Chắc anh không đọc post phía trên của em? :mad: Anyway, I'm back!
Printable View
Anh vô tình quá phải không em! Ngồi viết cho em mà tự dưng nước mắt chảy dài trên khóe mắt... Thật không ngờ một tai nạn như thế lại xảy đến với em...! Cuộc sống thật quá nhiều điều bất hạnh đối với em! Một chàng trai còn tràn đầy sức sống, một chàng trai tài năng thế mà giờ này lại nằm bất động trên giường bệnh quả thật anh không thể hình dung nổi! Chỉ biết cầu chúc em sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này em nhé!
Xa quá nên không biết làm gì, chỉ biết cầu mong mọi điều tốt nhất đến với CB...!
Thật bất ngờ khi nghe được tin này, mong sao CB sẽ vượt qua.
Vừa đọc thấy câu này phía trên: "Anyway, I'm back!" hãy cố gắng lên nha.
Đây không phải là lời an ủi. Vì những lời đó không cần cho một trái tim dũng cảm và những người giàu nghị lực. Bạn là một phần của chúng tôi. Bạn phải sống vì mọi người, mọi người đang cần có bạn. Một trái tim không chỉ biết đập mà nó còn biết yêu. Mình nghĩ rằng trái tim của bạn vẫn còn mạnh khoẻ lắm. Nên nó biết cảm nhận ngọn lửa đang len lỏi vào mỗi chúng tôi. Nghị lực của bạn làm cho chúng tôi mạnh mẽ. Cảm ơn bạn nhé Cùi Bắp.
Mỗi người hãy xiết một nắm tay chúng ta cũng truyền lửa cho nhau. Truyền lửa của Cùi bắp đến với mỗi người. Yeah cố lên Cùi Bắp nhé
Thân
Yeu100C
Cầu trời mọi điều yên lành cho Cùi Bắp . Mong một ngày rất gần sẽ được thấy bạn xuất hiện trở lại nơi này và vẫn vui vẻ hoạt bát như những ngày đầu tiên.
Hi Cùi Bắp!
Mặc dù chưa biết bạn là ai, nhưng đọc những gì bạn viết thật lý thú, và cũng sững sờ khi nghe tin bạn bị tai nạn.
Chúng tôi sẽ không nói những lời an ủi bạn vì chắc bạn nghe cũng đã quá nhiều, Không thương hại bạn vì bạn cũng chẳng cần... Chúng tôi ở bên bạn, khi cần một sức mạnh tinh thần để vượt qua những thử thách của bệnh tật, ban hãy nghĩ rằng quanh bạn luôn có những bàn tay siết chặc của mọi người, để tiếp sức cho bạn...
Cầu mong cho bạn sớm vượt qua bước ngoặc này!
Cầu mong bạn sớm trở lại với mọi người bằng những bài viết dí dỏm, và nụ cười tươi tắn nhất.
thật là mọi người ko biết gì cả. Klosen bây giờ cũng mới biết.
Nhug~ người bạn như chúng tôi rất mong ban sớm khoẻ và sớm quay lại cũng với NR
. chúc ban sức khoẻ và mau bình phục
Cùi Bắp thân mến
Cuộc đời luôn mang đến những bất ngờ, tai nạn của bạn làm nhiều thành viên của NR buồn và đau xót. Xin gửi tới Cùi Bắp những chia sẻ chân thành nhất, mong bạn sớm vượt qua được hoàn cảnh này. Mong rằng bạn sớm quay trở lại với đời thường, với niềm đam mê của bạn. Hãy cố gắng nhé Cùi Bắp.
Hy vọng khi đọc những cm trên em sẽ thêm nhiều nghị lực để vượt qua! Cám ơn những người bạn đã cùng chia sẻ với Cùi Bắp!
Từ đáy lòng CVK mong uớc mọi chuyện sẽ tốt đẹp nhất đến với anh. Mong anh sơm hồi phục và cho ra đời những tác phẩm tuyệt với anh nhé.
Good Luck
CVK
Xin cảm ơn tất cả mọi người đã động viên, chia sẻ. Thật cảm động, Cùi Bắp cũng muốn khóc luôn vậy đó. Đúng là tai nạn thì không ai muốn cũng như biết trước. Dù sao thì cũng không phải là rất tệ. Hiện tại một bên mắt đã phụ hồi thị lực, bên trái thì mờ mờ. Đã CTscan lại, tình trạng đang ổn định. Hy vọng sẽ sớm bình phục để tiếp tục cầm máy, cầm chuột. Một lần nữa Cùi Bắp xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã động viên. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ.
Phù......
Cố gắng lên, đừng để tay nó rung và mắt nó kèm nhèm nhé. Thấy CB vào đây là mừng rồi.
Thấy CB đang online được là mừng rồi. CB ơi đừng cố, mắt hãy còn yếu nếu gắng sức hoạt động ko tốt đâu, năm ngoái chị cũng bị tai nạn, một bên mắt cũng ko mở được, xong nghiện nét vẫn cứ căng mắt ra nhìn nên hại lắm.
Anyway, em ngồi dậy được là mọi người mừng lắm. Mong được đọc lai những dòng văn dí dỏm của em.
Em nghe tin anh gặp tai nạn, giờ thấy anh online được ... thật đáng mừng. MinhThy chúc anh mau chóng bình phục hoàn toàn anh nhé ^.^
Xin chào Cùi Bắp!
Lâu nay, mình ít có thời gian đọc và cũng lười đọc. Một cảm giác chán khi cứ đọc những thứ được thổi phồng lên một cách kệch cỡm, kênh kiệu đến lạ kỳ. Ấy thế mà chúng vẫn cứ tồn tại. Và mình mặc kệ chẳng thèm ngó mắt đến cho xong. Mãi đến hôm nay nhờ anh Teacher mình mới vào blog của bạn mà đọc từ đầu chí cuối.
Uhm! Thì ít ra thế gian cũng có người coi mình là Cùi Bắp để cảm thấy lòng vui lên. Những cái chân thiện, xấu tốt hay những ao ước trần trụi đời thường bất chợt như cánh bướm lảng vảng nơi đây.
Nhiều lúc chỉ ngồi mà suy nghĩ miên man về cái sự đời chẳng thèm trách ai, oán ai hay hờn giận ai. Tự thu mình vào vỏ ốc giơ cặp râu ti tí mà dò dẫm sự gian thật. Cũng chẳng để làm người phán đời thế này thế kia mà đơn giản chỉ biết mà tránh.
Hôm nay, coi như được dịp làm quen với CB trong một tình huống chẳng mấy vui nhưng có thêm bạn cũng là điều tốt. Chẳng có lời chúc hay ho gì nhưng thôi cho nhảm tí: Chuyện xảy ra cứ coi như Tái Ông mất ngựa hay tự phong cho mình làm AQ thì cũng cảm thấy lại có niềm hứng khởi để an ủi mình.
Chóng khỏi mà vào viết tiếp cho mình những cái thoang thoảng đời thường ấy nhé! Rất vui sau khi đọc blog của Cùi Bắp.
Tôi qua đi uống vài chai ở Chốn Xưa, anh mới nghe anh Teacher nói em bị tai nạn. Chúc em mau bình phục nhé! Anh và Anh Teacher sẽ đến thăm em 1 ngày gần nhất! Cố lên nhé!
Mỗi một ngày trôi qua, chắc sức khoẻ CB hồi phục lại từ từ rồi.
Tiếc là ở xa, nếu ko chị đến thăm được em thì tốt quá.
CB, nhất định phải vượt qua CB nhé!
Không có gì là không thể phải không CB?
Ngày hôm qua qua rồi và ngày mai luôn là một ngày mới.
Giữ cho tinh thần của mình luôn lạc quan CB nhé.
PL tin là, CB đủ bản lĩnh, ý chí để vượt qua được mọi hòan cảnh.
Thời gian trôi qua nhanh thật, gần hết tháng 07 rồi! Bữa trước có 1 dự định nhưng chờ mãi không thấy hồi âm nên đành vào hỏi thăm trong blog này vậy!
Dạo này sức khỏe đã bình phục mấy phần rồi, từ bữa đó đến giờ không thấy cùi bắp vào nữa. Hy vọng cùi bắp đang trên đà hồi phục tốt và sẽ trở lại với nghề, với forum trong một thời gian gần, cùi bắp nhỉ!
Sau tai nạn thứ 2 tự nhiên không thể nhớ được domain của diễn đàn nữa. Cố gắng nhớ mấy ngày mà không thể nào nhớ được. Hôm nay vào google search thử nick của mình, không tìm ra, search Teacher ABC, không tìm ra... Đang bế tắc thì chợt nghĩ ra 1 điều và thế là search... Nhờ đó mà tìm ra niemrieng.
http://i230.photobucket.com/albums/e...GoogleOaNu.jpg
Cảm ơn google, cảm ơn chị Oa Nữ... Mừng quá, nhờ 2 người mà em tìm ra nhà mình...
Wow. Cùi Bắp khoẻ lại rồi hả, chi mừng quá và diễn đàn cũng rất vui vì em đã khoẻ mạnh lại.
Sức khoẻ em hồi phục được bao nhiêu phần rồi? Óc có bị ảnh hưởng ko?
Chị năm ngoái cũng bị tai nạn kinh hồn, hồi phục lại nhiều xong máu ứ vẫn còn trong óc nên cũng khi nhớ khi quên. ( nhưng rất may là điều nên nhớ thì nhớ, và điều nên quên thì quên)...Hi hi
Chúc em mau chóng bình phục lại hết nhé. Nếu trí nhớ có bị ảnh hưởng muốn luyện lại thì em tập dịch cân kinh và khí công, cũng hiệu quả lắm...
Mong muốn thưởng thức lại những bức hình nghệ thuật của em.
Dạ, em đã tương đối bình phục, quên khá nhiều nhưng có lẽ không quan trọng lắm. Hì hì. Em vẫn thường bị nhức đầu nhưng thời gian không có nhiều để tập gì hết chị ơi... Lúc này em đang tịnh dưỡng nên chụp ảnh cũng nhiều, toàn chụp tào lao... Hì hì, em sẽ post lên dần dần cho mọi người "đâm"...
Chậc mừng quá đi mất đề nghị show hàng để bà con chiêm ngưỡng
Trời ơi mừng quá! Em biến đi đâu mất mà anh đt không được? Từ ngày 2 anh em mình ngồi uống cà phê ở Nhà thờ Đức Bà đến giờ đã mấy tháng rồi nhỉ? Phải lai rai thôi...????
@Oa Nữ: Cảm ơn chị nhiều ạ!
@TeacherABC: Em bị tai nạn [lần 2], còn chưa bình phục! Em đã chuyển nhà, qua gần nhà anh lắm đó.
Mừng CB bình phục. Ơn trời phù hộ cho em. Chúc vui nhé!
Chưa gặp, nhưng cũng mừng vì bạn tai qua nạn khỏi!
@T.ABC: Dạ giờ liên lạc nè. Hì hì.
@Phale & Thục Sinh: Cảm ơn anh, chị nhiều ạ.
Cuối cùng thì 1/2 đoạn đường tưởng chừng gian nan nhất cũng đã đi qua. Mong là những ngày còn lại sẽ dễ dàng hơn. Chỉ mong dễ dàng thôi chứ chẳng mong "lót hoa hồng" đâu vì đã biết chắc là cũng còn lắm gian nan...
Kể từ hôm nay sẽ bắt đầu viết lại cuộc đời mình, viết lại chặng đường gian nan đã đi qua...
rất hồi hợp đón đọc một quãng đời nghệ sỹ!
hahaha(thuc sinh)
Cảm ơn anh ThucSinh đã quan tâm. :D
Có lẽ duyên nợ nên bắt đầu từ entry này. Theo ngày giờ của Yahoo 360 lúc viết entry là: 08:48 [+07:00] 06-01-2007
Hôm nay là 3 năm từ ngày có cuộc điện thoại định mệnh đó. Đúng 3 năm...Trích dẫn:
"Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi... và bỏ luôn tôi"
Chuyển sang một công ty mới, bù đầu với công việc, mọi thứ tạm thời được để sang một bên để ưu tiên cho công việc... Mãi cho đến thứ Bảy, 23/12/2006, nhận được điện thoại của em khi đang trên đường về Vũng Tàu. Em hẹn tối Chủ Nhật gặp nhau. Tối Chủ Nhật, ăn đám cưới về trong chếnh choáng hơi men và những lời chúc tụng, cùng em vào Bé Bảo để đón giao thừa bên những dĩa càng cua... và không thiếu những chai bia lạnh... rất lạnh. Đến chai thứ 3 thì...
Hỏi: Chắc em gọi anh ra để mời đám cưới?
Đáp: Vẫn chỉ có anh là hiểu em rất rõ.
Hỏi: Em đẹp sao không ở vậy cho trai nó tức?
Đáp: Nhưng em tức thì sao! (hơi buồn)
Hỏi: Thế sao... em không chờ anh?
Đáp: Con gái chỉ có một thời anh ơi...
Buồn vu vơ... rất buồn...
Sau giao thừa (1/1/2007), em buồn ngủ lắm rồi... nhưng chưa muốn về anh ơi. Đêm nay Sài gòn đẹp quá!
Có lẽ đúng như vậy... Sài gòn đêm nay rất đẹp nhưng tất cả đã hơi muộn rồi!
Hôm đám cưới em, anh vẫn đi làm, anh không thể bỏ được công việc... Thiệp cưới em, đã nhờ người đi giúp. Nhưng có chắc là sẽ làm việc được không?
Và những ngày sau đó qua đi lặng lẻ... Cho đến 1 ngày... ngày mà anh viết entry thứ 2 về em.
Trích dẫn:
Nỗi nhớ
Monday, 16. April 2007, 09:16:26
Quen em đến nay đã hơn 2 năm nhưng chưa bao giờ chat với em cả, đơn giản là vì có gì cứ gặp mặt rồi nói. Hơi đâu mà viết qua, viết lại mất công lắm.
Đến một lúc nào đó chợt nhận ra rằng, không phải bất cứ điều gì người ta cũng có thể gặp mặt nhau để nói. Có những đêm, nằm nhắn tin với em đến 2 giờ sáng. Có lúc nhắn xong lại ngủ quên luôn. Nhắn nhiều như vậy nhưng điều cần nói vẫn không thể nào nói được.
Em đi học, đến giai đoạn làm báo cáo. Em ở suốt trong phòng máy của Trường. 8h sáng đến 9h tối mỗi ngày. Em chỉ về nhà khi trường bắt đầu đóng cửa. Làm bài căng thẳng, em tìm người chat. Anh là người em chọn.
Qua chat, em chia sẻ với anh nhiều thứ. Không chỉ là công việc hằng ngày mà còn là những khó khăn trong cuộc sống gia đình, những ước muốn hay đôi khi chỉ là cách nấu những bữa cơm gia đình sau 9h đêm.
Càng chat với em, cùng nhớ lại khoảng thời gian đã qua, anh chợt nhận ra một điều rằng: từ sâu thẳm trong trái tim anh vẫn còn một tình yêu dành cho em, rất dịu dàng nhưng mãnh liệt. Em đã là một phần trong cuộc sống của anh và điều đó là không thay đổi được.
Nhìn lại mọi việc thấy thật vô nghĩa. Chẳng ích lợi gì nhưng phải thừa nhận là không có em thì anh không còn là anh nữa.
Vẫn nhớ em, nhớ em nhiều lắm dù chỉ là những nỗi nhớ đến bất chợt và không thường xuyên. Nỗi nhớ đến một cách mãnh liệt và vô cùng nguy hiểm khi cơ hội để thuộc về nhau là hoàn toàn không còn nữa. Vẫn biết thế nhưng dù sao cũng cảm ơn cuộc đời đã tạo nên những mối quan hệ không biết gọi bằng gì...
Và 2.5 tháng sau nữa. Cuộc đời anh đang sang 1 trang mới vì em...
Trích dẫn:
Định nghĩa Yêu
14:32 02-07-2007
- Em hỏi: "Yêu là gì hả anh?"
- Trả lời: "Từ điển tiếng Việt, vần Y!"
- "Em đọc rồi nhưng không tin nên mới hỏi anh."
- "Sao lại không tin?"
- " Vì em thấy chưa đúng... Em nhớ anh đến điên cuồng, khi không gặp anh, vui hay buồn em cũng muốn nói với anh nhưng em không thể nghĩ đến chuyện chung sống với anh trọn đời như từ điển giải thích. Vì điều ấy không thể xảy ra."
- "Vậy thì em không yêu anh?"
- "Người ta có thể yêu một lúc 2 người không anh?"
- "Trong trường hợp cá biệt này là có thể, anh nghĩ vậy!"
- "Sao em lại thấy mình ích kỷ, dù là ai, nhìn trên phương diện nào em cũng thấy mình sai."
- "Ít nhất cũng luôn có 1 người nghĩ là em đúng, đó là anh."
- "Ước gì lúc này em được nằm trong vòng tay anh, được anh ôm để em biết là trên đời này còn có 1 người cho là em làm đúng."
- "Mơ ước và sự thật cách xa nhau lắm em ơi!"
- "Em nghĩ là em yêu anh, em cần anh nhưng em không biết có đủ sức đạp đổ mọi thứ để đến với anh không nữa!"
- "Vậy là em yêu anh?"
- "Đừng bắt em phải xác nhận mối quan hệ của mình là gì!"
- "Vậy em có muốn chung sống, gắn bó với anh trọn đời?"
- "Em sợ chồng em sẽ không dễ dàng cho em đi như thế."
- "Em sợ chồng em hay em yêu chồng em?"
- "Bây giờ em không thể xác định được nhưng em cũng không muốn làm chồng em tổn thương."
... Và câu chuyện cứ như thế tiếp diễn, những người trong cuộc cứ loay hoay với định nghĩa, mơ ước, cảm giác và suy nghĩ của mình.
Giá mà cuộc đời này đừng có những định nghĩa, đừng có những khuôn khổ, đừng có những quy ước thì con người sẽ bớt loay hoay.
-------------------------------------------------------
Yêu:
1. Có tình cảm quý mến, đằm thắm với đối tượng nào: Mẹ yêu con yêu nghề yêu cuộc sống.
2. Có tình cảm thương mến thắm thiết với người khác giới, muốn chung sống, gắn bó với nhau trọn đời: Hai người yêu nhau từ thời sinh viên yêu vụng nhớ thầm.