Bây giờ ai bỏ Hà thành
Lạc trong ánh mắt cô mình vùng cao
Gigg nhỉ?
Printable View
Ngủ
Ừ thôi nhắm mắt
Ngủ giấc bình an
Tay cầm mộng đẹp
Bay lên thiên đàng...
Mộng-xanh vĩnh cửu
Thực-chỉ hư không
Gối đầu lên gió
Thành mây phiêu bồng
Ừ thôi, mình ngủ
Quên đời trầm luân
Trăng là chiếc võng
Ta nằm rưng rưng
PL. 11.12.09
Thương lượng mãi bạn mới cho treo lên. Cảm ơn bạn về sự đồng ý này. Chúc bạn luôn vui nhé!
Chưa có đầu đề
Vần thơ chất chứa những nỗi buồn
Thoảng nghe trong đó giọt lệ tuôn
Nhớ ai mà hồn thơ vật vã
Khắc khoải chờ mong cánh nhạn buồn
Rượu mời nhưng em chớ uống say
Buồn vui xin cạn hết chén này
Dốc ngược đáy ly kìm nỗi nhớ
Nuốt trọn vào lòng những đắng cay
Gom chút nắng vàng gửi người xa
Gói gém đông tan để làm quà
Mong người nơi ấy vơi sầu nhớ
Vần thơ lại ấm cõi lòng ta
H.
Nhớ o gái huế kinh thành
Bài thơ nón lá không đành đưa chân
Hôm qua dợm bước mấy lần
Đứng bên rào cửa trần thân gai quào
Bước thì dạ cứ nôn nao
Vào thì sợ lắm lời chào người dưng ... hihi
Treo giùm cho "Kẻ nhầm bùa"
Cần thuốc giải không nhỉ?
Chưa đề...
"Đừng nhìn anh như thế.
Cháy lòng anh còn gì"
Vậy em cứ đi đi,
để nụ cười rơi lại
Những gì là mãi mãi
Những gì cho hôm nay
Để cho ngày qua ngày
Anh được nhìn em mãi...
Kẻ nhầm bùa. 16.12.09
Nhầm Bùa
Tặng "Kẻ nhầm bùa"
Bùa em chưa bỏ
Anh mềm tim say
"Đền em!". Lạ nhỉ?
Tự dưng thế này
Hay anh vướng víu
Dây bùa của ai
Một hôm lạc lối
Theo khóe mắt dài?
Chừ anh sáng nhớ
Chừ anh tối mong
Bùa người ta bỏ
Mà em trong lòng?
Bùa yêu lỡ vướng
Phải em tội đồ?
Cũng đành thuốc giải
Em đền anh hơ
Nhưng anh nguầy nguậy
Thuốc giải không cầm
Rằng thôi chịu thế
Ý trời phải vâng..:D:nguong:
PL 16.12.09
"Bao giờ em ra Hà Nội"
Cho H.
"Bao giờ em ra Hà Nội?
Mùa đông đang nấn ná chờ
Không em lạnh lan khắp ngõ
Bây chừ thấm cả vào thơ
Em hẹn, dài thêm nỗi nhớ
Những cánh chim sắt dập dìu
Sao em còn xa vời vợi
Nơi này lạnh biết bao nhiêu"
Lời anh trĩu lòng quá đỗi
Thương cầu duyên bắc muộn màng
Tay cầm vần thơ bối rối
Đã ngại ngùng một lần sang
"Mai em sẽ ra Hà Nội"
Hẹn anh lần lữa bao lần
Lối quen sợ khi về lại
Chạm vào vết cũ rưng rưng..
PL 17.11.09
Lưu luyến
Đã xa lắm một thời không muốn nhớ
Thơ cứ hoài lối cũ dẫn nhau đi
Sao cứ mọc, trăng cứ tròn vô ý
Đời cứ vui, em cứ lặng... nhu mì
Đêm vời vợi những vòng tròn quên nhớ
Lục lọi mình, chạm vết xước chưa phai
Những nhánh tim chở sầu đi thăm thẳm
Lệ còn rơi trên năm tháng mệt nhoài
Ngày đã xa, tấm tay không tới nữa
Có điều chi thức mãi chẳng cam tàn
Chẳng đốt nữa, mà nến lòng cố cháy
Chuyện tình buồn không lật nổi sang trang
PL 17.12.09
Thời đã xa, đã trôi xa, xa lắm.
Thuở hồng hoang chỉ còn sót chút tình.
Em nhặt nhạnh sưởi ấm bằng tim nóng.
Bấy nhiêu thôi, vẫn thành chuyện đôi mình.
( Bachvan )
Tôi, lại nửa đêm lọ mọ đọc thơ bạn.
Vất
Hoài niệm đời là một túi hành trang
Bao năm tháng chất chồng bao dĩ vãng
Em chớ bảo yêu nhiều hay đểnh đoảng
Chẳng bỏ ra sao vác mãi kỷ niệm buồn?
Đâu phải lúc nào trời cũng đổ mưa tuôn
Mà thơ em cứ nhoẹt nhòe nước mắt
Hay chẳng thương giấy kia thời cũng rách
Cũng oằn người vàng ệch dấu thời gian
Những nỗi buồn cứ chất chứa miên man
Ta nhân loại chẳng thể bì vô cực
Hãy yêu thương con tim trong lồng ngực
Lúc qua cầu vất tất nhẹ nhàng đi.............
Cái túi hành trang đời người của em nặng lắm rồi đấy! Hôm nào đi ngang cầu Thị Nghè, dừng lại chút mà vất hết xuống dòng kênh đen. Em không vất thì không bỏ cái khác thêm vào được đâu. Mà có muốn muốn đi tiếp quãng đời cũng e rằng không đi nổi!
Thanh minh
Dặn dò em nhiều thế?
Em không nhớ gì đâu
Ừ thì em lạ lẫm
Nhúng mình trong chén sầu
Anh đừng lo lắng lắm
Lệ trong veo thôi mà
Cạn, thì không rơi nữa
Buồn, dẫu nhiều cũng qua
Mai, chắc là sẽ khác
Lệ rơi hôm nay rồi
Những niềm vui rộn rã
Lại đến tìm ngay thôi..
PL 11.12.09
Mang từ VC về...
Không đề
Lại bỏ đường quen tìm nơi lặng lẽ
Úp mặt vào tay, tránh nỗi buồn tìm
Oản tù tì, ta thua người thắng
Trò chơi này đặt cược trái tim
Chiếc áo vui, khoác hoài vẫn vụng
Chợt ghét mình quá đỗi mình ơi
Trong hố sầu ngày đêm lẩn quẩn
Thỏi son tô chẳng đỏ nụ cười
Những con chữ nản lòng nhắm mắt
Tiếng thở dài khóa lạnh lời yêu
Ta làm chú chim côi dấu mỏ
Ngậm trong lòng đau đớn tiếng kêu..
Kéo vạt áo lau đôi hàng lệ
Lối quen chừ, mỗi bước vương gai
Thôi, về với cõi lòng riêng rẽ
Rủ màn thơ, khép lại cửa ngoài!
PL. 11.12.09
Cho Lucky
Chú cún 2 tuổi dễ thương đã bỏ mình đi...
Mộ chừ xanh cỏ em yên ngủ
Xác hóa bụi rồi...bay tứ phương
Ta chạm đôi khi màu mắt lạ
Nhớ em... quá đỗi...nhớ vô chừng
PL 18.12.09
Đội tuyển Việt Nam đã thua đội tuyển Malaysia 1-0 trong trận chung kết Seagame 25.
Nỗi buồn nhân đôi nà ai đó ơi...
Cá độ
"Em Việt Nam nhé
Anh chọn Malay
Nghoéo tay cá độ
Thua chịu gì này?"
Gãi đầu em nghĩ
"Một vé khứ hồi
Bắc-Nam hội ngộ?"
"Ừ, ok thôi!"
"Và như anh thắng
Vé chuyển rượu đưa
Bấy nhiêu Bầu Đá
Chắc say mấy mùa"
Thua
Còi vang hết trận
Anh có mừng không?
Rượu mai em gởi
Lấy ai uống cùng?
Thương duyên hội ngộ
Chắc chưa đến phần
Ngậm ngùi tấm vé
Bây giờ người dưng...
Buồn
Thua anh buồn ít
Thương Việt Nam hơn
Cờ bay không trọn
Lệ muôn dặm đường
PL 18.12.09
"Không gặp một ngày đã ngỡ trăm năm"
"Không gặp một ngày đã ngỡ trăm năm"
Em và anh lạc vào mùa miên viễn
Ta giận gì nhau...tình vùi trong khăn liệm
Nợ chưa tròn, duyên vội đứt xót xa
Em ngồi nhìn những chiếc lá bay qua
Thấy nỗi buồn ngược phương trời về lại
Người mới hôm qua đã trở thành xa ngái
Ký ức mọc lên những nhánh đau gầy
Mỗi nẻo đường quen màu rêu chớm phủ dày
Bao lá úa gói vần thơ rã mục
Tiếng còi tàu trên lối đời vẫn giục
Đâu chỗ cho mình... xa lạ những toa xe
Chừ với tay ra chạm đông đứng bên hè
Xa quá đỗi và nhớ nhung quá đỗi
Đi lướt qua nhau một lần thành vội
Nguội chén trà, chia hai nửa vầng trăng...
Chiều Sài thành màu mây xám giăng giăng
Hoàng hôn tím, diết da lòng như thể
Xa nhau rồi thấu nguồn cơn dâu bể
Chan nỗi niềm trong ánh mắt rưng rưng
Bỗng chốc thành kẻ lạ với người dưng...
Đi qua ngõ nhìn nhau như chưa gặp
Em đã là của ngày xưa quá vãng
Vẫn thương nhiều vì sao khuất xa xăm
Xa nhau rồi... vô nghĩa cả trăm năm
PL 19.12.09
Xa nhau rồi... vô nghĩa cả trăm năm
Tình không còn như trăng rằm thật sáng
Mây phủ quanh, đêm tối trời chạng vạng
Hai tâm hồn lạng quạng bước qua nhau
Xa nhau rồi…chỉ còn lại niềm đau
Những kỷ niệm chôn vùi trong ký ức
Nhớ chuyện xưa, còn nỗi đau rất thực
Muốn quay đầu nhưng lực bất tòng tâm…
Hận
Giọt nước mắt
trong veo không màu sắc
Lạnh như sương
rơi xuống giữa đêm tàn
Rờn rợn quá những bóng ma nham nhở
Hay mặt người đeo mặt nạ đi hoang
Bình hương đỏ vẽ những vòng khói trắng
Hứng lệ vào từng ly uống mơ say
Đời bỡn cợt, tội những con cừu nhỏ
Những chiếc lông đang dần trụi từng ngày
Đem cát bỏng rắc vào nhau chi nữa
Gió thị phi phủ mặt, tiếc nhân gian
Giá có thể vô hình như chiếc bóng
Để chẳng buồn chi chuyện vớ vẩn bên đàng
Tiếng ai khóc vọng từ thiên cổ
Hận miên trường qua mấy kiếp chưa nguôi
Còn thấp thoáng bóng yêu tinh quấy nhiễu
Chực xé thêm ra, huyệt mộ hoang vùi...
PL 20.12.09
Cảm ơn Huongnhu ghé thăm chị nhé!
Những câu thơ của em cũng ngô không kém.
Gặp nhau là duyên hay nợ
Mà vui buồn tranh chấp lẫn nhau
Buồn to xác chen vào ngăn tim hẹp
Vui nhỏ nhoi hờn dỗi lắc đầu
Gặp nhau là ngọt hay đắng
Dường nguyệt tơ đã sẵn chau mày
Mộng yêu thương vỡ không hẹn trước
Lệ đổ tràn hôi hổi trên tay
Tìm nhau
Anh muốn làm Khắc Chung tìm Huyền Trân Công chúa
Đất Sài Gòn, đâu thành cũ Chiêm xưa?
Mối tình của mấy trăm năm dâu bể
Đã nhập vào anh? hiện hữu bây giờ..
Đâu xa lắm mấy giờ bay là đến
Nàng Huyền Trân thuở đó đã đầu thai?
Anh sót lại của ngày xưa, hoài cổ
Chắc đủ tinh thông nhận biết rõ dấu hài
Anh đã định, và bao giờ anh ghé?
Em dẫn anh về lại lối yêu quen
Đời dâu bể nhưng tình không dâu bể
Dẫu ngàn năm, vẫn nguyên vẹn sắt cầm
Mai anh nhé, hòa minh cung đàn hẹn
Lộng xiêm y, nương tử với tình lang
Đã tìm nhau qua trầm luân mấy kiếp
Mai gọi tên nhau, kết lại đá vàng
PL 20.12.09
Cà phê trưa
Chờ anh quán nhỏ
Quạnh quẽ thềm trưa
Tán lá lưa thưa
Chen vài sợi nắng
Giữa bàn ghế vắng
Ai chờ đợi ai
Ngày bỗng như dài
Người ta lỗi hẹn
Hình như gió nghẹn
Thổi mãi một chiều
Em tựa cánh diều
Lạc trong trời lạ
Cà phê đắng quá
Từng ngụm qua môi
Quanh quẩn chỗ ngồi
Em và nỗi nhớ!
PL 20.12.09
(tiếp theo)
Như chưa hề lạ
Chiếc lá bỗng rơi
ở chỗ ai ngồi
rồi... tôi với lá....
Như là nhân - quả
Cũng là vu vơ
mà vẫn như thơ
mà như tình thật
Không giữ, sợ mất
Chẳng nhớ để buồn
Được? Mất? Vui? Buồn?
đâu là hạnh phúc?
Bên nhau một lúc
Ngàn dặm xa xôi
Người nơi phương trời
Biết chăng có nhớ????
Cảm ơn anh TQ đã thăm nhà PL nha.
Hình như
Chưa gần mà ngỡ
Hẹn nhau kiếp nào
Đôi dòng thơ trao
Mơ tình gió-lá
Chưa gặp mà đã
Hình như tương phùng
Hai nhánh dòng sông
Tìm về cửa biển
Mùa yêu đang chuyển
Thuyền trăng mộng chờ
Hai ánh sao mơ
Hình như... có lẽ...
PL 21.12.09
Anh hỏi 1 câu... PL lửng lơ một ngày...
Có phải em không...
1.
Em mười tám, em ngày xưa thảng hoặc
Nhặt cọng cỏ khô, mơ một cánh chim trời
Trong giấc mộng có một chàng Hoàng Tử
Ghé ngang đường và nhặt được hài rơi
2.
Hồn cứ trẻ, mặc tháng năm phủ tóc
Và trầm tư về mắc những ngăn lòng
Mang thân xác vào vườn thơ trú ẩn
Tự dối mình quên chốc lát long đong
3.
Và cũng em gánh sầu bày giữa chợ
Tiếng rao buồn...kẻ đến với người sang
Ai cũng nặng những hành trang riêng có
Sầu không vơi...lại ứ buổi chợ tàn
Em là một, là hai, hay tất cả
Những hình dung...trăn trở giữa hình dung
Nghe anh hỏi, về soi gương lặng lẽ
Người đang nhìn có phải em không?
PL 22.12.09
Người đang nhìn! có phải em không?
Để ngày qua, ôm ấp mãi nặng lòng!
Tiếng rao buồn, tình mênh mông đi mãi!
Sầu không vơi, chỉ dầu dãi trùng khơi!
Em ba mấy đời ghi ấn không lời
Cọng cỏ khô nghe bời rời thân xác
Em dối lòng nhấp môi ly rượu nhạt
Để hoang mang lệ ứa buổi chiều tàn
Gió đông phong ai vác nặng hành trang
Tương tư tửu giành ngút ngàn thương nhớ
Mím chặt môi quăng trái tim tan vỡ
Để trăm năm chặt mối nhợ buộc ràng
Rồi ngày mai xuân nhẹ gót khẻ sang
Bút thênh thang trên giấy vàng vuờn mộng
Hôm nay mang thơ sang nhà phale để:
VỀ THÔI EM
Về thôi em, buồn mà chi.
Đêm nay trời lạnh, sương khuya xuống rồi.
Ngổn ngang lòng dạ bời bời
Đoạn đường còn lại vẫn vời vợi xa.
Chênh vênh một nửa mái nhà
Lại bơ vơ giữa ngã ba cuộc đời
Biết đường đi chẳng tới nơi
Khăn hồng nước mắt đã rơi ố vàng.
Phận người một kiếp đa đoan
Con đò đã lỡ sang ngang, giữa dòng
Sông sâu, gió cả, sóng cồn
Một thân gái mấy dăm trường ai hay
Đường xa nặng gánh hai vai
Cuộc đời với những nợ vay còn nhiều
Dẫu không hạnh phúc sớm chiều
Dẫu rằng chẳng thể thương yêu, vẹn toàn
Thì mong em hãy vững vàng
Anh lau giúp nhé, những hàng lệ rơi.
TT
Lại treo giùm bạn vào đây...
Chúc bạn một Giáng Sinh an lành, hạnh phúc và ấm áp nhé!
Hoài niệm mùa Giáng Sinh
Lại thêm một mùa Noel nữa
Vắng bóng em con phố nhỏ thêm dài
Vẫn từng đêm khắc khoải hình bóng ai
Vẫn đợi chờ trong miên man nỗi nhớ
Gió cứ trút đôi vai gầy guộc nhỏ
Lạnh theo về xơ xác cả hàng cây
Căn gác nhỏ giờ đây bụi phủ dầy
Lâu ngày rồi em không về bên ấy
Đã bao lần anh giở lại trang thư
Từng dòng chữ như nhạt nhòa trong mắt
Trong đâu đó những câu từ bắt gặp
Nỗi nhớ em như gió lạnh ùa về
Mong một lần được chìm đắm cơn mê
Được gặp em vỗ về từng giấc ngủ
Dẫu biết rằng chừng đó ư, chưa đủ
Nhưng ước nguyện có khi nào tròn đâu
Noel đến chúc em vạn điều may
Và hạnh phúc luôn ngập tràn nơi đó
Ở nơi này anh xin mang nỗi nhớ
Gói vào lòng, tê tái lạnh mình anh
H. 22.12.09
Em về
Em về, về lại với thơ
Trả ai tất cả bây giờ mai sau
Quay đi còn cắt nhau đau
Lật bàn tay đã đổi màu ghét-yêu
Em về, về với cô liêu
Chút hương giữ lại chắt chiu với đời
Trả thôi mùa cũ cho người
Thương tàn tro sót ngậm ngùi bỏng tay
Em về, về với gió mây
Đem lòng chôn xuống đất dày phủ lên
Đường về xa ngái buồn tênh
Theo ai một quãng, thành lênh đênh... Về...!
PL 23.12.09
Bản trường ca tương tư nay chỉ còn ba khổ, mừng cho người phương xa đã bớt khổ...
Nhưng sao cái khổ đó nó lại vận vào bên này thế hả giời....
Kiếp sông là thế
Biển rộng đón chờ
Đêm dài là thế
Cho kẻ mộng mơ...
Nào kẻ bơ vơ
Yêu tình gió - lá
Nào con thuyền lạ
Mơ mãi bến - bờ.
Này dòng thơ nhé
Ta bỏ trong chai
Bao la bể rộng
Biết vào tay ai
Này Nhớ thương nhé
Viết lên cánh diều
Buộc dây Thương yêu
Cho diều bay mãi
Ơi trăng vụng dại
Xin trọ dòng sông
Con tìm khờ dại
Dài nỗi nhớ mong...
1 cái "khổ" của PL chuyển qua anh... Cảm ơn anh đã gánh giùm PL nhé!
Một người long đongPL 23.12.09
Con thuyền tìm bến
Một người-ngọn nến
Cháy dở dang rồi
Thuyền theo nước trôi
Nến chờ hóa kiếp
Gặp nhau có kịp
Hay về tay không?
Mê mải dòng sông
Chở thương chở nhớ
Tình-cánh bèo trọ
Gió mưa dập dềnh
Chung vầng trăng đêm,
Còn chờ Ô Thước
Mùa sang lần lượt
Mai về mưa ngâu
Mưa ở nơi đâu
Phương này bỗng lạnh
Sầu ai sóng sánh
Ướt vạt áo xanh
Có phải vì tình
Mà thương mà nhớ
Con thuyền - bến trọ
Mà nhớ mà thương
Ơ hỡi Ngưu lang
Ôm buồn Ô thước
Biết đâu ả Chức
Có buồn mưa ngâu...
Ước một nhịp cầu
Sông tày gang nhỉ (?)
Một ngày như thế...
Hoa đuốc chung soi