Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
huongnhu
Cô Bạch Vân cứ như mây trắng ngang trời. Thoảng qua lại mất hút.
HNhu thích đọc những gì cô dziết.
Có điều, cô ứ dziết gì hết! :D
Những bậc có vai vế, địa vị, đẳng cấp nào đó rồi thì thường ít khai hoa nhả ngọc lắm vì cũng ngại bị ... chỉ trích, phê phán hay gây mất lòng những kẻ khác. Vì vậy, ít có ai dám múa võ long tranh hổ đấu như cặp Thanh Long - Bạch Hổ lắm cô nương à. :D
Chọc phá mọi người cho vui chứ không có ý đấu võ đài với mọi người đâu nha. Chạy cho lẹ :D:D:D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
bachlong
Những bậc có vai vế, địa vị, đẳng cấp nào đó rồi thì thường ít khai hoa nhả ngọc lắm vì cũng ngại bị ... chỉ trích, phê phán hay gây mất lòng những kẻ khác. Vì vậy, ít có ai dám múa võ long tranh hổ đấu như cặp Thanh Long - Bạch Hổ lắm cô nương à. :D
Chọc phá mọi người cho vui chứ không có ý đấu võ đài với mọi người đâu nha. Chạy cho lẹ :D:D:D
Đứng lại !
Cho chui xin chữ ký đi :nguong: Coi bộ tía lia hông thua chui nha :haha:
Hổng phải ai cũng múa dzo~ đâu " cưng " , có người như LLT chỉ thích làm cheer leader nè . :haha: Vui là chính ! Cái cầu vồng đẹp vì nhờ có đủ màu sắc í mà .
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
bachlong
Những bậc có vai vế, địa vị, đẳng cấp nào đó rồi thì thường ít khai hoa nhả ngọc lắm vì cũng ngại bị ... chỉ trích, phê phán hay gây mất lòng những kẻ khác. Vì vậy, ít có ai dám múa võ long tranh hổ đấu như cặp Thanh Long - Bạch Hổ lắm cô nương à. :D
Chọc phá mọi người cho vui chứ không có ý đấu võ đài với mọi người đâu nha. Chạy cho lẹ :D:D:D
Chính vì họ ít phun, nên, phun đâu chúng đó.
Chứ đâu như HNhu, phun tối ngày, chỉ thấy tự phun...máu đầu! :D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
huongnhu
VỀ LẠI CHÂU GIANG - MS008/GK
Nay về gặp lại bến Châu Giang
Cảnh sắc xem ra đã rộn ràng
Quất nảy chồi non chờ tết đến
Đào ươm nụ thắm đợi xuân sang.
Ba lần cây bưởi đơm hoa trắng
Sáu vụ đồng chiêm trổ hạt vàng
Chốn cũ ngày nào ghi ước hẹn
Người giờ còn nhớ tới ta chăng.
Hnhu tẩn mẩn đọc lại từng bài của BGK. HNhu muốn cái click chuột của HNhu thật công tâm và sáng suốt. Khó. Bài nào cũng có những điều thích cũng như có chỗ chưa ưng với ý HNhu. Bài nào cũng rất tình. Tình xuân. Tình thân. Tình yêu.
Còn đọc nữa!
Giờ thì đọc bài này, của vị GK MS8.
Lục lọi chong đầu, chong đủ mọi ngóc ngách tim, gan, mề, mật. Tự hỏi, bến Châu Giang ở đâu dzậy cà? Có gần bến My Lăng? Có họ hàng dzới bến Tô Châu?... hay đâu đó trong lời ca " chiều trên bến cô liêu. Bến sông xưa tiêu điều..." ?
Lạc đề gùi HNhu ơi. Bến Châu Giang là một danh từ riêng. Bến cô liêu có thuộc tính của một tính từ. À, há, nhưng, chính dzì bến Châu Giang, làm cho HNhu liên tưởng bến cô liêu!
Có chút gì bâng khuâng rộn nhẹ trong HNhu khi chỉ mới đọc đề tựa bài thơ:
Nay về gặp lại bến Châu Giang
Cảnh sắc xem ra đã rộn ràng
Dzẩy a! Tha hương nhân chùn gối mỏi chưn giã từ phiêu bạt tìm về cố hương. Bến Châu Giang đương xuân. Hai từ rộn ràng làm HNhu háo hức dấn thân sâu vào bài thơ:
Quất nảy chồi non chờ tết đến
Đào ươm nụ thắm đợi xuân sang.
Ba lần cây bưởi đơm hoa trắng
Sáu vụ đồng chiêm trổ hạt vàng
Bến Châu Giang xuân thật rồi! Những đào, những quất khoe thì mơn mởn.
Lại trở về với câu hỏi thường trực trong đầu HNhu nãy giờ: Bến Châu Giang ở đâu?
Miền Tây sông nước của HNhu hông nghe nói vụ chiêm. Vụ chiêm chín vàng có lẽ là vụ đông - xuân của Bắc Bộ. Phía Bắc nổi tiếng với bưởi Đoan Hùng. Bến Châu Giang liên quan với những địa danh này chăng?!
Hhihihi, đoán già, đoán non, thôi thì chờ it bữa nữa sẽ hỏi thẳng tác giả về lai lịch của bến Châu Giang. Cứ để HNhu đoán mò một hồi là thành...trớt quớt. Chiên dziên đoán sai mừ!
Có điều làm HNhu thắc mắc. Bưởi trổ bông theo mùa, hai mùa một năm. Ba lần bưỡi trổ bông hết một năm gưỡi. ( Hông tính bưởi bị thúc. Hoa quanh năm. )
Sáu vụ lúa chiêm chín, vị chi là sáu vụ đông - xuân. Sáu năm!
Dzậy, tác giả đã xa bến Châu Giang bao lâu ạ? ( Hihihi, bắt giò tác giả chỗ này, cho té cái đụi chơi. )
Chốn cũ ngày nào ghi ước hẹn
Người giờ còn nhớ tới ta chăng.
Tác giả đi xa trở lại. Bến cũ còn nhớ người cũ chăng? Người cũ còn nhớ người cũ chăng? Hà, lại chộn rộn cảm xúc bâng khuâng chong HNhu.
Liệu những gì của ngày xưa, có còn dành giữ cho nhau? Hay, thời gian đã phủ dày bụi lãng quên?
Hoài cổ!
Bài thơ nhẹ nhàng. Khi rộn ràng vui. Khi gợi nhớ xa xăm.
Dù gì, cũng chúc mừng người đã trở về bên bến Châu Giang.
( HNhu đoán bài này của...vị GK ở Miền Bắc. Có hai vị. Cô Thuphong cùng chú Thỏ.
Hihih, lại đoán đồng tác giả. Khỏi áy náy "nhứt bên trọng, nhứt bên không" )
:D:D:D:D
I
Bây giờ thì tác giả trò chuyện với Hương Nhu được rồi.
Bến Châu Giang ở đâu ư? Xin nói ngay: cái bến ấy do tác giả đặt tên, nó ở làng Đại Hoàng, xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Làng Đại Hoàng chính là quê hương nhà văn Nam Cao nguyên mẫu của làng Vũ Đại trong truyện ngắn Chí Phèo. Nơi ấy có cái cầu phao nối hai bờ sông Châu, nhưng TG thích gọi là Châu Giang hơn (bây giờ người ta thay bằng cầu xi măng chưa thì chú cũng ứ biết :D:D)
Sông Châu xanh, đẹp và thanh bình lắm. Dòng sông này Nam Cao đã tả trong truyện ngắn Chí Phèo. Hai bờ sông xanh um cây lá, trong đó có vườn chuối đã cho ra đời và chứng kiến tình sử Chí Phèo – Thị Nở. Chính tình sử này đã nâng vị thế của Việt Nam lên thành “cường quốc tình yêu” (theo bài văn thi vào đại học của một thí sinh).:D
Lý Nhân là vũng chiêm trũng, gọi chung là đồng chiêm. Trước đây đồng chiêm chỉ cấy được một vụ, một vụ ngập nước không canh tác được, nhưng sau này do công tác thủy lợi tiến bộ nên đã cấy được hai vụ.
Sáu vụ đồng chiêm có nghĩa là ba năm.Tính như Hương Nhu sáu vụ sáu năm là nói đến cái thời chưa trị thủy được.
Không biết bưởi ở đâu trổ hoa hai lần trong một năm nhưng bưởi ở đây chỉ ra hoa một lần vào mùa xuân. Đến tháng tám âm lịch có thể hái quả, bày cỗ trung thu xong còn bao nhiêu thì cứ để trên cây chờ đến tết, nó ứ chín rụng đâu mà lo. :D Trong bài “Dấu thu”, TG viết:
Bưởi còn dành trái trên cây
Mùi hoa cải cứ ngất ngây nồng nàn
Vậy ba vụ bưởi, sáu vụ chiêm có nghĩa là ba năm đã qua.
Nhưng thực ra, tác giả xa lâu hơn thế.
Và mắc mớ chi mà TG ở Hà Nội nhưng lại có bài thơ về vùng đất ấy.
Kỳ sau, chú sẽ kể cho cháu nghe về Tình sử Châu Giang nhé.:D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
II.
TÌNH SỬ CHÂU GIANG
(Cái ni có gọi là truyện ngắn được không nhỉ :D)
Phần trên đã nói, thực ra tác giả (không phải tác thật) xa lâu hơn thế.
Ngày xưa, chàng có một mối tình rất lãng mạn nơi đây (nhưng không thể sánh được với mối tình hai cụ Chí – Nở :D)
Nguyên là hồi còn chiến tranh, chàng về đây thi đại học, ở trọ đúng làng Đại Hoàng của nhà văn Nam Cao. Nhà chàng trọ có cô con gái rất xinh đẹp, tới mức chàng phải lòng ngay lập tức. Ngoài 3 môn, 9 giờ ngồi ở phòng thi, chàng dồn thời gian vào việc … chinh phục nàng. Hồi ấy, chắc chàng cũng phải đẹp giai lắm nên chỉ sau 3 ngày, trước khi về Nam Định, chàng có được một lời hẹn ước.
Cho đến vừa rồi …
Niềm riêng mở cuộc thi thơ xuân. Không thể ngồi ở phòng máy để bịa ra thơ. Như thế làm sao tránh khỏi cho ra đời những bài thơ vô hồn, thiếu cảm xúc. Chàng mới quyết định thực hiện những chuyến đi thực tế. Đi sáu tỉnh, làm được sáu bài thơ (giá thành đắt quá phải không). Và bài thơ “Về lại Châu Giang” ra đời khi đang trên đường trở lại vùng quê ấy.
Dĩ nhiên, nơi đầu tiên chàng tìm đến là nhà trọ ngày xưa
Chàng nhẹ nhàng bước vào ngõ, tránh gây tiếng động, rồi đứng vào một góc khuất quan sát.
Vẫn ngôi nhà ấy, chỉ khác là thêm một ít trang bị của nền văn mình hiện đai mới thập thò đến những vùng quê cổ kính.
Nàng đấy.
Nàng đang ngồi gội đầu bên giếng nước trong vắt. Cạnh chỗ nàng ngồi là một chậu nước bồ kết, một nắm lá hương nhu.
Nhà có vẻ như không có ai ngoài nàng. Mẹ nàng chắc đi dệt vải.
Không thấy có chiếc xe máy nào dựng ngoài sân. Cũng không thấy quần áo đàn ông trên dây phơi.
Chàng ngẩn người ra chiêm ngưỡng: Nàng vẫn như xưa, Vẫn mái tóc đen dài và mượt. Vẫn làn da trắng nõn nà, cái cổ thanh tú, đôi bờ vai đầy đặn của người con gái dậy thì.
Vẫn áo học trò.
Hệt như trong ký ức của chàng.
Chắc là nàng chưa cùng ai.
Vậy mà chưa chi chàng đã băn khoăn “Người giờ còn nhớ đến ta chăng”.
Còn chàng đã lập gia đình, lại có tới ba đứa con lớn nhỏ, có đứa trông còn già và không đẹp bằng nàng. Thật là không phải với nàng. Chàng thầm phỉ báng cho cái lòng thiếu chung thủy của mình.
Thoáng một ý nghĩ: Hay là mình quay về … bỏ vợ đã. :D
Không kìm nén được hơn nữa, chàng bước tới.
Nàng đứng dậy nhìn khách. Vẫn đôi mắt ấy, đen tròn, trong và thơ mộng, làn môi vẫn thắm đỏ như xưa.
Chàng bước gần lại, thổn thức:
- Em!
Rồi dang cả hai tay ra.
Chợt nàng lùi lại sợ hãi:
- Chú … Chú làm cái gì thế.
Vậy là nàng không nhận ra mình. Chàng rối rít:
- Kìa em! Anh … anh Tường đây mà!
- Không, cháu không biết chú cũng chẳng quen ai có tên ấy cả
Mấy chục năm rồi, nàng không nhận ra là phải, chàng cố gợi lại kỷ niêm:
- Kìa Lụa! Em quên anh rồi sao. Hồi ấy anh về thi đại học, em nhớ ra chưa … Cái hôm sáng giăng ở vườn chuối, chúng mình đã hẹn …
Nhưng nàng vẫn không chịu nhớ ra cái gì:
- Lụa là tên mẹ cháu. Chú cần gặp mẹ cháu thì mời chú vào nhà uống nước rồi chờ. Mẹ cháu đi dệt vải. Lát nữa mẹ cháu về.
:D:D:D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
NGƯỜI VỀ BÊN BẾN CHÂU GIANG.
( HNhu tặng Cô Lụa. )
Cô Lụa giặt lụa bến Châu Giang.
Chờ ngần ấy năm Người chẳng sang.
Có cây lụa trắng từ mùa cũ.
Gieo vào lòng nhau chữ dở dang.
Cô Lụa dệt lụa thuở xuân xanh.
Dệt những ước mơ với mộng lành
Bến cũ ngủ yên vùng tiềm thức.
Người về bến lại đẹp như tranh.
( 7/2/2010 - HNhu )
Chú ơi:
Nghe có gì như thực, như hư. Chuyện của chú một thời trai trẻ. Bến Châu Giang cười giòn nắc nẻ. Nắng đã vàng réo gọi tình xuân.
Chú có lần nữa về bến Châu Giang, cho HNhu gửi cô Lụa mấy dòng thơ ạ. HNhu chỉ viết theo cảm hứng, hông biết luật lệ của Đường Thi.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
LỜI CẢM ƠN:
Tường Thụy chân thành cảm ơn các bạn: Nhân ái, thuphong, phale, Đôi Mắt Mùa Đông, Hương Nhu, Bạch Vân, Nhật Nguyệt đã có lời bình, nhận xét những bài thơ dự thi của Tường Thụy. Đó là các bài: Tình Xuân, Xuân của mẹ, Đừng xuân, Khúc ru con ngày xuân, Về lại Châu Giang, Giận nhau.
TT đặc biệt ấn tượng với hai bài bình của Đôi Mắt Mùa Đông về bài Khúc ru con ngày xuân - Khúc ru thứ hai (tên khi dự thi tạm đổi là "Tiễn con mùa xuân"). Quả thật, nếu bây giờ làm một bài tương tự, TT nhất định sẽ viết hay hơn.
Và đúng vậy, mỗi lần đọc lại, đến câu "Bố ru con nốt khúc này nữa thôi" là bị vấp, lòng nghẹn lại.
Một lần nữa, chân thành cảm ơn các bạn. Chúc các bạn sang xuân mới nhiều niềm vui và giàu thi hứng.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Tường Thụy
LỜI CẢM ƠN:
Tường Thụy chân thành cảm ơn các bạn: Nhân ái, thuphong, phale, Đôi Mắt Mùa Đông, Hương Nhu, Bạch Vân, Nhật Nguyệt đã có lời bình, nhận xét những bài thơ dự thi của Tường Thụy. Đó là các bài: Tình Xuân, Xuân của mẹ, Đừng xuân, Khúc ru con ngày xuân, Về lại Châu Giang, Giận nhau.
TT đặc biệt ấn tượng với hai bài bình của Đôi Mắt Mùa Đông về bài Khúc ru con ngày xuân - Khúc ru thứ hai (tên khi dự thi tạm đổi là "Tiễn con mùa xuân"). Quả thật, nếu bây giờ làm một bài tương tự, TT nhất định sẽ viết hay hơn.
Và đúng vậy, mỗi lần đọc lại, đến câu "Bố ru con nốt khúc này nữa thôi" là bị vấp, lòng nghẹn lại.
Một lần nữa, chân thành cảm ơn các bạn. Chúc các bạn sang xuân mới nhiều niềm vui và giàu thi hứng.
Xin lỗi vì sự cẩu thả. Tường Thụy cảm ơn luylytim nữa nhé.
Không biết có còn sót bạn thân mến nào nữa không nhỉ :D
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Tường Thụy
LỜI CẢM ƠN:
những bài thơ dự thi của Tường Thụy. Đó là các bài: Tình Xuân, Xuân của mẹ, Đừng xuân, Khúc ru con ngày xuân, Về lại Châu Giang, Giận nhau.
Thơ dự thi của BGK tổng cọng 9 bài, anh TT chiếm 6 bài, đáng nể thật :eek: , các vị kia mỗi người 1 bài, chỉ có NN không có bài nào, thật đáng "đét đít", xấu hổ quá!
:eek: :botay: :eek:
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Chuyện tình xưa xửa của TT còn lãng mạn chán xo với chuyện tình thủa bé thơ của Oa Nu. Khi ON quay về VN năm 92, mới có 13 năm mà người tình học trò gặp lại ON ko thèm nhận lại mình, he ngúng ngẩy cái đòn gánh trên vai, quần ống thấp ống cao và nói
-Tớ có người tình cũ nào béo ú như mụ đâu, đừng có nhận vơ...
Đau lòng quá.