáo cũng khen mà,hihi.
Chuyên tình cảm thì vẫn vậy, hihi, chả hiểu rồi sẽ thế nào nhỉ...
Những ngày bận rộn vẫn tiếp tục...quay cuồng với mọi việc...Thèm đc rảnh rỗi như trc, thèm đc có nhiều tjan chăm sóc cho con và đc bên anh như trc.
Cv mới đôi lúc khiến nó kiệt sức, hic, chả hiểu sao lại lắm việc đến thế, lắm lúc thấy nản lắm, nhưng dặn lòng phải cố, rồi cố cố...Ngày nào cũng về muộn, hic...
Con gái sắp thi, cũng chẳng giúp con ôn đc nhiều, chỉ in bài trên mạng và bảo con tự giác ôn,cũng chẳng hiểu có ổn k nhưg thấy lo lắm. Mong con đạt kqua cao nhỉ
HP là những điều nhỏ nhoi từ cuộc sống
Đó là con đi thi học sinh giỏi của Lớp
Đó là những tin nhắn quan tâm của ai đó
Đó là cv hàng ngày nó vẫn làm
Đó là giây phút đc ôm con trong vòng tay...
Cố gắng nàoooooooooooooooo...............
Ngày cuối năm...
Cquan vẫn cơ man cv và cv, ngán ngẩm chẳng muốn làm, tranh thủ lang thang...và chui về góc nhỏ này.
Tối mắt với cv, đó là câu cửa miệng của nó, ai cũng ngán ngẩm khi muốn rủ nó đi đâu đó khoảng tjan này, ng mệt mỏi lắm, nhưng vẫn cứ phải cố và cố, đôi khi mệt,muốn buông mà ko buông nổi...Đến con gái ngày nào cũng mong mẹ về sớm , ngày nào cũng mong mẹ về để kể mẹ nghe chuyện ở lớp, rồi chuyện con chơi với em bé cạnh nhà ra sao...hic, mong sao qua nhanh cái tết này để mẹ đc về sớm đón con đi học về nhỉ
Xuân đã về...
Năm mới , tranh thủ nhìn lại những điều đã qua, sk thì tàm tạm, cv thì nó đã chuyển đc cv khác, cũng ko thoải mái lắm nhưng hy vọng nó sẽ vượt qua đc và cố gắng, chuyện tcam thì khá thuận lợi, chỉ còn tjan nữa thôi... Con gái bắt đầu đi học và học kỳ rùi đạt hs giỏi và đạt giải 3 thi toán của trường. Hy vọng năm tới con sẽ đạt kết quả cao hơn nữa nhỉ.
Năm mới, sẽ nhiều niềm vui và hp hơn nữa!!!!!!!!
Vậy là Nó sắp có sự thay đổi mới…Biết nói gì nhỉ, lo lắng ư? Có chứ, lẫn cả lo sợ…Chẳng hiểu sao Nó sợ…Chẳng biết mình có làm đc ko???
Hy vọng với sự giúp đỡ của anh thì Nó sẽ làm tốt nhiệm vụ nhỉ!!!!!
Hơn tháng nưã thôi là cuộc sống nó rẽ sang hướng khác...Chẳng biết sẽ ra sao nhưng nó tin là nó đã quyết định đúng.
1 bước đi thực sự là khá mạo hiểm và nó đã đủ dũng cảm để vượt qua. Biết rằng trc mắt sẽ còn nhiều khó khăn, vất vả mà nó phải gánh chịu nhưng nó biết nó có anh ở bên, cùng chung vai gây dựng với nó, đấy là hp rồi nhỉ.
Cuộc sống có lúc này lúc khác mà bạn. Hơn 1 tháng nữa thôi là bạn đã bước sang một trang mới rồi. Chúc bạn luôn may mắn mà hạnh phúc nhé.
Chúc mừng NDDY bước sang trang mới , em mong có ngày được như NDDY!
Nó trở về nhà sau mấy ngày mệt mỏi. Hix, mệt mỏi dã dời...Nó thấy cổ họng đau, đầu quay mòng mòng...Vẫn biết lúc này nó ko thể ốm, dưng thực sự mệt mỏi lắm. Anh động viên nó, nghỉ ngơi, giữ sức khỏe...Ôi thèm giây phút rảnh rang như trc quá...
Quá nhiều sự việc xảy ra cùng lúc, ức chế thật, nhưng thôi, nó nghĩ nó qđ như thế cũng đúng. ko hề tiếc hay ân hận gì hết
Chuẩn bị làm cô dâu thôiiiiii
.
Chúc em trăm năm hạnh phúc nhé.
Ngày nào cũng vui như ngày cưới, ngày nào cũng vẫn là ngày mới thương nhau.
http://hoalannghi.com/gallery/avatar..._hoahong11.jpg
Chúc em hạnh phúc nhé. Không lùi bước trước mọi khó khăn để tới đích thành công nhé!
http://upload.sao.vn/gd/2011/03/24/d...giadinh.vn.jpg
1 cs mới bắt đầu
cảm nhận rằng....hp và hp
Sang tuần lại bắt đầu đi làm, nghĩ oải oải nhưng ở nhà mãi cũng chán
Net hum nay mới về làng...hehe
Ngày nghỉ, nó thường đón con về trên nhà với nó, con gái đã quen với cs hiện tại, nó vẫn đau đáu nỗi niềm về con, vẫn có những khi ôm gối khóc 1 mình. Anh chỉ biết vỗ về động viên nó chứ giờ cũng k biết nên làm thế nào nữa. Đành để tjan....
Mẹ lại mệt, có anh cùng lo lắng và chăm sóc mẹ nó thấy an tâm nhiều,càng những lúc như thế này nó càng hiểu tình cảm anh dành cho nó thế nào. Mẹ chắc sẽ hiểu tấm lòng của anh!
Không biết thế nào nhưng thực sự bây giờ trong lòng nó thấy an lòng và thấy con đường nó đang đi là đúng đắn. Nó sẽ cố gắng vì gia đình bé nhỏ của nó.
Cố gắng lên bạn nhé, mọi chuyện rồi sẽ qua. Tớ biết bạn đang phải nghĩ rất nhiều, nhưng chuyện gì rồi sẽ qua, cố gắng giữ gìn sức khỏe để còn chăm sóc bà nhé. Chúc bà mau khỏe
Nước mắt nó lại rơi...Tại sao lại thế nhỉ??? Sao ông trời luôn bạc đãi nó vậy...
Nó giờ ko biết phải làm sao nữa, nó hy vọng sẽ ổn. Nỗi lo trong nó ngày 1 lớn hơn, chưa bao giờ nó lại sợ như lúc này.
Ngày mai...ngày mai sẽ có kết quả chụp não của mẹ, nó mong sẽ ổn. Sẽ mạnh khoẻ trở lại. Chắc chắn thế phải ko???
Những ngày qua thật dài...đôi khi nó ko hiểu có trụ nổi ko nữa, cứ nghĩ đến mẹ là nc mắt nó lại trào ra...Ước gì mọi bệnh tật đổ lên nó nhỉ?? Từ giờ trở đi, nó sẽ có cuộc sống khác. Cũng may nó có anh ở bên. Anh đã động viên và giúp nó vượt qua những ngày đau thương. Nó ko biết nó sẽ ra sao nếu chỉ có 1 mình. Anh được họ hàng nội ngoại nhà nó khen nhiều, nhắc nó cố gắng giữ hp của chính mình. Nó hiểu và biết nó nên làm gì...
Từ mai trở đi, nhà còn mình nó, anh thì chạy đi chạy lại giữa 2 nhà, chẳng biết rồi sẽ ra sao???
Cố lên nhé tôi ơiiii!!!
Những ngày thật dài...ngày ngày nó chỉ quay cuồng với mấy bữa cơm mà sao thấy mệt mỏi đến thế. Sao ko thể gắng đc hơn nhỉ??? Có thể do nó cứ suy nghĩ quá nhiều...Đã bao lần tự nhủ với lòng là sẽ k suy nghĩ quá nhiều nữa rồi?
Người ra đi thì đã ra đi, người ở lại ngày càng héo mòn...
Kỳ nghỉ lễ này vc nó dự tính là sẽ tổ chức cho cả nhà đi chơi và về quê nữa...Cuối cùng thì đã ko làm được. dự định này vc đành dời đến tháng 6 thôi.
Haizzz hôm qua anh hỏi nó là em có muốn đi đâu quanh quẩn HN cho khuây khỏa ko? Nó bảo là tùy thôi anh à. Lúc nào rảnh vc mình đi loanh quanh chút. Ngày trc, vc nó thi thoảng nổi hứng là đi, lắm lúc nó mè nheo anh bắt anh đưa sang Tràng tiền ăn mỗi que kem rùi về, rồi đi ăn ốc, rồi cafe, rồi thi thoảng karaoke nữa chứ...Anh bảo vợ dạo này ngoan ghê, ko đòi đưa đi chơi nữa. Ừ thì dạo này tâm trạng k muốn làm gì và đi đâu mà. Rồi mọi nỗi buồn sẽ dần qua thôi...
CN này lớp anh họp lớp, mấy ng bạn cứ bảo anh mang vợ đi, anh cũng muốn em đi. Em cũng k muốn đi lắm vì thực ra bạn anh chỉ có 2-3ng là em biết vì mấy lần đi ăn cùng, đến đó em sợ mình lạc lõng lắm, nhưng vì anh em sẽ đi, em biết anh sẽ ko để em ngồi buồn 1 mình đâu. Em sẽ nấu cơm và cúng sớm để mình cùng đi, anh nhỉ?
Lâu không gặp NDDY.
Cho PL chia sẻ với niềm vui và nỗi buồn của NDDY nhé, muộn còn hơn không mà ha. Mong NDDY vượt qua mất mát quá lớn này.
Nguyện cầu cho hương hồn người đã khuất an lạc.
Cố gắng lên NDDY nhé. Chúc gia đình bé nhỏ của em luôn vẹn tròn hạnh phúc!
Bực ko chịu nổi
Ghét cái kiểu lúc nói thế này, lúc nói thế khác.
Thà cứ nói là ko đc đi, đằng này cứ vòng vo.
Muốn làm gì đó cho hết bực bội này quá :mad::mad::mad::mad:
Hn bắt đầu nắng nóng, nó sợ cái nắng nóng này quá. Suốt ngày chỉ chui ở nhà, chả ló mặt ra ngoài, cứ chạy đi chạy lại giữa 2 nhà cũng thấy mệt rồi.
Cv anh bắt đầu nhiều, cứ phải đi hoài, trông anh đen và gầy hơn, cũng biết sao đc, giờ anh là trụ cột trong nhà mà. Hnay anh lại đi QN lấy hàng về, khi đi anh bảo lúc về anh sẽ mua hải sản về cho nó, nghĩ đến mà thèm quá....
Cóa ít ảnh cưới còi, show tý nhỉ, chợt nhớ hôm đi chụp ảnh đúng hôm ăn hỏi, 2 vc ai cũng mệt, chụp đc vài kiểu là thôi, mặc cho thợ ảnh kêu chụp thêm, đến thợ còn kêu chưa thấy ai như anh chị,hihi
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...hyz160455.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...2yz196887.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...1od129536.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...lmt176734.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...xnz158332.jpeg
http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpi...jym146490.jpeg
Cha mẹ còn sống cũng như đã mất. Trong cuộc sống có những khi vì miếng cơm manh áo, vì nhu cầu cuộc sống mà đôi lúc chúng ta quên đi nguồn gốc của mình “ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây” hay “uống nước nhớ nguồn” … “ vì ai mà có ta?”… là những câu ca dao tục ngữ mà chúng ta đã từng được nghe và phải sống như thế nào trong bổn phận làm con cái. Cùng hợp với ý chọn của giáo hội, xin gởi đến quý vị bài viết như một sự chia sẻ của tác giả trầm thiên thu.
Kinh Phật dạy: “Tột cùng của THIỆN, không gì hơn HIẾU. Tột cùng của ÁC, không gì hơn BẤT HIẾU.” Còn Kinh Thánh dạy: “Phải thảo kính Cha Mẹ”. Vật gì thì cũng phải có xuất xứ, có chủ. Chim có tổ, người có tông. Cha mẹ có gì cũng là người sinh thành, dù cho không dưỡng. Vì thế, đã là ĐẠO con người thì phải biết ĐẠO làm con, đừng bao giờ để các ngài phiền muộn, và phải biết tạo niềm vui khi các ngài ở tuổi xế bóng, vì người già thường cảm thấy cô độc. Chúng ta có thể tóm gọn trong 2 điểm.
Quan tâm – An ủi
Biết quan tâm cha mẹ là một phương diện của “hiếu thảo”. Quan tâm bằng cách hỏi han, quà cáp, chăm sóc, dù chỉ là những động thái rất đơn giản. Có quan tâm, con cái mới biết được cha mẹ đang vui hay buồn, nếu có uẩn khúc thì cũng tìm hướng giải quyết. Thời điểm thuận tiện là lúc cha mẹ đang ngồi một mình, hãy đến gần để “thủ thỉ”. Nên nhớ, dù đã trưởng thành, con vẫn là con, vẫn là đứa trẻ trước mặt cha mẹ. Vả lại, khi gần gủi, cha mẹ rất hạnh phúc vì được con cái quan tâm, không cảm thấy bị lạc lỏng.
Chịu đựng
Cuộc sống nhiêu khê và vất vả nên dễ làm con người bực tức. Có thể bị la mắng dù chúng ta không “quá đáng” khiến cha mẹ buồn lòng. Đừng vội “phản ứng” mà hãy giữ thái độ đúng đắn của cương vị làm con. Tuyệt đối tránh thái độ bất kính, vẫn ngoan ngoãn làm việc để chứng tỏ “đạo làm con”. Đợi khi thuận tiện, nhẹ nhàng phân tích để cha mẹ hiểu. Tốt nhất là nói vào lúc cha mẹ vui vẻ để tránh sự hiểu lầm. Tục ngữ đã có luật tuyệt vời: “Im lặng là vàng”.
Trọng tài
Ai cũng có lúc “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”. Cha mẹ chúng ta cũng không ngoài quy luật thường tình đó. Khi “chiến tranh” xảy ra giữa cha mẹ, con cái có trách nhiệm quan yếu là làm “nhịp cầu”, làm “trọng tài” để giải hòa. Đã làm trọng tài thì không được thiên vị. Có thể mua một món quà cho mẹ dịp sinh nhật nhưng nói của cha tặng và ngược lại, hoặc tổ chức một bửa tiệc để thiết lập bình thường hóa quan hệ sau những ngày “cấm vận tình cảm”.
Công lao cha mẹ rất cao dầy, không gì sánh kịp và đền đáp, dù con cái có làm đủ “nhị thập tứ hiếu”… Như vậy, tùy theo tuổi và điều kiện mà tích cực sống sao cho cha mẹ vui lòng. Nếu lở sai lỗi, hãy xin lỗi càng sớm càng tốt, vì lời xin lỗi muộn màng thì không còn giá trị cao bằng lời xin lỗi đúng hoặc kịp lúc.
Cha mẹ nào cũng luôn yêu thương và hãnh diện về con cái. Dù bạn đã từng sai trái với các ngài, thậm chí là hắt hủi, nhưng chỉ cần bạn biết nhận lỗi thì cha mẹ tha thứ ngay. Tuyệt vời làm sao tình cha nghĩa mẹ! Anh chị em với nhau mà không biết nhường nhịn, đó là làm khổ chính các đấng sinh thành. Các ngài không cần con cái đáp đền công lao-gọi là báo hiếu-mà chỉ cần con cái thành nhân, trước khi thành tài. Nếu còn nhỏ, con cái hãy đáp đền chữ hiếu bằng cách học tập chăm chỉ. Nếu đã trưởng thành, hãy phụng dưỡng cha mẹ cho phải đạo, đừng ỷ lại vào đồng tiền mình làm ra mà gây phiền lòng cha mẹ.
Có người dùng từ FAMILY để diễn tả câu nói con cái dành cho cha mẹ là: “Father And Mother, I Love You!” Thật là ý nghĩa! Tưởng cũng rất cần thiết để những ai đã, đang và sẽ làm con cái suy ngẫm về câu nói:
Cha mẹ nuôi con biển trời lai láng.Cố gắng trân quý những gì mình đang có! Thiếu cha, vắng mẹ thì khổ lắm! Không ít người đã phải hối hận vì lỡ cư xử bất hiếu với cha mẹ nhưng đã quá muộn. Vì: “Cha mẹ đâu dễ ở đời với ta.”
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày
(ST)
2 ngày cuối tuần quanh quẩn cơm nc ở nhà.
Tối qua định cho con đi BigC chơi mà ko đc, chẳng biết nên nói thế nào nữa...Nó hơi buồn về cách dạy con của anh.
Lần đầu tiên 2vc im lặng khi đi ngủ. Nó lẳng lặng làm việc nhà. Sáng sớm đưa anh ra nhà bạn để đi lấy hàng nó cũng im lặng...Sự im lặng của nó khiến anh đi làm ko yên, cứ 1 lúc là ntin là gọi điện dặn dò...
Tối nay nó sẽ nc với anh, sẽ góp ý với anh về cách dạy con, làm sao cho con chăm học, ít đi chơi, ít hư hỏng hơn, chứ với cái đà này thì nó sợ...nó sợ 1 ngày nào đó con sẽ hư và sẽ ko ai dạy bảo đc con nữa.
Tối qua vô tình đọc đc cái link về cô em,,,haizz buồn nhỉ, nó cứ tin sau việc đó em sẽ dừng lại, nhưng ko hề,,,em lại càng tiến xa hơn,,,Thất vọng về 1 con ng quá....
Lại 1 ngày cuối tuần nữa lại đến...
Những ngày này với nó sẽ rất mệt mỏi vì nó có rất nhiều việc phải lo. Biết sao đc, là con 1 mà, chấp nhận thui, cũng may bây giờ nó có anh ở bên, được chia sẻ những khó khăn và âu lo. Nó biết cuộc sống của nó bây giờ là niềm hp nó từng mong mỏi vì thế nó sẽ giữ gìn và trân trọng những gì nó đang có. Sẽ có những điều nó sẽ cảm thấy khó chấp nhận... nhưng cũng sẽ phải chấp nhận, cuộc sống mà....đâu có ai được hoàn hảo đâu!
Ngày mai đi họp phụ huynh cho con gái, nó rất tự hào vì con gái đạt học sinh giỏi và trong kỳ thi giao lưu hs giỏi ở trường con gái đứng thứ 2 toàn khối 1 môn Toán, tuy học kỳ này ko có giải như học kỳ 1 nhưng với nó thì con gái yêu tuyệt vời rồi. Cần gì phải lớp chọn con iu nhỉ. Cố gắng hơn nữa trong những năm học tới nhé con!
Avatar của mình hay thế. Đây là bí quyết của Hạnh phúc đấy. Bạn đã nắm được chìa khóa rồi, chắc mọi việc cũng sẽ tốt như vậy thôi. Mọi thứ cơ bản (bản chất) sẽ quyết định những thứ khác, khiến cho sự vận động phát triển theo hướng tốt.
Con người hiểu nhau qua việc làm. Hãy làm nhanh, hoàn thành sớm, hoàn mỹ,...sau khi đã quyết. Bạn là người phụ nữ chín chắn, nội tâm và nghiêm túc, điều đó sẽ giúp bạn gặp nhiều may mắn và hạnh phúc.
hihi, đọc những dòng anh viết trong blog em mà em ko nghĩ anh viết về em đấy ạ. Thực sự em ko đc như anh nghĩ đâu, em vẫn phải cố gắng nhiều lắm. Có trải qua khổ đau, mất mát mới hiểu được và trân trọng những gì mình đang có. Và giờ đây em biết phải thế nào anh ạ. Cám ơn anh đã động viên em!
Trưa nay có cuộc nói chuyện mà cảm giác buồn thật
Nó ko nghĩ lại phức tạp đến thế. Sao cs này lại ko đơn giản nhỉ???
Nó chẳng hiểu nó nên làm gì lúc này nữa, nó buồn lắm...Nó chẳng biết làm gì lúc này, nc mắt cứ rơi...Sao nó ko thể mạnh mẽ hơn? sao nó ko thể thế này hay thế khác...
Có những điều ko biết thì nó hỏi, không trả lời, không giải thích thì tự nó phải tự vận động làm. Nó mê mải làm cái việc mà đạo làm con nó phải làm. Nó quay cuồng với cv, việc nhà,con cái...Nó mệt mỏi muốn nghỉ ngơi nhưng cứ nghĩ việc chưa xong thì nó lại ko thể...Thế đấy, cái giá phải trả là câu trách móc...Thôi, Nó sai, nó chấp nhận sai hết, để cho cs được bình yên. Nó chẳng hiểu nó đang nghĩ gì, đang muốn gì....
Buồn...
Con gái đi về quê ngoại chơi 1 tuần.
Lần đầu con đi chơi mà ko có mẹ hay Bà. Mẹ lo và nhớ con gái yêu lắm. Mỗi ngày nghe con nói chuyện qua điện thoại mà mẹ càng mún về với con hơn. Con gái yêu chắc nhớ mẹ lắm nhỉ, con cũng mong ngày mẹ về với con và đón con nữa mà. Con giờ đã ngoan,trưởng thành hơn rồi, con đã biết giúp mẹ làm việc nhà nữa này...Ôi con gái mẹ đã lớn rôồ đấy nhỉ
Mai Sn chồng, nhớ năm ngoái, 2vc đi từ sáng đến khuya, tại bạn chồng nhiệt tình quá nên 2vc không nỡ từ chối, lại đi, vợ mệt mà k dám bỏ về vì sợ chồng say, đi đường nữa....Năm nay chưa biết chồng dư nào nhỉ? Năm nay nghĩ mãi ko ra tặng chồng cái gì, quần áo thì 2vc mới đi sắm hàng loạt rùi, hihi, được cô em gợi ý ví, thế là ok lun, đặt ví handmade, khắc chữ laze nữa, nhưng ko vừa lòng với cái đường chỉ, k đc đẹp lắm nên giờ vợ vẫn chưa tặng chồng.hihi, chồng mình bảo k cần vợ tặng gì đâu, chỉ cần có vợ ở bên là ok rồi
Tuần sau SN gái iu, biết con thích vẽ nên mẹ đã đặt mua bộ bút màu đặc biệt cho con rùi, chắc con gái sẽ thích lắm
Đau họng đấy là cảm giác lúc này, haizzz đợt này suốt ngày cúm, rồi ho, chán nhỉ, giừ còn mắc bệnh mất ngủ nữa cơ, chả hiểu người mún gì nữa
Ngồi ở cquan mà ngáp lên ngáp xuống, chỉ mong được đi đâu đó mà chả đi nổi, thèm lắm...lại ước đc trở về cái thời trước khi chống lầy, thích là lượn, k lăn tăn gì mấy, giờ thì khó...
Tâm trạng mấy hnay chả khá hơn đc, chả hiểu thế nào nữa, đôi khi thấy bản thân gan lỳ thế, bản tính là vậy rồi, biết sao. Sửa đâu có đơn giản...Đôi khi thấy bản thân mạnh mẽ thế mà lắm lúc lại yếu đuối, nước mắt ngắn dài cứ rơiiii...Ôi cuộc sống, biết là phức tạp mà sao vẫn không lường trc được
2 ngày cuối tuần trôi qua mà nghĩ toàn việc k đâu, mai bắt đầu tuần mới rồi.
Lẽ ra hnay cho gái iu về ông bà nội nhưng lại thôi, sang tuần vậy, về mà ngại quá...
Hqua quây quần cùng toàn gia đình, bế bé con nhà chú trên tay mà bỗng thèm có em bé quá....:nguong::nguong::nguong: nhưng nghĩ đến nhà ít ng lại ko có ai trông lại sợ...haizzz nhiều việc phải nghĩ quá